Isekai Maou to Shoukan Shoujo Dorei Majutsu [Light Novel] - Q.1 - Chương 1: Nếu như được triệu hồi (tiếp)
- Home
- Isekai Maou to Shoukan Shoujo Dorei Majutsu [Light Novel]
- Q.1 - Chương 1: Nếu như được triệu hồi (tiếp)
Faltra là một thị trấn có khí hậu ấm áp và nhận được phước lành của dòng sông.
Người dân ở đây vui vẻ tốt bụng, hơn nữa vì hoàn cảnh thoải mái nên không ít mạo hiểm giả định cư ở đây-ở trong trò chơi thiết định chính là như thế.
Câp độ lân cận vùng này đại khái đều là trên dưới 60. Là nơi kết thúc phần mở đầu của cốt truyện. Cậu nghĩ nếu định cư tại đây thì sẽ không thể tiếp tục được game…
Dù thế nào đi nữa, việc nó là một thị trấn xinh đẹp, ấm áp và tiện lợi là điều chắc chắn.
Bức tường đá bên ngoài có hình bát giác.
Những con kênh được xây dựng dọc theo tường thành để dẫn nước từ con sông. Những thủy lộ ở trung tâm thành phố để phân chia dòng nước và tạo một dòng chảy ổn định.
Tường đá và hào có tác dụng ngăn cản các con thú. Động vật hoang dã là mối đe dọa lớn đối với người bình thường. Hơn nữa cũng gây hại cho nông sản nữa.
Tuy nhiên, nếu đối với kẻ thù vượt qua lẽ thường như ma tộc hay ma thú thì nó chắc chắn không đủ
Bảo vệ thị trấn không chỉ có những cách thức vật lý như tường đá và hào.
Ở mỗi góc của tường đá bát giác được xây dựng một tòa tháp.
Cao và hẹp như ăngten.
Chúng tạo thành kết giới bảo vệ thị trấn này.
Dựa vào kết giới mạnh mẽ, thị trấn trở thành nơi an toàn mà cả ma tộc và ma thú cũng không vào được-theo thiết lập là như thế.
Diablo nhắm đến cầu treo ở bờ Tây thị trấn.
Chủng tộc của cậu là 《hỗn ma tộc》.
Đó là một trong những chủng tộc mà player có thể chọn lúc tham gia MMORPG Cross Reverie.
Thiết lập của hỗn ma tộc là-chủng tộc tuy là con người nhưng thừa hưởng dòng máu của ma tộc. Đầu và thân có vết chàm như hình xăm, nhưng cái đó chính là đặc trưng của chủng tộc này. Tuy năng lực cơ thể kém hơn các chủng tộc khác nhưng liên quan đến ma thuật thì lại vượt trội hơn.
Tuy nhiên, vì các chỉ số liên quan đến sinh tử như HP (sinh mệnh lực) hay AGI (nhanh nhẹn) thấp nên nếu muốn trở thành ma thuật sư thì cần phải có đồng bạn ở một bên bảo vệ
Chơi solo nhưng lại chọn làm hỗn ma tộc ma thuật sư như Diablo là khá hiếm.
Vì kết giới của thị trấn ngăn chặn tất cả mọi thứ liên quan đến ma tộc nên hỗn ma tộc hay vũ khí, khôi giáp, vật phẩm được ma tộc chế tạo đều không thể vào xâm nhập thị trấn.
Vì lẽ ấy, bốn phía của thị trấn có cổng, bất cứ ai cũng có thể vào từ đó.
Trong game thì ra vào tự do nhưng ở đây chắc sẽ giám sát nghiêm ngặt hơn
Những loại chuyện này đều có thể đoán trước được
Mọi người trong thế giới này đều “sống”. Họ không phải là những NPC hoạt động theo chương trình như trước kia
Lúc tới trước cửa thành đã là lúc hoàng hôn
Mặt Trời buổi chiều chiếu ánh sáng đỏ lên tường đá của bờ Tây.
Thảo nguyên cậu đang bước đi được nhuộm đỏ như đang rực cháy.
Thật sự là một phong cảnh tuyệt đẹp
Bọn Rem đã quen thuộc nên không nói gì nhưng Diablo xúc động trong bí mật.
Họ băng qua cầu treo.
Có 6 lính gác mặc giáp phục đứng trước cổng thành.
Rem và Shera kéo trang phục lên đến tận côr, dùng tay lật ngược lại, vừa đi vừa che cổ.rõ ràng là muốn giấu kĩ vòng cổ, không muốn cho ai nhìn thấy
Lần này cậu không bị gọi đứng lại.
Cậu có cảm giác bị nhìn chằm chằm. Chắc là bị chú ý rồi.
Thuận lợi tiến vào trong thị trấn.
Bước đi trên đường cái có nhiều tòa nhà bằng đá ở hai bên, Diablo nhắm đến quảng trường.
Có lẽ do thói quen trong game, cậu cảm thấy muốn làm một chuyến tham quan đơn giản. Mục đích là phải nắm rõ tình huống của thị trấn.
Tuy nhiên, vì gần cổng phía Tây vào xế chiều có đông người nên rất lộn xộn.
Thậm chí chỉ việc đi thôi cũng có chút khó khăn rồi.
-Tất cả họ, đều là NPC sao?
Trong game không nhiều đến như vầy. Vì nhiều NPC quá thì trong thị trấn sẽ khó đi, game trở nên mất vui, mặc dù chuyện này đối với trò chơi là chuyện đương nhiên, nó cũng gián tiếp cho thấy sự khác biệt giữa thế giới này và trong trò chơi.
Không có các gian hàng lẫn quầy tiếp tân của hiệp hội mạo hiểm giả , thế nhưng số lượng『người bình thường』 không liên quan đến nhiệm vụ thì lại nhiều vô kể.
Ngoài con người thì cũng có rất nhiều chủng tộc. tinh linh mảnh mai với đôi tai nhỏ dài. Báo nhân tộc có cái tai hình tam giác. Người lùn có đôi tai chó, râu ria rậm rạp. Chỉ trẻ con mới nhìn thấy bán thú nhân có đôi tai thỏ và đuôi. Và hỗn ma tộc có vết chàm trên mặt và thân, không thấy nhiều lắm.
Họ mặc trang phục và áo giáp đơn giản, mang túi da và vũ khí, đi cùng người họ quen biết, nói chuyện phiếm, mua bán hàng hóa.
Ban đầu tuy Diablo cảm thấy rất hứng thú… nhưng cậu vốn không thích đám đông. Bên cạnh đó, cảnh tượng khiến cậu ngạc nhiên liên tiếp diễn ra làm cho dây thần kinh của cậu khá mệt mỏi
-Không xong, mình cảm thấy có chút tệ
Ít phút trước cậu còn không cảm thấy mệt cho dù đã đi một quảng đường dài, bây giờ thì đôi vai như muốn trĩu xuống khiến cho nửa bước cũng khó đi
Trong lúc che giấu cái cổ khi đi song song với cậu, Rem xấu hổ, hai má đỏ bừng và nói.
「…cái kia…」
「…Gì đấy?」
「…Ta, muốn trước tiên đi đến quán trọ.」
Khuôn mặt của cô ấy đỏ bừng, có chút ngượng ngịu
-Muốn đi wc sao?
Nếu là thế thì thật cậu thật vô ý khi hỏi lại.
「Ừm, được thôi. Ta cũng đang định đi tìm một nhà trọ.」
Lúc ấy, một giọng nói truyền đến tai.
「Ủa, Đó là Rem-san và cô gái tinh linh kia, tại sao lại đeo vòng cổ vậy?」
Những lời đó khiến ba người dừng bước. Khi nhận ra thì xung quanh bọn Diablo mọi người bắt đầu túm tụm lại.
Tuy họ xì xầm trao đổi nhỏ với nhau nhưng cậu đều nghe được hết.
