Ta Là Ác Nhân, Ai Là Thiện Nhân - Chương 269: Thế Giới Dưới Đầm Lầy
Nơi Lục Nhĩ Hầu đưa Trần Lương đến là 1 khu vực dày đặc chướng khí trên mặt đất. Dưới đại địa là vô số những bãi lầy lớn nhỏ sôi sùng sục, sinh ra tử khí có khả năng ăn mòn cao.
Đội ngũ Trần Lương chậm rãi bước từng bước tiến vào đầm lầy, cẩn thận cảm nhận tác động của tử khí. Hắn cùng Ngạo Thiên đều bế khí, ngăn cản tử khí xâm nhập thể nội.
Đi được 5 dặm, Trần Lương phải thu Ngạo Thiên vào Tiểu Cửu Giới để dưỡng sức vì tử khí ngày càng dày đặc, mức độ ăn mòn cũng cao hơn. Lớp da lông của Ngạo Thiên bắt đầu có dấu hiệu tiêu tán, muốn đi tiếp cần dùng nguyên khí bảo hộ.
Lớp da của Trần Lương cũng đã chịu không nổi, bị tử khí ăn mòn. Nhưng năng lực phục hồi cao giúp hắn vẫn đi tiếp mà không hề hấn gì.
“Hầu gia, còn cần đi bao xa?” Trần Lương hỏi sau khi đã dùng đến lớp nguyên linh khí bao bọc bảo vệ cơ thể.
“Còn 3 dặm nữa, ngươi tăng tốc bay đi” Lục Nhĩ Hầu nói
Thăm dò đã đủ, nơi đây tràn ngập tử khí, không có bất cứ nguy hiểm nào khác, Trần Lương mau chóng di chuyển tới đích.
“Chính là nơi này” Lục Nhĩ Hầu nói
Trần Lương dừng chân trước 1 đầm lầy lớn nhất hắn từng thấy từ khi bước vào nơi đây. Tử khí ngăn cản tầm nhìn và tinh thần lực, khiến hắn không thể nhìn thấy được bờ bên kia.
“Nơi đây nào có bảo vật gì?” Trần Lương nói sau khi nhìn xung quanh vẫn toàn tử khí.
“Bảo vật không ở trên này, bảo vật ở bên trong đầm lầy này” Lục Nhĩ Hầu chỉ tay xuống dưới
“Chính xác thì bảo vật là thứ gì?” Trần Lương hỏi.
“Bảo vật không phải là 1 thứ, mà là nhiều thứ. Bên dưới đầm lầy có 1 thông đạo dẫn tới 1 thế giới dưới lòng đất. Nơi đó không có nhân loại tiến vào, chỉ có yêu thú và linh dược, bảo thạch. Đáng chú ý, ở đó có Ngô Khải Hoàng Thảo, Vu Vu Song Quả và Địa Mỗ Thạch”
“Cùng 1 chỗ lại có 3 bảo vật này! Hay lắm, đáng giá mạo hiểm” Trần Lương hào hứng nói.
Ngô Khải Hoàng Thảo tác dụng gần bằng Băng Hỏa Bất Diệt Hoa, tăng lên 49 Nguyên hạt gốc.
Vu Vu Song Quả càng là trân quý hơn, tăng lên 58 Nguyên hạt gốc.
Địa Mỗ Thạch không giúp tăng tu vi, mà là tài liệu luyện kim hiếm có, giá trị rất cao, thường được sử dụng chế tạo Thiên Thánh Khí thượng phẩm.
“Không dễ đâu. Trước hết ngươi cần vượt qua 99 trượng đầm lầy mới có thể tiến vào nơi kia”
“Đầm lầy này …” Trần Lương giờ mới tập trung sự chú ý vào đầm lầy.
Hắn lấy ra 1 thanh kiếm phẩm cấp Thập Thánh Khí, đâm vào đầm lầy. Quả đúng như hắn dự đoán, mức độ tiêu hủy của đầm lầy vượt qua tử khí vô số lần, chỉ mới 1 hơi thở, 1 thanh kiếm Thập Thánh Khí đã hoàn toàn biến mất.
