Kiếm Nghịch Thương Khung - Chương 15-16
Lâm Đông đem chuyện đặt cược với Mã Hoàng nói ra, cũng nói chuyện hắn thắng một vạn lượng bạc nói một lần.
Huyền Thiên nghe xong ánh mắt nhìn qua người của Mã Hoàng, nói:
– Phi thường có lỗi, Mã Hoàng sư đệ, ta thật thât vọng rồi.
Lời nói mặc dù tùy ý, nhưng ánh mắt lại lãnh lãnh thanh thanh, làm cho Mã Hoàng rùng mình, vội vàng lắc đầu nói:
– Không thất vọng, không thất vọng…
Huyền Thiên không nói một lời, chỉ lạnh lùng nhìn qua Mã Hoàng, thấy nội tâm Mã Hoàng lập tức bừng tỉnh, luống cuống tay chân từ trong lòng móc ra một đống ngân phiếu, mấy chục tấm a, mỗi một tấm đều là một trăm lượng, nói:
– Mã Hoàng ta nguyện đánh bạc chịu thua, quen biết sư huynh và sư đệ là tốt rồi, Mã Hoàng đánh bạc không có chuyện quỵt nợ, vị sư đệ này, đây là một vạn lượng bạc, ngươi kiểm tra đi.
Nói xong đem một vạn lượng ngân phiếu đưa cho Lâm Đông.
– Đa tạ Mã Hoàng sư huynh.
Lâm Đông không chút khách khí tiếp nhận.
Nhìn đống ngân phiếu trong tay, nhưng cơ bản đều là ngân phiếu một trăm lượng, ngân phiếu một ngàn lượng có ba tấm, Mã Hoàng lòng như nhỏ máu, nhưng khổ tang trên mặt lại treo nụ cười vui vẻ.
– Phải phải!
Thấy Lâm Đông thu ngân phiếu, Huyền Thiên muốn cùng hắn quay về nơi ở, nhìn xem biểu đệ Hoàng Thạch thế nào, trong lúc này quảng trường bạo động.
– Trương Long sư huynh!
– Trương Long sư huynh!
…
…
Tiếng gọi ầm ĩ không dứt bên tai.
Trên quảng đệ tử ngoại môn rất nhiều, chủ động tránh ra hai bên, mà đệ tử tinh anh ngoài thất trọng cũng như vậy.
Một trong những nhân vật phong vân của ngoại môn, top 3 đệ tử ngoại môn Trương Long xuất hiện.
Nếu như nói đệ tử nội môn với đệ tử ngoại môn là một đám mây, căn bản không có khả năng nhìn thấy, như vậy cao thủ top 10 ngoại môn chính là thần long thấy đầu không thấy đuôi, ngẫu nhiên có thể gặp, mặc kệ là khi nào cũng không thể đừng gần bọn họ.
Trương Long năm trước trong thi đấu đệ tử ngoại môn tiến vào top 10, đạt được vị trí thứ tám, năm nay, năm trước bài danh top 5 trong hàng đệ tử ngoại môn cũng đã bước vào Tiên Thiên, tiến vào nội môn, Trương Long vững vàng tiến vào top 3.
Trương Long năm nay mười bảy tuổi, tu vị đạt tới võ đạo thập trọng, chỉ thiếu chút nữa là tiến vào Tiên Thiên.
Hắn mặc thanh sam, cái cổ tay áo mở ra, ẩn ẩn có thể nhìn thấy trên áo thêu hình rồng, giờ phút này hắn ngẩng đầu ưỡn ngực, vênh váo tự đắc đi nhanh tới.
Sau lưng Trương Long đi theo hơn mười đệ tử, đều là đệ tử tinh anh của ngoại môn, tu vị ít nhất là võ đạo thất trọng, thậm chí có võ đạo bát trọng, cửu trọng.
Trương Long đi qua nơi nào đệ tử ngoại môn ở đó cúi đầu thoái lui, nhượng xuất một lối đi.
