Luân Hồi Chuyển Phận - Bé Munw - Chương 2: Khiến bố mẹ thấy hãnh diện
Vera chạy ra tới bếp thấy mẹ mình đang nấu ăn ngoài bếp, mẹ em cũng quay đầu lại nhìn mỉm cười nói:
“Con về rồi à, hình như còn hơi sớm đấy”
Vera chạy đến ôm vào mẹ: “Vì con muốn giúp mẹ chuẩn bị bữa trưa nên đã nhanh về sớm”
Mẹ Vera là bác sĩ làm tại bệnh viện cách cũng khá xa nhà nên thường hay không về vào buổi trưa do đó mỗi khi trưa mẹ về thì em thường muốn được cùng mẹ nấu ăn.
Mẹ Vera xoa đầu em rồi nói: “Con thông minh ngoan ngoãn hiếu thảo như thế này là mẹ vui rồi.”
Mẹ Vera tên: Xenia, là một người ngoại quốc, nhưng nói tiếng bản địa lại rất chuẩn, tuy đã ngoài 30 nhưng trông chỉ như một thiếu nữ 18 tuổi.
Thân một bộ váy trắng bao bọc cơ thể mền mại, mái tóc hồng óng ả được tết lại phần trên, khí chất mơ hồ lộ ra một phần cao quý khó có thể che giấu, dung nhan yên tĩnh xinh đẹp động lòng người.
Vera gần như đã thừa hưởng toàn bộ sắc đẹp từ người mẹ. Rất nhiều người đã nói rằng nếu Vera lớn thêm vài năm nữa thì trông không khác gì chị em sinh đôi với mẹ mình.
Lúc đó trong bếp Vera và mẹ mình đã cùng nhau làm bữa trưa rất vui vẻ.
Khi cơm chín các món ăn cũng được nấu xong thì bố Vera cũng đã về, ông tên Kane 38 tuổi, khuân mặt anh tuấn nhưng có phần già dặn, mái tóc màu bạc vuốt ngược ra sau. Ngoại hình ông khá to lớn có cơ bắp rất hoàn mĩ, da ngăm đen, đôi mắt ngoan lệ trên mắt có một vết sẹo trông khá dữ tợn, cả người ông phát ra một luồng sát khí mơ hồ vì những thợ săn đa số đều sẽ như vậy.
“A, papa về rồi, papa vào nhà ngồi nghỉ đi để con đi lấy nước cho”
Rồi Vera chạy đi rót một cốc nước lớn đem ra cho bố mình, khi nhìn thấy Vera thì đôi mắt Kane trở nên rất nhu hòa không còn thấy vẻ đáng sợ nữa, ông cầm lấy cốc nước rồi đưa tay nhéo má Vera:
“Con gái bố lớn thật rồi trông càng ngày càng rất giống mẹ con, vài tháng nữa cũng đến sinh nhật 15 tuổi của con rồi, hài… không biết sau này thằng nhóc nào có phúc lấy được con gái xinh đẹp này của ta đây?”
“Bố nói gì thế? Con còn phải ở nhà báo hiếu rồi còn cùng bố đi săn thú dữ nữa, con sẽ không gả cho người ta đâu:(”
“Haha con gái bố quả là một nữ cường tính cách rất giống mẹ con đó!”
Kane thường hay so sánh Vera với Xenia, Vera cũng rất vui sướng khi được khen như vậy, vì em biết: người thực sự mạnh nhất trong gia đình chính là mẹ mình!
Tuy rằng Xenia thường che giấu thực lực và tài năng của mình với người ngoài thậm chí với người thân trong gia đình nhưng từ nhỏ Vera cũng đã nhiều lần thấy được sự bá đạo của mẹ mình em cũng luôn phấn đấu để có thể được giống như mẹ.
Bây giờ tuy chỉ giống mẹ về phần ngoại hình nhưng em tin rằng một ngày nào đó mình sẽ đuổi kịp mẹ về mọi mặt!
Bữa trưa hôm đó gia đình Vera ăn uống rất vui vẻ. Trong mâm có đủ món thịt cá thơm ngon, còn có xúc xích đậu phộng rau xanh và món thịt hung thú xông khói mà Vera rất thích ăn.
“Ở trường bên khu võ quán con luyện tập các tuyệt học võ đạo có tốt chứ?”
Kane vừa gắp miếng thịt to vừa nhìn con mình hỏi. Vera cười hớn hở nói:
“Dạ tốt lắm ạ, thầy Jkey khen con học tập võ thuật rất nhanh tiến bộ kinh người bây giờ con cùng hai bạn nam khác là học viên cao cấp của võ quán rồi đó cả trường chỉ có ba người bọn con được phong danh hiệu đó thôi!”
“Haha không tệ đúng là con gái tốt của ta, tên Jkey thầy huấn luyện võ đạo đó hồi trẻ cũng từng cùng bố đi săn hung thú tính cách hắn ta cũng khá rõ, nếu hắn khen con như vậy thì con quả thật rất xuất sắc đó! Học viên cao cấp gì chứ, con gái của ta sẽ vượt qua hết đám con trai đó thôi haha…”
Ở trường ngoài học vấn cơ bản thì tất cả học sinh còn được học võ thuật tại khu võ quán vì khi trưởng thành hầu như ai nấy đều phải có khả năng tự vệ. Đây là một thế giới lấy thực lực làm đầu, dù không phải là một người mạnh mẽ có sức mạnh siêu nhiên nhưng ít ra chút võ thuật cũng phải có. Kane không hỏi Vera về học vấn vì hiển nhiên phần này Vera đã luôn đứng đầu toàn trường suất nhiều năm qua!
Mẹ Vera vừa ăn vừa nhìn hai bố con nói chuyện, trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ, một lúc sau mới nhắn nhủ Vera:
“Con năm nay cũng hơn 14 tuổi rồi, dạo gần đây mẹ đã cảm nhận được trong người con có những tia chiến lực thẩm thấu ra, chẳng bao lâu nữa con sẽ thức tỉnh ‘chiến lực’ hoàn toàn thôi!”
“A thật sao? Vậy là con sắp có thể ngưng tụ ra ‘tâm cầu chiến lực’ trở thành một ‘chiến nhân’ mạnh mẽ như papa và mẹ rồi”
“Sớm thôi, với thiên phú của con cùng với kinh nhiệm của ta và mẹ con, chắc chắc trong một năm tới con sẽ trở thành một ‘chiến nhân’ thực sự. Chậc chậc lúc đó mấy thằng nhóc học viên cao cấp khỉ gió gì đó ta tin mỗi tên không đến 10 chiêu là con hạ được rồi!”
Kane nói mà cũng cảm thấy hãnh diện vì con mình, con ông tuy là con gái nhưng vẫn có thể quét ngang đám con trai được xem là thiên tài của những tên cao ngạo khác.
Xenia thì chỉ cười nhẹ rồi tiếp tục bữa ăn.
Vera nghe những lời bố mẹ nói mà chấn động và rất vui vẻ, em thầm nghĩ mình sẽ luôn cố gắng phấn đấu và không ngừng rèn luyện để có thể trở thành một ‘chiến nhân’ thật vĩ đại làm cho bố mẹ cảm thấy hãnh diện vì mình!.