Ra mắt hay Ra đi - Chương 191: Các idol "một thân mang nợ"
Brought to you by Bộ ba đau lưng
Trans: WazzaPink & HanaThao2903
Edit và beta: GàX1128
Bản dịch phi lợi nhuận, chỉ update trên Wattpad NhokGa1128 và Docln, không reup dưới mọi hình thức
Trên thực tế, khi chương trình thực tế này được lên kế hoạch, nó chỉ có concept tương đối đơn giản là du lịch và chữa lành mà thôi. Với căn bệnh hám Mỹ tiến của tay giám đốc và phần reaction với văn hóa Mỹ được thêm vào, cũng dễ dàng để mường tượng ra cảnh tượng này.
“Cuối cùng thì chỉ có fan mới coi cái này.”
Nghĩ thôi cũng hiểu mà.
Idol nổi tiếng lên làm show chữa lành, làm sao mà có thể duy trì độ nhận diện được?
Vì vậy, đoàn làm phim truyền hình thực tế cũng đang điên hết cả lên. Họ đang bận rộn chọn ra mấy trò mang tính tiêu khiển cao làm khổ chúng tôi.
Việc thả mồi cũng khá dễ.
– Nếu trong chương trình khum có vài cú twist thì sao mà dzui được, phải hơm? Mấy trò như tự mình kiếm tiền cho chuyến đi…
– Nhỉ??
Chúng tôi đã cắn câu ngay lập tức.
Giám đốc đã bị phân tâm bởi nhóm nhạc mới nên việc thay đổi đề xuất dễ dàng được thông qua. Và đúng như dự đoán, ê-kíp chương trình thực tế bắt đầu xây dựng lại quan niệm “tự kiếm tiền và vui chơi” theo cách kích thích nhất.
…Tức là tôi không hề lường trước việc bị túm cổ ngày vào ngày đầu tiên quay phim.
– A~ Hôm đó tụi mình đã kiệt sức đến khó lòng dậy nổi.
– Đúng rồi. Em đã học được tầm quan trọng của việc tiêu dùng có trách nhiệm…
– Hồi đó chúng ta đã ăn gì ấy nhở? Tôm hùm hửm?
– Tôm hùm với cua hoàng đế! Ngon chết đi được!
– Ừ, rất ngon…
Câu hồi tưởng về quá khứ huy hoàng của Cha YooJin khiến một số người tỏ ra tiếc nuối. Cũng dễ hiểu.
“Đoàn quay đã cố tình đưa nhóm đi trên một lộ trình tiêu xài hoang phí”
–
Không~ các cậu thực sự có thể đi bất cứ đâu mà!
Tất cả các thành viên đều hiểu câu đó theo nghĩa “cứ chơi cho thỏa thích trong ngày đầu tiên đi, nó sẽ tạo động lực cho bạn chăm chỉ cày cuốc để tiếp tục được bung xõa”.
Vì vậy, vào ngày đầu tiên, chúng tôi xem cá heo, ăn tôm hùm và ngủ tại một khu nghỉ dưỡng sang trọng ở Cape May, New Jersey.
Và đây là số tiền phải trả.
– Nhưng anh không ngờ mình sẽ phải trả tới 4.000 USD.
–
Em cũng thế, tưởng không nhiều mà nhiều không tưởng.
Là khoảng 4,5 triệu won bằng won Hàn Quốc.
Nếu chúng tôi không giảm xuống còn 1.800 USD bằng cách van nài vật vã “Dù có ăn chơi đổ đốn nhưng mà chúng em vẫn cần nơi nghỉ ngơi mà?” chắc còn chúng tôi nợ đầm đìa nữa.
Đó là một khởi đầu rất sốc, nhưng nhìn lại, chắc chắn rất vui.
Không phải chúng tôi thực sự không có nổi số tiền đó, đó là tinh chất về sự “phản bội” và “gây sốc” cần có trong một chương trình giải trí nên không có gì đặc biệt dã man tàn bạo cả.
“Tất cả nhân viên đều cười kìa…”
Tôi nhớ Bae Sejin nhìn họ với khuôn mặt như bị phản bội.
Dù sao thì kể từ đó chúng tôi đã làm việc như mấy con bò, trả hết nợ trong ba ngày và tiết kiệm được 800 đô la cho công viên giải trí vào ngày mai.
Thực ra nó vui hơn mong đợi.
“…Mình đã quá đắm chìm vì kiếm tiền, đúng là một thứ gây nghiện.”
