Mỗi Ngày Sau Khi Kết Hôn Đều Thật Là Thơm - Chương 24: Ly hôn? Nghĩ cũng đừng nghĩ!
Hình Lệ Hiên hất tung chăn lên, duỗi tay ôm chặt Du An Đồng vào trong ngực.
Du An Đồng hệt như con sâu nhỏ, động đậy tới lui tìm cách thoát khỏi vòng tay của người nọ.
Bốp, bốp.
Hình Lệ Hiên đánh nhẹ cậu hai cái, nhẹ giọng nói: “Đừng nhúc nhích nữa, ngoan ngoãn ngủ cho tôi.”
Lúc này đứa nhỏ đã say bí tỉ nào có thể phân biệt được đánh yêu hay đánh thật, Hình Lệ Hiên vậy mà dám đánh cậu, Du An Đồng lập tức gào khóc oan ức: “Hu hu hu, đau quá, đau muốn chết luôn! Số tôi khổ quá mà!”
Hình Lệ Hiên day hai bên thái dương bất đắc dĩ dỗ dành: “Tiểu tổ tông của tôi ơi, cậu ngủ giúp tôi được không? Tôi còn chưa dùng sức luôn đấy!”
Du An Đồng bĩu môi: “Vậy anh xoa xoa cục cưng đi, xoa vài cái là hết đau à.”
Hình Lệ Hiên bất đắc dĩ chỉ có thể nghe theo Du An Đồng, bàn tay to lớn nhẹ nhàng xoa xoa chỗ ban nãy sau đó hôn nhẹ lên trán cậu một cái: “Cục cưng, ngoan.”
Du An Đồng thoải mái nói: “A, ưm, nhẹ chút.”
Hình Lệ Hiên bị cậu giày vò cả đêm, cuối cùng cậu mới chịu ngoan ngoãn đi ngủ. Hắn thở phào nhẹ nhõm, nhắm hai mắt lại chờ phản ứng bản thân biến mất.
Hiện tại hắn đã nhận thức rõ, Du An Đồng khi tỉnh táo đã không dễ chọc, lúc say lại càng không nói lí lẽ!
Hôm sau, đứa nhỏ vừa tỉnh đã nhìn thấy gương mặt đen thui của Hình Lệ Hiên. Cậu vỗ đầu, nhớ lại những gì mình đã làm đêm qua, khó trách hắn trông hung dữ như vậy.
Nhưng da mặt Du An Đồng trước giờ đủ dày, đối với biểu cảm lạnh lùng có thể đông chết người của Hình Lệ Hiên, cậu vẫn không sợ thậm chí còn trơ mặt, dáng vẻ như chồng cậu đánh rắm cũng ra cầu vồng (1) vậy.
“Ủa, em nhớ là tối qua em đâu có thay quần áo ngủ đâu ta? Ông xã, là anh giúp em tắm rửa rồi thay đồ sao?”
“Em biết mà, chồng em chính là người đàn ông tốt nhất thế giới này!”
Biểu cảm Hình Lệ Hiên trông có vẻ hòa hoãn xuống nhưng vẫn hừ lạnh nói: “Không biết cậu có nhớ chuyện tối qua đòi ly hôn không?”
Du An Đồng xoay lưng về phía Hình Lệ Hiên, âm thầm cho mình hai cái tát, cái miệng hư ăn nói bậy bạ này!
Cậu nhất định sẽ không ly hôn, giờ ra ngoài tìm được tấm chồng vừa có tiền có quyền như thế này đâu phải dễ.
Nghĩ tới đây, Du An Đồng không khỏi buồn rầu, nửa năm sau hai người sẽ chính thức ly hôn, cậu cũng sẽ bắt đầu cuộc sống mới nhưng đã nếm qua hương vị của Hình Lệ Hiên thì mấy người đàn ông ngoài kia, nhìn kiểu gì cũng không thuận mắt cả.
