Tóm tắt
“Bầu trời trên kia thật đẹp, nhưng tiếc rằng mình sẽ sớm không được nhìn ngắm nó nữa.”- Eugene tự thì thào với bản thân; chân đung đưa, ung dung ngắm nghía trời đêm. Những cơn gió se lạnh nhè nhẹ lướt qua gáy làm Eugene sởn gai ốc, cậu thở dài rồi từ từ đứng lên, quay lưng đi, bước qua cánh cửa ban công, song nhẹ tay kéo nó qua rồi chốt khoá lại. Cậu trai trẻ tay cầm điện thoại, bước vào trong căn phòng tối. Hàng loạt những hơi lạnh từ điều hoà ồ ạt ùa vào mặt Eugene. Với căn phòng chỉ le lói vài ánh đèn vàng cùng một chút tia sáng được ánh trăng ban tới bên cửa ban công; tạo nên thứ cảm giác ấm áp, bình yên đến lạ thường; quá đủ để thư giãn sau một ngày mệt mỏi.
Hiện thêm