[Dịch] Dị Giới Thú Y - Sưu Tầm - Chương 609: Người nối nghiệp Sử Ðế Phân (1)
Sở Thiên không ngớt kinh ngạc, hắn không nghi ngờ những gì mà Mặc Phỉ Đặc nói,
nhưng, sự tình bên trong quá kỳ lạ, điểm quan trọng nhất là, Mặc Phi Đặc nhiều nhất cũng
chỉ là một Thần Vương! Với cửu trọng thần lực của Sáng Thần, chỉ dùng một ngón tay cũng
có thể đã đánh bại hắn!
Hơn nữa dung mạo của Sáng Thần cũng rất đáng hoài nghi, Sử Ðế Phân không phải là
hình dáng thật của Ốc Nhĩ Đốn, nếu không Tiểu Bạch sớm đã nhận ra rồi, với những người
như Mặc Phỉ Ðặc chắc chắn chưa nhìn thấy hình dáng thật của Sáng Thần.
Hai người vừa tiến về cung điện vừa giết bọn Mỹ Hải yêu, Sở Thiên vừa giết người vừa
hỏi: “Có thật là Sáng Thần không?”
“Không sai đâu, lúc đầu ta nghĩ hắn là đầu bếp Sử Ðế Phân của ngươi. . .??”
Mười ba năm trước, ngay khi thần lực của Sử Đế Phân đã gần hết, đêm trước khi hắn qua
đời, lúc đó mộ của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc vẫn ờ địa ngục, Mặc Phỉ Đặc đi cúng tế hai người
anh của mình không ngờ trên mộ của Ba Nhĩ và Địch Á Lạc đột nhiên mở ra một thông đạo
không gian, Sau đó, một lão già râu tóc bạc phơ từ bên trong thông đạo chui ra.
Lập tức Mặc Phỉ Ðặc giữ hắn lại, trong lòng của Sát kiếp Giả, mộ của Ba Nhĩ và Địch Á
Lạc là nơi thành kính, ngoài người huynh đệ Sở Thiên có thê thay hắn đi cúng tế ra, không ai
có thể vào trong mộ được nữa.
Nhưng sau khi Mặc Phi Ðặc nắm được đầu lão già, lại phát hiện ra hắn chính là thực thần
Sử Đế Phân, Mặc Phi Đặc cứ nghĩ hắn là do SỞ Thiên phải đến, nên không làm khó dễ cho
hắn, hơn nữa còn dủng những lời khách Sáo hỏi thăm tình hình của Sở Thiên.
Không ngờ thực thần Sử Ðế Phân này lại cằn nhằn trong miệng lẩm bẩm những câu nói
thượng cổ rất khó hiểu, dường như đang muốn Mặc Phỉ Ðặc giúp hắn làm gi đó, một lúc sau,
hắn phát hiện Mặc Phỉ Ðặc không hiểu những gì hắn nói, liền dúng một loại ngôn ngữ Ở thời
đại gần hơn nói: “Ta chính là Ốc Nhĩ Đốn, ngươi mau giúp ta đi tìm Tư Ðặc Ân đến đây!”
Lấy danh của Sáng Thần, danh hiệu mà tất cả các thần tộc đều phải nghe theo, biểu hiện
của Sử Ðế Phân cũng rất phù hợp với loại ngữ khí này, nhưng Mặc Phỉ Ðặc vẫn cho rằng hắn
là đầu bếp của Sở Thiên, tên đầu bếp này còn dùng danh nghĩa của Sáng Thần để ra lệnh cho
Sát Kiếp Giả, điều này hoàn toàn không thể!
Mặc Phỉ Ðặc nể mặt Sở Thiên nên không để ý đến hắn, chi lạnh lủng quát lớn, “Ốc Nhĩ
Ðốn là tục danh của Sáng Thần, ngươi cũng dám mạo danh sao? Cút!?”
Sáng Thân lúc này rất giận dữ, lên tiếng trách cứ Mặc Phỉ Đặc, điều này càng khiến Sát ý
của Mặc Phỉ Ðặc bừng lên, nhưng hắn nể SỞ Thiên, không làm khó cho Sử Ðế Phân, chỉ định
bắt hắn lại dạy dỗ một chút là được rồi, nhưng không ngờ, tên Sử Ðế Phân tự Xưng là Ốc
Nhĩ Đốn đó quả nhiên thực lưc không tệ, dường như còn mạnh hơn Mặc Phỉ Đặc gấp bội.
