LY - ĐẾ CẨN - Chương 6
_____
Tám người còn lại không khỏi hốt hoảng sau khi thấy Giang Thành và Lục Thủy Điền bị giết.
Ai nấy cũng đều run rẩy, người hoảng hốt nhất chính là Mã Khải, hiện giờ hắn chưa nắm bắt được tình hình hiện tại còn bao nhiêu ác quỷ.
Nếu như hôm nay, người bọn họ hành quyết là dân làng thì khả năng hắn thua là rất cao.
Nguyễn Úy Ly quan sát một phen, đa số đều hoảng hốt, Tư Ý là người hoảng sợ nhất.
Sau đó, Nguyễn Úy Ly vội vàng trấn an:”Có lẽ các ngươi quên rằng, trong thôn còn có một cặp đôi yêu nhau. Nên Giang Thành và Lục Chấn Điền có khả năng yêu nhau. Chỉ hy vọng rằng, một trong hai người thuộc lũ ác quỷ.”
Hoàng Gia Mẫn ngay lập tức tương trợ:”Chúng ta không nên bi thương, bí cảnh phía trước còn chưa được giải mã. Đây chỉ mới là tầng đầu tiên. Chúng ta cần phải tìm ra lũ quỷ để giành chiến thắng.”
Những người khác ngay sau đó như bừng tỉnh, đặc biệt là Mã Khải, hắn cũng bắt đầu phân tích.
Nguyễn Úy Ly vẫn luôn là người phân tích đầu tiên:”Theo như ta thấy, chỉ có hai người hành động đáng nghi ngờ. Đầu tiên là Tư Ý, tiếp theo là Thái Văn Anh.”
Tay Nguyễn Úy Ly hướng về Tư Ý nói:”Ta biết mọi người đều bất ngờ nhưng người bất ngờ nhất lại là Tư Ý. Tư Ý vốn là người Liêm Quốc, Giang Thành là người của Khổng Quốc, Lục Thủy Điền là người tại Hiệt Quốc. Rõ ràng, Tư Ý không hề có liên hề gì, nhưng tại sao lại bất ngờ như thế?”
Tư Ý nghe Nguyễn Úy Ly nói xong, liền hốt hoảng:”Ta không có.”
Cảm xúc của Tư Ý hỗn loạn, biểu lộ ra hết bên ngoài, càng thêm phần chắc chắn, Tư Ý có nghi vấn.
Nguyễn Úy Ly tiến về Thái Văn Anh nói tiếp:”Còn Thái Văn Anh, biểu cảm của nàng ta dường như biết điều gì đó. Đó là suy đoán của ta.”
Mã Khải dường như bị hàng loạt thông tin ồ ạt vào đầu, than phiền:”Hay là chúng ta nghỉ ngơi một lát, rồi sau đó hẵn bàn tiếp. Ta hơi nhức đầu, không biết đâu là thật còn đâu là giả.”
Mọi người đều đồng ý.
Buổi trưa, Dương Minh Thi kéo Mã Khải qua một bên, nhỏ giọng hỏi hắn:”Ngươi có nghi ngờ nào về cái chết của Kiều Kiều không? Kiều Kiều là nha hoàn của Thái Văn Anh. Nhưng hôm trước nàng ta lại phủ nhận.”
Mã Khải tán thành đồng ý:”Đúng rồi, tại sao không nghĩ tới chính là Kiều Kiều biết được gì đó, lại bị Thái Văn Anh hãm hại.”
Đến chiều, mọi người tụ họp đông đủ, Mã Khải tựa hồ bắt được vàng, dõng dạc nói:”Ta cực kỳ nghi ngờ cái chết của Kiều Kiều liên quan Thái Văn Anh. Các ngươi nghĩ sao?”
“Tại sao ngươi lại nghĩ như vậy?” Hoàng Gia Mẫn chất vấn.
“Linh cảm mách bảo.” Mã Khải hiển nhiên không thể nói hắn nhờ Dương Minh Thi chỉ dẫn.
Nguyễn Úy Ly góp ý:”Ngươi quan sát kĩ xem, mọi người đều ngạc nhiên trước cái chết của Giang Thành và Lục Thủy Điền. Chỉ duy nhất Thái Văn Anh là không cảm xúc gì, ắt hẳn nàng ta biết điều gì đó. Ta nói có đúng không?”
Mọi ánh mắt đều hướng về nhân vật chính của cuộc hội thoại, Thái Văn Anh lúc này mới lên tiếng:”Ta không phải ác quỷ, chính ta đã giết Giang Thành để trả thù cho Kiều Kiều.”
“Chuyện là như thế nào?” Hoàng Gia Mẫn vội hỏi.
“Ta chính là thuật sĩ. Chính ta đã giết Giang Thành.”
