Khí Giới - Q.1 - Chương 17: Uy Hiếp .
Chương 17: Uy Hiếp .
Bây giờ trong thủy đàm, xảy ra hai cuộc đối đầu giữa La Minh với 14 tên thuộc hạ của Bạch dịch, còn lại là bọn người Triệu Hàn đang ngăn chặn đường lui của Bạch dịch Thù,đại địa hiện tại đã bị La Minh dùng huyết thủy của 14 tên khí thế nhân nhuộm thành huyết hồng sắc .
‘’Xoẹt’’ hắn bổ ra thêm một rìu nữa, một tên thức tỉnh kỳ giai đoạn đỉnh phong bị chẻ ra làm hai nữa,’’Phụt’’ máu tươi phun xạ ra làm cho xung quanh đoàn người hai chân không tự chủ được run rẩy lên, ánh mắt tràn ngập tuyệt vọng cùng hoảng sợ, bọn hắn biết bản thân căn bản không thể trốn khỏi tốc độ của một kẻ đã là tam giai đoạn ,dù chỉ là sơ giai nhưng mà chiến lực cách biệt là không thể nào bù đắp bằng số lượng được.
‘’Haha, trốn ah!, các ngươi phản kháng!!, tại sao không một tên nào phản kháng lại ta?’’ La Minh càng sát càng điên cuồng lên, hai mắt hắn đang dần đỏ lên, hắn bỗng nhiên dừng lại bước chân nhìn chỉ còn đứng tại chỗ ngây ngốc thất nhân cười to vấn đạo lấy.
‘’Đại ca!, ngươi tha cho chúng ta đi, chúng ta chỉ là đi theo làm việc cho Bạch Dịch Thù thôi, chúng ta không có ý định làm gì cả, tha cho chúng ta đi!’’ một tên dáng người nhỏ gầy , sắc mặt trắng bệch , run rẩy cầu xin lấy La Minh,’’Vèo!’’ nhưng để cho hắn tuyệt vọng là hồi đáp hắn lại là một thân ảnh di chuyển nhanh chóng đến hắn không nhìn thấy rõ động tác, ‘’Phốc Xuy!’’tay phải của La Minh bỗng xuất hiện , đâm xuyên qua lồng ngực của hắn, lúc này trong lòng bàn tay của La Minh thình lình xuất hiện một quả tim vẫn còn đang đập.
‘’Ngươi phải biết là , từ lúc ngươi trở thành kẻ thù của ta thì đã chú định, không một tên nào có thể thoát cả,’’ La Minh ghé sát má hắn vào gần tai của tên kia , nói nhỏ một tiếng ,’’Bụp,xùy!’’ một tiếng nổ vang trái tim đã bị La Minh bốp nát tựa như một quả bóng xì hơi, thịt nát cùng huyết tuôn ra từ bàn tay của hắn,’’Bây giờ chúng ta cùng nhau tiếp tục nào!’’ nghe được giọng nói phát ra từ La Minh 6 người còn lại ,không có một ý định phản kháng nào ,lập tức xoay người bỏ chạy.
…… .
Bạch Dịch lúc này nghe thấy được âm thâm, kêu gào thảm thiết phía sau lưng, hắn thái dương xuất hiện mồ hồi lạnh,trong lòng vô cùng nặng nề, nếu cứ tiếp tục ở lại đây thì không thể nào sống nổi .
‘’Các ngươi !, tránh ra hết cho ta, hôm nay ai ngăn cản ta đi khỏi nơi đây đều phải chết!’’ Bạch Dịch gào thét điên cuồng , khí thế bạch sắc cuồng bạo ầm ầm nổ, tốc độ của hắn bỗng trở nên vượt qua lẽ thường .
‘’Ầm!,’’ hắn biến mất ngay trước mắt của bốn người , khi xuất hiện thì đã đứng trước mặt của Phùng Ngạo, tên này vừa mới được trị thương xong, hồi phục một ít khí lực lại bị Bạch dịch tìm đến ,’’Phanh,Đùng!’’ hắn còn chưa kịp làm gì thì đã bị Bạch Dịch đá bay ra đằng xa,đập vào một gò đá hôn mê bất tỉnh.
