Sổ Tay Chấp Pháp Giả - Đào Cô - Chương 50 - Kế Hoạch Giết Một Gã Năng Lực Giả
Trong hội nghị tác chiến, cô cũng không biểu đạt quá nhiều cái nhìn của mình đối với một loạt sự kiện gần đây, mà là tùy ý cho các trưởng khoa nêu ý kiến, cuối cùng hội nghị kia lại chuyển biến thành hội nghị khen ngợi Tống Lam.
Tuy rằng ở trong lòng cô rất thích nghe, nhưng cô đang làm quản lý của bộ phận chấp pháp giả khu 17, thế nên phải cần cân nhắc đến càng nhiều thứ sâu xa hơn.
Theo cô, “công dân nhiệt thành” kia nguy hiểm hơn nhiều so với Sài Khả và Fiona Elnim.
Không chỉ bởi vì anh ta giết chết hai người này, mà bởi vì anh ta có năng lực cường đại như thế mà còn nguyện ý ở im trong bóng tối.
Loại này phần tử tội phạm rêu rao khắp nơi giống như Fiona Elnim, thường thường sẽ tạo thành phá hoại cực lớn trong khoảng thời gian ngắn, nhưng cũng sẽ làm cho năng lực của mình bại lộ ở trong tầm mắt công chúng.
Năng lực giả khác với những người cấy ghép cơ thể nhân tạo hoặc là người rèn luyện thân thể, cường độ thân thể của tuyệt đại đa số bọn họ cũng chỉ có cấp bậc của người bình thường, bởi vậy chỉ cần có thể tìm được sơ hở trong năng lực, rồi tiến hành bố trí mai phục trước, thì cho dù là chấp pháp giả bình thường, cũng có khả năng đánh chết bọn họ.
Đây cũng là nội dung chính của khóa học mà cô đã học trong thời gian ở trường.
Làm thế nào để giết một năng lực giả một cách có kế hoạch?
Cuốn sách này xuất hiện xuyên suốt quá trình học tập của cô, từ ngày nhập học cho đến khi mùa tốt nghiệp bắt đầu.
Điểm khác biệt chỉ là, khi tốt nghiệp, bọn họ cần vận dụng tri thức lý luận trong sách vở vào thực chiến.
Chỗ đáng sợ nhất của vị “công dân nhiệt thành” kia chính là chỗ những người đã gặp và tận mắt chứng kiến năng lực ucar anh ta đều bị xử lý bằng một kích xuyên ngực, gọn gàng lưu loát, không cho người chết bất kỳ cơ hội truyền lại tin tức nào.
Cách làm cẩn thận này mới thật sự là chỗ khiến Lục Tương cảm thấy khó giải quyết.
Cho đến nay, bọn họ cũng coi như là đã đối mặt với đối phương, nhưng mà bọn họ lại vẫn hoàn toàn không biết gì cả về năng lực của vị “công dân nhiệt thành” này.
Cân nhắc đến mục đích cuối cùng của việc thành lập khoa tư vấn tâm lý là giao tiếp với “công dân nhiệt thành”, Lục Tương cảm thấy mình cần phải tiến hành một số công tác chuẩn bị cho giai đoạn đầu.
“Sẵn sàng chưa?”
Lục Tương lấy máy tính bảng từ trong túi xách mình mang theo ra, ngồi xuống sô pha.
“Được rồi.”
“Kỳ thật gần đây em vẫn luôn có chút phiền lòng.”
Cô dùng vân tay mở khóa màn hình, lại mở bản ghi nhớ đã được mã hóa nặng nề.
Tuy nói là công tác luyện tập, nhưng cô cũng không cần tiến hành khai thông trên phương diện tâm lý, nàng mở miệng hỏi, “Đối với Fiona Elnim, anh hiểu rõ bao nhiêu?”
“Là kẻ bị truy nã gắt gao của chính phủ liên minh, và dường như có những khả năng đặc biệt.”
Tống Lam không chút do dự đưa ra câu trả lời như chấp pháp giả bình thường.
“Vậy thì bắt đầu từ năng lực của cô ấy đi.”
Lục Tương bấm vào tập tin được đánh dấu bằng tên của Fiona Elnim, trong đó chứa đầy thông tin dày đặc.
“Từ hiện trường điều tra kết quả mà xem, năng lực của cô ta không chỉ có thể trực tiếp đè bẹp thân thể mà ngay cả loại vật liệu xây dựng như hợp kim cũng không cách nào ngăn cản năng lực phá hư của cô ta, quán bar Cực Tinh bị tấn công đã bị đè bẹp một nửa.”
“Nói cách khác, chỉ cần cô ta thích là có thể biến hơn phân nửa cái trụ sở Chấp Pháp Giả thành phế tích mà không ai hay, trong những loại hình linh năng phá hư, năng lực của cô ta cũng thuộc về loại hình mạnh nhất, với một năng lực giả cường đại như vậy có thứ gì đáng giá khiến cho cô ta chấp nhận mạo hiểm đại náo khu 17 để cho chính phủ liên hiệp phát giác chứ?”
“Nói không chừng, cô ta chỉ là tương đối cuồng vọng thôi thì sao?”
“Cô ta quả thực rất tự tin vào khả năng của mình, nhưng cô ta không điên cũng không ngốc, người bảo vệ bị tấn công đã đề cập rằng mục đích của Fiona Elnim đến khu 17 là để tìm ai đó, và cũng chính vì sự can thiệp của người đó mà người bảo vệ có thể giữ mạng sống của bản thân, hơn nữa điều đó cũng liên quan đến một khả năng khác mà cô ta đã thể hiện ra, người bảo vệ rất chắc chắn rằng khi cô ta bước ra khỏi cửa của buồng bảo vệ thì đã biến mất ngay lập tức.”