“Với lực cản của đầm lầy, một hơi thở ta chỉ có thể di chuyển 2 trượng. Vậy cần sống sót qua 50 hơi thở. Thật sự quá khó khăn” Trần Lương lẩm bẩm tính toán
“A!!!” Trần Lương mở to hai mắt, mừng rỡ nhìn sang bên cạnh, vui mừng nói như vớ được thần vật “Hầu Gia, ngươi hẳn là không bị đầm lầy ăn mòn a”
“Tất nhiên rồi. Bản tôn là cỡ nào cứng rắn. Chỉ có nhân loại yếu ớt mới phải lo về mấy thứ cỏn con này” Lục Nhĩ Hầu vênh mặt nói “Nhưng ngươi hỏi để làm gì?”
“Ta chỉ cần chui vào Tiểu Cửu Giới, xong ngươi mang Tiểu Cửu Giới xuyên qua đầm lầy, vào tới nơi kia là xong. Ha ha ha” Trần Lương đắc chí nói như vừa phát minh ra ý tưởng thay đổi thế giới
“Hừ! Lão tôn chỉ giúp ngươi chiến đấu và tìm bảo vật, không giúp ngươi lấy bảo vật” Hầu Gia khoanh tay, ngồi im trên đầu Trần Lương
“Ngươi không cần phải keo kiệt thế a”
“Không phải ta keo kiệt, mà đây là nguyên tắc.
Thứ nhất, lão tôn không phải tay sai của ngươi.
Thứ hai, người được Lục Bảo chọn phải là kẻ đỉnh thiên lập địa, tự đi bằng chính đôi chân của mình. Nếu không, chẳng phải ngươi chỉ việc ngồi yên một chỗ, chờ ta đi thu hái bảo vật về dâng 2 tay cho ngươi, tội gì phải lặn lội đi lại cho mệt”
“Được rồi, được rồi, ta tự đi là được chứ gì” Trần Lương nói xong, đăm chiêu suy nghĩ giải pháp.
Bước đầu tiên, hắn gọi ra Ngạo Thiên. Nó sử dụng Yêu Giáp bao bọc lấy nó, Lục Nhĩ Hầu và Trần Lương, rồi dùng Đạo Quang chiếu vào đầm lầy, tạo ra 1 thông đạo ánh sáng vô cùng an toàn.
Một khi đã dùng Đạo Quang thì Ngạo Thiên không thể gọi ra Yêu Ảnh, Yêu Giáp hay điều khiển nguyên linh khí, vì vậy nó phải lấy ra Yêu Giáp trước.
Đạo Quang rất mạnh mẽ, đáng tiếc chỉ kéo dài được 15 trượng và chỉ chiếu được về phía trước. Nếu mà uốn cong được Đạo Quang, vậy Ngạo Thiên chỉ cần chiếu quanh nó là cứ thế an nhiên đi lại trong đầm lầy rồi.
Trần Lương hít vào một hơi, nói:
“Đi nào”
Đạo Quang đã tạo ra 1 con đường không có bất kỳ chướng ngại vật nào, Ngạo Thiên dùng hết tốc lực phi vào đó. Đạo Quang vừa đi qua, bùn lầy sôi sùng sục đã vội lấp vào chỗ trống, tấn công Yêu Giáp của Ngạo Thiên.
Qua 30 trượng, Yêu Giáp hoàn toàn bị ăn mòn, Trần Lương lấy Yêu Giáp tích trữ trong Khuyển Dạ Xoa thay thế.
Tiếp tục qua 30 trượng, Ngạo Thiên không thể làm gì khác ngoài việc tiến vào Tiểu Cửu Giới, để Trần Lương một mình ứng phó.