Thái Văn Anh chưa nói hết câu, thì Dương Minh Thi liền phản bác:”Ngươi nói dối, ta mới là thuật sĩ. Ta hiện tại còn chưa giết ai.”
Thái Văn Anh sửng sốt, cãi lại:”Ta từng cứu Kiều Kiều một lần, sau đó lũ ác quỷ cứ liên tiếp hại nàng, ta không thể cứu được nữa. Sau ngày hôm qua, ta khẳng định rằng Giang Thành là ác quỷ mới trả thù hắn ta.”
Dương Minh Thi cũng đưa ra những lý luận của riêng mình:”Dương Minh Bảo đã từng nhắm vào ta, chứng tỏ ta không phải là ác quỷ. Hiện tại cặp đôi cũng đã chết, càng chứng minh ta là thuật sĩ. Còn ngươi, vì để bảo vệ bản thân còn giả mạo ta. Phép thuật của ta còn chưa dùng tới. Nếu mọi người không tin thì tối nay ta sẽ giết nàng ta.”
“Được, ta chờ xem.”
Thái Văn Anh vừa đáp lại, giờ hành quyết cũng đã tới, thế nhưng mọi người vội cuốn vào trận chiến thuật sĩ thật và thuật sĩ giả nên giờ đây không biết chọn ai.
Ngày thứ tư, không có ai bị hành quyết bởi Tín thôn cả.
Màn đêm lại đến, Tư Ý không còn giữ bình tĩnh như những đêm trước nữa, tên ác quỷ số 3 quả thực là hắn.
Mọi việc giờ đây hoàn toàn dựa vào Hoàng Gia Mẫn, nàng nhìn Tư Ý ngồi phịch xuống đất không màn tới việc đêm nay sẽ làm gì bèn cười thầm.
Dưới sự dẫn dắt của Hoàng Gia Mẫn, Tư Ý cũng nàng đến trước cửa lều Thái Văn Anh, không quên nói:”Ngươi tin ta. Ta sẽ thay ngươi giành chiến thắng.”
Tư Ý không hiểu rõ vì sao Hoàng Gia Mẫn lại nhắm vào Thái Văn Anh, nhưng vì câu nói và nụ cười kia, tim hắn dường như bị lấy đi, răm rắp nghe theo.
Huống chi, tin tưởng Hoàng Gia Mẫn cũng không có hại gì.
Tại Liêm Quốc, gia tộc hắn còn phải nhờ vả gia tộc của nàng rất nhiều.
Trong đêm tối, một căn phòng vẫn còn sáng đèn.
Hoàng Gia Mẫn ngồi trên ghế cười rồi nhẹ nhàng nói:”Ngươi cũng to gan quá! Dám giả danh thành thuật sĩ.”
Người ngồi ở ghế đối diện ôn tồn đáp:”Đa tạ quá khen. Chỉ cần ngày mai ngươi giả dạng thành y sĩ bảo vệ ta thì mọi chuyện dường như đâu vào đấy.”
_____
Đêm đầu tiên.
Dương Minh Thi biết rõ thân phận của mình chỉ là người dân bình thường có phần mất mát.
Nàng cố thức để nhìn lũ ác quỷ nhưng lại bất giác ngủ đi.
Trong khi nàng nghĩ đêm chỉ có thể ngủ, thì bất ngờ thay, Dương Minh Thi bị đưa đến căn phòng lạ cùng với một người.
Dương Minh Thi chăm chú đọc khung hiển thị rồi mới quan sát người trước mặt một phen, người này tao nhã, xinh đẹp không thua kém gì nàng.
Dương Minh Thi còn chưa mở lời, liền nghe được âm thanh trong trẻo:”Chào ngươi! Ta là Hoàng Gia Mẫn. Hân hạnh được làm người tình của ngươi.”
Tuy biết rằng chỉ là thử thách bí cảnh, nhưng Dương Minh Thi không khỏi sửng sốt.
Nàng cười đáp lại:”Chào ngươi! Ta là Dương Minh Thi.”
Âm thanh của Dương Minh Thi dễ nghe không thua gì Hoàng Gia Mẫn, khí chất của cả hai tương đương nhau, quả nhiên thích hợp để làm người yêu bí mật.
“Nguyễn Úy Ly đã có tâm gán ghép ta và ngươi thì cũng không thể phụ lòng nàng ta được.” Hoàng Gia Mẫn khẳng định chắc nịch.
Dương Minh Thi ngạc nhiên:”Sao ngươi biết Nguyễn Úy Ly là kẻ ham muốn tình dục và tình yêu kia?”
“Còn phải nói sao, chọn ta để làm trò ngu xuẩn này chỉ có thể là nàng ta. Vì sao Nguyễn Úy Ly chọn ngươi thì ta không rõ.”
