Tóm tắt
Mặc kệ mấy gã đàn ông đi ở phía sau, dùng thanh âm hèn mọn ngăn cản, Ninh Mông vẫn tiếp tục mắt ngơ tai điếc trèo tới tầng 20. Cô quay đầu lại nhìn mấy gã đàn ông đỡ tay vịn thở dốc, hoặc những người đang quỳ rạp trên mặt đất. Cô thật sự không kiên nhẫn bèn “Chậc” một tiếng, sau đó mặt không đỏ thở không gấp leo lên hai tầng tiếp theo… Thang máy trong tòa nhà khách sạn đúng lúc đang được bảo trì, nhưng mà hiện tại đang có việc gấp, cô không thể không lựa chọn leo cầu thang. Nếu có người hỏi cô một câu tại sao lại liều mạng đến vậy thì phải quay lại một giờ trước, cô bỗng phát hiện bản thân mình thế mà lại xuyên qua rồi.
Hiện thêm