Isekai Maou to Shoukan Shoujo Dorei Majutsu [Light Novel] - Q.1 - Chương 1: Nếu như được triệu hồi
- Home
- Isekai Maou to Shoukan Shoujo Dorei Majutsu [Light Novel]
- Q.1 - Chương 1: Nếu như được triệu hồi
Gương mặt của hai cô gái không ngừng tiếp cận cậu
Là giấc mơ à-Takuma phán đoán như vậy.
Một cô gái trong đó, dù nhìn kiểu nào cũng là tinh tinh.
Người còn lại, trên đầu mọc đôi tai hình tam giác trông như tai mèo.
Cả hai đều xinh đẹp và họ không thể là con người tồn tại trong thực tế được.
Thế cho nên mới nghĩ là mơ, Takuma phán đoán một cách khách quan, không ngừng ngắm nhín gương mặt của hai cô gái xinh đẹp đang hướng tới gần cậu-
Cảm xúc từ đôi môi là thật
Đôi môi mềm mại của các cô gái chạm vào hai khóe môi của cậu như nụ hôn.
Đồng thời cậu cũng cảm nhận được thân nhiệt của hai cô gái, nó thật nóng như đang bị thiêu đốt vậy.
Cảm xúc khi tiếp xúc với đôi môi đó, mềm mại như kem tan chảy.
có còn chứa chút vị ngọt, giống như mùi hương của con gái.
Đây không phải là tưởng tượng, những kinh nghiệm mà cậu chưa từng thể nghiệm qua đang tràn vào đầu cậu
Cậu cuối cùng cũng nhận ra tất cả tình huống này đều là thực.
-Mình được hôn? Tại sao?
Sự việc xảy ra quá đột ngột.
Takuma ngơ ngác nhìn lên bầu trời.
Mà hai cô gái đã sớm biến mất khỏi tầm mắt của cậu.
Ngẩng đầu lên chỉ thấy một bầu trời xanh rộng mênh mông không ngừng trải ra về bốn phía .Cũng không phải là cái trần nhà quen thuộc của cậu.
Và, bộ dạng của cậu cũng khác.
Còn có bộ quần áo và chiếc áo choàng này?
Đó không phải là chiếc áo thun và cái quần sọt cậu mặc ở trong phòng.
Mà là một bộ ý phục màu đen, còn có chiếc áo choàng xa hoa.
Ở trong tay cậu thì đang nắm một thanh trượng toát lên hào quang màu đen.
Cậu ngắm nhìn xung quanh.
Nhưng dù nhìn thế nào thì đó cũng không phải là phòng cậu.
Đó là một nơi có hình bát giác với các cạnh dài khoảng 5 mét.
Mà Takuma đang ngồi dạng chân trên ở trung tâm một đàn tế bằng đá.
Xung quanh là 4 cây cột trụ đá.
Ở đỉnh mỗi thạch trụ có phát ra ánh sáng, nhưng đó không phải là lửa hay điện, mà là cái loại cháy tí ta tí tách – lân quang. Nói đơn giản thì nó giống như hiệu ứng ma pháp trong trò chơi.
Nhìn ra bên ngoài, cảnh vật bốn bề đều là một màu xanh da trời.
Có lẽ cậu đang ở trên đỉnh một tòa tháp cao nào đó bơi vì nhìn ra bên ngoài cũng chỉ thấy mỗi bầu trời
Ở nơi ấy, ngoài bản thân cậu ra thì-
Có hai cô gái.
Trong đó một bên là tinh tinh. Đó chỉ là suy nghĩ của cậu. Điều này làm cho nghi ngờ đôi mắt của mình.
Có đôi tai dài.
Điểm đặc biệt lớn nhất của Tinh linh tộc là đôi tai dài
Mái tóc vàng như hoàng kim tan chảy, một vật trang trí bằng cỏ được đặt trên đầu.
Mặc bộ quán đầu y màu xanh biếc, vì chỉ được buộc đây đó bằng dây nên làn da thoắt ẩn thoắt hiện.