Hắn đã kích hoạt cả 2 Đạo Thần Thông của mình. Hủy Diệt Nguyên Khí giúp lớp nguyên khí bảo hộ của hắn có được khả năng ăn mòn như đám bùn lầy, tuy nhiên yếu hơn nhiều.
Trần Lương phải vận dụng công pháp Vạn Ám Quy Nguyên lên mức cao nhất, vận chuyển nguyên khí như thác lũ ra ngoài bù đắp lượng thiếu hụt. Lớp phòng hộ này giúp hắn duy trì được 12 hơi thở, bùn lầy đã chạm tới nhục thân của hắn.
Lớp da ngoài được gia cố bởi Đạo Thần Thông Đế Vương Đạo giúp Trần Lương duy trì thêm 5 hơi thở mới bị bùn lầy phá hủy. Nhưng tác dụng Đế Vương Đạo không phải chỉ gia cố lớp da ngoài mà là cường hóa toàn bộ nhục thân, khiến cho từng tế bào, từng lớp thịt, xương của hắn đều cứng rắn thêm bội phần.
Bùn lầy sôi sùng sục mới xâm nhập vào bên trong 1 phân, Trần Lương đã nhảy được lên bờ trong thế giới dưới hồ đầm lầy.
Mở ra trước mắt hắn không phải thế giới âm u tối tăm, mà là khung cảnh sáng sủa, tràn đầy sức sống, linh khí sung mãn.
Bầu trời được thắp sáng bởi vô số thực vật và thạch quang. Nơi đây cũng có ngày đêm nhờ vào hoạt động thức và ngủ của những thực vật này.
Nơi Trần Lương đang đứng là đỉnh của bầu trời. Hắn phi người xuống dưới, thám hiểm thế giới.
“Hầu Gia, chúng ta đi nơi nào trước?”
“Hướng này, gọi ra Ngạo Thiên đi, sắp phải khổ chiến rồi”
Nơi bọn hắn đến là 1 vườn Huyết Liên Mộc. Loại thực vật này dựng dục ra 1 loại chất lỏng tựa như hồng huyết, có tên là Huyết Liên Tinh, có tác dụng bổ máu, tăng cường thể chất, là loại dưỡng chất yêu thích của yêu thú.
Đếm thoáng qua, vườn Huyết Liên Mộc có khoảng 100 cây. Nhưng vấn đề đáng chú ý hơn là đám yêu thú đếm không xuể canh giữ nơi đây. Vườn Huyết Liên Mộc giống như một hồ nước thu hút đám yêu thú. Ở giữa bọn chúng có một thỏa thuận ngầm hạn chế gây chiến.
Huyết Liên Tinh không có tác dụng gì với Trần Lương. Hắn đã có được Vô Lượng Thạch Thú Huyết Phẩm, tác dụng vượt xa Huyết Liên Tinh cả vạn lần. Nhưng đối với đám thuộc hạ của hắn, thậm chí đối với Huyền cấp võ giả phổ thông, Huyết Liên Tinh vẫn có tác dụng lớn. Cụ thể hơn, hắn muốn dành Huyết Liên Tinh cho đội quân Sát Thần, bồi dưỡng bọn hắn phát triển toàn diện.
Chuẩn bị cho trận chiến, Lục Nhĩ Hầu biến thành bộ dáng Trần Lương rồi tiến vào Tiểu Cửu Giới đợi 12 canh giờ.
Xong xuôi, cả đội dùng tốc độ cao nhất lao đến Huyết Liên Mộc gần nhất. Trần Lương để Vân Hạc đứng bên cạnh, nhìn hắn dùng 1 kiện Thiên Thánh Khí đoản kiếm đâm vào Huyết Liên Mộc, cắt lấy 1 cái lỗ lớn to bằng bàn tay. Một dòng dịch lỏng màu hồng huyết từ thân cây chảy ra ngoài, được Trần Lương thu vào 1 bình thủy tinh chuyên dụng.