Rất nhanh đã xuất hiện một con đường, lan tràn đến trước mặt Huyền Thiên.
Huyền Thiên không có lui ra, hắn biết rõ mục tiêu của Trương Long chính là mình.
Ngưu Chí Cao hôn mê đã được người ta cho phục dụng đan dược chữa thương, dưới sự dẫn dắt của Trương Hổ mọi người mang thân thể Ngưu Chí Cao đi tới.
– Đại ca, Ngưu sư huynh bị Hoàng Thiên chém trọng thương, huynh phải báo thù cho chúng ta a, đánh chết Hoàng Thiên, đánh Hoàng Thiên thành tàn phế.
Nhìn thấy Trương Long, Trương Hổ như nhìn thấy cứu tinh, lập tức quát to lên.
Trương Long so với Trương Hổ thấp hơn một đầu, nhưng mà lưng thẳng tắp, ngẩng đầu ưỡn ngực cho dù là lúc đi đường cũng không uốn lượn, như lợi kiếm ra khỏi võ, luận khí thế so với Trương Hổ còn cao hơn một bậc.
Hai người đứng chung một chỗ sẽ sinh ra ảo giác là Trương Long rất cao, Trương Hổ càng thấp một ít.
Nhìn thấy Ngưu Chí Cao hôn mê bất tỉnh, Trương Long nhíu mày.
Trương Long đi đến trước Huyền Thiên ngoài mười trượng thì dừng bước, ánh mắt như đao, chăm chú nhìn vào mặt Huyền Thiên, nói:
– Hoàng Thiên, ngươi rất tốt!
Nghe như là tán thưởng, nhưng mà ngữ khí không phải như vậy, làm cho người ta lạnh lòng.
Huyền Thiên hô hấp bình thản, tâm tình tự nhiên, tuyệt đối không bị Trương Long ảnh hưởng, nói:
– Trương Long sư huynh, hẳn là ngươi cũng muốn khiêu chiến với ta?
Huyền Thiên hôm nay tuy có thể phóng kiếm khí ra ngoài, hơn nữa cơ hồ là tương đương với võ giả bát trọng, nhưng thực lực vẫn còn có chút không bằng, dù sao Huyền Thiên tu luyện đều là công pháp Hoàng giai trung phẩm, mà Huyền Thiên đem Hoàng giai thượng phẩm Tiên Thiên Công, Báo Ảnh Thuật, Tuyệt Ảnh Kiếm Pháp tu luyện thành công, đến lúc đó chỉ sợ võ giả võ đạo bát trọng cũng không phải là đối thủ của hắn.
Nhưng Trương Long có tu vi võ đạo thập trọng, đã đạt tới đỉnh phong của võ đạo, chỉ thiếu chút nữa là có thể bước vào Tiên Thiên chi cảnh, giờ phút này Huyền Thiên không cách nào địch nổi.
Trong mắt Trương Long hiển lộ ra một tia khinh thường, nói:
– Chỉ bằng ngươi? Ngươi còn chưa đủ tư cách!
Huyền Thiên biết kỳ thật Trương Long cũng rất muốn lên lôi đài với hắn, sau đó quang minh chính đánh một trận, hắn làm sao không muốn đánh Trương Long một trận đây?
Chỉ có điều không phải hiện tại, giờ phút này thời cơ không đúng, tiểu kiếm trong mi tâm làm tu vi Huyền Thiên liên tục tăng trưởng hai cảnh giới, thực lực càng bạo tăng, Huyền Thiên phi thường tự tin, chỉ cần cho hắn thời gian đánh bại Trương Long là không thành vấn đề, thời gian không cần quá lâu.
– Nhưng mà ta lại muốn khiêu chiến ngươi.
Ánh mắt Huyền Thiên xiết chặt, quát:
– Ba tháng sau trong giải đấu bài danh đệ tứ ngoại môn ta sẽ đánh bại từng đối thủ, sẽ quyết chiến với Trương Long ngươi, ngươi có dám chiến một trận với ta không?
