Quyền Tình - Lăng Dạ Tước - Chương 4: Khơi Mào Chiến Tranh
Trong lịch sử, thế giới ngầm từng trải qua một cuộc chiến đẫm máu không biết đã lôi theo bao nhiêu dân thường xuống địa phủ. Mà trận chiến đó vô cũng đẫm máu kéo dài suốt bảy ngày, bảy đêm cuối cùng dừng lại ở đêm thứ bảy.
Hai bên tổn thất nặng nề cuối cùng phải lập một hiệp ước hòa giải. Nhưng hiệp ước là hiệp ước dù gì cũng chỉ là một tờ bìa cứng không hơn không kém.
Trên thực tế hai bên mồm nói hòa giải nhưng sau lưng thì súng vẫn nổ, kiếm vẫn kề cổ đối phương. Nói đúng hơn thì những trận hỗn loạn trên biển vẫn diễn ra như cơm bữa.
Chiếc Ferrari phi mãi rồi cũng đỗ ở một nơi tập kết hàng. Nơi này sớm đã bị bỏ hoang từ lâu vắng tanh vắng ngắt. Xung quanh là những thùng hàng sắt chất chồng lên nhau. Tại một căn nhà kho gần đó có một người đàn ông trung niên đứng bên ngoài.
Người kia vừa nhìn thấy hai người đã vội vứt điếu thuốc đang hút dở xuống đất rồi dẫm lên. Đoạn đi tới gần chiếc xe Ferrari người nay cung kính cúi gập người xuống trước cửa xe nới Nhã Tâm ngồi mà cất giọng: ‘Tâm Vương bệ hạ là ta chuẩn bị không chu đáo không phái người tới đón người được’
Nhã Tâm mở cửa bước xuống xe. Dáng vẻ bây giờ của cô khác hẳn lúc ở nhà trắng. Tuy vẫn là bộ đồ ấy nhưng dáng vẻ bây giờ của cô để lộ đầy quyền uy của một vị vua. Cô lộ ra ánh mắt lạnh băng mà sắc bén tựa như một lưỡi kiếm.
Mộ Thần bước xuống đi tới ôm eo chị gái dáng vẻ và bộ điệu không khác Nhã Tâm là mấy. Cậu cất giọng lạnh tanh ngữ khí giống như bề trên của người đàn ông kia: ‘Chuẩn bị đi! Tôi và chị phải quay về Blood Capital (Huyết đô) ngay bây giờ!’
Người kia lúc này đứng thẳng dậy khẽ gật đầu dáng vẻ vẫn rất cung kính. Giọng người này cất lên có chút khàn khàn: ‘Chuyện `Hắc` thư đã xác định là do có kẻ cố tình gửi tới. Mà lãnh đạo cấp cao Lãnh Thiên là người sắp xếp gửi lá thư tới’
Mộ Thần khẽ giật mình khi nghe thấy cái tên Lãnh Thiên. Là lúc ở nhà trắng cậu lơ đãng nên không để ý tới thứ Lãnh Thiên đưa cho chị gái bây giờ phát giác ra e là Lãnh Thiên và Nam Vinh đã lẩn về đế đô Atlantis ở Đại Tây Dương và Thái Bình Dương rồi.
Mộ Thần và Nhã Tâm đi vào một nhà kho gần đó. Nhìn bên ngoài nhà kho này cũ nát cực kì nhưng khi bước vại mới thấy có phần khác.
Bên trong nhà kho khá lớn được đặt một bộ bàn ghế ở giữa. Trên bàn là hai chiếc khay gỗ. Thoạt nhìn thứ trên khay gỗ giống như hai tấm vải khá đắt tiền.
Nhã Tâm mặc lên một chiếc quần âu đen sau đó mạnh bạo xé rách chiếc váy lòe xòe trên người. Cô sớm đã quấn một lớp băng vải đen che kín chỗ cần che thầm nghĩ: ‘Lòe xòa lòe xòe’
Mộ Thần thì chỉ đổi một đôi giày da khác. Hai người cầm hai mảnh vải trên khay gỗ rồi rũ ra
Vậy mà lại là hai chiếc áo khoác nhưng lạ ở chỗ hai chiếc áo này lại giống hệt long bào cổ trang hơn là áo khoác bình thường hay nên nói là long bào thời hiện đại
Nhã Tâm chính là vua của Blood Capital (Huyết đô), nơi đó có thể gọi là một đô thành cổ đứng sừng sững trên đại dương xanh.
