Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn - Chương 4256 Đã triệt để kết thúc trận chiến.
- Home
- Xuyên không: Quay về cổ đại, tay trái kiều thê tay phải giang sơn
- Chương 4256 Đã triệt để kết thúc trận chiến.
Cướp biển phương tây vừa tiến vào khu vực biển của Đại Khang thì lập tức bị phi thuyền cao độ tuần tra của thủy quân phát hiện, chỉ là Trịnh Trì Viễn không lập tức phái binh đi ngăn cản bọn chúng, mà ngược lại còn điều hết thuyền tuần tra ở phía trước cướp biển đi, để thuyền cướp biển lái thẳng đến vùng biển thành Minh Châu.
Lần trước đánh lén thành Minh Châu vô cùng thành công, khiến cho bọn cướp biển vô cùng tự tin. Lần này bọn chúng đã nâng cấp ca-nô, phi thuyền, trên đường ngay cả một con thuyền của thủy quân cũng không gặp phải, cho rằng hiện giờ thủy quân còn chưa bừng tỉnh từ trong trận đánh lén trước đó.
Cướp đoạt luôn là cách tích lũy tài sản nhanh nhất, phương tây lúc này, nền văn hóa cướp biển đã nổi lên được mấy năm, rất nhiều người đều đã nếm thử vị ngon ngọt của sự cướp đoạt, thậm chí nhiều quý tộc còn lấy việc làm cướp biển là vinh quang, cho rằng đây là biểu tượng của sự dũng cảm.
Thấy càng lúc càng tới gần thành Minh Châu, nhiều cướp biển đều phấn khích đến run rẩy.
Nhưng chuyện xảy ra ngay sau đó, lại hoàn toàn khác với dự tính của bọn chúng.
Lần trước khi đánh lén, bọn chúng đã thiêu hủy đi hạm đội của thủy quân, đốt nhà kho của đội hộ tống phi hành. Theo như bọn chúng thấy, mới qua mấy tháng nay, cho dù triều đình Đại Khang tăng chi viện cho thủy quân, cũng sẽ không mạnh hơn lúc trước. Kết quả khi bọn chúng còn cách thành Minh Châu khoảng 1 km nữa, thì phát hiện ở đằng sau đột nhiên xuất hiện một đội thuyền.
Trên bãi cát ngoài thành Minh Châu, cũng xuất hiện binh lính dày đặc.
Sau đó, bắt đầu đóng cửa đánh chó thôi!
Dưới sự tấn công của đại bác, trận đấu chỉ diễn ra trong vòng chưa đầy một canh giờ, toàn bộ chiến hạm của cướp biển phương tây đã bị đánh chìm, cướp biển tên thì bị nổ chết ngay tại chỗ, có tên thì bị chìm trong nước, bị ca-nô đuổi tới bắt giữ.
Ngày hôm sau, khi nhận được chiến báo của thành Minh Châu, Kim Phi tức đến bật cười.
Gần đây y đang xử lý nước X, còn chưa kịp tìm cướp biển phương tây tính sổ, kết quả bọn chúng lại tới, hơn nữa quy mô của hạm đội lần này còn lớn hơn lần trước gấp mấy lần.
Căn cứ theo lời khai của cướp biển bị bắt giữ, cướp biển lần này tới đây có liên quan tới hàng chục quý tộc lớn nhỏ từ một số quốc gia khác nhau.
Phương tây cách Đại Khang quá xa, Kim Phi vốn tạm thời không muốn để ý tới bọn chúng, nhưng gây ồn ào tới mức này, Kim Phi không muốn để ý cũng không được.
Hai tháng sau, Kim Phi hạ lệnh với Hoàng đế nước X. yêu cầu Hoàng đế nước X triệu tập các nam thanh niên trai tráng đi tòng quân, chuẩn bị phản công lại phương tây.
Hoàng đế nước X biết Kim Phi đang lấy người nước X ra làm bia đỡ đạn, nhưng ông ta lại không dám từ chối.
Dưới sự cưỡng ép của Hoàng đế nước X, trong vòng một tháng, nước X triệu tập được một trăm nghìn thanh niên trai tráng, sau khi trải qua vài tháng huấn luyện, thì bị thủy quân Đông Hải đưa tới phương tây.
Cuộc chiến này tổng cộng kéo dài gần ba năm, trong ba năm này, Hoàng đế nước X tổng cộng tiến hành bảy lần chiêu binh lớn, cho đến khi đàn ông trai tráng ở nước X gần như bị không còn, thì cuối cùng đội thủy quân lục chiến và tiêu cục Trấn Viễn cũng đã đến hồi kết rồi.
Lúc này phương tây cũng bị đánh gần đủ, đội thủy quân lục chiến và nhân viên hộ tống rút lui chưa tới một năm, đã triệt để kết thúc trận chiến.
Tân Nguyên năm thứ 12, Trịnh Trì Viễn đại diện cho Đại Khang tới Địa Trung Hải, kí một loạt hiệp ước với các đại biểu của các quốc gia phương tây.
Tháng sáu cùng năm, các quốc gia phương tây thành lập trường học tiếng Hoa Hạ, thương hội Kim Xuyên cũng thành lập chi nhánh ở các thành phố chính ở các nước phương tây.
Những năm nay nước X và phương tây dưới sự chinh phạt của thủy quân, bên trong Đại Khang cũng không hề rảnh rỗi.
Cuối năm Tân Nguyên thứ bảy, dưới sự chỉ điểm của Kim Phi, đội tìm mỏ liên tiếp tìm được hai mỏ sắt có quy mô lớn ở Đại Khang, cung cấp đủ sắt thép cho sự phát triển công nghiệp của Đại Khang.
Không ai hiểu rõ về tính quan trọng của cơ sở vật chất quy mô lớn với sự phát triển của kinh tế hơn Kim Phi, thế là trong cuộc họp tổng kết công tác cuối năm Tân Nguyên thứ bảy, Kim Phi đã đề ra kế hoạch về xây dựng cơ sở vật chất.
Đầu năm Tân Nguyên thứ tám, Xuyên Thục và Quan Trung lần lượt có hàng chục đường chính, con kênh được thi công sửa chữa, còn có bảy con đường sắt chính đồng thời được khởi công.