Tóm tắt
Cô chỉ là một cô gái bình dân bình thường, cuộc sống yên ổn, lập chí tự lập không phụ thuộc người khác, sau mười mấy năm học hành chăm chỉ, cuối cùng cũng có thể bắt đầu gây dựng cuộc sống mình mong ước, không ngờ vào ngày đầu tiên đi làm hiểm họa lại ập xuống đầu cô.
Muốn cô tu tiên, đùa cô sao? Trái đất nhiều đàn ông trai tráng như vậy, vì cái gì lại chọn một cô gái tay trói gà không chặt chứ?
Cái gì? Ngoài cô ra còn có có tám thanh niên và một cô gái khác cũng phải đi à? Đã rất ưu tiên phụ nữ? Cái rắm!
Thế giới này chỉ có tám người đàn ông thôi hả? Còn nữa, chỉ mười người mà muốn cứu vũ trụ?
Đại ca, ngươi lợi hại đến nổi có thể làm cho chúng tôi xuyên không vượt vũ trụ, thậm chí có thể ngưng động thời gian vạn năm, vì cái gì không tự mình cứu vũ trụ đi.
Không được?! Nếu vậy, bàn tay vàng của tôi đâu; hệ thống siêu cấp đa năng đâu; pháp quyết pháp bảo đỉnh cấp vô địch đâu? Tay trắng lấy cái gì tranh tiên lộ với người ta!
Tất cả không có, chỉ dựa vào một chữ “Ý”.
Ý chí!
Ý niệm!
Ồ! Vậy nghĩ là chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình à?
Ha ha ha… Tôi muốn đánh người!
Đừng khinh thường con kiến, cá chép còn có thể hóa rồng, nếu một ngày con kiến như ta đứng trên đỉnh tu chân giới, kẻ khinh người quá đáng nhất định sẽ hối hận.
…..
Tu tiên là gì?
Tranh cùng thiên đạo, tìm kiếm một con đường.
Thiên mệnh khó tránh, có đạt được sẽ có mất đi… Xứng đáng hay không xứng đáng, cam lòng hoặc không cam lòng, vẫn bị giam cầm bởi gông xiềng vận mệnh.
Ai có thể trả lời, thiên mệnh là gì? Ai định ra thiên mệnh?
Vận mệnh của mình, do mình định đoạt, hay do trời định?
Nàng chỉ tin: Đoạt tạo hóa, phá gông xiềng mới là tiên lộ.