Ra mắt hay Ra đi - Chương 192: Âm mưu "đánh cắp chất xám"
Brought to you by Bộ ba đau lưng
Trans: WazzaPink & HanaThao2903
Edit và beta: GàX1128
Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128 và Docln, không reup dưới mọi hình thức
Trước hết, chúng tôi di chuyển đến một phòng họp trống gần đó với thí sinh đứng thứ hai của <Idol Inc.> mùa này, người bất ngờ xuất hiện.
-Cảm ơn các anh rất nhiều!
-…Không có gì.
Không, đó thực sự là một tình huống mà nhóc nên biết ơn đâu.
Cô nhóc này đột nhiên hỏi chúng tôi có thể dành thời gian vào giữa lịch trình mà không có lịch hẹn trước, đối với một tiền bối lần đầu gặp.
“Ít nhất thì mình cũng có chút thời gian rảnh vì cuộc họp liên quan đến quảng cáo cá nhân.”
Nếu không phải vì thế, cô nàng sẽ chẳng có cơ hội này đâu.
– Ah, cuộc nói chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ nếu là Moondae thôi!
Và như vậy, Keun SeJin đã tạo ra một cái cớ để chuồn trước.
“Hmm, nói năng vầy đó. Chịu hẳn.”
Lý do tôi không né cái tình huống dù nó hoàn toàn có thể bị giải quyeers chỉ bằng một cú búng tay cũng đơn giản thôi
“Nếu biết trước được thông tin thì hơn”
Chắc chắn đang có một tên khốn nào đó làm vài chuyện gây ảnh hưởng xấu đến Testar, nhưng nó sẽ bị bóp méo một khi công ty biết được.
“Nếu được nghe trực tiếp, chắc sẽ dễ giải quyết hơn”
Chúng tôi không trực tiếp ra tay giúp đỡ trong các tình huống tương tự nên không cần lo gây ra thảm họa gì hết.
‘“Nghe thử xem cô nhóc định nói gì nào.”
…Tuy nhiên, những gì phát ra từ miệng của cô nàng hậu bối sau màn chào hỏi còn quá mức hơn những gì tôi có thể tưởng tượng.
– Tên chính thức của ca khúc chủ đề đầu tay của tụi em là ‘Magical Girl’…!
– Khụ!
Âm thanh vừa rồi không phải từ tôi mà là từ Kim Raebin, người đang ngồi cạnh tôi. Em ấy cũng không tham gia cuộc họp quảng cáo nên có chút thời gian rảnh. Và tôi cũng sẽ gây ra tiếng động đó nếu tôi cũng đang uống thứ gì đó.
“Có bị điên không?”
Mấy tên quản lý cấp cao kia bị thần kinh à? Không, có thể có sự hiểu lầm.
Tôi cố gắng mở miệng.
-Bài hát đầu tay của Testar, là ‘Magical Boy’…
-Vâng em biết! Khi em nghe tới cái tên này, em ngay lập tức nhớ đến bài hát đó. Lời bài hát cũng na ná, thể loại cũng giống luôn…
Đây hoàn toàn không phải là một sự hiểu lầm. Sắc mặt của cô nàng hậu bối tái nhợt.
– Ý tưởng sơ bộ đã hoàn thành rồi… Em đã xem các concept trang phục và chúng thực sự rất giống nhau…
– …
– Em đến gặp các tiền bối vì em nghĩ cần phải nói điều này với các anh…
Ừm, cái này tôi hoàn toàn hiểu được.
Cô nàng đến đây vì cô ấy hiểu là điều này có thể khiến tất cả chúng tôi lâm vào cảnh khốn đốn. Suy cho cùng, vì cô nhóc này cũng từng phải chịu đau khổ trong IJC nên cô nàng không thể nào tin tưởng một cách mù quáng rằng Testar sẽ giúp được. Một tiền bối có khoảng cách hai năm trong cùng một công ty cũng chẳng khác nào một đối thủ tiềm năng.
Tuy nhiên, nếu chuyện như thế này xảy ra, Testar cũng sẽ bị tổn hại nên cô ấy đến đây với hy vọng rằng chúng tôi cũng sẽ phản đối. Đó là một suy đoán hợp lý. Nhưng tôi không thể tin điều này một cách mù quáng được. Đào sâu thông tin thêm chút nữa xem sao.
Tôi đã biết sơ bộ về những gì bên công ty đang nghĩ, nhưng tôi cần nghe thêm về tình hình. Nhưng tôi chẳng có gì để làm mồi câu cả.
Kim Raebin giơ tay trước khi tôi kịp nói.
– Mình có thể hỏi cậu một câu không?
– Dạ? Được ạ!
Nghĩ đến tính cách của nhóc này, tôi thoáng nghĩ đến việc giữ ẻm im lặng, nhưng rồi tôi đã bỏ cuộc. Bởi Kim Raebin chính là người trực tiếp góp tay vào công cuộc sáng tác ‘Magical Boy’. Và đúng như dự đoán, Kim Raebin đánh ngay vào trọng tâm.
– Hai bài này giống nhau đến mức nào? Có cái gì giống trong concept ngoài những điểm tương đồng về thể loại không??”
– Cái đó… A!!!
Cô nàng hào hứng đặt tay lên bàn.
– Có đấy ạ! Có một đoạn ngắn ở khúc trước khi vào bridge!
– Hở…?
– Giai điệu ‘Ttarara~’ trong Magical Boy ấy ạ!
-…!!
Khúc riff mang tính biểu tượng nhất của ‘Magical Boy’, một phần đệm mới mẻ do tiếng đàn Kalimba. Cái đó ấy hả…?
– Đợi đã, thế không phải thành đạo nhạc sao?
Ngay cả do chính tác giả gốc viết thì nó vẫn có vấn đề về bản quyền.
Theo những gì tôi biết, sự thay đổi phần đệm trở nên hấp dẫn hơn là do Kim Raebin đã thêm một vài hợp âm vào các nốt thấp hơn trong quá trình phối nhạc.
Vì vậy, Kim Raebin chắc chắn đứng đầu ở danh sách người nắm giữ bản quyền sáng tác…
– Thực ra đó là Sampling
Trans: Trong âm nhạc, sampling là hành động lấy một phần nhạc, một đoạn âm thanh (ví dụ: tiếng trống, tiếng đàn organ, tiếng hát) của một bản nhạc đã được thu âm trước đó và sử dụng lại cho một bản nhạc khác.
Tuy nhiên, Kim Raebin vẫn bình tĩnh lắc đầu. Cô nàng hậu bối mở to miệng.
– Sampling ạ…?
– Đúng. Việc lấy sampling trái phép thường xảy ra trong lịch sử âm nhạc đại chúng từ trước đến nay, nhưng gần đây, người ta cũng tránh làm cái này
– Dù sao đi nữa, phía nhóm cậu cũng chưa được bên công ty thông báo gì đúng không?
– Vâng.
– Nó cũng mơ hồ về mặt pháp lý.
– Đúng vậy, còn tùy độ dài đoạn nhạc… Trên thực tế, có nhiều trường hợp chưa được công nhận thành vấn đề pháp lý. Hơn nữa, trong trường hợp này, vì em nói rằng nó chỉ là một đoạn ngắn trước khi vào phần bridge, nên có khả năng đây như một cách để tribute bài hát cũ thôi…
Nói cách khác, nó có thể chỉ được giải quyết liên quan đến những vấn đề đạo đức do dư luận gây ra.
“Nghĩ lại thì, mình nghĩ đã có rất nhiều trường hợp được cấp phép sau khi bài hát được phát hành.”
Tôi tặc lưỡi.
…Tôi nghĩ đây là nỗ lực của giám đốc đó. Dù sao đi nữa, tay giám đốc này đã phân nửa từ bỏ việc hiện thực hóa tầm nhìn của mình thông qua TeStar.
Trong trường hợp đó, không có gì lạ khi tên này chuẩn bị sử dụng Testar làm nguồn sinh lực nuôi dưỡng cho nhóm tân binh.
“Hắn ta cố tình tạo drama.” (Trans: again, updated with drama nhà H- it’s noise marketing)
Lợi dụng sự phẫn nộ của fan Testar. Bằng cách chạm vào một ranh giới mơ hồ có thể được coi là có thế giới quan của cùng một công ty, tên này đang vạch ra một kế hoạch nhằm thu hút sự quan tâm của công chúng trước sự tức giận của fan Testar.
“Có thể nói đó là noise marketing điển hình”
Rốt cuộc, công chúng không quan tâm đến chi tiết Testar chịu trách nhiệm về ý tưởng và sự sắp xếp của riêng họ thế nào đâu. Concpet có thể na ná nhau trong mắt công chúng và chỉ vậy thôi, sẽ không có ai quan tâm đào sâu vào từng chi tiết hay những thứ ẩn giấu trong sản phẩm âm nhạc là do chính nhóm làm ra như fans. Vì vậy, nếu nhóm nhạc đàn em đó chọn được một bài hát hay, một MV hay và được công chúng công nhận, có thể dư luận sẽ cho rằng “fan của Testar hơi bị ố dề rồi đấy”.
Đại để thế này.
— Việc kết nối thế giới quan của cùng một công ty không phải là điều phổ biến sao? Dù sao đi nữa, cũng có cần phải sồn sồn lên thế không… ㅉㅉ
— Xời ơi, cùng người sáng tác, cùng công ty, phong cách hai nhóm trùng lặp là điều đương nhiên. Mấy má thực sự tin rằng Testar tự mình làm ra tất cả ó hỏ?
—- Ồn ào đến mức tôi trở thành fan sau khi xem màn trình diễn của mấy ẻm. Bây giờ hãy chỉ bước đi trên con đường trải đầy hoa thôi nhéㅠㅠ
Và bài hát cũng như concept của ‘Magical Boy’ đã được chứng minh là một bản hit nổi tiếng.
“Tất nhiên, họ hẳn đã tính toán rằng phản ứng sẽ ổn nếu họ chỉ làm theo một nửa trong số đó.”
Một khi nhóm hậu bối trở nên nổi tiếng nhờ phương pháp này, giám đốc sẽ đẩy họ trở thành con cưng. Nhìn chung, đó là một thỏa thuận trong đó chỉ có agency được hưởng lợi mà không bị thiệt hại nhiều.
“Mũi nhọn sẽ hướng về nhóm tân binh đó trước tiên, nên công ty sẽ cảm thấy bớt áp lực hơn xí.”
Và chỉ cần nhìn vào sắc mặt của các hậu bối ngồi đó, tôi có thể biết được tình huống này nặng nề như thế nào đối với nhóm này rồi. Trải qua chương trình điên rồ mang tên <Idol Inc.>, tất cả các thành viên của nhóm đó hẳn đã phải nhận đủ loại lời nguyền rủa mà họ sẽ phải đối mặt trong suốt quãng đời còn lại.
“Nhưng việc mấy đứa không muốn bị chửi ngay vừa mới debut cũng là điều dễ hiểu.”
Tuy nhiên, việc có ngay một “hot topic” đảm bảo không bị hạ nhiệt ngay khi vừa mới ra mắt, ngoài việc danh tiếng hơi đen ra thì cũng đáng để mạo hiểm đó
-Ừm.
Tôi lại nói.
– Cho anh ngắt lời chút
– Vâng?
– Em có ý tưởng gì về phương án thay thế trong đầu không?
– Dạ?
– Anh đang hỏi liệu em có ứng cử viên nào khác ngoài ‘Magical Girl’ không.”
-… ! Có ạ!
Không ngoài dự đoán.
Nước da của cô nàng hậu bối đã hồng hào trở lại một chút. Và một lời giải thích bình tĩnh theo sau.
– Thật ra, trong số các thành viên của tụi em, có một người ban đầu đã học về phối nhạc . Bài hát của người đó đã đi đến giai đoạn cuối cùng với tư cách là ứng cử viên cho ca khúc chủ đề… Đột nhiên, mọi thứ đã thay đổi cách đây vài ngày..
Nếu xét riêng tình hình thì đó là một tin tốt.
– Chắc hẳn các em muốn hát bài đó hơn.
– Đúng đó ạ. Trưởng nhóm em nói rằng tụi em có thể sử dụng nó cho album tiếp theo, nhưng… Thành thật mà nói, bất kể tình huống nào, khách quan mà nói, em nghĩ bài hát đó hay hơn.
Hmm, chiến lược của công ty đỉnh phết. Trước hết, sau khi gây được nhiều sự chú ý với màn ra mắt, họ sẽ vẽ nên hình ảnh tự sản xuất trong album tiếp theo. Vấn đề là họ lợi dụng chúng tôi. Ngay cả khi biết Testar sẽ bị xúc phạm, công ty biết nhưng không thèm để ý. Vì việc gia hạn hợp đồng vẫn còn rất xa, vẫn còn ba năm rưỡi nữa.
Tôi hơi cau mày, và cô nàng hậu bối trở nên hoảng loạn.
– Tất nhiên, ‘Magical Boy’ là một kiệt tác tuyệt vời…! Hiện tại, bài hát ra mắt của tụi em cứ như một bản pha ke, nên em nghĩ bài hát ứng cử viên ban đầu hay hơn thế…
– Ừa. Anh hiểu mà
Có vẻ như cô nhóc đã hiểu lầm cách diễn đạt của tôi. Khi tôi thả lỏng mặt, Kim Raebin đột nhiên bắt đầu nói.
– Ban đầu cậu đã chuẩn bị thể loại bài hát nào?
– Dạ, nó hơi giống newtro… Đó là một phong cách đang được chú ý gần đây, em và các thành viên nghĩ rằng đây là một bài hát thực sự hấp dẫn và thú vị!
(Trans: Newtro là từ ghép của các từ “mới” và “cổ điển”, và đề cập đến xu hướng “cổ điển hiện đại hóa”. Sự khởi đầu của Newtro có thể bắt nguồn từ năm 2018 tại Hàn Quốc.)
– Nó nghiêng về phía disco hay synthwave của newtro?
– Ừm, em nghĩ đó là tổng hợp!
– Vậy thì, cậu có tình cờ sound pack không…
Cô nhóc hậu bối, người không trực tiếp làm việc và không thể nắm vững tất cả các yếu tố về sáng tác, bắt đầu trở nên bối rối trước câu hỏi của Kim Raebin. Tôi đã phải cắt lời cậu nhóc.
– Anh xin lỗi. Tên nhóc này đam mê âm nhạc hơi quá…
– Thật tốt khi có đam mê như vậy…! Anh rất tuyệt vời đó ạ!
– Ah cảm ơn cậu nhà.
Không được rồi. “Nhân viên mới” quay lại rồi.
Tự dưng thấy hơi thương cho cô hậu bối đang cứng nhắc buông những lời tâng bốc sượng trân để làm bầu không khí trở nên nhẹ nhàng hơn.
– Trước hết, anh hiểu tại sao em lại đến đây. Chắc hẳn em đã rất lo lắng. Có lẽ là buồn bực nữa…
– Vâng…
– Nhưng em cũng biết đấy, tụi anh khó có thể xen ngang một cách bất cẩn vào quá trình sản xuất nhạc của các nhóm khác. Thậm chí còn chưa được 2 năm kể từ khi nhóm anh ra mắt. Bây giờ kể cả anh đã nghe được toàn bộ câu chuyện, biến nó thành một vấn đề pháp lý để giải quyết cũng vô cùng khó.
– …Em hiểu.
Mặt của cô nàng trở nên tối sầm.
Và mặt Kim Raebin cũng tối sầm lại. Thằng nhóc này, không phải cả nhóc nữa đấy chứ.
“Mình phải lảng đi vì nguồn cơn vấn đề là bài hát.”
Tự dưng tôi thấy nhớ Keun SeJin ghê, dù chỉ trong giây lát. Tôi tiếp tục, cố nén tiếng thở dài.
– Nhưng anh hoàn toàn hiểu cảm giác của em. Em đã thử thảo luận chủ đề này với công ty chưa?
– Em đã thử nhưng họ không nghe.
Ê đừng nói cuối cùng để lời nói của những đứa chưa ra mắt được chấp nhận thì có phải chuẩn bị một bài thuyết trình đó nha?
– Anh hiểu rồi.
Kim Raebin gật đầu thổn thức, có lẽ đang nhớ đến công ty cũ của mình.
– Thật đáng buồn. Mọi người đáng nhẽ nên có quyền tranh luận một cách tự do…
Ôi trời.
Tôi nhìn Kim Raebin trong im lặng.
Kim Raebin lặng lẽ cứng người.
Được rồi. Bây giờ chúng ta nên chọn những từ thích hợp.
“Bạn không bao giờ biết câu chuyện sẽ bị bóp méo như thế nào nếu Testar can thiệp và tự tìm cách xử lý đâu”
Tốt nhất thì mấy bé tân binh phải tự mình lên tiếng phản đối điều đó chứ không phải Testar.
Vì vậy, vai trò của chúng tôi kết thúc với đôi ba lời khuyên.
Tôi khoanh tay lại.
– Gần đây em có nghe nói đến topic Mỹ ở công ty không?
– A-Mỹ ạ? … À, khi tụi em gặp giám đốc, ông ấy đã nói điều đó rất nhiều.
– Anh hiểu rồi.
Vậy là căn bệnh cuồng Mỹ vẫn còn tồn tại. Tôi gật đầu và thản nhiên nói.
– Lần tới khi em gặp ai đó ở vị trí cao hơn, tại sao em không để cuộc trò chuyện này đi theo hướng này?
– Dạ?
– Magical Girl quá truyền thống và khác lạ, nên em không nghĩ nó sẽ hiệu quả ở những nơi như Mỹ.
– …!!
– Newtro ngày nay rất phổ biến ở Mỹ, hãy cho họ ví dụ về mức độ hiệu quả về danh tiếng nếu em đi theo trend trước khi nó lỗi thời.
– Nói thẳng mặt ấy ạ?
– Không, em hãy để các thành viên cùng lắng nghe cuộc trò chuyện đó. Em có thể nói điều đó với nhân viên nhóm AR hoặc người của công ty.
– …
Sự ngạc nhiên biến mất khỏi vẻ mặt của cô nàng hậu bối, thay vào đó là sự bình tĩnh.
– Và, khi tin đồn lan rộng, em có thể gặp giám đốc và nói chuyện đàng hoàng đúng không ạ?
Ồ.
Cô nhóc rất giỏi trong việc phán đoán tình hình.
Tôi khẽ gật đầu.
– Anh cũng không chắc lắm, nhưng… Nếu em chuẩn bị đúng cách thì có thể sẽ thành công. Tụi anh cũng đã làm điều tương tự khi mới chuẩn bị debut đó
– …
Cô nàng không trả lời một lúc như thể đang chìm đắm trong suy nghĩ, nhưng rồi nhanh chóng bình tĩnh gật đầu.
-…Vâng. Cảm ơn anh.
– Không có gì. Anh hy vọng nó có ích cho em
– Dạ! Cảm ơn các tiền bối rất nhiều vì thời gian quý báu của các anh. Cảm ơn các anh rất nhiều ạ! … Ồ, em có cuộc gọi! Ah, hẹn gặp lại các tiền bối lần sau ạ!
Cô nàng hậu bối nhanh chóng nói lời tạm biệt và nhanh chân chạy ra khỏi phòng họp, giật mình vì tiếng chuông rung.
“Chắc chắn cô nhỏ đã bí mật đến đây.”
Chà, bây giờ việc tìm ra lối thoát hay không còn tùy thuộc vào họ. Tôi nhún vai và đứng dậy khỏi chỗ ngồi.
– Raebin, chúng ta cũng đi thôi.
– Vâng
Kim Raebin đứng dậy, sắp xếp ghế rồi hỏi một câu với vẻ mặt nghiêm túc.
– Anh có nghĩ việc thuyết phục của bạn hậu bối đó sẽ thành công không?”
– Để xem. Anh nghĩ còn tùy vào may mắn và khả năng của họ.
Kim Raebin cúi đầu và lẩm bẩm với giọng điệu hơi u ám.
– Em hy vọng họ sẽ ổn.
– Tại sao? Em thấy thương nếu team hậu bối của chúng ta bị chửi bới hả?
– Cũng một phần ạ, nhưng …
Kim Raebin do dự rồi nói tiếp.
– Em hy vọng công ty không sử dụng bài hát đầu tay của chúng ta theo ý họ muốn.
– …!!
– Mọi người đã làm việc chăm chỉ quên ăn quên ngủ nên em không muốn người khác lạm dụng thành quả quý giá này… Nghe thì có vẻ ích kỷ nhưng em quan tâm đến cảm xúc của cả nhóm hơn…
Nghiêm túc đấy.
– Đó không phải là ích kỷ đâu em.
– T-Thật sao ạ?
Tôi đã cười.
– Ừ. Anh cũng vậy mà.
– …!
– Làm sao em có thể cảm thấy vui khi ai đó ăn cắp bài hát của chúng ta để thu hút sự chú ý cơ chứ?
– A- Anh nói đúng ạ.
Phải. Ngay cả nhóm cũng sẽ phải chịu một số thiệt hại, nên nếu tôi bỏ qua chuyện này, tôi sẽ thành một kẻ chỉ biết bị động hứng chịu.
– Kể cả nếu team hậu bối không thành công, anh sẽ cố gắng để nó không diễn ra hoàn toàn theo ý muốn của công ty, nên đừng quá lo lắng.
– …Vâng ạ !!
Vẻ ủ rũ biến mất khỏi khuôn mặt của Kim Raebin.
– Nhân tiện, anh định làm thế nào cơ ạ?
Hmm, tôi chỉ cần đặt nền móng thôi.
Ngày hôm đó, ngay khi trở về ký túc xá trước các thành viên khác, tôi đã đăng tải bài viết cùng Kim Raebin lên SNS.
===========================
Debut maker
(Tư liệu)
Ăn mừng clip công viên giải trí nhưng tiêu xài phung phí lên sóng, mình đã nhìn lại sơ tâm ban đầu của chúng mình. Chúng mình sẽ tiếp tục làm việc chăm chỉ…
(Ảnh chụp màn hình)
===========================
Là phiên bản PPT đầu tiên và final liên quan đến bài hát debut, được cả nhóm làm để thuyết phục CEO vào thời điểm sắp ra mắt. Nhân tiện, thì danh sách các tệp từ bản nháp đầu tiên đến bản final cuối cùng cũng được đính kèm dưới dạng ảnh chụp màn hình. Có đủ loại tựa với rất nhiều ‘Real-Final’ và ‘1- (1)’ được đính kèm trong ảnh chụp màn hình.
Kim Raebin đánh vào đốp vào lòng bàn tay.
– Em hiểu rồi! Việc đăng bài này nhấn mạnh bằng chứng vật lý cho thấy cách sắp xếp, ý tưởng và lời bài hát của ‘Magical Boy’ đều do Testar lo liệu!
– À… ừ…
Khi ẻm nói như vậy, nghe có vẻ rất hoành tráng. Còn tôi chỉ đang chơi trò lừa đảo thôi.
Và tôi còn cố ý đặt sao cho giống như tôi vô tình đăng nó, trong khi đang đăng bài huyên thuyên về chương trình thực tế.
Tôi làm vậy để ngăn chặn việc công chúng thảo luận về việc “Testar cố ý công kích nhóm nhạc nữ đàn em” sau này, đề phòng trường hợp con công ty cố ý tạo ra đề tài thảo luận.
– Hyung! Một số fan giới thiệu mẫu PPT cho mình nè!
– Anh thấy rồi.
Các fan như đang đắm chìm trong ký ức xưa kia, vừa cười sảng khoái trước content lạ lùng mang tên PPT.
Tôi xem Kim Raebin xem đi xem lại mấy cái comment và cùng đợi những người khác trong nhóm quay lại. Sau khi đăng lên SNS lấy lý do là để PR cho chương trình thực tế, tôi nghĩ nếu thực hiện thêm một số hành động liên quan đến chương trình thực tế tại lễ trao giải ngày mai thì còn tuyệt nữa
“Rồi thì bàn tán luôn thể đi”
Và… tôi cũng nên chú ý đến hai cái người cùng tên kia nữa.
‘“Mà thực ra mình cũng không bận tâm lắm”
À, tôi vừa nhìn thấy bài viết.
Tại lễ trao giải ngày mai, VTIC cuối cùng cũng đã quay trở lại với lịch trình chính thức.