Nàng Là Diêm Hậu Của Ta (truyện full) - Chương 9
– TẠI NHIỆT NÃO ĐIỆN
Thái Sơn Vương vủi vẻ hạ lệnh ” Mau truyền Tranh Nhi tới đây cho ta” tên quỷ nô vội vã kính cẩn lui xuống, chốc sau xuất hiện trước điện một mỹ nữ kiều diễm nàng ta chính là nhi nữ của Thái Sơn Vương Đổng Lộ Tranh.
” Cha cho truyền Tranh nhi”.
Thái Sơn Vương vui ra mặt ” Tranh nhi hôn sự của con với La Thành đã được định xong, trong tháng sau con sẽ được làm Diêm Hậu,”.
Nghe vậy Đổng Lộ Tranh vui mừng ra mặt ” cha, cuối cùng người cũng không thất hứa với thần nữ”.
Con gái ngốc, con và La Thành cùng lớn lên, tâm ý của con với hắn người cha già này sao lại không nhận ra, sau đại hôn này con sẽ thành Diêm Hậu, dưới một người trên vạn chúng yêu, Tiểu Vương gia như ta đây cũng có thêm chỗ đứng, lúc đó cả gia tộc ta cũng không phải khép nép trước tên Chuyển Luân Vương đó”.
Đổng Lộ Tranh vui mừng” vậy con muốn tuyển thêm kẻ hầu trong phủ, phải chuẩn bị thật kỹ cho hôn sự này mới được, nói xong rồi nhanh chóng rời khỏi đại điện.
– TRƯỚC CỔNG QUỶ MÔN QUAN.
Hắc Vô Thường và Bạch Vô Thường nhanh chóng chạy lại phía Tiểu Lang, ” Tiểu Lang, ngươi không sao chứ, mau tỉnh lại.”
Tiểu Lang môi mắt yếu ớt dần dần mở ” Hắc đại nhân, thần vô dụng đã để Lịch Lăng cùng đám hắc y của hắn dẫn vào Quỷ Môn Quan rồi, thần vô năng mong đại nhân trách phạt”.
Hắc, Bạch Vô Thường ai nấy mặt đều biến sắc ” lần nay Ngọc Hy lành ít giữ nhiều rồi, ta không trách tội ngươi đựơc theo ta trở về phủ dưỡng thương trước đã rồi cùng nghĩ cách”.
– TẠI HOẠT ĐẠI ĐIỆN.
Lịch Lăng kẽ đặt Ngọc Hy trên giừơng hắn rồi quay sang nói với đám hạ nhân ” truyền Dược Y đến đây”. Khi đám hạ nhân vừa lui xuống, hắn nhẹ nhàng ngồi xuống cạnh giường nhìn Ngọc Hy với vẻ mặt ôn nhu , đôi tay dần dần vuốt ve lên mái tóc nàng. Khi tên Dược Y bước vào, hắn liền biến ra khuôn mặt lạnh vốn có, giật mình đứng dậy.
” Ngươi mau xem cho nàng ta, sao mãi không chịu tỉnh lại”, tên Dược Y định dơ tay ra bắt mạnh hắn liền hét lớn ” không được chạm vào nàng ,dùng dây chỉ bắt mạch”. Tên Dược Y vì tiếng quát lớn sợ mất mật tay run rẩy biến ra ba sợi tơ thắt chặt vào cổ tay Ngọc Hy, mồ hôi đã lăn vài hạt trên trán.
Hắn lắp bắp nói ” cô ta chỉ vì suy nhược”, vừa nghe thấy hai từ ” cô ta”, Lịch Lăng cau mày tỏ vẻ không vừa lòng. Tên Dược Quỷ nhanh chóng quỳ rạp xuống đất mồ hôi chảy ròng như tắm ” thưa tiểu Vương Gia vị Thiên kim đây do ở Âm Giới quá lâu nên cơ thể suy nhược, cô nương này vốn không phải âm hồn nên việc ở dứơi Âm Giới lâu mà bất tỉnh đi là không thể tránh khỏi, chỉ cần bồi bổ thêm lại sinh khí là được,”.