Sau một hồi tử chiến, Mặc Phỉ Ðặc khó có thể kìm được Sát ý của mình lại, ra tay giết tên
Sử Đê Phân này.
_ Nhưng trong lúc Mặc Phi Đặc đang điều khi huyết để dưỡng thương, cơ thể Sử Đế Phân
vốn đã bị tan thành từng mảnh đột nhiên hợp lại, hắn sống lại rồi!
Mặc Phỉ Ðặc lại có ý giết người, một cuộc tử chiến lại bắt đầu.
Cứ như vậy, Sau mười mấy lần Mặc Phi Ðặc giết Sử Ðế Phân, hắn cũng đã thấy mệt rồi,
tên Sử Đế Phân đó nhin chằm chằm vào Mặc Phỉ Ðặc, oán giận nói: “Ngươi đúng là cái máy
giết, hừ, tên điên!?”
Nói Xong, hắn quay người mở thông đạo chui vào, Mặc Phỉ Ðặc thấy hắn định đi, Sao có
thể dửng dưng được, toàn bộ thần lực của hắn là dùng để giết người, nếu trong Tam giới có
một người hắn có thể đánh bại, nhưng lại không thể giết chết, thì e rẳng tâm cảnh cúa hắn
cũng bị ảnh hưởng, thế là Mặc Phỉ Đặc cố gắng gượng cơ thể đã vừa bị thương vừa mệt của
mình không do dự chui theo vào thông đạo.
Nhưng Mặc Phỉ Ðặc không ngờ được, đây không phải là một thông đạo không gian bình
thường, mà là một hư vô thông đạo, nơi mà thời gian không hề trôi qua.
_ Mặc kệ thế nào, Sử Ðế Phân đang ở trước mặt, Mặc Phỉ Ðặc không thể bỏ qua_hắn, giết
hắn, sống lại, lại giết… Cứ như vậy, Mặc Phỉ Ðặc quên hết tất cả, chỉ muốn giết Sử Đế
Phân, còn Sử Ðế Phân thì không làm gì nữa, chỉ có bị giết.
Sau đó, Mặc Phỉ Ðặc tin rằng người trước mắt mình là Sáng Thần, bời vi cứ_sau một lần
bị giết, Sử Đế Phân_lại càng hiện rõ hon dung mạo, thực lực _cũng mạnh hơn nhiều, hơn nữa,
thấy hãn dù làm thế nào cũng không chết được, cũng rất giống với đấng tối cao trong Tam
giới – Sáng Thần vĩnh tồn!
Vốn dĩ Ốc Nhĩ Đốn định hiện rõ dung mạo thật để dọa Mặc Phi Đặc, nhưng điều ông ta
không ngờ được là Mặc Phỉ Đặc không những kinh ngạc mà còn cười, “Nêu ta giết
được Sáng Thần, trong Tam giới còn ai ta không thể giết!?”
Thế là Ốc Nhĩ Đốn trờ thành tấm bia luyện bắn của Mặc Phỉ Ðặc, cho đến một ngày Ốc
Nhĩ Ðốn tìm được đường ra, thoát ra khỏi hư không
Nói đến đây, Sở Thiên và Mặc Phỉ Đặc đã đến vương cung Mỹ Hải yêu, Sở Thiên ngạc
nhiên hỏi: “Tại sao Sáng Thần lại yếu đi rồi?”
_ “Không biết, bãy giờ Ốc Nhĩ Đốn chỉ có thực lực cấp Thần Vương Sơ cấp!?” Nói Xong,
hắn hơi thất vọng lắc đâu, “Mấy ngày trước Ốc Nhĩ Ðốn tìm được một cơ hội, thoát ra khỏi
hư không thông đạo, ta đang đi tìm hắn!??”
Sở Thiên dở khóc dở cười, đường đường là Sáng Thần, lại bị dồn đến mức ấy!
Nữ thần tại thượng! Sở Thiên lại nghĩ, không đúng! Sáng Thần không thể chỉ còn lại thất
trọng thần lực, lẽ nào, tên Sử Đế Phân này cũng giống như tên Sử Đê Phân trước, đều chi là
phân thân?
Sở Thiên lại hỏi: “Tại sao ngươi lại đến đây???
“Vì ta truy Sát Sáng Thần nên mới tới đây!”
Sờ Thiên giật mình vội hỏi: “Ngươi vẫn luôn truy sát Sáng Thần sao? Sau khi ra khỏi hư
vô thông đạo, người đã từng đến viếng mộ hai anh mình chưa?”
“Chưa!” Mặc Phỉ Ðặc đáp nhỏ.
“Trời Ơi! Bị lừa rôi!” Sở Thiên nheo mắt, nếu Mặc Phỉ Ðặc chưa từng đi viếng mộ, thì
đây chắc chắn là quỷ kế của Khô Khoa Kỳ rồi.
Lúc này, thú vệ của Vương cung Mỹ Hài yêu đã bị giết sạch, Sở Thiên bước thẳng vào
trong hét lớn: “Ai Lệ Ti “
Không có tiếng trà lời, Sở Thiên nheo mắt, nói với quân đội hải tộc ở phía sau: “Hủy
vương cung hải yêu đi!”
Hơn một vạn quân, hủy một cung điện, tốc độ đương nhiên không thể chậm được, chỉ
không tới một nửa canh giờ, vương cung hải yêu đã bị hủy Sạch Sẽ.
Nhưng ngoài thì thể của bọn hải yêu ra, SỞ Thiên không còn phát hiện điều gì khác.
Mặc Phi Ðặc nói: “Vừa rồi lúc ta cứu Phan Đa Lạp, Cáp Địch Tư vẫn còn Ở đây!?”
Sở Thiên chau mày không nói gì, bây giờ cung điện Ở trong núi cũng bị phá hủy rồi,
nhưng vẫn không có dấu vết gì của Tiểu Bạch và Anh Cách Lạp Mỗ.
Tìm thêm một lát nữa thi Kiệt Khắc Tốn đã trớ lại, A Mạt Kỳ mang theo cả nhà Sở Thiên
và ba vạn Quang minh thần quân của Bố Lôi Trạch tiến vào Vùng đất chuộc tội.
A Mạt Kỳ vừa hiện thân, Sắc mặt Mặc Phỉ Đặc chợt thay đối, rồi đột nhiên cười lớn,
“Nhiếu năm không gặp, ngươi cũng mạnh hơn nhiều rồi!”
A Mạt Kỷ cũng mỉm cười “Có cơ hội cùng tỉ thí Xem Sao, nhưng phải đợi ba ngày Sau
khi ta giết Xong Bố Lai An Đặc đã!?”
“Ngươi giết hắn thì dễ dàng quà rồi, để hắn lại cho ta giết được không?”
“Ðược rồi, các ngươi đợi một lát nữa rồi hẵng bàn chuyện quyết đầu được không!?” Sờ
r
Thiên chau mày phat tay, “A Mạt Kỳ, lệnh cho quân đoàn san bằng Vùng đất chuộc tội này
cho ta! Nhất định phải tìm thấy Ái Lệ Ti và Anh Cách Lạp Mỗl”
Kiệt Khắc Tốn nói Xen vào: “Phất Lạp Ðịch Nặc, nếu là do Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần
ra tay, bọn họ có Sáng Thế thần hạp, có khi đã rời khỏi đây rồi!”
“Vậy cũng phải tìm thử Xem, đây là nhà của Khô Khoa Kỳ, hắn không dễ dàng vứt bỏ
như vậy đầu.?”
Quang minh quân đoàn và hải tộc quân đội hợp nhất lại, chỉ tìm kiếm trong một Vùng đất
chuộc tội nhỏ bé.
Một lúc Sau, Kiệt Khắc Tốn Ở ngọn núi bên kia hét lớn: “Không được chạy, quay lại
đây ”
Thì ra lúc Kiệt Khắc Tổn dẫn một đội quân đi tìm Xung quanh, đột nhiên phát hiện có
một bóng người đi ngang qua, đợi Sở Thiên đi đến, A Mạt Kỳ đã chặn được người đó lại.