Tiền đến và đi, nhưng khi tôi cầm nó trong tay, tôi thấy vững tâm hơn hẳn.
Chúng tôi đi chơi thêm một lần nữa ở khoảng giữa chuyến đi, nhưng tôi không nghĩ nó tiêu tốn quá nhiều vì tất cả những gì chúng tôi làm là chạy quanh bãi biển ăn vặt để tiết kiệm tiền nhiều nhất có thể.
“Vì vậy, sẽ tốt hơn nếu show này được edit cho thêm phần đặc sắc.”
– Được rồi, hãy lên kế hoạch vào ngày mai nào.
– F-Fighting!
– Hôm nay Testar cũng làm rất tốt~
Công viên giải trí ngày mai có vẻ là một cơ hội tốt. Tôi sẽ khiến chúng tôi tiêu hết tiền tiết kiệm và lại mắc nợ. Chỉ riêng vé vào công viên giải trí và safari đã có giá 450 USD rồi, vậy nên còn lại khoảng 350 USD… Mỗi người sẽ phải chi 50.000 won nhanh thôi (Trans: MoonDae đúng là muốn mọi người tiêu xài hoang phí hơn đó, bạn không nhầm đâu)
“Quá là đơn giản đi.”
Tôi chỉ cần nhắm vào Cha Eugene.
Tôi cởi tạp dề và treo nó bên bồn rửa.
Dù sao đi nữa, tôi hy vọng họ sẽ thích chương trình này.
* * *
Show thực tế của Testar được thực hiện dưới hình thức hai tập phát sóng hàng tuần.
Tuy nhiên, chỉ những người đã đăng ký thành viên trả phí mới có thể xem phần tiếp theo ngay lập tức và người dùng phổ thông phải đợi thêm ba ngày nữa để xem phần tiếp theo.Đó là sự sắp xếp để đo đạc mức độ trung thành của fan và quyết tâm bạo chi của họ. Và có vẻ kế hoạch này đã thành công.
[Hôm nay, Testar-phát-điên tại chương trình Working Holiday Reality được tiết lộ kkkk]
Reaction về tập đầu tiên, cảnh Testar bị đội sản xuất lừa từ sân bay và cuối cùng phải đi làm parttime để trả khoản vay không lãi suất là rất hot.
Tỷ lệ thành viên trả phí tăng lên rõ rệt.
Ngoài ra, Park Moondae lại ghi thêm một bàn thắng vào lòng các fan.
Sắc thái đó được bộc lộ ở cảnh Testar cuối cùng cũng nhận ra sự tồn tại của món nợ.
[Đây rồi~ Quầy hàng nhỏ mà chúng tôi đã thuê! Các cậu có thể kiếm được lợi nhuận ở đó!]
[Kim Raebin: Hộc hộc.]
[Ryu Chungwoo: Ch- Chúng ta sẽ bán gì vậy? Rốt cuộc là kiểu cửa hàng nào cơ?]
[Vẫn chưa quyết định, nhưng nếu chi phí vượt quá 100 USD, nó sẽ được cộng vào khoản nợ!]
[Lee Sejin: OMG!!]
Và một dòng chú thích trơ trẽn xuất hiện.
[Bất cứ thứ gì bạn muốn~ Bạn có thể bán bất cứ thứ gì nhaㅎㅎ]
Nhưng ngay sau đó, Park Moondae, người vốn đang bình tĩnh lắng nghe tổ sản xuất với vẻ mặt không biểu cảm đã lên tiếng.
[Park Moondae: Vậy hãy bán hotteok nhé.]
(Trans: Hotteok = Bánh rán ngọt Hàn Quốc.)
[????]
[Seon Ahyeon: Hotteok?]
[Lee Sejin: Moondae, bồ tự nhiên thèm hotteok hở?]
[Park Moondae: Không, cũng không nhất thiết phải là món đó, nhưng mình nghĩ sẽ có sự cạnh tranh. Món này giá thành rẻ lại có hương vị hấp dẫn. Mình nghĩ mọi người chỉ cần chăm sóc tốt khách hàng… Chắc sẽ ổn thôi.]
Giọng điệu rất thuyết phục. Những âm thanh như “Ồ” và “Ổn đấy chứ” bắt đầu vang lên đây đó.
Các thần tượng, những người từng bị vả mặt rất nhiều lần ngay cả trước khi debut và đã quen với điều đó, nhanh chóng tự mình hiểu được tình hình và bắt đầu tiên phong trên con đường sinh tồn.
