Tóm tắt
“Tha ta một mang?” Giản Tùy Tâm không thể kiềm chế, cả người run rẩy, một tia máu tươi từ khóe môi trào ra, đáy mắt chất đầy nỗi khiếp sợ cùng bi thương, “Dụ Tư Dực, ngươi có biết ngươi đang làm gì hay không?”
“Thay trời hành đạo, Thánh thú Kỳ Lân vốn không nên ở trong thân thể một đại Ma đầu như ngươi.”
Đôi môi mỏng manh tuyệt mỹ nhưng lời nói ra lại lạnh nhạt vô tình, ‘Dụ Tư Dực’ đem kiếm chậm rãi di chuyển, cách mặt nàng chưa đầy một gang tay, mũi kiếm bao bọc bởi một cổ kình phong, trái tim Giản Tùy Tâm đau đớn như bị ai bóp nát.
Nàng vì Dụ Tư Dực mà si tình khổ luyến suốt năm năm, hận không thể móc hết lòng dạ đưa ra cho người trước mặt nhìn rõ, cũng chỉ mong Dụ Tư Dực dành cho nàng nhiều hơn một ánh mắt, dù trên đời ai ai cũng nói Tiên Ma khác biệt, nhưng Giản Tùy Tâm chưa một lần từ bỏ, vì hai nàng là mệnh định nhân duyên.