Tóm tắt
Cô ngước đôi mắt đã phủ đầy nước mắt, từng giọt nước mắt long lanh trực trào như muốn rơi xuống, nhưng lại bị cô gắt gao kìm nén. Bàn tay trắng nõn giơ lên không trung, dường như cô rất muốn chạm lấy cánh tay to lớn của anh. Nhưng Trần Hạo Hiên lại không quan tâm, anh nhìn bộ dạng thê thảm của cô, khoé môi cong lên nụ cười giễu cợt, không chút thương xót mà gạt bỏ cánh tay của cô xuống. Không phải đây chính là hậu quả mà cô đã gây ra năm xưa sao? Trần Hạo Hiên nhìn cô vẫn chưa thoả giận được trong lòng, anh bước tới cô một bước, nhẹ nhàng ngồi xuống trước mặt cô.
Hiện thêm