Điểm yếu duy nhất là việc Testar có thể sẽ trông ngu ngơ vnếu bị ê-kíp sản xuất lôi kéo đơn phương đã biến mất.
Đúng hơn là đội ngũ sản xuất bắt đầu hoảng loạn.
[Lee Sejin: Nhưng có nơi nào để bán chúng không?]
[Seon Ahyeon: Không phải gần đây có siêu thị Hàn Quốc sao…? Nhiều người Hàn Quốc sống ở New Jersey phết… Mình nghĩ đã nghe thấy điều gì đó tương tự vậy!]
[Park Moondae: Ừa. Mình nghĩ là mình làm hotteok giỏi đó.]
[Lee Sejin: Ầu~ Tự tin quá nha!]
[Cha YooJin: Em làm với! (Thể hiện sự tự tin)]
[Ryu Chungwoo: Ngon lành đó chứ. Ah, sẽ rất hợp nếu có sô cô la hoặc kem ở trên.]
Ngay cả Bae Sejin cũng gật đầu với vẻ mặt lo lắng, và thỏa thuận kết thúc ngay lập tức.
Ryu Chungwoo đã trả lời đội ngũ sản xuất một cách sảng khoái.
[Ryu Chungwoo: Được rồi. Chúng em sẽ bán hotteok.]
[PD: V-vậy à?Các cậu không muốn xem xét bất cứ điều gì khác? Ừm, không nhất thiết phải là đồ ăn, còn có rất nhiều thứ khác nữa mà~]
[Cha YooJin: Không cần đâu ạ!]
Với sự từ chối rõ ràng của thành viên, hình ảnh PD nhìn lên bầu trời đã lọt vào cảnh quay.
[?]
[Mong đợi nhiều thử nghiệm và sai sót từ Testar]
[Chúng tôi đã chuẩn bị rất nhiều trò chơi nhỏ]
[Nhưng cuối cùng, chúng tôi không thể sử dụng và phải gửi mọi thứ về Hàn Quốc…]
Cùng với bầu trời trong xanh, tiếng nhạc đồng quê chữ ê kéo dài sôi động vang lên vui nhộn.
[☆Quyết định mở cửa hàng hotteok của Testar☆]
[(Chỉ trong vòng 5 phút)]
Đó là cách Testar bắt đầu kinh doanh hotteok ở một góc bãi biển nước Mỹ…Đại để bố cục là vầy. Đó là sự lựa chọn thu hút được cả ba loại hình nổi tiếng: tiền bạc, đồ ăn và gukppong (Trans: gukppong là chủ nghĩa dân tộc thái quá, tạm hiểu là người Hàn yêu nước cuồng)
[Mấy bạn phục vụ đó rất dễ thương!]
[Hotteok? Nó giòn và ngon lắm nha.]
Và sau rất nhiều khúc mắc khi nghe những lời khen ngợi từ những người nước ngoài không biết Testar, cảnh bán hotteok đã được chèn vào một đoạn ngắn như một đoạn preview
Không có gì ngạc nhiên khi mọi người không thể cưỡng lại thói quen tò mò và quyết trả tiền để làm thành viên trả phí.
—Team sản xuất là ác quỷ hả? Hề hước thế ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
—ㅠㅠ Nhìn mấy nhóc TeStar hỏn lọn cute ác. Hãy cho tụi tui thật nhiều BTS cut nhé!
— Wow, một chương trình thực tế về thần tượng cũng đang làm điều tương tự. Đắc sắc ghia kkkkkk
— Phản ứng của người nước ngoài với hotteok? Hương vị này… Đó là hương vị của gukppong đó mấy mẹ!
—Tui không ngờ nó lại buồn cười đến thế. Nhanh lên chiếu tập tiếp theo đi
Có rất nhiều bình luận mang đầy sự kỳ vọng.
May mắn thay, sự mong đợi của họ đã không bị phản bội.
Trong tập thứ hai tiếp theo, Testar bắt đầu điều hành cửa hàng, thể hiện tinh thần đồng đội khá tốt. Và đến tập 3, họ dành thời gian đi dạo biển vài ngày sau đó, chương trình thực tế diễn ra với nhịp độ nhanh và vui nhộn.
[Các cậu đang ở câu lạc bộ nào à? Có phải mấy cậu là sinh viên đại học không? Hay là học sinh trung học?]
