Tóm tắt
Một thân ảnh chật vật mình đầy thương tích đứng trong gió tuyết. “Linh Đan cô không còn đường để chạy đâu, giao nó cho chúng tôi.” Người đàn ông với bộ râu quai nón nhìn cô bằng một nụ cười đầy chế giễu. Trần Tuyết đưa mắt nhìn một khoảng trắng mênh mông lạnh giá, cũng nhìn những con người từng cùng cô vào sinh ra tử, cô không thể hiểu vì có gì mọi chuyện lại trở thành như bây giờ. “Mạnh Hùng anh vì sao phản bội tổ chức, phản bội quốc gia.
Hiện thêm