Truyền kỳ Lạc Vương Phi - Chương 133
Một đêm ngủ thật tốt, tỉnh lại đã là bình minh, không khí bên trong tươi mát, Lạc Mộng Khê ởtrong chăn gấm duỗi lưng, chậm rãi ngồi dậy:“Tiểu Vũ, đem nước rửa mặt đến.”
Tối hôm qua mơ thấy Nam Cung Quyết, hơn nữa, Nam Cung Quyết còn cho nàng một nụ hôn ngọt ngào, tuy là mộng, Lạc Mộng Khê cũng rất vui vẻ.
Tuyệt Tình cung chỉ có mùa xuân, không có hạ, thu, đông ba mùa, mặt trờingoài cửa sổđã lên rất cao, chứng tỏ thời gian không còn sớm, theo kinh nghiệm của Lạc Mộng Khê, Tiểu Vũ khẳng định làđã sớm bưng nước rửa mặt chờ ngoài cửa.
Xốc chănlên xuống giường, Lạc Mộng Khê chầm chập đi tới trước bàn trang điểm, đang muốn cầm lược gỗ chải đầu, lại nhìn thấy đôi môi kiều diễm của mình trong kính, đáy mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng ngưng tụ bão tố dày đặc: Lãnh Tuyệt Tình, nhất định là hắn làm.
Tuy rằng tối hôm qua Lạc Mộng Khê mơthấy hôn môi với Nam Cung Quyết, nhưng đây chính là mộng, không có khả năng biến thành sự thật.
Khi Lạc Mộng Khê cùng Nam Cung Quyết ởcùng một chỗ, Nam Cung Quyết không có việc gì, thích cắn môi của nàng, cho nên, ngày hôm sau ngủ dậy, môi của nàng vẫn tê tê, không có cảm giác, không cần nhìn gương cũng biết là sưng không nhẹ.
Lúc này, Lạc Mộng Khê không cảm giác môi mình có gì khác thường, chỉ khisoi gương mới nhìn thấy môi quá mức kiều diễm, nếu Lạc Mộng Khê không có hôn người khác, thì môi nàng tuyệt đối không khác thường như vậy, có thể thấy được: Môi nàng bị người khác hôn, thời gian hẳn là không lâu.
Nơi này là phòng ngủcủa Lãnh Tuyệt Tình, toàn bộ Tuyệt Tình cung mọi người đều biết, Lạc Mộng Khê ở nơi này, cho nên, trừ bỏ Lãnh Tuyệt Tình ra, không có người nào dám xông vào, đầu sỏ phạm tội đã rõ ràng.
“Tiểu Vũ, Tiểu Vũ…… Đêm qua Thiếu chủ có trở về hay không?” Lãnh Tuyệt Tình trở về vào lúc nào, ta làm saolạikhông nhận thấy, chẳng lẽ là do có thai, tính cảnh giác chậm hơn.
“Bẩm Thánh nữ, tối hôm qua giờ tý Tiểu Vũlui xuống, vẫn chưa nhìn thấyThiếu chủ trở về.” Tiểu Vũ bưng nước rửa mặt bước nhanh đi vào.
Ngụ ý là: trước giờ tý Lãnh Tuyệt Tình không trở về, sau giờ tý, cũng không biếtđược.
“hiện tại Lãnh Tuyệt Tình đang ởchỗ nào?” Tiểu Vũ chỉ có mười bốn tuổi, còn chưađến tuổi xuất giá, bình thường cũng chỉđi dạo chung quanh đây, không hầu hạqua nữ tửđã thành thân, môi Lạc Mộng Khê kiều diễm, nàng nhìn không biết.
“Thiếu chủ vẫn ở thư phòng xử lý sự tình……”
“Khởi bẩm Thánh nữ, nha hoàn bên người Mai đại tiểu thưMai LệNhi, phụng lệnhMai Đại tiểu thưđưa nhân sâm ngàn năm choThánh nữ!” Thị vệ bên ngoài bẩm báo, trong lòng Lạc Mộng Khê sáng tỏ: Tặng nhân sâm là giả, mượn cơ hội muốn của nàng đồng ý mới là thật, rốt cuộc ta có nên hợp tác cùng Mai VũĐìnhhay không?
Nếu không hợp tác, ta ở trong này không quen không biết, lại không quen đường lốiTuyệt Tình cung, không người nào có thể giúp ta, sau khi cục cưng ra đời, ta liền phải gảcho Lãnh Tuyệt Tình, này không phải kết quả ta muốn.
Cùng Mai VũĐình hợp tác sớm rờiđi nơi này, là lựa chọn tốt nhất, hơn nữa, lấy thế lựccủa Mai VũĐình cùng với độđể ý đến Lãnh Tuyệt Tình của nàng ta, nàng ta sẽan bài sự tình thỏa thỏa đáng, sẽkhông để Lãnh Tuyệt Tình tìm được ta.
Chỉ là, Mai VũĐình tâm cơ sâu nặng, giúp ta một chuyện, không biết là còn có mục đích gì khác, nếu ta lựa chọn hợp tác cùng nàng, nàng ta có thể hay không lại có âm mưu khác.
“Thánh nữ, thánh nữ……” Thị vệ bẩm báo xong, không thấyđược Lạc Mộng Khê trả lời, liền trầm giọng nhắc nhở.
“Lễ vật nhận lấy, nói cho Mai LệNhi, Mộng Khê thật vuilàm tỷ muội tốtvới tiểu thưMai VũĐình của nàng!” Trước cứđáp ý vớiMai VũĐình, xem nàng sẽbày trò gì, binh đến tướng chặn, nướcđến đất ngăn, ta tuy có thai, nhưng năng lực ứng biến, tất không thuaMai VũĐình.
Nếu Mai VũĐình hết lòng tuân thủ hứa hẹn, đưa ta rời khỏi Tuyệt Tình cung, đó là tốt nhất, nếu nàng lật lọng, muốn nhân cơ hội thiết kế ta, ta cũng tuyệt đối sẽ không hạ thủ lưu tình với nàng……
“Mộng Khê……” trên một chiếc giường đơn giản trong quân doanh, khóe miệng Nam Cung Quyết đầy tươi cười, gọi tên Lạc Mộng Khê, mở to mắt ra.
Đập vào mắt, không phải là Lạc Mộng Khê dung nhan khuynh thế, mà là khuôn mặt tuấn tú tràn đầy bất đắc dĩcủa Bắc Đường Diệp:“Bắc Đường Diệp, làm sao lại là ngươi?” Rõ ràng ta thấy được Mộng Khê đến đây, còn cùng Bổn vương……hôn thật sâu.
“Không phải Bổn vương thì là ai?” Bắc Đường Diệp nổi giận đùng đùng:“Ngươi nghỉ ngơi đã đủ, tinh lực dư thừa, bổn vương tối hôm qua vì chăm sóc ngươi, cảđêm không ngủ, sau tỉnh lại, ngay cả câu an ủi khích lệ ngươicũng chưa nói, lại hỏi một câu, làm sao lại là ngươi.”
Nhìn doanh trướng quen thuộc, binh khí quen thuộc, Nam Cung Quyết đột nhiên nhớđến mình đang ở quân doanh, Lạc Mộng Khê cùng con của bọn họ, sớm không còn, trong lòng mất mát không hiểu: Tối hôm qua chỉ là mộng mà thôi, cảnh trong mơthậtđẹp, thật chân thực, nhưng cũng thật hưảo.
Phát giác Nam Cung Quyết thương tâm với mất mát, Bắc Đường Diệp vội vàng nói sang chuyện khác:“Nam Cung Quyết, chúng ta rất nhanh sẽđánh tiến Tây Lương kinh thành, thế nhưng Hạ Hầu Thần không có chút động tĩnh, nàyđó, có phải sẽcó trá hay không?”
Mỗi khi Nam Cung Quyết nhớ Lạc Mộng Khê, Bắc Đường Diệp sẽđưa hắn lực chú ý của hắn chuyển qua chiến sự, làm cho hắn tạm thời quên đau xót, khôi phục lại con người tràn đầy tự tin nhưtrước kia, bày mưu nghĩ kế Nam Cung Quyết.
“Quốc thổ Tây Lương quốc đã ngày càng ít, quân đồng minh với hắn không chết cũng bỏ trốn, hắn cũng không làm ra cái gì!” Đáy mắt Nam Cung Quyết thâm thúy lóe lên lạnh băng và sắc bén:
“Quân lính rất nhanh sẽđánh vào kinh thành Tây Lương, phân phó các tướng sĩ, cẩn thận làm việc, để tránh Hạ Hầu Thần chó cùng rứt giậu.” Hạ Hầu Thần, quốc gia bị hủy người người vong mạng, sống không bằng chết, chính là ngươi phải trả giá cho việc hại chết Mộng Khê.
Tuyệt Tình cung, Lạc Mộng Khê cầm trong tay tờ giấy Mai VũĐình sai người âm thầm đưa tới, nhìn chữ viết trên tờ giấy, ‘Đêm nay canh ba, gặp trướcrừng trúc’, Lạc Mộng Khê mỉm cười, vẫy tay, tờ giấy đã hóa thành tro tàn.
Đêm nay ta có thể rời đi Tuyệt Tình cung, nghe qua thật sự là khó có thể tin, bị nhốt ởđây đã lâu lắm, nghĩđến có thểđi ra ngoài gặp Quyết, thật là có chút sốt ruột.
quần áo xinh đẹp, trang sức quý trọng, son bột nước xa hoa đều là Lãnh Tuyệt Tình mua cho nàng, Lạc Mộng Khê không muốn mang theo.
Huống chi, nàng còn nợ Lãnh Tuyệt Tình một cái mạng, chờgặp Nam Cung Quyết, lại thương lượng làm sao báo đáp nhân tìnhcủa Lãnh Tuyệt Tình.
Về việc Lãnh Tuyệt Tình hôn Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê đi tìm Lãnh Tuyệt Tình đối chất, lại bịbáo lại là Lãnh Tuyệt Tình bận rộn xử lý sựvụ trong cung, không thể gặp nàng.
Ban đêm khi đi vào giấc ngủ, Lạc Mộng Khê cẩn thận đề cao cảnh giác, rốt cuộc cũng chưa phát sinh sự tình giống vậy, nửa đêm tỉnh lại, cả phòng vẫn là một mình nàng:
Một lần này, lần sau không được vào đây làm chuyện này nữa, nếu Lãnh Tuyệt Tình biết chính mình sai lầm rồi, sẽ không tái phạm sai lầm giống vậy, ta cũng đại nhân đại lượng, không so đo với ngươi.
Huống chi, ta lập tức sẽrời đi, cho dù ngươi muốn phạm sai lầm, cũng không tìm thấy cơ hội.
Giờ tý, nguyên bản nằm ở trên giường ngủ say, Lạc Mộng Khê đột nhiên mở mắt, cảviện im ắng, bằng nhanh nhất tốc độ xoay người xuống giường, thay một bộ y phục dạ hành, mở cửa phòng, đi ra ngoài.
“Lạc cô nương, tiểu thư nhà ta đang chờở phía trước, mời ngươi đi theo ta!” Chờở ngoài cửa, là nha hoàn Mai LệNhi của Mai VũĐình.
Hạ nhân ở chủ tử trước mặt tự xưng nô tỳ, màMai LệNhi ở trước mặt Lạc Mộng Khê tự xưng ‘Ta’, cao ngạo, chút không lấy xem Lạc Mộng Khê là chủ tử.
Lạc Mộng Khê gặp Mai LệNhi ba lần, mỗi lần nhìn thấy Lạc Mộng Khê, nàng mặc dù kinh diễm với mỹ mạo của Lạc Mộng Khê, nhưng càng nhiều hơn là trào phúng, khinh thường nhìn bụng bầu của Lạc Mộng Khê, gọi Lạc Mộng Khê là Lạc cô nương, mà không giống tiểu Vũ, gọi Lạc Mộng Khê làThánh nữ:
Nữ tửđa hoài dã loại, sao xứng làm vợThiếu chủ, mọi người trên đời này, trừ bỏ tiểu thư nhà ta, không có người nào có thể xứng đôi với Thiếu chủ.
“Xin MaiLệNhi cô nương dẫn đường.” Lạc Mộng Khê mặc hắc y, mái tóc đen được búi lên đơn giản, không có vật phẩm trang sức gì, chỉ dùng một cái khăn cột lại, vòng tai, vòng ngọc, đều không mang, hai tay trống trơn.
“Lạc cô nương không lấy chút gì ra cung sao?” Ăn cơm, ở trọđều phải dùng tiền, nguyên bản Mai LệNhi nghĩ Lạc Mộng Khê khẳng định vác theomột đống lớn vàng bạc châu báu cùng với các vật phẩm quý trọng.
“Việc này hẳn là tiểu thư nhà ngươiđã an bài tốt lắm, không cần ta quan tâm!” Đồ vật trong phòng, đều là của Lãnh Tuyệt Tình, ta đã nợ hắn một mạng, trước khi đi, không thể lại đem theo những thứ kia.