Xe đến trước núi ắt có đường (2), bây giờ nghĩ nhiều như thế cũng không có ích gì, Du An Đồng quay đầu cười tươi với Hình Lệ Hiên: “Em có nói thế sao? Không thể nào, làm gì có, em yêu anh nhiều thế này sao có thể đòi ly hôn được! Rõ ràng là anh thừa lúc em say muốn vu khống em đúng không, em không nhận đâu!”
Phạm nhân Du An Đồng từ chối nhận tội thậm chí còn có khuynh hướng muốn đổi trắng thay đen.
Hình Lệ Hiên: “Cậu nói thật chứ?”
Hắn chỉ vừa mới thích Du An Đồng một chút, chắc chắn đứa nhỏ sẽ không rời bỏ hắn.
Thường ngày Du An Đồng rất thích nói yêu hắn nhưng hắn chẳng bao giờ nghĩ đó là những lời thật lòng. Giờ ngẫm lại, bề ngoài Du An Đồng là một người cư xử rất tinh tế và khéo léo, chỉ có đứng trước mặt hắn cậu mới lộ ra dáng vẻ làm nũng đáng yêu cùng không biết xấu hổ này.
Đứa nhỏ chắc hẳn đã phải lòng hắn nên mới thích bám lấy hắn như thế, ngoài mặt thì yêu đương như có như không nhưng trong tâm chính là tình cảm chân thành vô cùng. Hình Lệ Hiên dùng chỉ số thông minh 150 của mình rút ra kết luận, gật gù hài lòng.
Nói không chừng thỏa thuận ly hôn ban đầu cũng là giả, Du An Đồng muốn mượn cách này để có thể tiếp cận hắn, từ từ khiến hắn thích cậu. Sau kỳ hạn nửa năm, hắn dám khẳng định Du An Đồng sẽ không đề cập lại vấn đề ly hôn với hắn nữa.
Không nghĩ tới hôm nay hắn mới nhìn thấu lớp ngụy trang vụng về này, xem ra đứa nhỏ ắt hẳn mê mẩn hắn lắm, Hình Lệ Hiên nghĩ mình cũng nên tranh thủ thích cậu lại nhiều hơn một chút nữa vậy.
Du An Đồng không ngờ lúc say mình lại buông thả bản thân như thế, hơn nữa cậu cũng không nghĩ câu nói của mình sẽ khiến Hình Lệ Hiên hiểu lầm rằng cậu thích hắn, thậm chí đang muốn công lược hắn.
Du An Đồng gật đầu hệt như chày giã tỏi: “Thề, lời em nói còn thật hơn cả vàng 9999.””
Nhưng trong thâm tâm: Lắm chuyện, rõ ràng chỉ là kết hôn theo hợp đồng nhưng mỗi ngày đều bắt cậu phải nịnh nọt mới chịu làm tình, cái tên mắc bệnh thiếu gia đáng ghét này.
Hình Lệ Hiên hơi nhếch môi, cố ý không để Du An Đồng thấy được nét cười, quả như hắn nghĩ Du An Đồng không thể rời xa hắn.
Thoạt nhìn cả hai như đang chìm trong mật ngọt, hôn nhân nồng cháy nhưng thật ra mỗi người một ý, lệch hết tần số rồi mấy cha nội.
Sáng sớm được Du An Đồng dỗ ngọt mấy câu nên tâm trạng Hình Lệ Hiên tốt hơn hẳn. Lúc đưa cậu tới trường, hắn mới nhớ đến cậu chàng quấn lấy Du An Đồng ngày qua.
“Hôm qua tôi đã cảnh cáo tên kia, nếu sau này hắn còn làm phiền cậu thì cứ gọi cho tôi.”
Du An Đồng gật đầu: “Yên tâm, em và hắn cũng không quen nhau, chuyện này em có thể xử lý tốt.”
“Ừm.”
Tôi hiển nhiên biết hai người không dính gì tới nhau, người có quan hệ với cậu là tôi chứ có phải thằng ất ơ đó đâu!
Đắm mình trong cuộc sống hôn nhân của mình đang ngọt ngào hạnh phúc và đầy yếu tố giả tưởng, Hình tổng ở công ty cực kì dễ nói chuyện.
Nhân viên đưa cho Hình Lệ Hiên bản kế hoạch sửa đổi về game sắp sản xuất. Hắn xem qua một lượt, nhanh chóng đưa ra kiến nghị: “Phần thường của hệ thống kết hôn có thể tăng lên một nửa, với lại nhiệm vụ bạn lữ quá ít, nên bổ sung thêm vào.”
Hình Lệ Hiên nói như mây trôi nước chảy: “Các hoạt động cặp đôi giúp gia tăng độ hảo cảm và sự thân thuộc cho người chơi. Nhờ thế, người chơi sẽ càng thêm gắn bó chặt chẽ với game của chúng ta, sẽ không tùy tiện vứt bỏ nó.”
Nhân viên: (・・)?
Nhưng chẳng phải năm ngoái ngài bảo mấy cái hoạt động tình nhân này không cần thiết sao…
___
Hà Bân vẫn chưa hết sốc sau khi bị Hình Lệ Hiên cảnh cáo ở Tiên Nhân Yến. Gã bực bội quay về trường, đúng lúc này bạn gái gã gọi tới. Hà Bân nhìn tên hiển thị trên màn hình điện thoại, tức giận tắt âm xem như không nhìn thấy. Ngày hôm nay gã đã đủ phiền rồi, gã không muốn phải chịu thêm cái tính thất thường của bạn gái mình.
Nhưng có vẻ đối phương không tính bỏ cuộc, cuối cùng Hà Bân vẫn phải nhấc máy, vừa mở điện thoại từ đầu bên kia đã văng vẳng giọng nữ hết sức chua ngoa.
“Hà Bân anh đang làm gì đấy! Không bắt máy, anh muốn chia tay đúng không…”
Hà Bân chán ghét để điện thoại cách xa lỗ tai mình ra một chút, thầm nghĩ nếu không phải cha cô ta nằm trong ban lãnh đạo của trường, gã đã sớm đá đít cô ả lâu rồi.
Sau khi tốt nghiệp, Hà Bân dự tính sẽ ở lại trường làm giảng viên, cha của bạn gái gã hiện tại rất có tiếng nói trong đại học A vì thế Hà Bân đó giờ luôn cố gắng hết sức lấy lòng cô ả. Nhưng tính cách tiểu thư tùy hứng của bạn gái đã sớm khiến sự nhẫn nại của Hà Bân cuốn theo chiều gió.
Gượng ép bản thân dỗ ngọt bạn gái vài câu, Hà Bân nằm vật ra giường, tay gác trán suy nghĩ vu vơ.
Nếu lúc trước gã đồng ý lời tỏ tình của Du An Đồng, có phải mọi chuyện sẽ khác. Gã cũng sẽ trở thành một người giàu có, còn giàu hơn cả đám phú nhị đại trong kí túc xá kia, lúc đấy nghề giảng viên có là thá gì trong mắt gã chứ!
Và Du An Đồng cũng sẽ luôn đỏ mắt trực chờ lấy lòng gã, nào giống bạn gái hiện tại, suốt ngày đanh đá tùy hứng.
Gã càng nghĩ càng không cam lòng. Không được, gã không thể từ bỏ Du An Đồng dễ dàng như thế. Gã không tin trong khoảng thời gian ngắn như vậy, Du An Đồng đã hoàn toàn rũ bỏ sạch sẽ mọi tình cảm lúc trước như lời cậu nói.
Dục vọng và tham lam khiến Hà Bân ném lời cảnh cáo của Hình Lệ Hiên ra sau đầu. Gã vội vàng mở điện thoại gửi tin nhắn cho đối phương.
Hình như đây là lần đầu tiên gã chủ động nhắn cho cậu, nghĩ tới đây gã càng tự tin mình có thể làm Du An Đồng hồi tâm chuyển ý.
【 Hà Bân: Tiểu Đồng, em còn nhớ lần đầu hai ta gặp nhau không?】
Hà Bân nhắn xong, đợi mười mấy phút vẫn không thấy hồi âm, gã cắn môi quyết định nhắn tiếp.
【Hà Bân: Anh nhớ đó là vào ngày khai giảng đầu tiên, em kéo rất nhiều hành lí, gương mặt vì thế cũng đỏ lên.】
【Hà Bân: Những giọt mồ hôi cũng không thể che lấp sự xinh đẹp của em. Lúc anh giúp em mang hết đồ lên kí túc xá xong, em ngại ngùng cười cảm ơn, nụ cười có chút đáng yêu ấy đến giờ anh vẫn nhớ như in.】
【 Hà Bân: Sau này anh mới biết hóa chúng ta lại học chung một ngành, anh thầm nghĩ, đây nhất định là duyên phận.】
Hà Bân nhắn xong, hài lòng đi ngủ. Theo đuổi người kia không được nóng vội, phải từ từ tiếp cận, gã tin không đến mấy ngày nữa, Du An Đồng sẽ mềm lòng quay lại với gã cho xem.
Từ lúc uống say tới giờ, Du An Đồng vẫn chưa nhìn qua điện thoại lần nào. Lúc đến lớp cậu mới phát hiện chưa tới giờ học vì thế nhàm chán lấy điện thoại ra chơi. Vừa mới mở máy, đứa nhỏ đã bị bão tin nhắn của Hà Bân làm cho hết hồn.
Du An Đồng càng nhìn, sắc mặt càng kém, duyên phận cái quần què gì vậy, vớ trúng thứ như gã là vận xui tám đời của cậu mới đúng.
Ngay lúc cậu chuẩn bị chặn Hà Bân thì Hàn Nhạc Nhạc đã ngồi xuống cạnh cậu hỏi.
“Đang xem gì mà mặt nhăn như cái meme ông già trên điện vậy cha?”
“Mày có thân với Hà Bân lớp mình không?”
Hàn Nhạc Nhạc lắc đầu đáp: “Quan hệ bạn học bình thường thôi, nói thân thì chưa tới đâu. Mà sao tự nhiên hỏi vậy?”
Triệu Bằng và Tôn Minh lúc này cũng vừa bước vào lớp, nghe thấy cuộc nói chuyện của hai người nọ, hỏi: “Hà Bân? Nếu tao nhớ không lầm thì bạn gái thằng này là phó khoa chuyên ngành giáo dục chính trị ấy.”
Du An Đồng ngạc nhiên tới ngây người: “Hở? Phó khoa chuyên ngành giáo dục chính trị của trường mình chẳng phải là ông chú bụng phệ sao? Lần trước thi giữa kì, lúc đi kiểm tra, Nhạc Nhạc suýt nữa là bị ổng hốt vì phao bài đấy. Ổng là bạn gái của Hà Bân, vờ lờ thật, đói bụng ăn quàng hả?”
Nghĩ tới hình ảnh hai người kia, cậu thấy có chút cay mắt.
“Ôi **, cái miệng thúi này!” Triệu Bằng giật mình, lấy tay vỗ lên miệng, “Bạn gái nó là con gái của Phó khoa.”
“Dù sao lớn tới chừng này, có bạn gái là chuyện rất bình thường.” Triệu Bằng nhún vai đùa giỡn, “Có phải cẩu độc thân như mày ghen tị đúng không? Nói cũng ngộ, học kì này sinh viên theo đuổi mày cũng không ít, sao không thử nhìn qua một chút. Như Hàn Mai Mai lớp mình nè, nhìn là biết thích mày rồi.”
Hờ, nói ra sợ mày giật mình chứ bố mày có chồng rồi.
Du An Đồng qua loa trả lời, “Hàn Mai Mai thì nên đi cùng với Lí Lôi sẽ hợp lý hơn đó (3).”
Triệu Bằng: “…Học cái thói kể chuyện cười nhạt nhẽo này ở đâu vậy?”
Đề tài tán dóc bị bẻ lái, nhất thời chẳng còn ai hỏi đến chuyện của Hà Bân nữa.
Biết được Hà Bân đã có bạn gái, Du An Đồng nở nụ nguy hiểm như ác ma, quyết định không chặn gã nữa mà còn trả lời tin nhắn.
【Du An Đồng: Sau này chúng ta đừng liên lạc với nhau nữa.】
Hà Bân ngồi ở dãy ghế đầu trong phòng học, vừa thấy tin nhắn gã không khỏi vui vẻ, Du An Đồng chịu trả lời tin của gã như thế đã đủ chứng minh trong lòng cậu vẫn còn chút tình cảm, không nỡ chặn liên lạc với mình.
Hà Bân quay đầu muốn trao Du An Đồng cái nhìn thâm tình nhưng khổ nỗi người kia vẫn luôn cúi đầu, không cho gã cơ hội làm chuyện đó.
Hà Bân chỉ có thể gửi tin nhắn.
【Hà Bân: Nhưng anh không quên được em. Em biết không, đêm qua anh chỉ mơ về em.】
【Du An Đồng: Đừng nói như thế, bạn gái cậu sẽ hiểu lầm tôi đấy.】
【Hà Bân: Em vì cô ấy nên mới tuyệt giao với anh sao?】
【Du An Đồng: Không liên quan tới cô ấy, tôi thật sự không thích cậu. Đừng nhắn tin với tôi nữa, cảm ơn.】
Du An Đồng càng nói càng khiến Hà Bân tin rằng cậu đang để ý tới chuyện gã bạn gái. Vậy nên ngày đó ở Tiên Nhân Yến, cậu mới cố ý biểu diễn một màn kịch thân mật với người đàn ông khác, kích thích lòng ghen tuông của gã.
【Hà Bân: Em không biết rồi, tính tình cô ấy rất khó chịu, hoàn toàn là công chúa bị chiều hư. Anh không thích, đã nói chia tay nhưng cô ấy vẫn quấn lấy anh không buông.】
【Hà Bân: Thậm chí cô ấy còn lấy thân phận Phó khoa của ba mình ra đe dọa anh, nói nếu anh chia tay thì cô ấy sẽ nói ba mình đuổi học anh. Nhưng em yên tâm, vì em, anh sẽ đoạn tuyệt mọi quan hệ với cô ấy.】
Du An Đồng nhờ Hàn Nhạc Nhạc tìm bạn nữ sinh trong lớp có quen với bạn gái của Hà Bân. Sau đó, cậu chụp lại toàn bộ màn hình tin nhắn gửi qua cho cô nàng.
Nghe nói tính cách bạn gái Hà Bân rất nóng nảy và hung dữ, chuyện kế tiếp xảy ra cậu cũng không hơi đâu mà quản nữa.
Vài ngày sau, giảng viên phụ trách đã cho cậu biết kết quả.
“Tôi nghĩ các bạn đã nghe được chuyện bạn học Hà Bân của lớp chúng ta. Bởi vì nhà trường phát hiện bài luận văn của bạn ấy là giả nên đã bị đình chỉ học tập. Sắp tới đây chắc hẳn các bạn cũng sẽ bắt đầu làm luận văn tốt nghiệp, tôi hi vọng các bạn sẽ lấy chuyện này làm gương, chấn chỉnh lại tác phong học tập, lấy trung thực làm tiền đề cho bản thân.”
___
Thời gian thấm thoát thoi đưa, mới đó mà đã sang tháng một, cơn gió Bắc đầu mùa kéo tới khiến nhiệt độ giảm mạnh. Đúng là thời điểm thích hợp để ăn lẩu và Tiên Nhân Yến V cũng đăng bài mới.
Tiên Nhân Yến V: Ông chủ vừa nghiên cứu xong nguyên liệu mới cho món lẩu, ngày mai sẽ mở bán. Chụp trộm bóng lưng nấu ăn siêu đẹp trai của ông chủ nhà mình【hình ảnh】
Tiểu thần tiên: Chỉ chụp lưng thì làm ăn được cái gì, có ngon thì chụp chính diện xem nào!
Chứng nhận tẩy trắng: Đây là vị thần tiên nào thế này, lớn lên vừa đẹp vừa nấu ăn ngon, muốn cưới về nhà quá.
Độc thân lâu năm: Không muốn nguyên liệu nấu lẩu, muốn tiểu ca ca cơ!
Ăn cơm thôi: Làm sao không muốn tiểu ca ca cho được, có người ta là có tất cả mà.
