Xếp hạng
N/A, it has 0 monthly views
Oản Oản đau lòng, nước mắt giàn giụa lắc đầu không ngừng như muốn thanh minh ” Em không giết Tâm Linh…đó là cái bẫy.” Mặt Cận Thiếu đen lại, đôi lông mày nhướng lên ” Đến bây giờ cô vẫn còn chối cãi được cơ à? Cô nghĩ tôi mù sao?” ” Không có…!Cận Thiếu, anh phải tin em, em không giết Tâm Linh.” ” Cô là cái thá gì mà tôi phải tin?” ” Em…em là vợ anh mà?” Giọng cô nghẹn ứa đầy chua chát. Anh nhếch mép cười khẩy ” Vợ tôi? Cô xứng sao?”