Mai LệNhi đối với Tuyệt Tình cung thập phần quen thuộc, mang theo Lạc Mộng Khê, cẩn thận tránh nécác trạm gác ngầm trong Tuyệt Tình cung, đi vào một chỗ bên cạnh rừng cây, Lạc Mộng Khê nhìn chăm chú:rừng cây này, chính là cấm địa mà hai gã thị vệ kia nói.
Mai Lệ Nhi cùng Lạc Mộng Khê đứng bên cạnh rừng cây, thổi ra một đạo thanh âm quái dị, bóng dáng yểu điệu Mai Vũ Đình như sương khói từ trong sương mù trong rừng cây đi ra:
“Tất cả đã an bài thỏa đáng, thị vệ bị điều đi, nhưng là, một khắc sau sẽ trở về, Lạc Mộng Khê, ngươi phải nắm chặtthời gian, ta đã an bài xe ngựa ở ngoài cung tiếp ứng.”
“Đa tạ Mai Đại tiểu thư tương trợ, Mộng Khê vô cùng cảm kích……”
“Trước đừng nói nhiều như vậy, Lệ Nhi, mang Lạc cô nương ra ngoài!” Mai Vũ Đình bình tĩnh, định liệu trước mọi chuyện bộ dáng giống như nữ cường nhân hiện đại, đem toàn bộ sự tình đều an bài thỏa thỏa đáng, gọn gàng.
“Lạc cô nương, mời theo đi Lệ Nhi!” Ở trước mặt Mai Vũ Đình, mai lệ nhi đối Lạc Mộng Khê tôn trọng một chút, không có tự xưng ‘Ta’.
“Cáo từ!”
“Sau này còn gặp lại!”
chào hỏi Mai Vũ Đình xong, Lạc Mộng Khê bước nhanh theo Mai Lệ Nhi hướng chỗ sâu trong rừng cây màđi, nhìn bóng dáng Lạc Mộng Khê càng lúc càng xa, mắt Mai Vũ Đình thoáng hiệnhàn quang: Lạc Mộng Khê, là sau này sẽ không hẹn, sẽ không gặp lại.
Có thể là Mai Vũ Đình động tay động chân ở trong rừng cây, sương mù trong rừng dày đặc đã tiêu tán đirất nhiều, đi trong đó, có thể nhìn thấy đượccảnh vật trong mười thước.
Thời gian hữu hạn, không thể trì hoãn, Mai Lệ Nhi không để ý Lạc Mộng Khê có mang, lập tức bước nhanh đi trước, Lạc Mộng Khê cố gắng theo sát, cuối cùng cũng không bị nàng bỏ rơi.
Một lát sau, Lạc Mộng Khê và Mai Lệ Nhi đi vào một chỗ trước đài cao, Mai Lệ Nhi chỉ lên trên đài cao.
“Kia chính là cơ quan chính của cung, chỉ cần đẩy nó qua bên trái, cửa ra sẽ sẽ tự động mở ra, cố gắng nhanh một chút, bọn thị vệ sắp trở lại.”
“Đa tạ.” Tuy rằng Lạc Mộng Khê không thể nào thích Mai Lệ Nhi, nhưng dù sao nàng cũng đưa Lạc Mộng Khê đến cửa ra, vài lời khách sáo, Lạc Mộng Khê vẫn lànói.
Mai Lệ Nhi thản nhiên ừ một tiếng xem như đáp lại, trong thanh âm tràn ngập khinh thường, nhìn Lạc Mộng Khê ngốc ngếch tiêu sái lên đài, chậm rãi đến gần kia cửa cung, đáy mắt Mai Lệ Nhi lóe châm biếm và âm lãnh nồng đậm: Lạc Mộng Khê, đây là ngươi tự tìm……
Tại bậc thang xoay mình lại, Lạc Mộng Khê có thai bảy tháng, đi phải cẩn thận, nếu khôngsẽ ngã xuống, đến lúc đó, tính mạng nàng và cục cưng đều khó giữ được.
Thời gian cấp bách, Lạc Mộng Khê không dám trì hoãn, cẩn thận lại cố gắng rất nhanh đi lên, chính là mất hết chín trâu hai hổ sức lực mới đi tới đỉnh đài.
Một khắc chung thời gian rất nhanh sẽ qua đi, Lạc Mộng Khê đã không còn nhiều thời gian, sau đi lên đài cao, không kịp nghỉ ngơi, Lạc Mộng Khê liền bước nhanh đi tới trước cự cung, hai tay đặttrên cự cung, đang muốn đẩy qua bên trái, mở ra cửa ra.
Lúc này, Mai Lệ Nhi đứng ở dưới đài đột nhiên hô to:“Người đâu, có gian tế, gian tế trộm bảo vật……”
“Mai lệ nhi, ngươi làm gì?” cự cung này không phải chốt mở ra cửa ra sao?
“Người đâu, mau tới!” Sau khi Mai Lệ Nhi hướng ra bìa rừng hô lớn, quay đầu nhìn về phía Lạc Mộng Khê, đáy mắt đầy gian kế được thực hiện cùng âm lãnh tà ác:
“Lạc Mộng Khê, ngươi thật đúng không phải là ngu ngốc bình thường, chuyện tới bây giờ ta không ngại nói thật cho ngươi biết, cự cung này không phải chốt mở cửa ra, mà là mở ra bảo tàng của Tuyệt Tình cung……”
“Ngươi vàMai Vũ Đình liên hợp lại hãm hại ta.” Đáy mắt trong trẻo lạnh lùng của Lạc Mộng Khê hiện lên lửa giận.
Mai Lệ Nhi cười nhạo một tiếng:“Đây là ngươi tự tìm, đừng trách người khác, ai bảo ngươi mang theo dã chủng tiến vào Tuyệt Tình cung cùng tiểu thư nhà ta giành vịCung chủ Phu nhân……” hai chữ dã chủngMai Lệ Nhi tăng thêm giọng điệu, nhìn bụng bầu của Lạc Mộng Khê, ánh mắt càng thêm âm lãnh.
“Lạc Mộng Khê, chỗ ngươi đang ở, cự cung ngươi đang cầm, tội danh trộm bảo nhảy vào Hoàng Hà rửa cũng không sạch, sự tình nháo đến chỗ Thiếu chủ, cho dù muốn bảo hộ ngươi Thiếu chủ cũng là có tâm nhưng vô lực.” Bởi vì dưới cơ quan này không chỉ có bảo tàng, còn có……
“Người đâu, có người trộm bảo vật……” Trong rừng cây truyền đến dày đặc tiếng động rất nhỏ, Mai Lệ Nhi biết là bọn thị vệ tới nơi này rồi, khóe miệng cười dương dương đắc ý: Lạc Mộng Khê, thời khắc bi kịch nhất của ngươi đã đến……
Đột nhiên, Mai Lệ Nhi cảm thấy cảnh sắc trước mắt biến đổi, nguyên bản đang đứng trên mặt đất, nháy mắt đến trên đài cao kia trước cự cung……
“Xoát!” Mai Lệ Nhi còn chưa kịp phản ứng, hàn quang lóe lóe, trường kiếm đã đặt trên cổ nàng, khuôn mặt thị vệ lạnh như băng, giờ phút này lại đầy lạnh lẽo đứng trước mặt nàng:“Thật to gan, dám đến Tuyệt Tình cung trộm bảo.”
“Không phải…… không phải ta trộm bảo…… Là…… Là……” Mai Lệ Nhi nhìn khắp mọi nơi, bốn phía trừ bỏ nàng thì là bọn thị vệ vừa mới đuổi tới, Lạc Mộng Khê đứng trước cự cung thế biến mất không thấy.
“Ngươi đã bị bắt còn dám ngụy biện” thị vệ lấy ra từ bên cạnh Mai Lệ Nhi một túi, mở ra xem, bên trong tất cả đều là vật phẩm vô giá, bảo vật này đó chính là lấy ra từ bảo khố dưới cự cung.
“bảo vật không phải ta trộm, thật sự không liên quan ta……” trộm bảo vật là tội lớn, sẽ bị mất đầu.
Mai Lệ Nhi mặc dù ỷ vào mình là nha hoàn của Mai Vũ Đình, ở Tuyệt Tình cung kiêu ngạo, nhưng là chuyện xúc phạm cung quy nàng chưa từng làm, cũng không dám làm.
“Giải nàng về, chờ xử lý!” Không thừa nhận cũng không sao, thị vệ chúng ta chỉ phụ trách bắt người, không phụ trách định tội, đem ngươi và bảo vật giao cho người xử lý việc này, sẽ không là chuyện của chúng ta.
“Không liên quan đến ta…… Thật sự không liên quan ta…… Là Lạc Mộng Khê, bảo vật là Lạc Mộng Khê trộm……”
Đối với Mai Lệ Nhi kêu khóc bọn thị vệ không chút động dung, thị vệ giải Mai Lệ Nhi bước nhanh hướng đến ngoài bìa rừng: Bất kể nàng kêu khóc gì, bọn thị vệ chỉ ở nơi này bắt đượcmột mình Mai Lệ Nhi, không thấy được bóng dáng Lạc Mộng Khê.
Sau khi thị vệ và mai lệ nhi đi xa, một đạo bóng đen ẩn nấp trong góc đi ra, lạnh lùng quét mắtbọn người sắp biến mất một cái: Nha đầu chết tiệt kia, bây giờ mới biết sợ, đã chậm……
Đúng vậy, chuyệnnày là Mai Vũ Đình đạo diễn, Mai Lệ Nhi phối hợp thiết kế Lạc Mộng Khê, đài cao cự cung trong rừng cây là cửa vào bảo tàng, không phải cửa ra Tuyệt Tình cung.
Chuyện này ở Tuyệt Tình cung không phải bí mật, bởi vì rừng cây là cấm địa, nếu cấm người khác đi vào, thì sẽ nói cho người ta nguyên nhân.
Lạc Mộng Khê đến Tuyệt Tình cung đã hơn ba tháng, nhưng Mai Vũ Đình điều tra nàng, chỉ biết Lạc Mộng Khê đối với Tuyệt Tình cung không có hứng thú, biết rất ít, thậm chí cung quy cùng lịch sử Tuyệt Tình cung cũng không biết rõ.
Vì vậy, Mai Vũ Đình mới lợi dụng nhược điểm này của Lạc Mộng Khê, lừa nàng đi đến trên đài cao đẩy cự cung, sau đó, dẫn thị vệ tiến vào bắt nàng, từ đó, vô luận đứa bé trong bụng Lạc Mộng Khê là của ai, vị Thánh nữ của nàng tất nhiên khó giữ được……
Từ đầu tới cuối, Mai Vũ Đình chưa bao giờ nghĩ muốn thả Lạc Mộng Khê rời khỏi Tuyệt Tình cung, bởi vì Mai Vũ Đình nhìn ra, Lãnh Tuyệt Tình đối với Lạc Mộng Khê là thật tâm, cho dù Lạc Mộng Khê rời khỏi Tuyệt Tình cung, Lãnh Tuyệt Tình cũng có thể đem nàng trở lại.
Lạc Mộng Khê, đừng có trách ta, muốn trách thì trách chính ngươi, ai bảo ngươi đoạt Lãnh Tuyệt Tình ta thích nhất, suýt nữa chiếm vị trí Cung chủ Phu nhân ta muốn nhất.
Trong rừng cây truyền đến một trận xôn xao, tiếng hét phẫn nộ của thị vệ theo gió bay vào trong tai, Mai Vũ Đình biết kế hoạch của nàng thành công, Mai Lệ Nhi là nha hoàn bên người của nàng, thông minh lại có khả năng, cùng nàng phối hợp rất ăn ý, đem việc thiết kế Lạc Mộng Khê giao cho nàng, chắc chắn làm hoàn mỹ không sứt mẻ.
Thị vệ bắt lấy Lạc Mộng Khê, khẳng định sẽ trị nàng trọng tội, đến lúc đó, Thánh nữ chắc chắn phải thay đổi người. Nghĩ đến đó, trong lòng Mai Vũ Đình dâng lên nồng đậm vui sướng: Ta chờ đợi tất cả, rốt cục đã thực hiện được.
Đi nhìnThiếu chủ ca ca, âm thầm làm hắn tỉnh trước, miễn cho khiLạc Mộng Khê bị giải đến trước mặt hắn, hắn giật mình, còn có ta theo giám sát, Thiếu chủ ca ca cho dù nghỉ buông tha cho Lạc Mộng Khê cũng không tìm thấy lý do!
Đắc ý nghĩ, Mai Vũ Đình bất tri bất giác bước nhanh bước chân.
Từ khi Lạc Mộng Khê đến Tuyệt Tình cung, Lãnh Tuyệt Tình liền hàng đêm ngủ ở thư phòng, Mai Vũ Đình muốn tìm hắn, đương nhiên phải đi thư phòng.Bóng đêm đã thật đen, trong thư phòng còn sáng đèn, bóng dáng thon dài của Lãnh Tuyệt Tình bị chiếulên trên cửa sổ, tao nhã, mê người.
“Khởi bẩm thiếu chủ, Mai đại tiểu thư cầu kiến.” Thị vệ đứng ở ngoài cửa cung kính bẩm báo.
“Mời nàng vào đi.” Lãnh Tuyệt Tình không có hỏi nguyên nhân, trực tiếp mời nàng vào thư phòng, thực làm cho Mai Vũ Đình lắp bắp kinh hãi.
khi Lãnh Tuyệt Tình ở thư phòng xử lý sự tình, ghét nhất bị người quấy rầy, một ngày hai năm trước, Mai Vũ Đình có việc gấp tìm Lãnh Tuyệt Tình, trước khi đi vào thư phòng, cũng là cách cửa phòng nói, lại nhận được đáp án Lãnh Tuyệt Tình đóng cửa từ chối tiếp khách.
Giật mình thì giật mình, Lãnh Tuyệt Tình cho phép nàng vào phòng, Mai Vũ Đình cầu còn không được, mừng rỡ như điên đẩy cửa bước vào:“Thiếu chủ, ngươi có biết vừa rồi Tuyệt Tình cung phát sinh chuyện gì……”
Mai Vũ Đình đanghào hứng nóithì nhìn thấyđám người Lí trưởng lão, Mai trưởng lão, Phong trưởng lão ngồi trên ghế thì im bặt: Nguyên lai thư phòng không chỉ một mình Thiếu chủ, các trưởng lão đã ở……
“Điểm tâm đã làm tốt, Thiếu chủ cùng các vị trưởng lão nhân lúc nóng mà ăn.” Một bóng dáng quen thuộc từ nội thất đi ra, đi theo phía sau Tiểu Vũ tay bưng khay, cũng không biết trong khay là ra đồ ăngì, từng trận hương thơm bay vào trong mũi, làm người ta cảm thấy thèm ăn.
“Lạc Mộng Khê, ngươi làm sao có thể ở đây?” trong mắt Mai Vũ Đình đầykhiếp sợ không từ nào có thể hình dung: lúc này, không phải là nàng đang bị bọn thị vệ bắt giảiđến thư phòng sao? Vì sao hội như thế nhàn nhã bình tĩnh lúc này phân điểm tâm……
“Ách, nơi này cũng không phải cấm địaTuyệt Tình cung, vì sao ta không thể ở đây?” Lạc Mộng Khê nêu ra nghi vấn, lúc mọi người không chú ý, đáy mắt nhìn về phía Mai Vũ Đình trong trẻo nhưng lạnh lùng, ẩn ẩn hiện một tia khiêu khích, lập tức bừng tỉnh đại ngộ:
“Mai đại tiểu thư là lo lắng Mộng Khê có mang, đi đứng không tiện đi, không có việc gì, mới bảy tháng, đi đường dài không được, hoạt động nhỏ cũng không ngại.”
Tiểu Vũ đem điểm tâm trong khay đặttrước mặt các trưởng lão, hương thơmtự nhiên bay vào trong mũi, làm người ta thèm chảy nước dãi.
“Hôm nay nhờ phúc củaThiếu chủ, mới có thể thưởng thứcđược điểm tâm thánh nữ tự tay làm, thật sự là tam sinh hữu hạnh.” Phong trưởng lão nhỏ nhất, nói chuyện cũng thẳng thắn nhất.
“Phong trưởng lão khách khí, nếu thích ăn điểm tâm Mộng Khê làm, thường xuyên đến thư phòng củaThiếu chủ là có thể ăn.” Ngụ ý là, ta chỉ làm điểm tâm cho Lãnh Tuyệt Tình, muốn ăn chút điểm tâm ngon thì lại đây tìm Lãnh Tuyệt Tình.
“Thiếu chủ phúc khí thật tốt.” Phong trưởng lão tán thưởng, cầm lấy một khối điểm tâm đặt vào trong miệng, nhất thời, vị ngọt tràn ngập trong miệng:“Thật sự là mỹ vị.”
“Không sai, không sai, hương vị thực tốt……”
“Thơm thơmmềm mềm thật ngon miệng, so với đám đầu bếp làm ăn ngon hơn……”
“Đúng vậy, đúng vậy, độ mềm vừa phải, lão già chúng ta ăn thật thích hợp……”
Các trưởng lão liên tục khích lệ, Lạc Mộng Khê cười nhẹ, bưngmột đĩa điểm tâm đến cho Lãnh Tuyệt Tình:“Này là tặng cho ngươi.”
“Vì sao điểm tâm của Thiếu chủ so với chúng ta nhiều hơn?” Phong trưởng lão biết rõ còn cố hỏi.
“Bởi vì thiếu chủ là vị hôn phu của Thánh nữ, thê tử đau lòng phu quân thực bình thường!” Ngươi là trưởng lão không phải Thiếu chủ, có ăn sẽ không tốt rồi, oán thán cái gì.
Lí trưởng lão không cho là đúng, vừa ăn điểm tâm vừa nghĩ: Đáng thương chúng ta, cô đơn một đời, thật sự là hâm mộ Thiếu chủ.
Lãnh Tuyệt Tình cầm lấy một khối điểm tâm đặt vào trong miệng, hương vị ngọt ngào của điểm tâm nháy mắt tràn ngập khoang miệng:“ mùi vị thực rất ngon.” đầu bếp Tuyệt Tình cung tay nghề không sai, chính là ăn thời gian dài ai cũng đã thấy chán.
Không thể tưởng được tay nghề Mộng Khê tốt như vậy, trước kia, nàng cũng từng làm điểm tâm mỹ vị như vậy choNam Cung Quyết có phải hay không.
Tiếng bước chân dồn dập cùng với tiếng thị vệ bẩm báo truyền đến:“Khởi bẩm Thiếu chủ, bắt được một têntrộm bảo!”
“Người nào to gannhư vậy, dám trộm bảo của Tuyệt Tình cung, giải vào.” Phong trưởng lão vì ăn điểm tâm quá ít, mà buồn bực, không nghĩ tớicó người đên cho hắn phát tiết, tà ác như hắn, tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tốt này.
Cửa thư phòng bị đẩy ra, bọn thị vệ áp giải Mai Lệ Nhi mặt đầy kinh hoảng đi vào:“Khởi bẩm Thiếu chủ, Trưởng lão, chính là người này trộm bảo, bị bọn ty chức bắt được.”
Ngẩng đầu nhìn thấy Lạc Mộng Khê đứng bên người Lãnh Tuyệt Tình, đáy mắt Mai Lệ Nhi đầy phẫn nộ và tức giận, đột nhiên lao lên:“Lạc Mộng Khê, ngươi hãm hại ta, ta liều mạng với ngươi……”
Sắc mặt Lãnh Tuyệt Tình lạnh băng, xuất chưởng đem Mai Lệ Nhi đang bổ nhào đếntrước mặt Lạc Mộng Khê đẩy ra, một chưởng này Lãnh Tuyệt Tình chỉ dùng ba phần công lực, Mai Lệ Nhi vẫn bị đánh bay ra mấy thước, rơi xuống mạnh:“Rốt cuộc chuyện gì?”
Mai Lệ Nhi luôn mồm nói Lạc Mộng Khê hãm hại nàng, nếu Lãnh Tuyệt Tình đem đánh chết nàng, liền khiến người ta nghi ngờ hắn bao che, cho nên, chưởng này hắn chỉ dùng ba phần công lực, để cho Mai Lệ Nhi còn có khí lực mà nói, lại không có sức đả thương người.
“Là Lạc Mộng Khê…… Hãm hại ta…… Thiếu chủ, ngươi nên làm chủ cho Lệ Nhi……” Mai Lệ Nhi bị đánh bay xuống, toàn thân đau đớn, không giống như người vừa rồi kiêu ngạo, nhưng là, nàng vẫn một mực chắc chắn Lạc Mộng Khê thiết kế nàng.
“Là Lạc Mộng Khê bắt épLệ Nhi đi theo trộm bảo, vì không đểgian kế của nàng thực hiện được, Lệ Nhi thừa dịp Lạc Mộng Khê buông lỏng cảnh giác, tiếng hô to lên, cũng không nghĩ đượcđộng tác Lạc Mộng Khê nhanh chóng, trước khi các thị vệ đại ca đến, Lạc Mộng Khê đã chạy trốn, vì thế, các thị vệ đại ca liền đem Lệ Nhi trở thànhđạo tặc trộm bảo……”
“Các vị đại ca, không biết là các ngươi bắt đượcMai Lệ Nhi lúc nào?” Nói ta hãm hại, thì cũng phải có bằng chứng mới được, bây giờ, ta lấy chứng cớ cho các ngươi nhìn xem, rốt cuộc ta có hãm hại nàng hay không.
“Bẩm Thánh nữ, là nửa nén nhang trước, ở sâu trong rừng cây trên đài cao bắt được.” Lạc Mộng Khê là Thánh nữ Tuyệt Tình cung, bọn thị vệ đối với nàng vẫn thực khách khí.
“Sau khi trời tối Thánh nữ luôn luôn ở phòng bếp làm điểm tâm, một nén nhangtrước đưa điểm tâm đến thư phòng, thánh nữ có mang, không làm được nhiều, toàn bộ quá trình đám người Tiểu Vũ vẫn đi theo, nửa nén nhang trước làm sao có thể đi tới chỗ sâu trong rừng cây trên đài cao hãm hại Mai Lệ Nhi.”
Mai Lệ Nhi ỷ vào chính mình là nha hoàn của Mai Vũ Đình, không đem các hạ nhân đặt trong mắt, Tiểu Vũ đã sớm không vừa mắt nàng, nay có cơ hội có thể dạy dỗnàng, Tiểu Vũ sao lại buông tha.
Lạc Mộng Khê thân là Thánh nữ, nha hoàn bên người cũng không phải nha hoàn đơn thuần, mà là Lục Đại gia tộc tinh tế tuyển chọnngười giỏi giang.
Đối vớichuyện Mai Lệ Nhi chỉ trích Lạc Mộng Khê, cùng việc Tiểu Vũ vì Lạc Mộng Khê cãi lại, các trưởng lão nhìn về phía nha hoàn chính gia tộc mình phải hầu hạ Lạc Mộng Khê, bọn nha hoàn đều gật đầu, đồng ý vớiTiểu Vũ.
“Ngươi là nha hoàn của Lạc Mộng Khê, đương nhiên nói tốt cho nàng.” Mai Lệ Nhi tức giận bất bình.
“Chúng nô tỳ có thể làm chứng, Tiểu Vũ nói đều là sự thật.” Mở miệng, là nha hoàn Mai thị phái đến bên người Lạc Mộng Khê, tên là Mai Hương:“Ở phòng bếp, Thánh nữ đểbọnnô tỳ làm trợ thủ, nêm nếm gia vị, Thánh nữ một khắc cũng không có rời đitầm mắt chúng nô tỳ.” Nàng không có thời gian thiết kế Mai Lệ Nhi.
“Trước đó thì sao? Mai Lệ Nhi cùng Thánh nữ có tiếp xúc không?” Phong trưởng lão không chút để ý hỏi: Hắn thật sự là nghĩ không ra, Lạc Mộng Khê vì sao phải thiết kế một gã nha hoàn, trừ phi người này nha hoàn cùng nàng có cừu oán hận, hoặc là đắc tội quá nàng.
“Thánh nữ vàMai Lệ Nhi chỉ gặpmặt ba lần, mỗi lần đều là Mai Lệ Nhi đemlễ vật của tiểu thưMai Vũ Đình tặng Thánh nữ……”
“Kia Thánh nữ có cùng Mai Lệ Nhi phát sinh chuyện gìhay không?” Phong trưởng lão ánh mắt chăm chú quét một lần trên người Lạc Mộng Khê vớiMai Lệ Nhi: Lòng dạ nữ nhân như châm đáy biển, thâm sâu, lại nhỏ nhặt, nếu trong lúc đóMai Lệ Nhi đắc tội Lạc Mộng Khê, Lạc Mộng Khê thiết kế nàng cũng là bình thường.
Bất quá, trộm bảo là tội lớn, nếu chỉ vì vậy mà Lạc Mộng Khê thiết kế mai lệ nhi, lòng dạ cũng quá nhỏ nhen đi.
Lấy hành động gần đây của Lạc Mộng Khê, nàng là người lòng dạ rộng, bên ngoài hiền hoà, nếu không cũng không có khả năng lọt mắt xanh của Thiếu chủ, nhưng Mai Lệ Nhi kia, ỷ vào mình là nha hoàn của Mai Vũ Đình, không đem người địa vị thấp hơn mình vào trong mắt, việc trộm bảo lần này, sợ là còn có chuyện mờ ám khác.
“Mai Lệ Nhi nhìn thấy Thánh nữ, thái độ tốt lắm, Thánh nữ đối nàng cũng thực thân thiết, hai người cũng không phát sinh chuyện gì.” Tiểu Vũ vẻ mặt thật thà, nha hoàn khác cũng gật đầu liên tục, phụ họa Tiểu Vũ: Không biết vì sao Mai Lệ Nhi phải hãm hại Thánh nữ, Thánh nữ cũng không đắc tội nàng a.
“Mai Lệ Nhi, có phải có người sai sử ngươi làm vậy hay không?” Bình thường, lúc này, Lạc Mộng Khê một mình một người ở trong phòng ngủ nghỉ ngơi, đám người Tiểu Vũ cũng đều tự trở về phòng ngủ, không người nào có thể chứng minh Lạc Mộng Khê không có đi ra ngoài hãm hại mai lệ nhi.
Hôm nay đột nhiên phát sinh chuyện, Lạc Mộng Khê lại tâm huyết dâng trào, chạy tới phòng bếp làm điểm tâm, trình tự phức tạp, làm xong, thời gian đã khuya, điểm tâm có ba loại, Lạc Mộng Khê có mang, chính mình làm là không thể, chúng nha hoàn liền cùng nhau làm.
Lại trùng hợp, các trưởng lão đều tụtậpở thư phòng Lãnh Tuyệt Tình thảo luận sự tình, đều có thể làm chứng cho Lạc Mộng Khê, nàng không có thời gian thiết kế hãm hại Mai Lệ Nhi.
Huống chi, Lạc Mộng Khê đã có mang bảy tháng, thời gian này làm chút gì đều mệt mỏi, không có khả năng có tốc độ nhanh như vậy, trước khi bọn thị vệ đuổi tới đài cao mà lẩn trốn về.
“Lạc Mộng Khê, điểm tâm ấy ngươi sớm không làm, trễ không làm, vì sao cố tình làm vào hôm nay?” Mai Lệ Nhi chết cũng không chịu nhận tội:“Ngươi rõ ràng đã tính toán tốt lắm, thiết kế ta, lại đểnhững người này làm chứng cho ngươi.”
“Mai Lệ Nhi, Thánh nữ muốn làm điểm tâm, đã là từ ba ngày trước.” nha hoàn Giản thị bộ tộc mở miệng giải thích:
“Ba ngày trướcThánh nữ đến phòng bếp, muốn làm điểm tâm choThiếu chủ, mà khi đó phòng bếp chỉ có mấy nguyên liệu nấu ăn dùng rồi, việc này liền gác lại, đến buổi chiều hôm nay, phòng bếp thông báo nguyên liệu nấu ăn đã đầy đủ, Thánh nữ mới đi làm điểm tâm……”
“Nếu Mai Lệ Nhi không phục, thì truyền quản sự phòng bếp tới hỏi.”
Vân Trưởng lão nháy mắt với thị vệ, thị vệ lĩnh mệnh đi tìm chứng cớ, xem ai đang nói dối.
Trong lòng Mai Vũ Đình cả kinh: Ba ngày trước, chuyện làm sao có thể khéo như vậy, ta để cho Mai Lệ Nhi đưa tin cho Lạc Mộng Khê, cũng là ba ngày trước.
Sẽ không là, Lạc Mộng Khê chưa bao giờ muốn xuất cung, cho tới bây giờ, đều ở đùa giỡn ta, vừa rồi Lạc Mộng Khê ở bên cạnh rừng cây kia, là người khác giả mạo.
Chẳng lẽ Lạc Mộng Khê phát hiệnkế sách của ta, thiết kế nàng không thành, còn bị nàng phản lại ta một quân, nếu thật là như thế, Mai Lệ Nhi chẳng phải là dữ nhiều lành ít……
“Buổi chiều nguyên liệu nấu ăn đã bổ sung đầy đủ, vì sao buổi tối Lạc Mộng Khê mới làm điểm tâm?” Mai Lệ Nhi tìm kiếm khe hở.
“Mai Lệ Nhi cô nương, Tuyệt Tình cung người nhiều muốn dùng bữa tối như vậy, Thánh nữ có thai, hành động không tiện, khi làm điểm tâm, phòng bếp cũng không thể có nhiều người, nếu buổi chiều Thánh nữ làm điểm tâm, nhóm đầu bếp không thể làm cơm, chẳng phải là người khác sẽbị đói.”
Ngươi cho là mỗi người đều giống ngươi ích kỷ giống ngươi, buổi tối Thánh nữ làm điểm tâm, phòng bếp không có người, hành động cũng tiện hơn chút, cũng không trì hoãn người khác dùng bữa:
Thánh nữ làm điểm tâm hương vị thực không sai, nha hoàn các nàng so với các trưởng lão còn có lộc ăn, sau khi làm xongđiểm tâm, Thánh nữ cho các nàng nếm thử mùi vị, vì thế, mọi người đều ăn no, chỉ chừa một ít đưa đến thư phòng, chomột mình Thiếu chủ ăn vậy là đủ rồi, lại không ngờ rằng các trưởng lão cũng ở đây.
“Khởi bẩm Thiếu chủ, trưởng lão.” thị vệ vừa rời đi đã quay lại:
“Ty chức đã hỏi quản sự phòng bếp, theo như lời Giản cô nương đều làsự thật, người phụ trách mua nguyên liệu nấu ăn cũng chứng thực, nguyên liệu nấu ăn là buổi chiều mới đưa về, còn có……” Thị vệ liếc mắt một cái nhìnMai Lệ Nhi ngã trên mặt đất, muốn nói lại thôi.
“Còn có cái gì?” Phong trưởng lão lạnh giọng hỏi: Bản trưởng lão ghét nhất là người lề mề.
“Hai nén nhang trước, có người nhìn thấy mai lệ nhi lặng lẽ bí mật vào viện của Thánh nữ……”
“Mai Lệ Nhi, ngươi còn có gì để nói?” Chuyện tới bây giờ, chân tướng sự tình cơ bảnlà rõ ràng.
“tất cả chuyện này, đều là Mai Lệ Nhi ngươi tự biên tự diễn, mục đích là muốn hãm hại Thánh nữ, trong khoảng thời gian gần đây, ngươi ba lần bốn lượt đi gặp Thánh nữ, là muốn tìm hiểu thói quen sinh hoạt của nàng, biết được khi đêm dài yên tĩnh, nàng đều là một mình ở trong phòng nghỉ ngơi, cho nên ngươi liền muốn lợi dụng điểm này.”
“Trước khi lẻn vào đài cao trong rừng cây, ngươi đi quachỗ ở của Thánh nữ, mục đích là muốn nhìn một chút xem Thánh nữ có phải một mình nghỉ ngơi trong phòng như bình thường hay không.”
“phòng ngủ tối đen một mảnh, ngươi cho là Thánh nữ đã ngủ, tất cả đều như thường, liền bắt đầu thực thi kế hoạch tà ác, cũng không ngờThánh nữ vẫn chưa nghỉ ngơi, mà là đi phòng bếp làm điểm tâm.”
“Không phải, không phải như vậy……” Mai Lệ Nhi gấp gáp biện bạch, lại không tìm thấy lý do thích hợp vì biện minh cho mình.
Lạc Mộng Khê không ở trong phòng cùng với nhân chứng đầy đủ không kẽ hở, nàng không tìm thấy chút sơ hở nào, mà nàng, ở đài cao bị bọn thị vệ bắt, cũng không có thể nói ra sự thật vì biện minh cho mình: Ý đồ thiết kế Thánh nữ, là tội lớn, làm không tốt, ngay cả Mai Vũ Đình cũng sẽ bị liên lụy vào.
“Tiểu thư, người cứu nô tỳ, người biết là Lệ Nhi bị oan uổng, tiểu thư……” Mai Lệ Nhi đi đến bên chân Mai Vũ Đình, cầm lấy vạt áo của nàng, khóc thê thảm.
Gương mặt Mai Vũ Đình bình tĩnh, thần sắc trong đáy mắt vẫn bình thường, nhưng là trong lòng cũng hoảng loạn: Mai Lệ Nhi là bị oan uổng, trong lòng nàng biết rõ, nhưng lúc này, nàng không thể vì Mai Lệ Nhi mà đắc tội Thiếu chủ, bởi vì mai lệ nhi trúng bẫy của Lạc Mộng Khê, muốn cứu nàng, nhất định phải nói ra sự thật.
Nếu nói ra sự thật, không chỉ Mai Lệ Nhi, Mai Vũ Đình nàng cũng bị trọng phạt, Hàn Bích điệnchỗ trừng phạt, nàng không muốn lại chịu thêm một lần, huống chi, lần này là thiết kế Thánh nữ là tội lớn, nghiêm trọng, sẽ bị trảm đầu……
Ta còn trẻ tuổi, còn chưa đánh đổ Lạc Mộng Khê, còn chưa trở thành Thánh nữ, còn chưagả cho Thiếu chủ làm vợ, ta làm sao có thể chết.
Lệ Nhi, thực xin lỗi, lần này ủy khuất ngươi, Mai Vũ Đình nhẫn tâm, giơ tayđẩyMai Lệ Nhi qua một bên, Mai Lệ Nhi bất ngờ không kịp phòng, bị mưa Mai Vũ Đình đẩyngã xuống đất, hơi kinh ngạc: Tiểu thư làm sao vậy?
“Mai Lệ Nhi, ngươi mơ ước bảo vật trong cung, lén trộm bảo, tội không thể tha, càng đáng nói là ngươi lại vu oan choThánh nữ, thật sự là tội ác tày trời, ta không giúp được ngươi, hôm nay Thiếu chủ định ngươi trọng tội, ta sẽ không cầu tình cho ngươi.”
Mai Vũ Đình một hơi nói, MaiLệ Nhi nghe có chút không rõ:“Tiểu thư, lúc trước người nói có thể bảo hộ nô tỳan toàn, rõ ràng người đáp ứng quá nô tỳ, sự tình thành công, liền cho nô tỳ thoát khỏi nô tịch……”
“Câm mồm, ngươi điêu nô này, thiết kế Thánh nữ còn chưa đủ, thế nhưng còn hãm hại muốnBổn tiểu thư, đều là Vũ Đình không dạy dỗ, khiến Mai Lệ Nhi vô pháp Vô Thiên, to gan làm bậy, hôm nay, Vũ Đình tự mình động thủ, giết chết điêu nô này, để tránh nàng lại làm hại người khác!”
Dứt lời, Mai Vũ Đình đột nhiên ra tay, chưởng lực cường thế đánh thật mạnh tới trên trán Mai Lệ Nhi, nhìn gần Mai Vũ Đình trong gang tấc, cảm thụ được đau đớn từ trán truyền đến, Mai Lệ Nhi mắt mở thật to, đáy mắt lóe lên nồng đậm khiếp sợ và khó tin: Tiểu thư thế nhưng lại ra tay với ta, điều này sao có thể, sự tình, làm sao có thể trở nên như vậy……
‘Bùm!” thi thể Mai Lệ Nhi không kịp tức giận đã ngã xuống thật mạnh, ánh mắt mở thật to, đáy mắt mang theo nồng đậm khiếp sợ cùng không cam lòng, nàng chết không nhắm mắt.
Các trưởng lão liếc mắt lẫn nhau một cái, đáy mắt hiện lên một tia hiểu rõ:“ thi thể đem Mai Lệ Nhi đưa đi, ấn theo cung quy xử trí.”
Tuyệt Tình cung đối với phản đồ bằng phương pháp thực tàn nhẫn, nếu Mai Vũ Đình không có giết chết Mai Lệ Nhi, Mai Lệ Nhi sẽ bị đốt sống.
Mặc dù bây giờ nàng đã chết, nhưng cung quy cũng sẽ không buông tha nàng, thi thể sẽ bị vứt tại nơi hoang vu phơi nắng thành xác khô, cả đời cũng không thể nhập vào quan tài, hồn phách sẽ trở thành cô hồn dã quỷ, vĩnh viễn không thể luân hồi.
“Đêm đã khuya, các vị trưởng lão trở về nghỉ ngơi đi, việc hôm nay, ngày khác lại bàn.” Lãnh Tuyệt Tình lạnh giọng hạ lệnh trục khách.
Phát sinh sự tình này, tâm tình Lãnh Tuyệt Tình không tốt, các trưởng lão không dám nói thêm gì, sự tình đã được giải quyết, bọn họ cũng không tiếp tục ngồi ở đây, liền thức thời cáo từ rời đi, Mai trưởng lão đi ra một khoảng cách, thấyMai Vũ Đình còn đứng ngơ ngác ở tại chỗ chưa động đậy, nhẹ nhàng thở dài:“Vũ Đình, đêm đã khuya, trở về đi.”
Đứa nhỏ này thật sự là làm hắn mất hết hy vọng, tâm tư cũng quá lớn, Thánh nữ đều đã trở lại, còn tranh đoạt cái gì, Mai Lệ Nhi chết, trong lòng các trưởng lão hiểu rõ, lại đều không nhiều lời: Mai Vũ Đình sai bảo Mai Lệ Nhi thiết kế Lạc Mộng Khê, lại bị Lạc Mộng Khê phản lạimột quân.
Thánh nữ sở dĩ được tuyển làmThánh nữ, chính là vì nàng hơn so với người khác thông minh, vĩ đại hơn so với những người khác, lần này ám đấu, Lạc Mộng Khê thắng Mai Vũ Đình, các trưởng lão càng thêm tin tưởng, Thánh Thạch tiên đoán, sẽ không sai.
Ta Giản trưởng lão mặc dù tham tiền, nhưng cho đến nay đều là người khác quang minh chính đại đưa tới, không phải trộm đến, được thưởng, Mai Lệ Nhi lá gan thật không nhỏ, dám đánh chủ ý lênbảo vật của Tuyệt Tình cung, thật sự không muốn sống.
Chẳng lẽ nàng không biết kia rừng cây kia là cấm địa, trừ bỏ bảo vật dưới cơ quan, còn có bí mật của Tuyệt Tình cung, không thể để nhiều người biết, chọn nơi đó hãm hại người là không còn gì tốt hơn, bị được chính là tội chết.