Không dám động: Tắt văn hộ đi mấy lầu trên! Ngoài miệng thì nói thèm thuồng nhan sắc chủ tiệm chứ tay thì cầm điện thoại, chuẩn bị tranh mua nguyên liệu chứ gì!
Tay nhanh như gió: Ha ha bị cưng nhìn thấu rồi @Tiên Nhân Yến V đăng bài xong thì mau tăng ca đi nào! Tránh lúc mở bán không đủ nè!
Thiếu nữ thích soi: Tiểu ca ca mang tạp dề nhìn xinh quá, dây buộc đằng sau càng khiến eo ca ca nhỏ nhắn, muốn ôm ghê.
Bạn là nhất: Tiểu ca ca có thiếu bạn gái không? Em cái gì cũng không biết nhưng ăn cơm là đỉnh của chóp lun.
Người đang bị dân mạng gọi là tiểu ca ca- Du An Đồng, lúc này đang ngồi chơi đánh trắc nghiệm kiểm tra tâm lý.
“Ông xã, anh tới thử xem. Em thấy kết quả cũng chuẩn đấy, nó nói em là người theo chủ nghĩa bi quan…”
“Ngạc nhiên ghê.”
Hình Lệ Hiên đẩy điện thoại ra xa, bài kiểm tra quá tào lao vớ vẩn, không có khoa học mới có thể ra được kết quả Du An Đồng là người bi quan.
Du An Đồng mà theo chủ nghĩa bi quan thì trên thế giới này chắc chẳng có ai lạc quan nữa đâu.
Du An Đồng bắt đầu làm nũng: “Thử một lần đi mà! Ông xã, ông xã ơi.”
Hình Lệ Hiên: “Đừng quậy nữa.”
Hai người giỡn qua giỡn lại, đến khi chuông điện thoại reo, Hình Lệ Hiên mới vươn tay ôm chặt Du An Đồng vào lòng.
“Không nghịch nữa, là điện thoại của mẹ.”
“Mẹ, có chuyện gì mà mẹ gọi trễ thế?” Du An Đồng tò mò, nhướn người lên một chút để nghe thử.
Đầu dây bên kia truyền tới giọng nói lo lắng của bà Hình: “Con trai, bà nội ngất xỉu, hiện đang ở trong phòng cấp cứu. Cũng chưa biết mọi chuyện thế nào, ba và mẹ vừa mới tới, con cũng nhanh đến đi.”
“Ba mẹ cứ bình tĩnh trước đã, cho con biết bệnh viện nào, con chạy tới ngay.”
Cúp điện thoại, Hình Lệ Hiên vừa mặc quần áo vừa nói, “Tôi đi bệnh viện một chuyến, cậu cứ ở nhà ngủ trước đi, không cần chờ tôi.”
Du An Đồng lắc đầu: “Em đi với anh. Bà nội đối xử với em rất tốt, em đi xem thử tình hình thế nào.”
Hình Lệ Hiên cũng không từ chối: “Cũng được.”
Note:
(1) Đánh rắm cũng ra cầu vồng (nguyên văn: 彩虹屁): là ngôn ngữ mạng, ý chỉ fan luôn thích thổi phồng thần tượng của mình, toàn thân đều là kho báu, ngay cả đánh rắm cũng có thể ra cầu vồng.
(2) Xe đến trước núi ắt có đường: tục ngữ này thường được dùng với hàm ý khuyên chúng ta đừng hoảng sợ trước khó khăn, trở ngại mà mình đối mặt bởi vấn đề nào cũng có cách giải quyết.
(3) Lí Lôi và Hàn Mai Mai: bộ phim điện ảnh (2017) nói về chuyện tình cảm thanh xuân vườn trường của hai bạn học Lí Lôi và Hàn Mai Mai.
*31.08.21*
Lời chuyển ngữ: Tớ không drop truyện nhé, do hiện tại tớ đang thực tập với làm luận nên có ít thời gian, chứ làm xong là tớ post ngay. Truyện chỉ được đăng trên wordpress và ⓦⓐⓣⓣⓟⓐⓓ