Còn lại ba người Triệu Hàn , liếc mắt nhìn nhau thầm nói, Phùng Ngạo tên này cũng quá xui xẻo đi, vừa tỉnh tiếp tục lại bị đá đến bất tỉnh.
‘’Đại Đản!, ngươi lùi ra phía sau dùng khí thế của ngươi áp chế lại một phần tốc độ của tên này, ta cùng với Tiểu Đản tập trung tìm kiếm nhược điểm cùng công kích hắn, ngươi chỉ cần phụ trợ làm suy yếu hắn là được,không cần tham chiến,’’ Triệu Hàn nhìn về phía đồng đội Đại Đản của hắn phân phó trách nhiệm, trọng lực trong khí thế của Đại Đản rất đặc biệt, nhưng có nhược điểm là nếu tên đó sử dụng Vũ Trọng hay Thiên Trọng lên cơ thể của bản thân , thì không thể sử dụng lên người khác và ngược lại, vì tốc độ của đối phương quá nhanh nên hắn không thể không để Đại Đản lui về phía sau hỗ trợ.
‘’Triệu Hàn , ngươi có Ám Hàn Tiêu tấn công tầm xa, còn lại tiên phong để ta thu hút chú ý của tên đó, ngươi lợi dụng thời cơ đóng băng hắn là được ,’’ Tiểu Đản biết Triệu Hàn còn có khả năng tấn công ở khoảng cách xa nên lợi dụng tất cả mọi lợi thế để chiến thắng trận chiến này, đây là trận đấu lần đầu được La Minh giao phó cho, hắn muốn làm tốt nhất có thể,’’Phanh,Rít!’’ khi Triệu Hàn cùng với Tiểu Đản bàn xong kế hoạch, thì Triệu Hàn nhìn thấy một cước bao bọc lấy khí thế bạch sắc hung mãnh lao tới trước mặt hắn.
Triệu Hàn giơ lên hai tay , bọc lấy tất cả khí thế vào đón đỡ, nhưng vẫn bị lực lượng cùng tốc độ của một cước này của Bạch Dịch đẩy lùi lại, hai chân của hắn hãm sâu vào trong lòng đất, song thủ chết lặng đang run lên nhè nhẹ,’’Tiểu Đản!!, giúp ta cầm chân tên này một chút, hiện tại hai tay ta không cử động được,’’ Triệu Hàn thấy Bạch Dịch thừa thắng định xông lên lần nữa đành hét lớn cầu cứu .
‘’Kiếm Cước!’’ Tiểu Đản vội vàng lao tới cứu viện, đối cước với Bạch Dịch, hai luồng bach sắc khí thế giao nhau ,’’Ầm!’’nổ to một tiếng , bạch sắc khí thế hung bạo của Bạch Dịch thắng thế hơn với khí thế sắc bén của Tiểu Đản, hắn bị Bạch Dịch đá bay xa vài thước khi tiếp đất chân phải run run , dường như đang chịu đựng gì đó rất đau khổ.
Đúng vậy dính trọn một chiêu toàn lực của Bạch Dịch có cảnh giới nhị giai đoạn đỉnh phong , đối với một trung giai như hắn là quá sức, tuy không bị thương đến xương cốt nhưng cũng làm cho bắp thịt của hắn đau nhức ,khó chịu vô cùng,’’Triệu Hàn!, ngươi thế nào rồi ,ta không phải đối thủ của tên này, nếu ngươi còn không xong thì cả 4 chúng ta đều tiêu đời hết đó!’’.
Tiểu Đản nhìn sang đang đứng yên bất động lấy Triệu Hàn hô to, tên này lúc này song thủ vẫn còn đang mất tri giác , không thể dùng ám khí được, Tiểu Đản cùng đành ánh mắt cầu cứu nhìn sang Đại Đản, ‘’Lên đi , ta sẽ cố gắng làm hết sức, Thiên Trọng toàn lực,’’ Đại Đản gật gật đầu, cổ vũ một chút Tiểu Đản , sau đó dùng khí kỹ Thiên Trọng gia tăng trọng lực xung quanh cơ thể của Bạch Dịch, ‘’Rắc,rắc!!’’ tiếng xương cốt bị đè ép vang lên bên tai của Bạch Dịch, dù cho chỉ có thể hạn chế nhị phần tốc độ của hắn, như vậy cũng đã khiến Tiểu Đản ứng phó tiếp theo vô cùng thuận lợi, mặc dù có chút cố sức, dù sao cũng là khí thế nhân nhị giai đoạn đỉnh phong .
‘’Nằm mơ !, các ngươi có hạn chế được một tí tẹo tốc độ của ta nhưng các ngươi muốn lưu lại ta vẫn còn quá sức , Phong Mã Thối!’’ Bạch Dịch tập trung khí thế xoay quanh hai chân của hắn, tựa như hai luồng lốc xoáy ,’’RẦM!’’ Bạch Dịch phát lực , nơi hắn từng đứng đại địa nứt nẻ lan tràn ra , thân hình hắn tựa như một con phong mã lao nhanh hướng về phía Đại Đản xung phong tấn công lại, đây là khí kỹ của Bạch Dịch hắn chắc chắn một trong ba tên trước mắt ai lãnh trọn một đòn này đều không thoát khỏi tử trận.
‘’Ám Hàn Tiêu!’’ Triệu Hàn song thủ hồi phục , liên tục phóng xuất ra nhị tiêu nhắm ngay hai chân của Bạch dịch mà đến, ‘’Phốc,Bang!’’ hai tiêu mà Triệu Hàn sử dụng ,một cái bị Bạch Dịch né tránh được, do quá bất ngờ hắn bị một hàn tiêu của Triệu Hàn gâm vào bên trong chân trái,’’Đừng bỏ quên ta chứ!’’ Triệu Hàn cười một tiếng xuất hiện kế bên Tiểu Đản, cả hai cùng nhau bảo vệ cho tuyến sau đang cực lực áp chế tốc độ Đại Đản.
‘’Chết Tiệt!, đi chết cho ta!nát!!’’ mạch máu cùng huyết nhục bên ngoài chân trái Bạch Dịch đang dần kết lại một tầng băng mỏng, do chênh lệch sức mạnh nên, hắn chỉ cần điều động một phần tam khí thế hiện tại của hắn đã làm cho hàn độc trong chân trái tiêu tan không còn, lớp băng mỏng bắt đầu nứt ra , rơi rụng xuống phía dưới.
Lúc này nụ cười của Triệu Hàn cũng không còn nữa, hắn không ngờ rằng còn có thể dùng khí thế loại bỏ hàn độc trong khí kỹ của hắn như vậy,tuy vậy nhưng mà cũng là do khí kỹ của Triệu Hàn chỉ mới ở mức độ khai phá sơ cấp,tuy ở Khí Giới đại lục không phân rõ rệt độ mạnh yếu của một khí kỹ , nhưng thật ra độ mạnh yếu của một khí kỹ được dựa trên mức độ khai phá chiêu thức của khí thế nhân đó, phân làm Sơ,Trung,Cao,Đỉnh,Phàm,Siêu,Tuyệt,Quy Nhất,…. và khi tới mức độ nhất định sẽ còn có mức độ khai phá cao hơn nữa, không chỉ dừng lại ở đó.
Đến thời điểm hiện tại, vẫn chưa có một khí thế nhân nào đạt tới khai phá trung cấp, khai phá khí kỹ còn khó khăn hơn là tăng lên một cảnh giới, vì ở đây là dùng cảm ngộ, kinh nghiệm để tiến hành khai phá đến cấp độ tiếp theo,chứ không phải là bất cứ ai cũng có thể làm được.