「Eh? Chẳng phải hai người đó là triệu hồi sĩ sao?」
「Nhưng sao lại đeo Vòng Cổ Nô Lệ? Cái đó dành cho thú triệu hồi kia mà…」
「Không, không chỉ mỗi thú triệu hồi đâu, nô lệ cũng đeo đấy…」
「Nói vậy tức là, hai người họ đã trở thành nô lệ của người đàn ông đó sao!?còn là hai người? 」
「Suỵt! Nhỏ giọng thôi! …Nhìn xem, cái bộ dạng hung ác của hắn. Dù có là hỗn ma tộc thì cũng không đến như vậy. Còn cặp sừng đó nữa… còn xoắn xoắn, khó nhìn thật…」
「Thiệt tình… biến Rem-sama trở thành nô lệ, chẳng phải là một tên nguy hiểm sao? Có lẽ ta nên thông báo một chút cho hiệp hội ma thuật sư.」
「Tôi nghe được rằng hình như cô gái tinh linh kia cũng xuất thân từ gia tộc quyền quý đấy?」
「Đúng là không phải tinh linh bình thường… biến hai người như vậy thành nô lệ, quả nhiên là một tên nguy hiểm…」
「này, hắn đang nhìn về hướng này kìa. Nếu bị hắn gây sự thì nguy hiểm lắm. Tên này nhất định là gì đó giống như ma tộc đấy.」
Những lời nói thật tàn khốc
Có vẻ như Rem và Shera cũng nghe được những điều đó. Chỉ thấy các nàng đỏ mặt cúi xuống còn đôi vai thì run rẩy.
-Bất ngờ thật. Thì ra trong thế giới này cũng có hệ thống nô lệ?
cậu vốn cho rằng hai người đang xấu hổ về việc bị nhìn vòng cổ, là do bị biết rằng ma thuật nô lệ của mình bị phản phồi, nhưng không phải.
Họ xấu hổ vì bị ngộ nhận là nô lệ.
Vì trong trò chơi không tồn tại hệ thống nô lệ nên cậu đã không nghĩ đến.
Hơn nữa, hình như Rem được gọi “-sama” như người nổi tiếng và Shera cũng “xuất thân từ gia tộc quyền quý”.
-Uwaa, giờ phải làm sao đây!?
Hai cô gái nổi danh trong thị trấn” bị một kẻ biến thành nô lệ và dắt đi”, cuối cùng cậu cũng nhận ra cái sự thực tàn khốc này
Diablo cảm thấy áy náy với các nàng.
Bọn cậu vẫn tiếp tục là tiêu điểm chú ý của mọi người
「Oi, các ngươi, đứng ra đó làm cái gì hả? Chẳng phải mới nói là muốn đến quán trọ sao?」
Nhờ người của thị trấn chủ động tản ra mà họ dễ đi hơn một chút.
Đã đến trước quán trọ.
Đó là một tòa bằng đá, tọa lạc tại vị trí giữa cổng phía Tây và quảng trường.
Nhưng khi đi được nửa đường, cậu đã phải nhờ vào sự chỉ dẫn của Rem và Shera
Trong game thì mỗi thị trấn chỉ có một quán trọ, nhưng ở đây thì có nhiều. Trong game thì không thể vào “tòa nhà không sử dụng”. Những tòa nhà không liên quan đến nhiệm vụ đều đóng cửa.
Tuy nhiên, ở thế giới này thì hoàn toàn khác.
Tất cả tòa nhà đều có thể vào được, cả hình thức bảng hiệu cũng không cố định theo một kiểu. Hầu hết các tòa nhà được làm bằng đá và có hai tầng, mái nhà hình tam giác và cửa bằng gỗ. Nhìn từ bên ngoài thì chúng không có bao nhiêu sự khác biệt.
-Với những RPG truyền thống trước kia, người ta thường làm bối cảnh hình ảnh rất đẹp làm cho người chơi đi lông bông khắp nơi.Thế nhưng mấy cái tiêu đề 3D đối với những kiến trúc ở đây cũng không có chỗ dùng
Tuy nói rằng biết sử dụng ma thuật thì hình như cũng sẽ không bị lạc đường. Nhưng đối với cậu việc không bị lạc đường có lẽ còn khó hơn với việc dùng ma thuật…
Nếu có thể dùng được chức năng bản đồ thì tốt biết mấy.