Huyền Thiên tiên hạ khẩu vi cường, trực tiếp đem thời gian ấn định vào ba tháng sau, đến lúc đó có thi đấu bài danh ngoại môn mỗi năm một lần, vừa vặn có thể danh chính ngôn thuận khiêu chiến, làm cho Trương Long không cách nào trong ba tháng gây phiền toái cho hắn.
Giờ phút này trên quảng trường, đệ tử ngoại môn đã tụ tập gần ngàn người, Huyền Thiên làm rõ muốn trong thi đấu bài danh ngoại môn khiêu chiến Trương Long, Trương Long thân là đệ tử võ đạo thập trọng cảnh, là tồn tại top 3 trong ngoại môn, thân phận siêu nhiên, nếu trong ba tháng này gây phiền toái cho Huyền Thiên, sẽ làm cho hắn mang tiếng xấu là bụng dạ hẹp hòi.
Cho nên trước mắt bao người, Trương Long không thể không đáp ứng.
Bị Huyền Thiên tính toán, khóe mắt Trương Long co rúm lại, âm thanh lạnh lùng nói:
– Tốt! Ta sẽ chờ ngươi ba tháng, hy vọng ngươi trong thi đấu bài danh không bại quá sớm, hừ!
Nói xong, quay người rời đi.
Đông đảo đệ tử ngoại môn tinh anh đi theo Trương Long, đều hung hăng trừng mắt nhìn Huyền Thiên, sau đó cũng đi theo Trương Long rời đi.
Trương Hổ nắm chặt nắm đấm, nhìn Huyền Thiên vung vẩy:
– Hoàng Thiên, ngươi chờ, trên thi đấu bài danh đại ca của ta sẽ đánh ngươi như chó chết.
Trương Long tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, rất nhanh đã rời khỏi quảng trường.
Chương 16: Ước hẹn ba tháng. (3)’
– Thời gian ba tháng, hắn làm sao là đối thủ của Trương Long sư huynh chứ?
– Đúng vậy a, Trương Long sư huynh năm trước đã tiên vào top 10, hiện tại đã là top 3, trừ Bạch sư huynh cùng tên biến thái kia, trong đệ tử ngoại môn không có ai vượt qua cả, Hoàng Thiên sư huynh thảm rồi!
– Lại dám ước định thời gian ba tháng với Trương Long sư huynh, đến lúc đó cho dù hắn trên thi đâu bài danh bị đào thải thì Trương Long sư huynh bỏ qua cho hắn sao? Khẳng định là ở trên lôi đài hung hăng thu thập hắn rồi.
…
Trương Long vừa đi, đệ tử ngoại môn trên quảng trường nghị luận nhao nhao, ánh mắt thỉnh thoảng nhìn qua người của Huyền Thiên vài lần.
– Chúng ta đi!
Nhìn thấy đệ tử khác nghị luận, Huyền Thiên xem như không nghe thấy, vỗ vỗ vai Lâm Đông.
Lâm Đông đi theo sau lưng Huyền Thiên rời khỏi quảng trường, nói:
– Trương Long sư huynh đúng là rất lợi hại, vừa mới nhìn hắn ta có cảm giác không nói nên lời, giống như bị núi lớn đè lên người.
Vừa rồi Lâm Đông đứng bên cạnh Huyền Thiên, khí thế của Trương Long mạnh mẽ hướng về Huyền Thiên, Lâm Đông cũng ảnh hưởng thật lớn.
Huyền Thiên Đạo:
– Tâm như gương sáng, bảo trì bản tâm, tâm bị ngoại vật ảnh hưởng sẽ làm ảnh hưởng tới con đường tu luyện của ngươi đấy.
Lâm Đông giống như có điều ngộ ra, nói:
– Ah, ta nhớ kỹ, Hoàng sư huynh, ta từ Mã Hoàng sư huynh thắng được một vạn lượng bạc, chúng ta phân đôi đi, mỗi người năm ngàn.
Nói xong Lâm Đông móc ngân phiếu trong ngực ra.
– Không cần!
Huyền Thiên phất phất tay, nói:
– Mấy ngày nay tu vị ta liên tục đột phá hai tầng, tông môn ban thưởng cho ra rất nhiều đan dược, tạm thời cũng không thiếu hụt đan dược.
Tu vị mỗi khi tăng lên một cấp độ tông môn sẽ ban thưởng tương ứng mười khỏa đan dược, tu vi của Huyền Thiên từ võ đạo tứ trọng cảnh tăng lên đến lục trọng cảnh, đạt được hai mươi khỏa ‘ thượng phẩm Thối Thể Đan ’, ít nhất trong hai tháng không lo thiếu đan dược tu luyện.
Trước kia tu vi của Huyền Thiên tăng lên rất chậm, thiếu khuyết đan dược là nguyên nhân lớn nhất, Hoàng gia vừa mới dừng chân thành Bắc Mạc, gia nghiệp còn chưa phát triển bao nhiêu, cho nên cũng không có dư thừa bạc cung cấp cho đệ tử hậu bối tu luyện.
Huyền Thiên thân phận đặc thù, gia tộc cung cấp phí tổn tu luyện của hắn cao hơn Hoàng Thạch gấp đôi, cũng không cách nào mỗi ngày bảo trì có đủ đan dược tu luyện, thẳng đến năm nay sản nghiệp Hoàng gia dần dần mở rộng, kiếm bạc trắng nhiều chút ít, mới chuyển biến tốt đẹp, hiện tại Huyền Thiên mỗi tháng tu luyện được năm ngàn lượng, đây là tính toán tu vi võ đạo tứ trọng của Huyền Thiên rồi, cộng thêm đan dược ban thưởng của tông môn, đầy đủ hắn tu luyện một tháng.
Hắn bước vào tu vi võ đạo lục trọng là chuyện mấy ngày nay, Hoàng gia ở ngoài Bắc Mạc Huyện xa mấy ngàn dặm, còn chưa biết được, bằng không thì phí tổn tu luyện mỗi tháng của hắn sẽ gia tăng.
Thấy Huyền Thiên không muốn, Lâm Đông sờ sờ đầu, có chút ngượng ngùng, nói:
– Hoàng sư huynh, một vạn lượng bạc này là do huynh thắng Ngưu sư huynh mà có được, huynh không muốn, đệ… Đệ làm sao nhận lấy đây?
Huyền Thiên nói:
– Tiền đánh cuộc là của ngươi, thắng trở về dĩ nhiên là của ngươi, ngươi cảm thấy ngượng ngùng thì ngày sau nếu ta không ở đây, Hoàng Thạch thiếu khuyết đan dược tu luyện thì ngươi cho mượn trước đi, ta trở về sẽ trả cho ngươi.
– Nha… Tốt!
Lâm Đông gật gật đầu, thu ngân phiếu vào trong ngực, trong lúc đó cả kinh, nói:
– Hoàng sư huynh, huynh muốn đi đâu?
Huyền Thiên mỉm cười, khẽ cười nói:
– Tạm thời còn không cần, chờ ta đạt tới võ đạo thất trọng sẽ ra ngoài lịch lãm.
Tu vi sau võ đạo thất trọng thì thân thể dần dần rèn luyện da thịt, gân cốt, nội tạng, tu luyện sâu hơn nữa là luyện tủy, luyện khí huyết, cần phục dụng hai chủng đan dược: Tẩy Tủy Đan cùng Ngưng Khí Đan.
Tẩy Tủy Đan cùng Ngưng Khí Đan so sánh với Thối Thể Đan thì quý trọng hơn nhiều, cho dù hạ phẩm Tẩy Tủy Đan, Ngưng Khí Đan cũng cần ba ngàn lượng một khỏa, thích hợp võ đạo thất, bát trọng võ giả tu luyện.