“Sử Ðể Phân?” Sở Thiên kinh ngạc nỏi
“Sử Ðế Phân!” Mặc Phi Ðặc
Sử Ðế Phân vừa thấy Mặc Phi Ðặc, hắn ngao ngán hừ một tiếng, rồi vội nói: “Mặc Phỉ
Ðặc miện hạ, ta sai rôi, Xin ngưoi tha cho ta!?”
Lời vừa nói ra, Sở Thiên đã có thế Xác nhận, tên Sử Ðế Phân này chỉ là một phân thân!
Hắn ngăn Mặc Phỉ Ðặc đang định động thủ lại, cười nói: “Ngươi cũng là phân thân phải
không?”
Sử Đế Phân kinh ngạc, “Sao ngưoi biết?”
_ Mặc Phỉ Ðặc thấy vậy liền thất vọng, cười nhạt: “Phất Lạp Ðịch Nặc huynh đệ, người nói
hắn chỉ là một phân thân của Sáng Thân ư? Chậc, không có gi thú vị cả!”
“Ha ha, có thế đánh bại được phân thân của Sáng Thẩn trong Tam giới có được mấy
người, Tam đệ ngưoi đừng thất vọng!?” Sở Thiên c ười
Mặc Phỉ Ðặc lui ra phía sau, không nói gì nữa, cũng không biết hắn đang nghĩ gì.
Sở Thiên đi một vòng quanh Sử Ðế Phân, chỉ thấy Sử Ðế Phân này không khác gì Sử Ðế
Phân lần trước, râu tộc luộm thuộm, vẻ mặt ngang tàng, dường như tất cả mọi người trong
thiên hạ đều là tiểu bối của hắn vậy, “Ngưoi quay lại làm gi? Sáng Thần đâu?”
Sử Ðế Phân Sợ Mặc Phỉ Ðặc, nhưng lại không Sợ Sở Thiên, hắn vuốt râu, bĩu môi nói:
“Ngươi là con cái nhà ai? Sao lại dám nói với ta bằng giọng đó?”
“Chắc ngươi chưa chết đủ nhỉ ?” Sở Thiên nheo mắt, ánh mắt hướng vế phía Mặc Phỉ
Ðặc.
Sử Đế Phân vội biến sắc, vội nói: “Sáng Thần càm ứng được Sử Đế Phân đã chết, nên sai
ta đến thay hắn! “
“Thay hắn? Đến để tìm đứa con riêng của Sáng Thần?”
Sử Đế Phân lại kinh ngạc, “Tại sao ngươi biết Sáng Thần có một đứa con riêng?”
SỞ Thiên nhún vai, cười nói: “Trước khi Sử Đế Phân chết, hẳn là đầu bếp của gia đinh
ta!”
“Vậy ngươi, ngưoi. . .”
“Hơn nữa ta còn là tướng công của Ái Lệ Ti! Điều này ngươi có thể hỏi bất kỳ ai, tất cả
các chúng tộc lớn nhỏ trong Tam giới đều biết!”
Sử Đế Phân vui mừng nói, “Thì ra là con rể!”
_ “Ta là con rể của Ốc Nhĩ Đốn, chứ không phải là con rể của một phân thân như ngươi,
hiểu chưa?” Sở Thiên ngồi trên một phiên đá trước mặt Sử Đế Phân, cười nói: “Sau này gọi
ngươi là Sử Đế Phân nhé, được rồi, nói cho ta nghe tất cả về ngươi đi!”
Sử Ðế Phân liếc Mặc Phỉ Đặc đứng cạnh Sở Thiên hắng giọng, múa tay bắt đầu kể, đột
nhiên, Sở Thiên lại nghĩ đến ông già lúc trước Ở Bố Lôi Trạch, đang kể chuyện cho bọn trẻ nghe.
“Có một hôm, Ốc Nhĩ Đốn tạo ra ta, dùng thần niệm truyền cho ta biết một số việc, sau
đó bảo ta đến Tam giới thay cho Sữ Ðế Phân, nhưng không ngờ …. ” Sử Đế Phân căm giận
nói: “Ốc Nhĩ Ðốn đã hại ta! Hắn nói trong Tam giới đã có Tư Đặc Ân cai quản tất cả, nên sẽ
là nơi yên ổn thanh bình, nhưng không ngờ ta vữa đến, đã gặp phải một tên điên! Sáng Thần
tại thượng, hắn đã giết ta hàng ngàn lần rồi, cũng may Ốc Nhĩ Ðôn sợ ta sẽ giống như Sử Để
s
Phân, chưa hoàn thành nhiệm vụ đã chết, nên đã ban cho ta một phần sức mạnh vĩnh tồn ”
Sở Thiên trầm ngâm nói: “Sáng Thần không biết những chuyện Xảy ra trong Tam giới
mấy năm nay Sao? Ông ta nghĩ rặng Tam giới vẫn do Tư Ðặc Ân thống trị à?”