Hoàng Gia Mẫn cảm giác người trước mặt không tin mình, bèn nói thêm:”Nếu như ngươi không tin liền có thể quan sát. Nguyễn Úy Ly cực kì thông minh, sẽ không bỏ qua bất kỳ chi tiết nào. Nguyễn Úy Ly thực sự là chức vụ kia, chắc chắn rằng nàng ta sẽ khiến chúng ta quên lãng nó.”
“Ta thấy chúng ta cần thành thật với nhau về chức vụ để có cơ hội giành chiến thắng cao hơn. Ta chỉ là dân thường, còn ngươi là gì?” Dương Minh Thi trình bày.
“Dân thường có cái lợi của dân thường. Không giấu gì ngươi, ta chính là một trong ba tên ác quỷ.”
Dương Minh Thi liền không khỏi sửng sốt, tuy nhiên có một đồng minh mạnh khiến nàng không khỏi vui mừng.
_____
Đêm thứ hai.
Dương Minh Thi không còn bị bất ngờ khi bị dịch chuyển đến cái lều này nữa.
“Vì sao các ngươi giết Ngọc Liên đầu tiên?” Dương Minh Thi thắc mắc.
“Tên Giang Thành ngu xuẩn đó lại nghĩ mình quá thông minh. Ta đành chiều theo ý hắn để sau này dễ hành sự.” Hoàng Gia Mẫn ngồi đối diện Dương Minh Thi lên tiếng.
Đêm thứ hai, cả hai không trao đổi gì nhiều.
Đến nửa đêm, Dương Minh Thi và Hoàng Gia Mẫn mới bị dịch chuyển về lều, nên Dương Minh Thi quyết định tu luyện, còn Hoàng Gia Mẫn ngủ trên giường.
_____.
Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm
Đêm thứ ba.
Hoàng Gia Mẫn lúc này có chút mệt mỏi, chắc hẳn do mỗi đêm phải làm chuyện ác.
Sau khi bị dịch chuyển đến lều, sự mệt mỏi bớt đi phần nào, trước khi vào giấc, Dương Minh Thi và Hoàng Gia Mẫn cùng nhau bàn bạc.
Người lên tiếng trước là Dương Minh Thi:”Ta nghĩ Ngọc Liên chính là đại diện của thần. Đã hai ngày trôi qua, không lý nào chức vụ quan trong như thế lại im lặng đến như thế.”
Hoàng Gia Mẫn liền tán thành:”Ta cũng nghĩ như ngươi. Đêm trước đó, bọn ta đã giết Kiều Kiều. Theo ngươi nghĩ, Kiều Kiều giữ chức vụ gì?”
Dương Minh Thi suy tư hồi lâu, đáp:”Ta cũng không chắc. Nàng ta có thể được y sĩ hoặc thuật sĩ cứu, nhưng ta nghiêng về phương án được thuật sĩ cứu nhiều hơn. Nếu thực sự nhờ thuật sĩ cứu, tám phần là nhờ Thái Văn Anh.”
“Thái Văn Anh?” Hoàng Gia Mẫn nghi vấn.
“Đúng vậy, hai nàng ta có quan hệ không tầm thường.”
“Nếu thực sự do thuật sĩ cứu, thì ắt hẳn ngày mai nàng ta sẽ chết.” Hoàng Gia Mẫn lúc này hoàn toàn thiếp đi, trên môi dường như nở nụ cười nhàn nhạt.
_____
Đêm thứ tư.
Như những đêm trước, cả hai dường như chỉ chờ giây phút dịch chuyển này thôi.
Dương Minh Thi vui vẻ ngồi cạnh Hoàng Gia Mẫn:”Quả như ta dự đoán, Thái Văn Anh thực sự là thuật sĩ. Ắt hẳn đêm nay Giang Thành sẽ chết.”
“Đúng vậy, bọn ta vừa giết Lục Thủy Điền, cộng thêm Giang Thành chết, ta đoán ngày mai Nguyễn Úy Ly sẽ bắt đầu hành động. Chúng ta phải trợ giúp nàng.” Hoàng Gia Mẫn suy đoán.
“Nguyễn Úy Ly quả thực là chức vụ kia, buổi chiều nàng ta còn đá mắt với ta nữa. Nghĩ tới đã thấy sợ.”
Tuy Dương Minh Thi và Hoàng Gia Mẫn thân quen chỉ mới ba ngày, nhưng cách họ trò chuyện không còn khoảng cách như ngày đầu nữa.
“Chắc Nguyễn Úy Ly để mắt tới ngươi từ ngày đầu rồi.” Hoàng Gia Mẫn cười cười trêu ghẹo Dương Minh Thi.
Dương Minh Thi vui vẻ cười đáp lại, rồi tiếp tục tu luyện, Hoàng Gia Mẫn thì an ổn mà ngủ.
_____
Au: Đố mọi người, ai là thuyền trưởng của con tàu Dương Minh Thi và Hoàng Gia Mẫn này?