“Được rồi lui cho ta, mà khoan đã ngươi mà lại dám tùy tiện gọi danh xưng của nàng một lần nữa ta sẽ xé lưỡi ngừơi ra còn nữa tên quỷ nhà ngươi còn dám hé răng nửa lời về vị cô nương này thì cái đầu quỷ nhà ngươi sẽ không cánh mà bay biết chưa”, vừa nói hắn vừa trừng mắt dọa nạt kiến tên Dược Y vạn lạy xin tha ” thần quỷ vạn lần không dám hé miệng, xin tiêu Vương gia khai ân”.
Lịch Lăng vẩy vẩy nhẹ tay ra hiệu cho hắn lui ra, sau đó hất nhẹ tay khiến tất cả cánh cửa phòng đóng chặt lại.
Hắn nhẹ nhàng đỡ Ngọc Hy dậy truyền sinh khí vào ngừơi nàng. Một lát sau Ngọc Hy dần khẽ mở mắt.
“Lại gì nữa đây sao khuôn mặt hắn anh tuấn hơn cả Bạch ca ca vậy, ông trời ơi sao nỡ chêu đùa ta, khi còn tại thế không gặp được ý trung nhân nào, nay chết rồi quỷ đẹp sao lại nhiều vậy” vừa nói Ngọc Hy vừa đưa tay vuốn lên khuôn mặt anh tú của Lịch Lăng khiến hắn đôi chút bối rối, chưa có ai dám nhìn vào hắn lâu như vậy, đằng này còn dám vuốt ve hắn, vô thức hắn liền buôn tay ra.
Bộp… A
Ngọc Hy ngã mạnh xuống giường kêu lên đau đớn ” Vị huynh đệ này sao lại tự nhiên buông ta ra, đau chết ta rồi, đau….vừa nói đầu óc nàng bỗng bừng tỉnh lạ. Ta vẫn thấy đau vậy là ta còn sống, ta còn sống, huynh đã cứu mạng ta sao,”. Vừa nói Ngọc Hy vừa vui mừng bước xuống giường tiến lại phía Lịch Lăng “. Hắn ta bỗng chốc biến ra vẻ mặt lạnh lùng ” sao một người trần như cô lại tới được tận Âm Giới , gan quả thật cũng không nhỏ ,”
Ngọc Hy hoang mang hỏi ” khoan hãy hỏi ta câu đó ,huynh có thể cho ta biết đây là đâu ,cho hỏi vị công tử huynh là” ngươi đang ở Thất điện dứoi Âm Giới,còn ta là ai từ từ cô sẽ biết”.
Hai từ Thất Điện như sét ngang tai, Ngọc Hy ngã khụy xuống nước mắt dàn dụa ” vậy là đã qua Quỷ Môn Quan rồi, ta không thể về dương gian đựơc nữa, không thể về được nữa rồi, biết làm sao đây….”
Lịch Lăng như bị dọa sợ hãi trước hai hàng nước mắt của Ngọc Hy, hắn trước giờ trời đất này không sợ gì mà nay lại bị hai hàng nước mắt kia dọa sợ hãi lần đầu tiên hắn lắp bắp nói không thành câu” bổn bổn Vương đã đưa ngươi tới đây thì sẽ dẫn ngươi về, không ai ở Âm Giới này được làm hại ngươi được, đợi ngươi hồi phục ta sẽ dẫn ngươi trở về đừng đường khóc nữa”.
Ngọc Hy nước mắt ngắn nước mắt dài nhìn hắn” ngươi không lừa ta, sẽ giúp ta sao”.
Hắn ngại ngùng gật đầu, rồi xoay người bước đi, cố nói vọng lại ” chỉ cần ngươi khỏe lại điều ta hứa ta sẽ làm”. Nói rồi hắn đi về phía Dược y cục nói với tên quỷ sai ” lấy cho ta nhân sâm trăm tuổi để bồi bổ, trăm tuổi liệu đã tốt chưa hắn nghĩ bụng, có nhân sâm nào ngàn tuổi không lấy loại tốt nhất cho ta”.
Quay trở lại phủ hắn sai người sắc nhân sâm ngàn tuổi rồi đưa tới cho Ngọc Hy. Vẫn giữ khuôn mặt lạnh đó nói ” uống hết đó, thứ này sẽ giúp cô mau hồi phục”. Vừa nghe hai từ ” đa tạ” hắn đã vội rời đi.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của Tamlinh247.com khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website Tamlinh247.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !