Tóm tắt
Nương theo ánh trăng trên trời, Tần Oanh thấy rõ viên gạch màu đỏ vấp ngã cô, lảo đảo đứng vững sau đó vịn tay vào tường, dồn hết sức lực ở đầu chân, giống như phát tiết một cước đá văng viên gạch, kết quả ngón chân đụng vào viên gạch làm bản thân đau đến nước mắt lưng tròng. Được rồi, đối tượng trút giận lại có thêm một viên gạch. Hệ thống sống nhờ trong đầu của cô cuối cùng cũng nhịn không được, lạnh lùng thúc giục: “Cô có thể hành động nhanh lên được hay không.”
Hiện thêm