Trung phẩm cần sáu ngàn lượng bạc một khỏa, thích hợp võ giả võ đạo cửu trọng tu luyện, thượng phẩm cần chín ngàn lượng bạc một khỏa, thích hợp cho võ đạo thập trọng tu luyện.
Đạt tới võ đạo thất trọng, tu luyện cần tiền tài mua đan dược sẽ nhiều hơn nữa, ít nhất cần sáu bảy vạn lượng bạc.
Nếu không phục dụng đan dược tu luyện thì tốc độ tu luyện ít nhất phải giảm bớt gấp năm sáu lần, tư chất bình thường thậm chí gấp mười lần.
Cái gọi là nghèo văn giàu võ, chính là chữ ‘ phú ’, tuyệt đối không phải ‘ phú ’ bình thường, một võ giả tu luyện tới cảnh giới Tiên Thiên tiêu hao bạc ít nhất cũng mấy trăm vạn lượng.
Nếu tư chất bình thường, cho dù phục dụng đan dược cũng cần thời gian rất lâu mới có thể bước vào Tiên Thiên, khả năng cần trên ngàn vạn lượng bạc.
Huyền Thiên cùng Lâm Đông trở lại chỗ ở, sớm có người chờ hắn.
Trong phòng trừ Hoàng Thạch bị thương ra, còn có một nam tử mười tám mười chín tuổi.
– Hoàng Thiên sư đệ, ta chờ ngươi thật lâu.
Huyền Thiên vừa vào nhà thanh niên này nhin qua hắn, ngữ khí rất có chút hương vị từ trên cao nhìn xuống.
Huyền Thiên nhíu mày, những lời này làm hắn nhớ tới âm thanh của Ngưu Chí Cao, nam tử trong phòng biểu lộ so với Ngưu Chí Cao còn thân mật hơn nhiều, nhưng mà hương vị từ trên cao nhìn xuống là giống nhau.
– Sư huynh!
Trong ánh mắ Huyền Thiên hiện ra ý tứ hỏi thăm.
Người trước mặt này thậm chí có tu vi võ đạo cửu trọng, thực lực còn hơn Huyền Thiên rất nhiều, Huyền Thiên từ trước đến nay ít xuất hiện, một lòng tu luyện, rất ít cùng người khác liên hệ, trừ đệ tử Bắc Mạc Huyện Ngưu, Trương, Trịnh đệ tử phong vân trong hàng ngoại môn hắn cũng không biết.
Đương nhiên chỉ vẹn vẹn có một người ngoại lệ, có một người trong hàng đệ tử ngoại môn, có thể nói là không người nào không biết, không người không hiểu, cho dù đệ tử mới nhập môn cũng sẽ biết trong thời gian ngắn nhất, nghe được tin tức người này.
Đương nhiên mọi người cơ bản không biết tên của người nọ, nghe đồn người này là họ Dương, nhưng mỗi một đệ tử ngoại môn đều gọi hắn là biến thái.
– Thiên ca, vị này chính là Ngô Liêu sư huynh, tới tìm huynh.
Hoàng Thạch nhắc nhở.
Vị Ngô Liêu sư huynh này hiển nhiên cùng Hoàng Thạch trò chuyện một hồi.
– Thì ra là Ngô Liêu sư huynh.
Huyền Thiên nói:
– Không biết tìm sư đệ có chuyện gì?
Ngô Liêu nói:
– Hoàng Thiên sư đệ, nghe nói ngươi và Trương Long kết cừu oán rất sâu.
Trong nội tâm Huyền Thiên có chút khó hiểu, người này hoặc là thủ hạ của Trương Long, đến đây tìm hắn gây phiền toái, hoặc là đối đầu với Trương Long, muốn lợi dụng hắn đối phó Trương Long.