[Cũng tựa tựa thế! Tụi mình nhảy và hát~]
Cảnh Cha YooJin mỉm cười và nói nửa đùa nửa thật khiến người ta có thể cảm nhận rõ ràng cái gọi là “Nhân vật chính cố tình che giấu sức mạnh của mình”
Phản ứng của mọi người đối với tập thứ hai và thứ ba, đáp ứng đúng kỳ vọng của họ, không hề hạ nhiệt.
— Này, mấy ẻm sinh tồn ổn lắm, có thảy ra đường cũng không chết đói được đâu ㅋㅋㅋㅋ
— Mấy ẻm nhanh nhạy rải các phiếu giảm giá đồ ăn và đồ uống trên bãi biển để khuyến mãi. Không ngoài dự đoán, Lee Sejin- ẻm là một thiên tài á;
— Chungwoo thậm chí còn hot ngay cả theo tiêu chuẩn của Mỹ… Mị vẫn luôn thấy được điều đó.
— Kem Hotteok thực sự rất điên rồ. Chỉ người Mỹ mới được order sao? Người xem cũng muốn ăn mà ㅠ
— Nấu ăn: Park Moondae, Kim Raebin
Nhận order: Seon Ahyeon, Cha YooJin
Phục vụ: Lee Sejin, Ryu Chungwoo
Hamster: Bae Sejin
Sự kết hợp tuyệt dời nhất
└ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
└Tại sao chỉ có Bae Sejin là hamster thôi dị máㅋㅋㅋㅋㅋㅋ
└Em bé hamster của chúng ta cũng đang làm việc chăm chỉ màㅠㅠ
Khi các tính cách thuộc loại giải trí được phát hiện, hình ảnh của các thành viên cũng bị ảnh hưởng theo. Và cuối cùng là khoảnh khắc đầy cảm xúc khi cuối cùng họ đã vượt qua doanh thu 1.000 USD và đi đến công viên giải trí. Quyết tâm cố tình chỉ tiêu tiền vào tiền tiết kiệm của Testar đã bị đập tan, gây ra những tràng cười khi cảnh quay được edit gãy gọn.
Hung thủ gây ra là Park Moondae, một và chỉ một mình Park Moondae.
[Park Moondae: Dễ thương quá kìa.]
[Lee Sejin: Heol~ Moondae ò, nếu chúng ta mua thứ như thế thì ngân sách của chúng ta sẽ hết!]
[Park Moondae: ….Đúng nhỉ. Tiếc ghê.]
Park Moondae phản ứng hơi ủ rũ trước câu nói của Lee Sejin tại cửa hàng lưu niệm.
Sau khi Keun Sejin phản đối, nhiều dấu chấm than xuất hiện và Cha YooJin đã nhảy dô can thiệp.
[Cha Yoojin: Mua đi anh! Mua nó đi mà!]
[Kim Raebin: Hả??]
[Seon Ahyeon: Đúng rồi, em nghĩ vẫn ổn thôi mà…!]
[Cha Yoojin: Chúng ta sẽ làm việc lại! Kiếm tiền một lần nữa!]
[Bae Sejin: Đ-Đúng là thế, nhưng mà…]
Tình cờ là Ryu Chungwoo lại đi vắng.
Khoảnh khắc anh hai Bae Sejin bối rối trước lời khẳng định quyết đoán của Cha YooJin, Cha YooJin đã cố tình giả vờ đáng thương.
[Cha YooJin: Hôm nay hãy tận hưởng hết mình đi mà hyung! Tụi mình đã làm việc hết sức chăm chỉ rùi…]
[Bae Sejin: …Thôì được, chỉ lần này thôi đấy nhé.]
[Cha Eugene: Vâng!]
Đó là cách Testar đi mua sắm ở cửa hàng lưu niệm với lời giải thích hợp lý là “Mua chỉ lần này thôi”
Dòng chú thích từ đội ngũ sản xuất vui vẻ xuất hiện.
[Tất nhiên, làm gì có chuyện nó kết thúc chỉ với một lần này được ♡]
Họ đã đúng. Sau một lần thử thành công, đám Testar đã làm theo cách tương tự và bắt đầu mua tất cả các loại đồ lưu niệm và đồ ăn nhẹ.
Và cuối cùng, họ bắt đầu tiếp cận nguồn tài chính được đội sản xuất cho.
[Chừng này tiền ấy à~ Mấy đứa à, đó là số tiền các cậu có thể kiếm được khi làm việc trong 3 giờ đó!]
