Tu Tiên Chi Dị Giới - Chương 19: Tam đại thiên chi đấu võ mồm 1
“Chúng ta cũng nhanh chân đến đó”. Nguyệt Tâm tràn đầy năng lượng nói, chân nhỏ không ngừng cước bộ, nói đến việc đi lại nàng vẫn thích ngự kiếm phi hành hơn, có đều nàng không đủ nguyên liệu để luyện chế phi hành pháp khí, hơn nữa tu vi lại không đủ, chí ít phải đợi nàng đột phá Kim Đan kỳ tài năng luyện chế.
“Chủ nhân người muốn làm gì?” Tiểu Xuân dò hỏi nói.
“Ngươi chẳng phải nói, tam đại thiên chi chỉ có mỗi mình ta là mọi người ở Uy Lam thành là chưa biết mặt sao? Hơn nữa hôm nay là ngày lành tháng tốt, card chi chủ thần muốn chúng ta hội hợp một lần”. Nguyệt Tâm vẻ mặt vô tội nói.
Tiểu Xuân, Tiểu Thu đầu đầy hắc tuyến, Card chi chủ thần là cái quỷ gì.
Thần giới. Chủ Thần cung.
“Hắc…xì”. Lão nhân râu tóc bạc phơ đang ngồi đánh card, bởi vì hắt hơi nên đi sai nước, đặt nhầm vị trí con bài.
“Ha…ha..ha, Card thần, đa tạ nương tay”. Ngồi đối diện là một nam thanh niên, tóc màu băng lam xoã dài chạm đất, hơn nữa giữa trán lại có ấn kí hoàng kim tam xoa kích.
Thuỷ Thần Đường Tam tay hạ xuống lá bài, chỉ thấy một trận lam quang loé sáng. Một đầu cự long cao hơn trăm mét xuất hiện lấy khí thế nhanh như cắt tiêu diệt cự nhân ở phía đối diện.
“Ta thao… để ta mà biết tên hổn đảng nào làm ta thua, ta sẽ cho kẻ đó biết tay…”. Lão nhân được gọi là card thần, tức giận nói.
Uy Lam thành.
“Tiểu thư, người hắt hơi, người có sao không?”
“Ta không sao, mau mau đi đến chỗ soái ca ni”. Nguyệt Tâm bàn tay trắng noãn quẹt mũi nói.
“Ta muốn mua khối nguyên thạch này với giá 5kim”. Thuỷ Băng Nhi chỉ khối nguyên thạch nằm ở dưới chân nàng nói, nguyên thạch này bề ngoài rất tốt, có khả năng giải tăng.
“Băng Nhi tiểu thư đừng làm khó tiểu nhân, mỗi viên nguyên thạch ở đây đều có yết giá”. Trung niên nhân cười khổ nói, đây là lần đầu hắn thuê địa điểm bán nguyên thạch ở đây, chỉ có đều khiến hắn không ngờ đó chính là ngày khai trương lại đụng ngay vị tiểu thư này, sáng giờ cũng cò kè đòi giảm giá.
Đường Cảnh liếc mắt nhìn viên nguyên thạch mà Thuỷ Băng Nhi muốn mua, rất nhanh hắn đem tầm mắt dời đi nơi khác, nguyên thạch đó bề ngoài rất tốt nhưng lại có một tì vết chí mạng, rất khó giải ra đựợc thứ gì tốt. Hắn cũng lười quan tâm. Vừa nhìn thấy nữ hài tầm ba tuổi đi tới, khuôn mặt nhỏ nhắn dễ thương lại nở nụ cười tươi đối với hắn, Đường Cảnh hai má đỏ ửng.
“Cái này,…” lão bản khó xử nói. Nếu quả thật giảm giá, thì ai ai cũng lấy cớ này đòi giảm giá thì hắn làm sao buôn bán được nữa.
“Lão bản, ta đến xem nguyên thạch ni”. Gật đầu chào thiếu niên một cái, Nguyệt Tâm nhìn trung niên nhân nói.
” Tiể thư hảo, người cứ tự nhiên xem, giá cả ta có ghi rõ”. Lão bản kinh dị nói, vị tiểu thư nhỏ này thuộc về nhà nào, mới có tí tuổi đầu cũng muốn ngoạn đổ thạch.
“Các ngươi có biết nàng là tiểu thư nhà ai?” Đường Cảnh quay đầu nhìn hai gã thị vệ hỏi.
A. Kiếm không nhìn nữ hài mà nhìn hai thị nữ theo sau, liền nhỏ giọng nói “Hai thị nữ theo sao là thị nữ Nguyệt phủ, còn vị tiểu thư kia tám chín phần là vị tiểu công chúa Nguyệt phủ được đồn thổi là thiên tài ni,… hơn nữa thiếu gia hình như đã gặp nàng, lúc Nguyệt gia mời đầy tháng nàng, thiếu gia cũng có đi… Hơn nữa..”. A Kiếm thao thao bất tuyệt nói.
“Ngưng.. ” Đường Cảnh đầu đầy hắc tuyến nói, hắn quả thật không muốn nhắc lại chuyện đó, hảo mất mặt. Nhìn nữ hài hoạt bát đứng bên cạnh, hắn bất giác nở nụ cười.
A. Phong: ” Ta nằm mơ đi, thiếu gia đang cười”.
A. Kiếm nói ra, những người xung quanh liền đoán được thân phận đám người Nguyệt Tâm, hơn nữa còn biết tiểu thiếu gia Đường gia còn có chuyện khó nói nha.
“Tiểu thư Nguyệt phủ?” Thuỷ Băng Nhi lẩm bẩm nói, hoá ra đây là nữ hài được xưng là thiên tài Uy Lam thành, trừng mắt nhìn nữ hài, rất nhanh Thuỷ Băng Nhi lại ngọt ngào hỏi:” Tiểu muội muội tên gì?”.
Nguyệt Tâm nghe thấy nhưng giả vờ không nghe, luối cúi vuốt ve tảng đá.
Thuỷ Băng Nhi nhìn nữ hài không chịu trả lời, có chút tức giận nói “Ta hỏi ngươi tên gì?”.
“Ai cha, là ai đang hỏi ta ni?” Nguyệt Tâm đứng dậy, vẻ mặt vô tội hỏi.
“Là ta hỏi ngươi, ngươi tên gì?” Thuỷ Băng Nhi tức giận nói, lần này khẩu khí có phần lớn hơn.
“Hoá ra là vị đại tỷ này hỏi, tỷ tỷ không biết muốn hỏi tên người khác phải giới thiệu họ tên sao? Nhưng ta đây rất ngoan a, tỷ tỷ đã hỏi thì ta nói. Ta tên Nguyệt Băng Tâm”. Tiểu nữ hài ra vẻ lễ phép nói.
Đường Cảnh nở nụ cười “Nguyệt Băng Tâm, ta sẽ nhớ cái tên này”.