Khả năng hỗ trợ có thể di chuyển cơ thể và vật thể ngay lập tức đến một địa điểm khác.
Tống Lam nhìn thấy thông tin được đánh dấu trên bản ghi nhớ, mà cái này cũng chính là giải thích của Elmon đối với năng lực bản thân.
Nhưng mà thứ chân chính làm cho hắn khiếp sợ, chính là đoạn văn tự ở sau ghi chú này:
[Có một lỗ hổng trong khả năng của Fiona Elnim]
Lục Tương dưới tình huống chưa bao giờ gặp mặt Fiona Elnim, mà lại có thể suy đoán ra lỗ hổng trong năng lực của cô ta?
“Năng lực là hiện thân của ý thức của người có năng lực, trong giai đoạn đầu của sự ra đời năng lực của hầu hết mọi người có năng lực, các quy tắc phát động năng lực sẽ được xây dựng trong tiềm thức, và chỉ khi chúng được đáp ứng, năng lực của họ mới có thể kích hoạt thành công.”
Đây cũng chính là nguyên nhân quan trọng khiến giáo viên không ngừng nhấn mạnh đến con số và tính logic trong quá trình học tập của họ, quy tắc phát động năng lực phải dựa vào lý trí mới có thể thực hiện được, cho dù là muốn “lập kế hoạch” tốt hơn cho bản thân, hoặc là muốn hiểu năng lực của người khác, đều phải đi vào thế giới của con số và lý trí.
“Fiona Elnim cũng không có trải qua huấn luyện tương tự như ở trường, bởi vậy đối với quy tắc chế định trong tiềm thức cô ta vẫn còn ở vào giai đoạn tương đương với giai đoạn sơ cấp, vì bù đắp vào lỗ hổng năng lực này, cô ta không thể không tìm kiếm một người đồng đội để phụ trợ, nhất là khi dưới tình huống năng lực của cô ta chỉ có chạm tới mục tiêu thì mới có thể phát huy ra toàn bộ uy lực.”
Đó là lý do tại sao cô ta cần một đồng đội có thể dịch chuyển mình đến địa hình thuận lợi ở bất cứ lúc nào trong những cuộc chạm trán.
“Ở dưới tình huống có thể trực tiếp tiếp xúc đến mục tiêu, năng lực có lực phá hoại cực lớn này có thể trực tiếp chấm dứt tính mạng đối phương. Nhưng mà một khi mục tiêu của cô ta kéo dãn khoảng cách giữa hai người, vậy thì phải làm như thế nào?”
Nói xong, ngón trỏ Lục Tương liền vạch sang trái.
Trang tiếp theo là ảnh chụp của trạm kiểm soát biên giới khu 17, người trong ảnh chính là Fiona Elnim, mà ở trong ảnh cô ta đang làm một động tác cổ quái.
Sử dụng ngón trỏ và ngón cái của cả hai tay để tạo thành hình dạng “khung ảnh”.
Tống Lam nhớ rõ, lúc Fiona Elnim đối thoại với hắn, cũng làm thủ thế y hệt thế này.
“Thứ hai, nếu không thể chạm vào mục tiêu ngay từ đầu, cô ấy cần tiến hành ‘ngắm bắn’.”
“Ngắm bắn?”
“Khu vực mà động tác tay của cô ta khoanh tròn, chính là phạm vi mà năng lực có thể tác động.”
Điều này cũng giải thích tại sao phần còn lại của quán bar Cực Tinh lại xuất hiện một vết cắt hình chữ nhật.
Ngoài mặt cắt, chính là phần ngoài tầm ngắm của Fiona Elnim.
Ghi chú về Fiona Elnim trong máy tính bảng, đều là kết luận của Lục Tương sau khi tự mình điều tra hiện trường, mà sau khi biết được hai quy tắc này, năng lực phá hoại nhìn như không gì sánh kịp của Fiona Elnim, cũng bị vạch trần hết đi sự thần bí.
Dưới tình huống không có đồng đội trợ giúp, chỉ cần lợi dụng tốt hai quy tắc này, thì việc đánh chết Fiona Elnim cũng không phải là chuyện bất khả thi.
Nhưng mà, một khi có được một người đồng đội có thể trợ giúp cô tiếp cận mục tiêu trong nháy mắt hoặc giúp cô lập tức thoát ly hiểm cảnh, lỗ hổng trong năng lực của cô liền được bù đắp, lúc ấy muốn đánh gục cô ta thì cũng xuất hiện quá nhiều biến số.
“Mặc dù Fiona Elnim đã chết, nhưng em vẫn luôn băn khoăn về việc đồng đội của cô ta rốt cuộc đã đi đâu?”
“Điều này đã vượt ra ngoài phạm vi của tư vấn tâm lý.”
Tống Lam không thể không đưa ra ý kiến bất đồng.
Bạn gái của hắn quả nhiên là bản lĩnh, thế mà còn nắm rõ nhược điểm của đối phương hơn cả người tự tay tiễn Fiona Elnim lên đường.
Bằng lương tâm mà nói, thực sự lúc hắn giao thủ với Fiona Elnim cũng không nghĩ tới năng lực của đối phương lại còn cất giấu nhiều thủ đoạn như vậy, thế thì chẳng phải nói là phương thức hạ sát Fiona Elnim của hắn chính là một phương thức ngu xuẩn sao?
Nhưng mà, nói ra có thể mọi người lại không tin.
Đồng đội của Fiona Elnim, kỳ thật bây giờ đang ở ngay trong két sắt tại phòng nggủ của hắn.
(Hết chương này)