Tử Thần Du Hí - Q.1 - Chương 12: Hồ Linh, Lưu Hà
Chương 12: Hồ Linh, Lưu Hà
Chương này tôi viết có yếu tố 18+ lưu ý trước khi xem
Ký ức của Lưu Hà được Sang nhìn kỹ càng không hề bỏ sót, bất chợt đến khi Sang nhìn thấy được năng lực của Lưu Hà thì giường như cảm giác là Lưu Hà biết được Sang đang nhìn trộm ký ức của nàng. Trong bất giác Sang có cảm giác như có một ánh mắt nhìn về phái hắn. Hắn giật mình, định thần lại thì nhìn thấy Lưu Hà đã ngồi yên, tay thì cầm ly rượu mà nhấp một ngụm nhỏ, ánh mắt thì nhìn hắn với vẻ trêu ngươi.
“Ngươi cũng có chút bản lĩnh đó” Lưu Hà nói với Sang.
Sang hơi bất ngờ nhưng sau đó cũng định thần lại rồi nhìn về phái Lưu Hà nói “Ha ha, thật không ngờ, thật không ngờ”.
Lưu Hà nhìn về phía của Sang, miệng cười mà lại không cười, ánh mắt ánh lên vẻ ác độc.
“Ta khuyên cô không nên làm điều này, cơ thể nhân loại của cô không thể nào chống đỡ nổi lực lượng của ta đâu.” Nói đoạn Sang đứng lên tiến về phía Lưu Hà sau đó lấy bàn tay mình vuốt khẽ lên trên mặt của nàng. Sang nói “Thân thể này thực sự rất hấp dẫn, nếu như bị phá hỏng thì thật sự là tiếc lắm” Nói xong, Sang lại đưa tay của mình sục vào ngực của Lưu Hà mà nắm lấy một bên vú của nàng.
Ư..
Lưu Hà hơi bất ngờ vì hành động của Sang, nhưng nàng lại không hề phản ứng gì, mặc kệ cho bàn tay của Sang nắn bóp hai vú của mình.
Sang không tiếp tục sờ nắn đôi gò bồng đảo của nàng nữa mà rút tay lại, sau đó hắn đưa lên mũi mình rồi hít một hơi thật dài, sau đó tấm tắc khen thơm.
Lưu Hà không hề loạn động, nàng biết Sang không phải người thường vì Sang có thể nhìn thấu được thân phận của nàng. Nàng nhỏ giọng mà nói với Sang “Ngươi muốn gì ở ta?”
Sang thì vẫn đứng đưa lưng về Lưu Hà, hắn không chậm không nhanh nói “Hồ linh, thật không ngờ lại có thể gặp được một Hồ linh tại nơi này.”
Lưu Hà nghe Sang nói Hồ linh thì giật mình, nàng quay lại nhìn Sang với ánh mắt ngạc nhiên. Nàng không nghĩ rằng Sang có thể nhìn thấu thân phận của nàng như vậy.
“Đừng bất ngờ vì sao ta lại biết thân phận của ngươi. Chẳng có gì là bí mật cả, từ cơ thể ngươi bốc lên một mùi vị rất hấp dẫn và năng lực mê hoặc của ngươi thì không thể nào sai biệt được, đó là năng lực của Hồ Linh.” Sang giải thích.
“Ta, ta ..” Lưu Hà ấp úng
“Ha ha, thật sự là món ngon, một món ngon tự nhiên dâng tới miệng” Sang cười điên cuồng.
Bỗng nhiên hắn đưa tay lên trên cao, sau đó từ từ nắm bàn tay lại, một kết giới vô hình được hắn thả ra, ngăn cách với tất cả môi trường xung quanh. Sau đó hắn nhìn về phía Lưu Hà thì thấy cô ta đang run rẫy như là một con thỏ gặp phải một con sói. Sang hắc hắc cười, nhìn về phía đang run rẫy Lưu Hà mà thõa mãn.
Trong kết giới này, hắn là chúa tể, nếu như Lưu Hà muốn thoát khỏi hắn thì nhất định năng lực của nàng phải cao hơn hắn thì mới có thể, còn không thì nàng chỉ là một con thỏ con chờ đợi con sói ăn thịt mà thôi. Lưu Hà không thể nào thoát khỏi tay hắn được, Sang biết chắc điều này bởi vì hắn đã là linh cảnh cao cấp, còn nàng thì chỉ là một linh cảnh sơ cấp. Vì vậy, hắn cứ vờn nàng như là con mèo đang vờn một con chuột.
Sang ngồi xuống ghế, hắn vẫy tay về phía Lưu Hà ra hiệu cho nàng tiến tới vị trí của hắn. Nàng ngập ngừng nhưng cuối cùng cũng tiến về phía của Sang. Sang cười hắc hắc tỏ lẻ hài lòng, khi Lưu Hà tiến tới ngồi gần hắn, lúc này bàn tay hư hỏng của hắn lại lần nữa đưa vào trong ngực của Lưu Hà mà nắn bóp. Bàn tay kia thì hắn thô bạo xé đi cái áo của nàng, lúc này hai đồi núi của nàng đã lộ ra hết với một bên đã ửng đỏ vì bị nhào nặng dưới bàn tay của hắn.
Hắn nhìn nàng, một vẻ mặt rất thưởng thức, như là một đứa trẻ nhận được một món đồ chơi ưng ý vậy. Lưu Hà thì lại nhìn hắn với vẻ mặt đầy nghi hoặc, tên này là ai, hắn có lai lịch gì tại sao năng lượng của hắn lại mạnh mẽ đến như vậy? Năng lượng của hắn đè ép nàng làm cho nàng không thể nào khởi lên một ý niệm chống cự hắn.
Sang thưởng thức hai cặp vú của Lưu Hà một cách say xưa, lưỡi của hắn đi từ bên trái sang bên phải, hắn mút hạt đậu của nàng một cách nhẹ nhàng như đang nhắm nháp một thứ gì đó rất ngon lành. Bỗng nhiên hắn ngừng lại, miệng của hắn nhả cái hạt đậu từ vú phải của nàng ra rồi nhìn vào mặt nàng, lúc này mặt của Lưu Hà đã ửng đỏ vì bị kích thích trông thật sự vô cùng quyến rũ. Mặc dù cho trong tâm trí của nàng chống cự lại Sang nhưng mà cơ thể nàng thì lại không thể hiện điều đó. Sang hôn vào môi của Lưu Hà, lưỡi hắn tách hai hàm răng của nàng ra rồi tìm lấy lưỡi của nàng, lưỡi hắn như có một ma lực, như có lý trí tự động tìm kiếm được lưỡi của nàng, lưỡi của hắn quắn lấy lưỡi của nàng, nước miếng của hắn và nàng cùng tiết ra nhiễu nhại xuống cằm của nàng, rồi xuống ngực của nàng.