‘’Không ổn rồi , khí thế trong thể nội của ta đã sử dụng gần cạn kiệt,còn tên kia hình như chỉ dùng hơn phân nữa một chút ,khí kỹ của ta chỉ có thể thi triển thêm một lần thôi,’’ Triệu Hàn cảm nhận một chút khí thế trong cơ thể sắc mặt khó coi nói với mọi người.
‘’Nếu đã vậy, để ta làm mồi dụ hắn lộ sơ hở, ngươi dùng ám tiêu tập kích hắn, nhớ kỹ ngươi chỉ có một lần cơ hội , nếu ngươi thất bại ta sẽ chết! ,’’ Tiểu Đản tiến lên phía trước , không chờ Triệu Hàn khuyên ngăn đã lao tới công kích Bạch Dịch.’’Nhớ rõ ngươi chỉ có một lần cơ hội!, đừng thất bại!’’ Tiểu Đản quay đầu lại nhắc nhở Triệu Hàn thêm một lần nữa.
‘’Song Kiếm Thủ, ta tới đây tên bạch diện kia!!’’ Tiểu Đản hét to hấp dẫn sự chú ý của Bạch Dịch, lao lên quyền phong liên tục sử xuất ra, Bạch Dịch thấy vậy đón đỡ lấy công kích của Tiểu Đản, ‘’Chết đi!!’’ công kích được một lúc khí thế của Tiểu Đản cũng tận, Bạch Dịch thấy thế liền gào lên, xuất cước đá thẳng vào bụng dưới của Tiểu Đản ‘’Phanh’’.
‘’Ọe,hộc’’Tiểu Đản bị đá thêm một cước , ói ra nước chua từ trong dạ dày, ‘’bắt được ngươi!’’ nhưng lúc này hắn dùng song thủ túm chặt lấy,chân phải của Bạch Dịch , khóe miệng huyết cùng thủy đua nhau trào ra mà hắn vẫn không quan tâm cười dữ tợn.’’Triệu Hàn!!, mau lên!!!’’ sau đó hắn hét to lên tên của Triệu Hàn.
‘’Ám Hàn Tiêu!’’ chỉ thấy Triệu Hàn tụ lực điên cuồng vào một kích cuối cùng này, hàn tiêu thanh lãnh bốc lên sương lam, ‘’Vèo,Phụt’’ trước vẻ mặt ngạc nhiên của Bạch Dịch , âm thanh phá không vang lên ,tiếp theo đó là máu tươi từ hai bên thái dương của hắn trào ra bên ngoài,hai thân ảnh vô lực ngã sấp xuống nền đất,Tiểu Đản bị trọng thương cùng chunh số phận với Phùng Ngạo hôn mê bất tĩnh.
‘’Đại đản , ngươi mau tới dìu một chút Tiểu Đản , ta đi vớt tên Phùng Ngạo lên,’’ Triệu Hàn tiến lên vài bước hướng về phía Phùng Ngạo ngất xỉu đi qua , phân phó cho Đại Đản cứu trợ cho Tiểu Đản,’’Đại Đản!,’’ không nghe thấy được hồi âm, Triệu Hàn quay sang nhìn lại thì hóa ra tên này cũng do tiêu hao quá mức khí thế nên cũng đã ngất đi,hắn cười khổ,’’xem ra một mình ta phải làm hết rồi ah!’’.bỗng lúc này một bàn tay bóp lấy yết hầu của Triệu Hàn, âm thanh từ phía sau hắn vang lên.
‘’La Minh ngươi bỏ vũ khí xuống đầu hàng ngay, nếu không đừng trách ta hạ thủ với thuộc hạ của ngươi,’’ xung quanh lúc này xuất hiện thêm một đội người gồm 12 người , bao vây bắt lấy toàn bộ đám người Triệu Hàn chỉ dư lại một mình La Minh là bọn hắn đề phòng, giữ lấy khoảng cách.