Diablo bắt lấy tay nắm cửa, kéo cánh cửa gỗ ra và bước vào trong quán trọ.
Thật là, lâu lắm rồi mình mới đến quán trọ của thị trấn a?
Bởi vì tạo ra được một dungeon hoàn mỹ theo ý thích của mình, nên Diablo cũng rất ít khi rời đi cái dungeon kia
Trong game, công dụng của quán trọ không chỉ là phục rồi HP và MP. Tầng trệt trở thành một quán bar, là nơi dùng để thu thập thông tin từ các NPC và nơi giao lưu với các nhóm người chơi.
Trước tiên phải đến quầy tiếp tân đã.
Tại đó là một thiếu nữ báo nhân tộc mọc tai mèo-à không, tai báo dài màu vàng.
Diablo nhận ra đó là một NPC
Cô gái báo nhân tộc lắc mái tóc màu nâu dài đến vai, trên mặt nở nụ cười thân thiện.
「Xin chào☆tôi là khán bản nương ( idol) của quán trọ 《An Tâm Đình》, Mei-chan đây~♪ Kyaha!」
-[Note 1: 看板娘 : khán bản nương hay dịch ra tiếng anh là poster girl]
[Note 2: 偶像 = thần tượng, idol]
[Note 3: Từ gốc Nhật かんばんむすめ (kanban musume), có thể coi là nữ phục vụ, có điều lại mang vai trò tuyên truyền quảng cáo, là hình tượng công chúng của cửa hàng. Cứ nghe nói quán nào đó có em phục vụ rất xinh thì em đấy là ‘khán bản nương’. Vốn tiếng việt kém nên không biết từ nào ngắn gọn thay thế được nên để vậy]
-Aa, ở đây cũng giống như trong game sao?
Cậu cảm giác như vừa an tâm vừa muốn gượng cười.
Biểu hiện như thể cô gái tiếp tân trong thế giới này cũng bình thường thôi, Rem không thèm bận tâm và nói.
「…Xin hãy đưa chìa khóa phòng trọ.」
「Rem-chan, cô đã trở về~☆ Triệu hồi thành công không?」
「…Thành công thì có… nhưng chỉ phần triệu hồi thôi.」
Rem giấu tay ở sau cổ áo
Khán bản nương của quán trọ lộ ra vẻ mặt thắc mắc.
「Sao thế?」
「…Quan trọng hơn… tôi muốn thuê thêm một phòng.」
-Cho mình dùng, đúng không nhỉ?
Vì sẽ cảm thấy rất tệ nếu nhận ơn nghĩa của người khác nên Diablo nghĩ rằng mình sẽ tự trả phí trọ.Thế nhưng trên người cậu lấy đâu ra tiền
Tiền ở thế giới này trông như nào ni?
Trong trò chơi, nó chỉ tồn tại như dạng số liệu xuất hiện ở phía dưới bên phải của cửa sổ. nhưng nó cũng không phải là đạo cụ.
Nó giống như chứa trong loại túi khác. Nhưng tiếc là loại túi da đó không xuất hiện không xuất hiện trong trò chơi.
Tiền của Cross Reverie có đơn vị là “Frith”. Nếu như dùng hình vẽ để miêu tả thì đó chính là đồng tiền đồng, đồng tiền bạc và đồng tiền vàng.
[Note: 赫里斯 : Frith]
Tuy là thế giới khác nhưng việc tiền vàng lưu thông trong cuộc sống thường ngày là không có khả năng. sợ rằng đồng tiền bạc và đồng tiền đồng, cậu không thể tìm thấy.
-Nói cách khác, mình lúc này, không có lấy một cắc tiền trên người?
Nếu cần thì cậu sẽ nhịn đau mang trang bị và vật phẩm đi bán, nếu đây là thế giới có công việc được gọi là mạo hiểm giả thì cậu có thể kiếm tiền một cách đơn giản bằng sức mạnh của Diablo, thế nhưng…
Khán bản nương của quán trọ lại một lần nữa làm một hành động khó hiểu
「Thêm một phòng? là cho anh trai phía sau sao? Yahoo, anh trai. Idol của quán trọ-」
「cái kia!」
Shera đột nhiên cất giọng.