“Là Ốc Nhĩ Đốn, không phải Sáng Thần!” Sử Ðế Phân sửa lại.
Ốc Nhĩ Đốn lưu lạc ở hư không thông đạo bên ngoài Tam giới, hắn làm sao có thể biết
được những chuyện Xảy ra trong Tam giới? Nhiều nhất hăn cũng chỉ có thể cảm ứng được Sử
Đê Phân đã chết!”
Sở Thiên nhíu mày, “Tại Sao chính ông ta không trở lại? Lại phái người đến đây?”
Sử Ðế Phận lấm lét nhìn Xung quanh, rồi nói thầm bên tai Sở Thiên: “Hắn sợ gặp Mẫu
Thần”
Sở Thiên cười, lắc đầu, lại hỏi: “Sao ngươi lại ở đây? Ái Lệ Ti và ma sủng Anh Cách
Lạp Mỗ của ta đâu?”
“Bọn họ đều bị Mẫu Thần bắt rồi!” hắn lại nhìn Mặc Phỉ Đặc. Rồi lại nói thầm: “Ta thoát
được tên điên này, rồi nhớ lại Sáng Thần đã từng nói trong Tam giới có một nơi gọi là Vùng
đất chuộc tội, vô cũng bí mật, có thể ẩn thân, vì vậy ta mới trốn Ở đây, ai ngờ ta vữa mới tới
đây, thì thấy Mẫu Thần bắt Ái Lệ Ti và tiểu nhà đầu đó, đúng rồi, còn có một con rồng, hừ,
Ốc Nhĩ Đốn không dám gặp Bố Lan Ny, ta lại càng không dám, nên tìm một nơi trốn đi.”
Sở Thiên đã hiểu rõ được đại khái sự việc, Khố Khoa Kỳ và Mẫu Thần giả vờ dựng lên
màn kịch Mặc Phi Ðặc đã trở về, để dụ Tiểu Bạch tới. sau khi bọn họ bắt được Tiểu Bạch và
Anh Cách Lạp Mỗ không mời mà đến, rồi đem đến Vùng đất chuộc tội, may mà Anh Cách
Lạp Mỗ lanh lợi, để lại dấu vết.
_ Nhưng lúc này Sữ Ðế Phân và Mặc Phỉ Đặc người đuổi người chạy, nên cũng đến vùng
đất chuộc tội những Sử Đế Phân thấy tình hình bất lợi nên trốn đi, còn Mặc Phỉ Ðặc tiếp tục
đi cứu người.
Sau cùng, có lẽ Mẫu Thần cảm thẩy đã có được con tin trong tay, Ở lại nơi cầm cố thần
lực này để đối phó với Mặc Phỉ Đặc lại không chắc thăng, vì vậy nhân lúc Mặc Phi Đặc cứu
được Phan Ða Lạp đi bà ta liền bỏ chạy.
Nghĩ đến đây, Sở Thiên đột nhiên càm thấy tên Sử Ðế Phân đến_thay thế này rất đáng
thương, vừa đến Tam giới đã gặp phải một Sát Kiếp Giả, khó khăn lắm mới thoát ra được,
hắn lại phát hiện Tam giới bây giờ hoàn toàn khác với Tam giới mà Sáng Thần đã nói với
hắn!
Cũng có nghĩa là, sự hiểu biết của Sử Ðế Phân này về Tam giới, chỉ dừng lại Ở trước lúc
đại chiến thân tộc lần thứ nhất.
Suy nghĩ một lúc, Sở Thiên lại hỏi: “Thực lực của ngươi như thế nào?”
“Thần Vương sơ cấp, nhưng ta có cơ thể bất tử, ngoài những người có cửu trọng thần lực
ra, thì không ai có thê giết được ta!”
Sở Thiên cười, “Vậy ta báo cho ngươi một tin rât xẩu, tội phạm Khố Khoa kỳ dưới
trướng Tư Đặc Ân năm đó, đã tìm thấy hộp Sáng Thần Chi Tâm, bây giờ hắn đã có thể dùng
cửu trọng thần lực rồi!”
Sử Để Phân há to miệng, “Cũng có nghĩa là, ta cũng có thể bị chết?”
Sở Thiên khoác tay lên vai hắn, cười nói: “Yên tâm, dù sao ngươi cũng là phân thân của
nhạc phụ ta, đi thôi, theo ta về đảo Bố Lôi Trạch, Ở đó rất an toàn”
“Không được, ta còn phải đi thực hiện nhiệm vụ mà Ốc Nhĩ Ðốn đã giao cho ta!”
“Nhiệm vụ tìm đứa trẻ đó ta có thể giúp ngươi” Sở Thiên đột nhiên cao giọng, nói:
“Nhưng ngươi phải nói cho ta biết, tìm được đứa trẻ đó rồi thì sao?”
Sử Đế Phân Sững sốt, “Phân thân trước chưa nói cho ngươi biết sao?” Nói Xong, hắn cười
bí hiểm, “Vậy phải Xin lỗi ngươi rồi, ngươi vẫn chưa có được sự tin tưởng hoàn toàn của Sử
Ðế Phân trước, chà chà, nếu người có thể khiến cho ta hoàn toàn tin tưởng ngươi, ta mới có
thể nói cho người biếtl”
“Ðược thôi, ta gọi người một tiếng nhạc phụ đại nhân cũng không tệ chứ, đã có thể tiết lộ
chưa?”
Thái độ của Sở Thiên càng thân thiết hơn, cười lớn nói: “Đừng cho rằng ta không biết,
đứa trẻ đó có sức mạnh có thể không chê sức mạnh của Tư Ðặc Ân!”
“Đó đâu phải là điều gì bí mậtl” Sử Đế Phân vẫn cười bí hiểm.
Sở Thiên hơi lo lắng, lẽ nào trên người A Tư Nặc còn có bí mật nào
Cách đây không lâu, A Tư Nặc tấn cập cao vị thần, hoàn toàn có thể mở ra ngũ trọng lĩnh
vực của hắn, nhưng cũng chỉ dừng lại Ở đó, lĩnh vực thứ Sáu của hắn, cũng là lĩnh vưc Sau
cùng, vẫn chỉ dừng lại Ở trên lý thuyết, thậm chí công hiệu của nó là gì cũng vẫn chưa biết
được.
“Ha ha, gợi ý cho ngưoi một chútl” Sử Ðể Phân cao giọng, nói: “Tư Ðặc Ân có bát
trọng thần lực, hơn nữa Phán Quyết lĩnh vực của hắn có thể không chế được tất cả các
nguyên tố trong Tam giới, có thể nói, trong Tam giới ngoài Ốc Nhĩ Ðốn không ai có thể đánh
bại hắn, ngươi nói Xem, sức mạnh gì mới có thể không chế được Tư Ðặc Ân?”
“Điều này quá khó rồi, dù sao ta cũng chỉ là một Chú Thần đinh phong, làm sao có thể
nghĩ ra được?”
“Vậy ngươi cứ từ từ Suy nghĩ đi!” Sử Đế Phân cười, “Nghĩ ra rồi, ngưoi sẽ biết ta tìm
đứa trẻ đó làm gì!”
“Hừ” Mặc Phỉ Đặc đứng bên cạnh hừ lạnh, “Muốn không chế Tư Ðặc Ân, trừ phi là cửu
trọng thần lực!”
“Sai!” Sử Ðế Phận hét lớn: “Quả thật cửu trọng thần lực có thể đánh bại Tư Đặc Ân
nhưng không thể không chế hăn!”
Kiệt Khắc Tổn đắc ý_ cười, nói tiếp: “Không sai, các người có thể đánh bại lão đại,
nhưng, không ai có thể không chế được lão đại!”
“Khống chế, đánh bại …. ” Sở Thiên lẩm bẩm hai từ này, chúng có gì khác biệt?
Bây giờ không có nhiều thời gian để nghĩ chuyện này, Sở Thiên vấy tay với Mặc Phỉ
Ðặc, “Tam ca, người giúp ta trông coi tên Sử Đế Phân này, chúng ta quay về Bố Lôi Trạch
tìm cách cứu người!”
“Ngươi để hắn trông coi ta? Hừ, đây là bắt cóc, các người đang bắt cóc Sáng Thần!”
Sở Thiên quay đầu cười, “Là Ốc Nhĩ Đốn, chứ không phái là Sáng Thần”
Trở về Bố Lôi Trạch, Sở Thiên không kịp vào Quang minh thánh điện, chỉ thấy Mỹ nhân
ngư mang cái bụng lớn ra đón, vẻ mặt lạnh lùng, “Ái Lệ Ti gặp chuyện rồi, tại Sao chàng lại
báo mọi người không được nói cho ta biết?”
Sở Thiên kinh ngạc, “Tại Sao nàng lại biết?” Sau đó liền cười nói: “Bậy giờ nàng đang
mang thai, không nên quản những chuyện này !”
Mỹ nhân ngư ném ra một quyển trục, “Tại sao ta không biết chứ, bọn họ còn gửi thư đến
tận đây nữa!”. . .. Sờ Thiên nhận lấy quyển trục Xem, thì ra là bức thư do chính tay Mẫu Thần
viết, trong đó viết, ba ngày sau, trên Tiếp Nguyệt tháp, dùng cha mẹ của Khố Khoa Kỳ để đổi
lấy Tiểu Bạch và Anh Cách Lạp Mỗ.
Hành động rất nhanh! Sở Thiên nheo mắt, Sợ rằng đang có ậm mưu gì đây, có người bắt
cóc Tiểu Bạch trước, sau đó lại có người đưa thư đến, hơn nữa lại là ba ngày sau, thời gian
cũng lựa chọn thật trùng hợp, đól à lúc Khố Khoa Kỳ thả lỏng bọn Vạn thú dũng sĩ, để Bố
Lai Ân Ðặc có thời gian quyết đầu với A Mạt Kỳ.
“Mặc Phi Ðặc ca ca! Vừa rôi phải cảm Ơn ngươi rồil” Sau lưng Mỹ nhân ngư lộ ra một
cái đầu, đó chính là Phan Ða Lạp.
Sở Thiên chau mày, “Ngưoi nên gọi là bá bá!”
“Hắn đâu có già, Sao lại phải gọi là bá bá?” Phan Đa Lạp bĩu môi, đến bên cạnh Mặc Phi
Đặc, kéo tay hắn nói: “Ngươi nói có đúng không?”
_ Trên sát trường Mặc Phỉ Đặc là người không có địch thú, nhưng lại không có cách gì để
đối đáp với bọn trẻ, đành nhìn Sở Thiên cầu cứu.
Không chỉ Sở Thiên, nà cả Bố Lôi Trạch không ai có cách gì với Phan Ða Lạp, may mà
lúc này Phan Đa Lạp phát hiện ra Sử Đế Phân, kinh ngạc nói: “A? Ông. . .. Sống lại rồi, hay
lại là một phân thân?”
“Ðừng nói nữa, ta là người bị bắt cóc!” Sử Ðế Phận cúi đầu nói.
Mỹ nhân ngư cũng kinh ngạc vì sự Xuất hiện của Sử Đế Phân, nhưng cô ta lại nói với Sở
Thiên: “Từ lúc chàng đem sư phụ và Sư nương đến đây, ta đã biết có chuyện Xảy ra rồi, bây
giờ chàng địng làm sao? Mọi việc đã lộn xộn như vậy rồi!”
Sở Thiên phất tay, bảo mọi người vào thánh điện, Sau đó nói với mỹ nhân ngư, “Chuyện
này để ta giải quyết, điều duy nhất bây giờ nàng phải làm là an tâm Sinh con ”
“Bây giờ Tam giới rối loạn như vậy, Sao ta có thể an tâm được?” Mỹ nhân ngư chau
mày: “Cách đây mấy ngày phụ hoàng và Lạp Lý Bác Ðức đã khai chiến Ở mặt trăng, Sa Lỗ
và Lộ Tây Pháp đều bị thương, ta và Bác Ðức đứng ở giữa không biết nên làm thế nào! Bây
giờ Ái Lệ Ti cũng gặp chuyện nữal”
Sở Thiên an ủi: “Yên tâm đi, có ta Ở đây, bọn họ có đánh thế nào, đợi sau này ta sẽ đi
từng nơi chữa trị cho bọn họ!”
“Lại đi từng nơi!” Mỹ nhân ngư thở dài, “Thôi đi, ba ngày sau chàng đi cứu Ái Lệ Ti,
trận quyết đấu của A Mạt Kỳ và Bố Lai Ân Đặc, ta và Bác Đức áp trận, những người khác
chia thành hai đội đi theo ta và chàng. . .” Nói Xong, nàng lại chau mày.
Sở Thiên vội vàng hỏi: “Khó chịu chỗ nào sao? Đứa trẻ này thật hư hỏng quá!”
“Không phải là đứa trẻ, không, không phải đứa trẻ, Mạt Khắc Nhĩ lại làm loạn rồil” Mỹ
nhân ngư bất đắc dĩ cười: “Khách Thu Toa sắp làm cha rồi”
“Nữ thần tại thượng ”
Những người nghe thấy câu nói này đều sửng Sốt, Sở Thiên lẩm bẩm: “Sao lại nhanh đến
vậy?”
“Đừng quên, thời gian thuận lưu của Mạt Khắc Nhĩ đã tu luyện đến đỉnh điểm rồi”
Sở Thiên kinh ngạc, giận dữ nói: “Tên hỗn đản này, ta đã bảo bao nhiêu lần rồi, có thể có
thể dúng thời gian thuận lưu để lớn nhanh hơn, nhưng trí tuệ thì không thể, hắn không Sợ
đứa trẻ sinh ra sẽ đần độn sao! Ca ngợi tất cả chư thần, Khách Thu Sa đã đủ đần độn rồi, con
trai của hắn lại là một đứa trẻ bị sinh non ”
` “Ồ, cha!” Phan Đa Lạp cúi đầu, Ta cược rằng, con trai của Khách Thu Sa không những
đần độn còn thêm ngu ngốc, ha ha, chắc chúng ta nên nướng nó ăn được rồi!”
“Điều này. . ..” ba tên Kiệt Khắc Tổn cũng há miệng, rồi lại cúi đầu, từng tên một lẩm
bẩm *ngu ngốc, ‘đần độn’ , “sinh non”.
“Mạt Khắc Nhĩ Ở đâu? Ta phải thu thập nó!” Nói Xong, Sở Thiên bất đắc ** phất tay,
“Thôi rồi, tên tiểu tử này sợ ta dùng thời gian nghịch lưu phá hỏng chuyện tôt của hắn, nên
chắc đã trốn đi rồi!”
Sở Thiên đến quang minh thánh điện, phân phó nhiệm vụ của ba ngày sau, lúc này Sở
Thiên mới được coi như giữ chữ tín, hắn bảo mọi người lui ra, chỉ giữ Sử Đế Phân lại.
Sử Ðế Phận Sắc mặt_kỳ quái, cười nói: “Nhà các ngươi thật lạ lùng, không biết Sử Đế
Phân trước đây sao có thể sống nổi!”
“Trước hết đừng quấn những người trong nhà này, tiếp tục câu chuyện dở dang của
chúng ta đi!” Sở Thiên cười nói: “Đừng già vờ nữa, Rốt cuộc ngươi tìm đứa con riêng của
Sáng Thần làm gì? Vừa rồi có lẽ ngươi còn đang hoài nghi thân phận của ta, bây giờ ngươi
thẩy nơi Ở của Ái Lệ Ti, có lẽ cũng đã tin ta là phu quân của Ái Lệ Ti rồi chứ?”
“Ha ha, nói thật, vừa rồi ta Sợ ngươi lừa ta, nhưng bây giờ đã tin rồi! Nhưng, ta vẫn giữ
câu nói đó, ngươi nghĩ ra cái gì có thể không chế Tư Ðặc Ân, thì sẽ hiểu vì Sao ta tìm đứa trẻ
đó!”
Sở Thiên phất tay, “Ngưoi và Sử Ðế Phân trước có tính tình giống hệt nhau, thích thừa
nước đục thả câu, chà, thôi được, nói thật với ngươi, đứa trẻ đó Ở ngày trên đảo của ta!”