Nếu mô ta qua thì có thể nhớ được nơi này là một đô thành được bao bọc bởi một lớp lăng kính lớn trong suốt. Ban đầu nơi này là một là một hòn đảo lớn um tùm cây cỏ xong khi Nhã Tâm lên làm vua nơi này đã bị Underworld (thế giới ngầm) xây thành một đô thành cổ theo ý Nhã Tâm.
Mà đô thành này sau đó đã được Nhã Tâm đặt chi một cái tên Blood Capital (Huyết đô). Nơi này là nơi hội tụ của mọi sát thủ trong Underworld (thế giới ngầm), Ngoài ra còn có một số đông người ở Aristocracy (giới quý tộc) đổ dồn về đây vì thấy nơi này mới lạ.
Nhã Tâm và Mộ Thần khóc long bào bước ra khỏi nhà kho. Hai chị em sau đó trèo lên thùng hàng đứng hóng gió. Làn gió nhẹ thổi tới khiến mới tóc tím than của Nhã Tâm dài ngang lưng bay bổng mà bồng bềnh.
Long bào khóc trên người Nhã Tâm và Mộ Thần dài qua gót chân một chút, ống tay áo rộng cùng với hoa văn được thêu dệt một cách tỉ mỉ tạo cho người ta cảm giác như đang nhìn thấy hai vị vua. Áo của Nhã Tâm được tô điểm bằng màu chủ đạo là màu đỏ máu, sau lưng áo còn được thêu hình rồng vàng tựa như đang uốn lượn còn sau lưng áo của Mộ Thần lại được thêu một thanh kiếm đỏ với tông màu áo vàng tựa như đối lập với Nhã Tâm.
Từ đằng xa Nhã Tâm nhìn thấy trên trời xuất hiện một vài chấm đen cứ to dần đang tiến về phía hai chị em Nhã Tâm và Mộ Thần. Sau một lúc cũng đã nhìn rõ được những chấm đen kia.
Vậy mà lại là hàng chục chiếc trực thăng bay trên đầu Mộ Thần và Nhã Tâm. Lúc này hai chị em mới nhảy xuống khỏi thùng hàng. Một chiếc trực thăng lơ lửng trên không một lúc rồi đáp xuống cánh Mộ Thần và Nhã Tâm khoảng chục mét.
Hai chị em đi tới gần chiếc trực thăng. Một anh chàng mở cửa nhảy xuống từ chiếc trực thăng đó nhanh chóng đi tới chỗ hai chị em Nhã Tâm và Mộ Thần mà cung kính: ‘Bệ hạ, điện hạ để hai người chờ lâu rồi’
Nhã Tâm và Mộ Thần không nhiều lời đi lướt qua anh chàng kia. Nhã Tâm trèo lên ghế sau của chiếc trực thăng Mộ Thần đi sau chị gái cất giọng lạnh tanh: ‘Phái người tới đây túc trực sắp tới bọn ta sẽ đi lại khá nhiều. Còn nữa! Việt Anh sau khi ngươi quay về Bloodline (Huyết bộ) tăng cường cảnh giác Blood Capital (Huyết đô) cho ta! Bất cứ kẻ nào khả nghi ra vào Blood Capital (Huyết đô) đều giam vào tra hỏi cho kỹ!’
“Vâng”: Việt Anh cúi người sớm đã nghe qua truyện hắc thư từ trước nên cũng không lấy làm lạ, Vì đã nghe qua nên Việt Anh cũng đã tăng cường cảnh giác từ trước. Việt Anh trèo lên ghế lái trực thăng điều khuyển chiếc trực thăng bay lên.
Thấy chiếc trực thăng Nhã Tâm và Mộ Thần ngồi đã cất cánh mấy chiếc trực thăng hạ cánh trên mấy thùng hàng cũng bắt đầu cất cánh. Cả một đội ngũ trực thăng bay trên bầu trời. Không biết đã bay bao lâu đội ngũ trực thăng đã bay ra giữa Thái Bình Dương, mặt trời chói rọi khiến bóng của những chiếc máy bay lướt trên mặt nước biển xanh, nước biển được ánh sáng mặt trời chiếc xuống long lanh tựa như những viên kim cương lấp lánh.
Mộ Thần ngồi cạnh chị gái đôi mắt đen láy nhìn xuống mặt biển lấp lánh. Nhã Tâm vừa lên trực thăng đã đánh một giấc ngon lành nên cũng chả biết đã bay bao lâu trên bầu trời. Chỉ biết khi tỉnh lại Nhã Tâm đã ngó nhìn xuống dưới. Bên dưới là một hòn đảo lớn.
Bao quanh hòn đảo này là một lăng kính lớn nhìn từ trên xuống thì thấy nó giống một nửa quả bóng trong suốt nổi trên mặt biển xanh. Nơi này khi nhìn từ trên xuống sẽ thấy bên trong lăng kính là một kinh đô đồ sộ được xây trong một lăng kính lớn.
Nơi này chả khác gì một kinh thành thời cổ đại. Tuy nhìn thì giống cổ đại nhưng nhìn kĩ hơn mới thấy nửa giống nửa không.
Nhà nào cũng cao hai, tầng phong cách cổ trang phối với phong cách hiện đại vừa khác lạ vừa phá cách. Cách xây nhà phá cách này được giới Aristocracy (giới quý tộc) nghĩ ra để hợp với ý muốn của cả Nhã Tâm và Mộ Thần. Chỉ khác ở chỗ phong cách này không được áp dụng với nơi ở của hai chị em. Ngay giữa trung tâm của Blood Capital (Huyết đô) lại là một tòa lâu đài đồ sộ.
Tòa cung điện kia được xây theo ý Mộ Thần nhìn từ bên ngoài cũng thấy xa hoa lộng lẫy. Cung điện này thoạt nhìn lại thấy giống như một tòa cung điện cổ kính. Xong thực chất toa cung điện kia chính là tòa lâu đài Alhama chỉ khác ở chỗ là tòa cung điện này không phải ở Granada, Tây Ban Nha mà là ở Blood Capital (Huyết đô).
Alhama được xây trên Blood Capital (Huyết đô) với tổng chiều dài là 148.000 mét vuông rộng hơn tòa lâu đài thật khoảng sau mét.
Riêng chi phí xây tòa cung điện này đã mất không biết bao nhiêu tiền của Underworld (thế giới ngầm) nhưng người ở Underworld (thế giới ngầm) nhất là các lãnh đạo đều đồng tính với việc xây cho hai vị ‘Vua’ mang tên Nhã Tâm và Mộ Thần một tòa lâu đài. Đám người này tiền không thiếu muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Hơn nữa hai chị em Nhã Tâm và Mộ Thần hiện tại là ‘Vua’ mà đồ của ‘Vua’ nào cũng đắt như dát vàng, khảm ngọc. Lúc xây lên tòa cung điện này cũng chẳng ai tính toán gì cứ thiếu thì thêm thừa thì vứt thành ra đến cuối cùng chả thể tính được số tiền chi ra cho tòa lâu đài này. Một dàn máy bay lơ lửng trên lớp lăng kính mà phía dưới là lâu đài vô giá Alhama. Việt Anh đang lái trực thăng một tay lái một tay lại cầm điện thoại hình như là đang gọi cho ai đó: ‘Mở lăng kính’
Chỉ một lúc sau phần trên đỉnh lăng kính từ từ mở ra. Những chiếc trực thăng nối thành một hàng dọc xuyên qua lớp lăng kính đáp xuống sân tòa lâu đài Alhama nguy nga. Trên đỉnh tháp chiếc trực thăng Nhã Tâm và Mộ Thần đang ngồi cũng đã đáp xuống.
Nhã Tâm và Mộ Thần bước xuống trực thăng lúc này cái lỗ trên đỉnh của lăng kính bao quanh Blood Capital (Huyết đô) cũng từ từ đóng lại xem ra là được điều khuyển từ bên trong. Mộ Thần ôm eo chị gái rồi rời đi.
Những tiếng va chạm trên nền đá tím than cứ vang lên văng vẳng. Nền nhà được lát đá làm từ beryl đỏ một loại đá quý hiếm nhưng đối với người trong Underworld (thế giới ngầm) thì việc dùng loại đá này làm thành trang sức đã là hạ thấp giá trị của nó lắm rồi ấy thế mà còn có kẻ mang ra ép thành gạch lát nền nhà nữa mới sợ. Mộ Thần thấy đám người ở Atlantis rảnh rỗi quá nên giao cho họ trong vòng một tuần ép đủ gạch lát nền nhà cho cậu.
Hiển nhiên loại gạch mà cậu bảo họ ép chính là từ đá beryl đỏ loại đá hiếm mà người ta cực kỳ chân trọng. Mộ Thần không quan tâm nó hiếm tới mức nào miễn sao có gạch lát nền nhà cho cậu là được mà đám người ở Atlantis rảnh quá nên cũng chấp nhận luôn quan trọng là họ biết rõ thù lao nên mới chấp nhận. Ở Atlantis có tiền thì sẽ có tất cả muốn trời có trời muốn đất có đất miễn sao có tiền thì muốn gì họ cũng làm được.
Hai chị em bước đi trên hành lang dài. Tiếng bước chân của hai người khi đi trên nền đá phát ra tiếng vang văng vẳng mà tà mị. Người làm trong tòa lâu đài này đều phải đi loại dày mà khi đi trên nền tòa lâu đài không được phép phát ra tiếng chỉ riêng không áp dụng với hai chủ sở hữu của nó.
Hai chị em chân đạp trên nền đá tiếng bước chân văng vẳng mà tà mị. Nơi chính phòng xa hoa như dán tiền lên tường. Bốn bức tường được ốp gạch làm từ đá thạch anh màu xanh tím khá đậm màu chần của căn phòng khá cao cũng được lát gạch nốt. Không chỗ nào là không thấy lát gạch không biết ai đưa ra ý tưởng nhưng dường như Mộ Thần rất thích kiểu cách này.
Nhã Tâm và Mộ Thần đi tới đại điện nơi họp bàn của cốt cán trong giới Blood Kingdom (giới Huyết Bang). Đầu cuối căn phòng được xây những chiếc bậc thang dài. Bậc thềm lớn trên cùng được đặt một chiếc ghế nhìn như long bào cổ xưa nhưng thực chất là được làm từ đá beryl đỏ có trải đệm. Bên dưới chiếc ghế vứt đủ loại trang sức đắt tiền thậm chí còn có vàng thỏi và tiền đô la hàng thật giá thật mới sợ, cạnh ghế còn được đặt một chiếc bàn tròn trên bàn là hai cây súng ngắn với một chai rượu và hai chiếc ly thủy tinh pha lê sang trọng.
Xuống dưới vài bậc thang là một bậc thềm rộng và có một chiếc ghế khác được đặt ở một bên được chải đệm một cách tỉ mỉ, bên dưới chiếc ghế cũng toàn là tiền với vàng cách bài trí chiếc bàn nhỏ giống hệt như chiếc bàn bên trên. Căn phòng này xa hoa vô cùng vàng bạc châu báu khắp nơi, bên dưới hai chiếc ghế này là một cầu thang dài mà ở hai bên bậc thang còn được đặt hai cái đài phun nước nhỏ.
Cánh cửa lớn của căn phòng từ tự mở ra Nhã Tâm và Mộ Thần bước vào căn phòng xa hoa theo sau là một đám người mặc đồ nửa cổ phục nửa hiện đại có màu đỏ sẫm có phần giống Nhã Tâm chỉ là hai ống tay gọn hơn chiếc áo Nhã Tâm đang khoác. Hai chị em đi đầu bước lên nơi đặt hai chiếc ghế. Nhã Tâm ngồi trên, Mộ Thần ngồi dưới.
Nhã Tâm ngồi trên chiếc ngai vàng có máu tím than nơi mà chỉ cô được ngồi với dáng vẻ uy quyền. Đoạn đưa tay rót rượu vào ly cô nhìn đám người đôi mắt sắc lạnh sau đó nhấp một ngụm rượu nhỏ, giọng cô lạnh băng chất vấn đám người đứng phía dưới tựa như một vị vua đang chất vấn quần thần: ‘Các người đánh nhau với người của Black World (giới Hắc Đạo) ở điện thánh à? Đây là muốn kháng lệnh ‘Vua’ sao?’
Đám người phía dưới ban nãy thấy sắc mặt đã căng thẳng bây giờ còn căng như dây đàn vừa nghe thấy câu hỏi của vị ‘Vua’ ngồi bên trên đám người này đã á khẩu không ho he được câu gì. Mà cái đám người này toàn là thành viên quan trọng của Blood Capital (Huyết đô) khổ nỗi tình tình đám người này lúc nào cũng như núi lửa trực chào phun dung nham.
Lúc sau vẫn chưa nghe được câu trả lời từ miệng đám người này Mộ Thần ánh mắt lạnh băng nhìn đám người giọng nửa phần lạnh lùng, nửa phần vô cảm không nghe ra được là đang tức giận hay đang thờ ơ: ‘Toàn vẽ thêm chuyện, bày thêm việc cho ta làm. Các người thấy ta quá rảnh sao!’
Đám người vẫn mồm câm như hến không hé răng nửa lời. Nhìn thì có vẻ như đang hối lỗi đấy nhưng thực chất đám người này trong thâm tâm đang chửi rủa người của Blood Kingdom (giới Huyết Bang) không ngừng: ‘Lũ chó má đó toàn gây hấn với chúng ta trước sao lại thành chúng ta có tội nữa rồi. Lần nào cũng thế. Mẹ kiếp’
Nhã Tâm sau khi trách móc thuộc hạ vài câu lại quay ngoắt ra quan tâm họ. Cô trực tiếp vung tiền cho đám người này ăn chơi thả ga: ‘Xuống hầm lấy hết tiền rồi cút hết đi không tiêu hết thì đừng có về’
Đám người phía dưới nghe xong người thì phấn khích người lại bày ra bộ mặt sợ hãi. Bởi vì tiền của Blood Capital (Huyết đô) nhiều như núi không tiêu thì phải đốt hoặc mang xuống Atlantis để chất chứ chả bao giờ thấy hết chỉ thấy tiền nhiều thêm. Mà đám người này ai tiêu hết tiền trước thì được về lâu đài Alhama còn không sẽ bị Nhã Tâm tống ra ngoài bao giờ tiêu hết tiền mới được về.
Có kẻ biết cách phung phí hai ngày là hết còn có kẻ không biết phung phí thì cứ ở ngoài bao giờ biết cách phung phí thì về. Đám người nghe xong người thì chán nản người thì lại cung kính cùng đứng thẳng tắp sau đó cúi gập người cảm ơn Nhã Tâm như trong những bộ phim cổ trang. Đám người đồng thanh: ‘Tạ bệ hạ!’
Sau một chàng đa tạ này đám người ùn ùn rời khỏi chính điện xa hoa. Nhã Tâm và Mộ Thần cũng quay về phòng nghỉ ngơi.
Mộ Thần bước vào căn phòng rộng rãi với bốn bức tường màu tím than, Đồ đạc trong phòng đa phần đều là đồng màu tím làm cho căn phòng có phần âm u. Đồ trong phòng cũng toàn được đặt làm riêng có những cái giá đắt như đồ từ trên trời rơi xuống, đắt tới mức cắt cổ người mua. Nhưng đối với Nhã Tâm và Mộ Thần những món đồ này cũng chỉ là để trang trí hay chỉ là để ở đó làm một món đồ chút giận cho hai chi em không hơn, không kém.
Nói chung chẳng có thứ gì vừa mắt được với hai chị em nhà này. Đồ mua hay được đặt làm riêng khi tới tay họ một là để trang trí cho căn phòng đỡ chống, Hai là để hai chị em nhà này đập cho đã tay.