Khán bản nương của quán trọ giật mình, nhưng cũng kịp thời dùng vẻ tươi cười đáp lại
「Cả Shera-chan nữa, yahoo☆ Yêu cầu của bạn là gì? Nếu là chìa khóa thì có ngay♪」
「T-tôi… ơm… m-muốn cho một người khác trọ chung phòng, xin hỏi có thể chứ?」
Mặt cô ấy đỏ lên.
-Không lẽ, cô ấy muốn ở chung phòng với mình
Diablo quyết định ngăn chặn việc này.
「Này ngươi… không lẽ, ý tứ của ngươi là ta đây phải qua đêm chung phòng với ngươi?」
Ý của những lời cậu nói như là 『Ở chung phòng với con gái á? Vậy thì sao ngủ được. Cho nên xin đừng làm như vậy, không thì sẽ có án mạng xảy ra』.
Shera nghiến răng.
「Bởi vì, bởi vì! Ta, không có tiền để thuê hai gian phònga! Nhưng, nếu để ngươi trọ trong căn phòng mà Rem chuẩn bị thì chẳng khác nào Rem mới là chủ triệu hồi vậy!」
Rem cười khẩy.
「…Người đem Diablo đến thế giới này là tôi… vì lẽ đó, tôi, chủ triệu hồi, chuẩn bị phòng cho Diablo là điều tất nhiên thôi. Có hiểu không? Cô nên hưởng thụ sự nhèo túng một mình thì tốt hơn đấy.」
「Không phải! Tôi là chủ triệu hồi! Vì lẽ đó, chủ triệu hồi và thú triệu hồi ở cùng nhau là chuyện rất bình thường!」
「…Không, Diablo ưu tú nên ở cùng với người ưu tú. Nói cách khác là với tôi… thế cho nên, ơm… hắn sẽ trọ trong phòng mà tôi chuẩn bị… không, trong phòng của tôi.」
Tuy rằng Diablo không có tiền.
Thế nhưng, vừa mới tới đã ở chung phòng với con gái, chuyện này nó sẽ thế nào!?
Trên hết, cả Rem và Shera đều không có ý định nhượng bộ cho đối phương.
*Bộp bộp*, đột nhiên khán bản nương của quán trọ vỗ tay.
「Vân~g. Một phòng lớn dành cho ba người, quý khách, xin đi lối này~☆」
Shera bắt đầu lúng túng.
「Eh!? Không không, như thế sẽ rắc rối đấy!? Tại sao tôi phải ở chung phòng với Rem chứ!?」
「…Tôi không muốn ở cùng phòng với con tinh linh ngu ngốc này, thật không thoải mái.」
Khán bản nương mỉm cười lần này có chút không đúng. Nếu như có chút hiệu ứng âm thanh 『hừng hực hừng hực hừng hực…』 chạy sau nền thì sẽ rất có lực rung động
「Nha~, cứ tranh chấp thế này sẽ gây phiền hà cho nhân viên tiếp tân☆ Cứ cho những đứa trẻ hư thế này ở cùng một phòng là xong♪」
Khi Rem định phản đối, thế nhưng lần này nụ cười cuối cùng cũng biến mất.
「Đuổi ra ngoài ?」
Trước áp lực ấy, Rem và Shera quyết đoán gật đầu lia lịa.
Khi mỉm cười trở lại, khán bản nương giao chìa khóa cho Diablo.
「Đây. Ban đêm khe khẽ thôi nhé? Đây là yêu cầu từ idol của quán trọ, Mei-chan đấy☆」
Cậu nhận chìa khóa sắt cũ kĩ và nặng trịch từ tay cô ấy
Ở chung phòng với hai cô gái á…?
Không làm cho người khác phát hiện ra đôi tay đang rủn rẩy của mình là một chuyện phi thường khó khăn
\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\\ phân cách tuyến //////////////////////////////////////////////////
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: