Võng Du Tranh Bá Yriel Đại Lục - Chương 192: Đấu Trường Chết Chóc.
Thị Trấn Izmir.
Trần Văn Lâm cùng cô nàng vệ sĩ xinh đẹp Hina Janet tiếp tục đóng giả làm một cặp đôi thiếu gia, tiểu thư quý tộc. Hôm nay, Trần Văn Lâm muốn đến những nơi được cho là sẽ xuất hiện những nhân vật lớn của Thị Trấn Izmir. Chỉ khi gặp những nhân vật đó, mới có cách đánh hạ Thị Trấn Izmir từ bên trong.
Mục tiêu đầu tiên của hắn, là một nơi tụ tập rất nhiều nhân vật có danh tiếng của Thị Trấn Izmir: Đấu Trường Chết Chóc.
Như tên gọi, Đấu Trường Chết Chóc là nơi tổ chức những trận đấu giữa các “chiến binh”.
Chiến binh ở đây có thể là Nhân Loại, các tộc khác, nô lệ và thậm chí là quái vật. Xem người khác chém giết, xem người khác bị giết, chính là thú vui của rất nhiều quý tộc, người có tiền.
Ngoài ra, còn không thiếu những kẻ có máu đỏ đen, với hi vọng đánh cược đổi đời, sẽ tiến đến Đấu Trường Chết Chóc đặt cược kiếm tiền.
Trần Văn Lâm cảm thấy mình có phần hơi ngạc nhiên khi nhìn thấy Đấu Trường Chết Chóc. Nhìn nó có hình dạng khá là giống Đấu Trường Colosseum tại Liên Minh Cổ Quốc trên Thiên Tinh. Có khác, thì nó giống như một phiên bản lớn hơn, lớn hơn rất nhiều.
Không cần tiến vào bên trong, Trần Văn Lâm đã nghe thấy tiếng hò reo từ bên trong vang ra. Những tiếng hét có phần phấn khích, kích động.
Giá vé vào Đấu Trường Chết Chóc cũng không cao lắm, gần như chỉ cần không phải là nô lệ, thì ai cũng có thể vào được. Nhưng đối với những vị trí, chỗ ngồi đặc biệt, thì cần giá khá cao, hoặc là thân phận đặc biệt.
Trần Văn Lâm chưa có danh tiếng bao nhiêu tại Thị Trấn Izmir, nên chỉ có thể dùng nhiều Vàng để mua chỗ ngồi tốt cho bản thân và những người đi theo.
Được nhân viên của Đấu Trường Chết Chóc dẫn lên chỗ ngồi, Trần Văn Lâm ngay lập tức nhìn thấy xác chết của một con quái vật có hình dạng giống sư tử vừa bị kéo vào đường hầm. Máu từ con quái vật đó còn nhuộm đỏ phần nền được tạo từ loại đá mà trắng nào đó. Hình ảnh máu tươi trên nền đất trắng, vô cùng chói mắt và đối lập.
Những tiếng chửi rủa vì thua cuộc vang lên, không thiếu người đặt cược vào con quái vật kia, nhưng cuối cùng nó lại bị một chiến binh tộc Acient Elve nhỏ bé giết chết.
Trò vận đen đủi này, gần như phần thắng luôn thuộc về kẻ tổ chức đánh cược. Mà kẻ đó ở đây chính là chủ nhân của Đấu Trường Chết Chóc, cũng chính là Trưởng Trấn của Thị Trấn Izmir – Dennis Izmir.
Chỗ ngồi VIP của Trần Văn Lâm không có nhiều người ngồi lắm, nếu tính thêm cả hắn và Hina Janet, thì chưa tới ba mươi người. Trong khi khu vực này phải lên đến một nghìn ghế. Còn những binh sĩ Khinh Kỵ Binh đóng vai vệ sĩ thì ngồi ngay khu bên cạnh. Nói chung, nhiều vệ sĩ như vậy, không thích hợp cho việc cùng tiến vào khu VIP. Mặc dù Trần Văn Lâm muốn gây chú ý, nhưng cũng không có nghĩa là hắn muốn kiêu ngạo đến mức chơi trội như vậy.
– Này anh bạn, mới đến Đấu Trường Chết Chóc sao? Nhìn anh bạn hơi lạ mặt.
Một gã trung niên tộc Người Thú tiến đến, nhìn thấy Trần Văn Lâm và Hina Janet, không khỏi tò mò hỏi. Trung niên tộc Người Thú này có thể nói là khách quen của Đấu Trường Chết Chóc. Khách khu vực VIP gã đều quen mặt cả, mặc dù không đến mức quen biết hết, nhưng cũng có thể nói ra tên của chín mươi phần trăm số người thường đến khu vực VIP.
Trần Văn Lâm liếc nhìn qua người đàn ông trung niên này, gật đầu nói:
– Mới đến Thị Trấn Izmir ngày hôm qua. Nghe nói Đấu Trường Chết Chóc rất thú vị, nên đến xem sao.
Trần Văn Lâm trả lời với giọng điệu rất lạnh nhạt, mặc dù là người mới, nhưng không có nghĩa là hắn phải nhiệt tình với đám người này. Nhất là gã này còn luôn luôn nhìn chằm chằm vào Hina Janet. Động tác này, làm cho Trần Văn Lâm cảm thấy hơi khó chịu một chút.
– Anh bạn, ta gọi Dave Sircer, mở một cửa hàng nhỏ tại Thị Trấn Izmir. Còn anh đến đây làm gì?
Dave Sircer mặc dù nói là mở cửa hàng nhỏ, nhưng lại rất kiêu ngạo khi nhắc đến chuyện này, thậm chí nhấn mạnh câu “cửa hàng nhỏ” lên. Tại Thị Trấn Izmir, đa số các cửa cửa hàng đều do những người có quan hệ tốt với nhóm người lãnh đạo, mới có thể mở cửa hàng. Còn những thương nhân bên ngoài, chỉ có thể mua hàng rồi chuyển đi, chứ không đủ tư cách đặt trụ sở kinh doanh tại Thị Trấn Izmir.
Cái này, chính là đang khoe khoang: Ta có quan hệ với mấy nhân vật lớn của Thị Trấn Izmir đó.
– A.
Trần Văn Lâm chỉ khẽ “a” một cái, tỏ vẻ không quan tâm, cũng không thèm nói tên mình ra.
Dave Sircer rất khó chịu khi bị xem nhẹ như vậy. Đối với tầng lớp thượng lưu như gã, coi trọng nhất là mặt mũi. Và bị xem nhẹ, chả khác gì đối phương đang nhục nhã ngươi. Gã chuyển chỗ ngồi của mình qua sát bên cạnh Hina Janet. Nhưng Hina Janet lại đổi chỗ cho Trần Văn Lâm, cái này làm gã lại càng cảm thấy mất mặt.
Dave Sircer hừ bực tức một tiếng, lầm bầm nói:
– Không có phong độ quý tộc.
Dave Sircer đang suy nghĩ làm sao tí nữa có thể chơi xấu được Trần Văn Lâm. Tốt nhất là chơi chết luôn, thì mỹ nhân Succubus xinh đẹp, quý phái kia sẽ thuộc về gã.
Không lâu sau, có hai “chiến binh” tiến vào khu vực giác đấu của Đấu Trường Chết Chóc.
Một bên là nam nhân tộc Nhân Mã, một tộc loài hiếm không kém gì tộc Succubus.
Thứ hai, là ba người tộc Người Thằn Lằn.
Sau đó, một cái lồng sắt được thả vào giữa sân, nhưng không thả hoàn toàn xuống nền đá, mà để lơ lửng trên không trung. Ở bên trong, là một nữ nhân thuộc tộc Người Rắn đang đứng. Nữ nhân Người Rắn này rất xinh đẹp, mặc dù không bằng Nữ Vương Annie Ashley, nhưng cũng rất xinh đẹp. Ngoài ra, nữ nhân Người Rắn này lộ ra cử chỉ vô cùng lẳng lơ, quyến rũ. Cộng thêm bộ độ cực kỳ thiếu vải, chỉ che khuất đúng ba chỗ cần thiết.
Đám nam nhân tại bên dưới vô cùng điên cuồng, giống như động vật lên cơn khát tình dục, điên cuồng hô: Rosabella.
Nữ nhân Người Rắn này cất giọng làm cho nam nhân phải nổi da gà, máu trong người nóng lên:
– Các vị, xin tự giới thiệu, ta là Rosabella Navard.
Ngay khi nữ nhân Người Rắn tên Rosabella này dừng lại, liền có vô số gã đàn ông bên dưới hô lên:
– Rosabella, ngủ với ta một đêm.
– Rosabella, tối nay…..
………..
Trần Văn Lâm phải công nhận nữ nhân Người Rắn Rosabella Navard này rất xinh đẹp. Bộ đồ mặc trên người lại càng quyến rũ, vô cùng có sức dụ hoặc. Nếu như ở một mình với nữ nhân này, rất dễ dàng có thể tưởng tượng được chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo. Giọng nói của nàng lại càng làm người khác giới bị mê hoặc, cực kỳ có mị lực.
Không đâu xa, gã Dave Sircer ngay bên cạnh gần như đã mất khống chế, khuôn mặt đỏ bừng như sắp chết vì nghẹt thở tới nơi. Mà không lâu sau, bỗng nhiên gã thở ra một hơi thỏa mãn, cơ thể nhũn ra trên ghế.
Trần Văn Lâm kinh ngạc nhìn gã. Nhanh như vậy sao? Từ lúc nữ nhân Người Rắn Rosabella Navard kia xuất hiện cho đến bây giờ, còn chưa qua được một phút, mà tên Dave Sircer này đã “ra” rồi. Người này cũng quá yếu một chút a. Đây mới chỉ là đứng nhìn từ xa thôi, đã nhanh như vậy rồi. Nếu như làm thật, liệu có phải vừa bước vào phòng đã “ra” không nữa.
Hina Janet nhìn Trần Văn Lâm, tiến sát miệng đến bên tai hắn rồi hỏi:
– Chủ nhân, tối nay ngài có cần em mặc giống ả không a?
Trần Văn Lâm không biết nên trả lời thế nào. Nói “được” cũng không ổn. Mà nói “không được”, thì không phải là đàn ông. Cứ nghĩ đến cảnh Hina Janet mặc bộ đồ tổng diện tích vải chỉ bằng hai bàn tay, hắn lại thấy….. Không nên nghĩ.
Trần Văn Lâm ho nhẹ một tiếng, trầm giọng nói:
– Xem chiến đấu đi.
Hina Janet bĩu môi nói:
– Có gì vui nha!
…………
– Các vị, trận chiến này là một trong những trận chiến được mong đợi nhất hôm nay. Xin giới thiệu, bên trái tôi là Frank Hoppin – Đấu Sĩ cấp bậc Bạch Kim, người đã chiến thắng năm mươi mốt trận liên tiếp. Về năng lực của Frank Hoppin, có lẽ không cần giới thiệu nhiều mất công. Liệu hôm nay, Frank Hoppin sẽ tiếp tục kéo dài chuỗi trận toàn thắng của mình…. Hay phải gục ngã tại đây.
Rosabella Navard chỉ về phía nam nhân tộc Nhân Mã hô lên.
– Frank Hoppin!
– Frank Hoppin!
– Frank Hoppin!
Rất nhiều người đồng loạt hô lên, giống như nhìn thấy thần tượng của mình. Mà tại Thị Trấn Izmir, những Đấu Sĩ xuất sắc chính là ngôi sao, danh tiếng rất lớn.
Những Đấu Sĩ này được trả tiền rất cao, có danh tiếng. Nếu là nam Đấu Sĩ, rất dễ dàng được các tiểu thư, quý bà thượng lưu ưu ái, yêu thích.
Tiền, danh tiếng, nữ nhân. Họ không thiếu một thứ gì. Tất nhiên với điều kiện họ chiến thắng trận đấu.
Còn thua?
Thua chính là chết.