[Seon Ahyeon: Đúng vậy, nhưng…]
[Cha YooJin: Đúng là vậy!]
[Bae Sejin: (Bối rối)]
[Có tính lãi đâu mà sợ? Mấy đứa ơi, đây là chuyến đi đầu tiên của các cậu đến Mỹ cơ mà!]
Kết quả của việc rơi vào thủ đoạn này.
[Tổng chi phí hôm nay là… Wow! Âm 1.012 đô la!]
[!!!!]
Nó đã kết thúc như thế đấy.
[Mấy đứa phải làm việc chăm chỉ đấy nhé~]
Tập 4 kết thúc với cảnh Testar ôm đống thú bông, gối đệm, mũ rồi trở về chỗ nghỉ với vẻ mặt bối rối.
— ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅋㅠㅠㅠㅠBọn trẻ mất hết tiền rồi, noona này phải làm sao đây!!
— Đây là lý do tại sao mấy cái quảng cáo cho vay lấy lãi rất nguy hiểm.
— Tổ sản xuất đã cấm những anh chàng bất hạnh này làm việc hơn 7 tiếng mỗi ngày nói là rèn luyện để đủ điều kiện đi tour và cuối cùng thì để cho bọn nhỏ thành chúa chổm ㅋㅋ
└Ngay cả khi bọn trẻ nài nỉ bán thêm một chút vì mọi người đổ xô vào, họ vẫn chỉ nói “Đó là vì lợi ích các bạn thôi ^^” Đời mị chưa bao giờ nghe thấy âm thanh quyến rũ đến thế
└ㅋㅋㅋㅋㅋㅋㄹㅇ
Lễ trao giải Gold Disc Awards thậm chí còn được tổ chức vào đúng tuần khi câu chuyện phung phí tiền bạc ở công viên giải trí Testar kết thúc.
Điều đó có nghĩa đó là tuần mà Testar về nước.
Khán giả của chương trình thực tế đã chờ đợi ngày đó.
Bởi đó là dịp để trêu chọc mấy sự kiện trong show thực tế gần đây.
—Vui lòng thêm hotteok vào fanchant của Testar nhé ạ
— Ah, nhìn mặt tụi nhỏ là tui đã không nhịn được cười rồi
— Tui nóng lòng được gặp các ẻm quá, thật đấy ㅋㅋㅋㅋㅋ
— Nếu mấy nhỏ ôm theo đống quà lưu niệm thì còn cười nữa
Nhưng không chỉ fan của nhóm mới ngóng đợi lịch trình trong nước của Testar.
* * *
“Nào.”
Buổi tối ngày Testar đến.
Ngồi ở sảnh dành cho nhân viên công ty, tân binh đợi khá lâu mới được gặp Testar.
-…Mình nghe nói hôm nay họ sẽ ghé qua văn phòng.
Tin tức được đưa ra bởi người quản lý của họ, người cũng từng là quản lý của Testar, vì vậy lời nói của anh ấy rất đáng tin cậy. Cô nàng idol tân binh chắp hai tay vào nhau và bình tĩnh suy nghĩ.
– Phải nắm chắc cơ hội này. Hôm nay mình phải nói ra tất cả
Đúng lúc đó, cánh cửa tự động dẫn vào bãi đậu xe mở ra.
“…!”
Xuất hiện sau đó… là một vài chàng trai cao lớn đội mũ và đeo khẩu trang. Họ là Testar.
“Họ đây rồi…!”
Cô idol tân binh nhảy lên và chạy về phía họ.
– Xin chào, sunbae-nim!
Tân binh cùng công ty với Testar, thí sinh ra mắt ở vị trí thứ hai trong <Idol Inc.> Season 4 đã cúi đầu chào họ.
– Hả? À, vâng. Xin chào.
– À, rất vui được gặp bạn.
– Vâng! Em vô cùng xin lỗi, nhưng nếu anh không phiền, em có thể nói chuyện với anh một chút được không…!
“…”
Một tông giọng vô cùng lịch sự nhưng đầy tuyệt vọng. Nghe giống như thái độ của một nhân viên mới đối với ông chủ của mình.
“Ờm…”
Trong số các thành viên Testar liếc nhìn nhau với vẻ hơi bối rối, thì gương mặt của Park Moondae có vẻ khác hẳn.
“Uầy”
Cậu có cảm giác. Là cô nàng kia đến để làm sáng tỏ câu chuyện của tay giám đốc nọ.