“Ngươi nhìn rõ chưa?” Trần Lương hỏi
“Đã rõ thưa sư tôn” Vân Hạc trả lời
“Ngươi đi theo ta, tiến tới những cây không có yêu thú rồi thu Huyết Liên Tinh cho ta” Trần Lương đưa đoản kiếm cho Vân Hạc.
“Đệ tử nhận lệnh” Vân Hạc gật đầu nói. Chỉ mới hơn 4 năm tu luyện trong Tiểu Cửu Giới, hắn đã bước vào Cự Linh Cảnh, tốc độ nhanh đến kinh người.
Nhìn thấy có kẻ dám thu tận gốc Huyết Liên Tinh, đám yêu thú gầm lên giận dữ xông vào tấn công kẻ thù.
Bọn chúng thường ngày chỉ dám đợi Huyết Liên Tinh kết tinh tại ngọn mới đi tới thu hoạch. Lấy nguồn từ trong thân tuy không làm cho cây chết, nhưng sẽ khiến Huyết Liên Mộc cần nhiều năm mới khôi phục lại được Huyết Liên Tinh. Đây không khác gì là động đến nguồn ăn của đám yêu thú. Đây chính là thù sinh tử.
Trên trời, dưới đất, yêu thú bu kín bốn phương tám hướng tấn công 4 người Trần Lương.
Ngạo Thiên không dùng Đạo Quang, mà kết hợp Yêu Ảnh với năng lực điều khiển nguyên linh khí của nó để chống đỡ tên bay đạn lạc. Trách nhiệm chính của nó là đảm bảo an toàn cho Vân Hạc.
2 Trần Lương liên tục thi triển Hải Hoàng Thương đánh trả đám yêu thú. Các cây Huyết Liên Mộc cách nhau trăm trượng, đám ăn cướp cũng chú ý không làm hại vườn Huyết Liên Mộc nên vườn cây vẫn ổn.
Vân Hạc cần tới thời gian 4 hơi thở để thu thập được 1 Huyết Liên Tinh và 1 hơi thở để di chuyển giữa 2 cây. Sau 10 Huyết Liên Mộc, đám yêu thú đã bị tiêu diệt đi hơn nửa, nhưng Hầu Gia càng khẩn trương hơn:
“Tốc độ quá chậm, chiến đấu trong vườn Huyết Liên Mộc sẽ thu hút đám yêu thú đến. Số lượng sẽ gấp mấy lần hiện tại, trong đó có cả yêu thú cấp cao. Ngươi tách ra riêng thu thập Huyết Liên Tinh”
“Được!” Trần Lương chạy tới 1 Huyết Liên Mộc gần nhất.
Đám yêu thú cũng tách ra tấn công không ngừng nghỉ. Không có một tích tắc nào không có Yêu Ảnh và các thể loại công kích bay đến, vì vậy Trần Lương phải chấp nhận thụ thương để có thời gian thu lấy Huyết Liên Tinh.
Đám yêu thú từ xa bắt đầu rầm rập chạy đến càng lúc càng đông, vườn Huyết Liên Mộc mới thu hoạch được hai phần ba. Đội kẻ cướp chưa có ai bị trọng thương, nhưng tình thế rơi vào chật vật chống đỡ.
Để Trần Lương phải biến sắc khi nhìn thấy không dưới 10 con yêu thú cấp 10 cùng với cả ngàn con yêu thú khác xông đến
“Dừng thu hoạch, chạy” Trần Lương thu Vân Hạc vào Tiểu Cửu Giới, cùng với Hầu Gia và Tam Nhãn Lang bỏ chạy về hướng có lực lượng địch mỏng nhất.
Chiến lực của 3 bọn hắn vẫn là cường hãn vượt trội, như 3 chiến thần tả xung hữu đột trong lòng địch, dễ dàng thoát khỏi vòng vây của đám yêu thú.
Lục Nhĩ Hầu cười sung sướng bay đi sau một trận chiến cam go cùng hàng ngàn yêu thú với vô số các dạng tấn công khác nhau