[Note: 贯头衣 chỗ này tớ cũng không biết diễn tả như thế nào và bộ y phục đó]
Ở thắt lưng mang ống tên cùng một cây cung lớn ở sau lưng
Cổ, thân thể lẫn tay chân đều thon dài. Nếu chỉ với những điểm đó thì đó chính là những hình ảnh quen thuộc về tinh linh mà Takuma biết, nhưng đằng này từ phần hở ra của bộ y phục màu xanh là một bộ ngực căng phồng, khiến cho hình ảnh trở nên khác biệt rõ ràng với những ấn tượng bên trong cậu.
Bên còn lại-
Là cô gái có đôi tai mèo trên đầu.
Màu đôi tai với màu mái tóc dài đến eo đều là màu đen óng ánh.
Ở thân thể nhỏ nhắn đó, có thể thấy một cặp đùi săn chắc cậu hiểu rằng nó đã trải qua luyện tập.
Đôi mắt sếch như mắt mèo và cặp lông mày kiên quyết cho thấy ý chí kiên cường của cô gái. Biểu cảm của cô ấy giống như một con búp bê, điều đó khiến ta phải chăm chú nhìn vào cô ấy .
Trang phục là một chiếc vest cao tới ngực, vai khoác một chiếc jacket, trên eo vắt thắt lưng da rộng. Quanh hông mặc một chiếc váy xếp tầng, còn chân bên kia thì do cậu đang ở trên tế đàn cao nên không nhìn thấy được.
Cô gái tai dài thì xinh đẹp, còn cô gái tai mèo thì có vẻ khá dễ thương.
Takuma có ấn tượng với ngoại hình đặc trưng của hai người họ.
-Quả nhiên là tinh linh và… hình như, đó là báo nhân tộc?
Ở trong trò chơi MMORPG Cross Reverie, lúc mới bắt đầu game thì người chơi sẽ chọn chủng tộc mình thích và có thể điều chỉnh những thông số kĩ thuật về dung mạo, vóc dáng.
Lúc ấy, trong khi phân vân là nên chọn chủng tộc gì, cậu có thấy Tinh linh và báo nhân tộc.
Tinh linh là chủng tộc xuất sắc về khả năng tấn công cự ly xa như cung.
Còn báo nhân tộc là chủng tộc có hành động linh hoạt và lực tấn công mạnh, theo như thiết lập là như vậy.
-Toàn bộ mấy điều này, giống như đang ở trong thế giới Cross Reverie.
Nếu thế thì, tòa tháp hiện tại là đâu?
Nhìn khung cảnh thì cảm giác giống như đã gặp ở trong game… nhưng cậu hoàn toàn nghĩ không ra
Takuma là một trong những người chơi cấp cao của Cross Reverie. Bởi vậy số lượng kiến thức cậu nắm giữ vượt xa một người chơi thông thường.
Thế cho nên trong lúc quyết tâm nhớ ra tòa tháp mà mình đang ở, cậu quan sát xung quanh một cách cẩn thận.
Nơi này là thật, không phải là tưởng tượng.
Xúc cảm của đá.
Vết tích của vũng nước đã khô.
Trên bầu trời rộng lớn, có đám mấy đang trôi
Vì nơi đây khá cao nên những cơn gió thổi mạnh thổi qua tạo ra âm thanh vù vù.
Lở lừng trên bầu trời là ánh nắng trắng như tuyết, màn hình tinh thể lỏng không thể tạo ra được cái cường độ chiếu sáng đó
Mùi.
Mùi của đất và rêu, đặc trưng của tòa tháp đã cũ kĩ, được gió cuốn nhè nhẹ theo.
Những mảnh đá cuội vỡ nằm trên sàn thì nhảy múa như những cánh hoa hồng
Độ phân giải khủng như thế, không biết rốt cuộc phải dùng bao nhiêu màn hình mới có thể làm hoàn chỉnh những quanh cảnh này. Tất cả thật sự rất sống động.
Takuma bắt đầu tự hỏi
Đây là hiện thực sao?
Tuy nhiên, những hình ảnh này chắc chắn cậu đã gặp trong game.
Cô gái báo nhân tộc thì thầm bằng giọng nhỏ đến nổi gần như bị gió xóa đi mất.
「…Vậy là, Nghi Thức Nô Lệ đã kết thúc.」
Nghi Thức Nô Lệ á?
Takuma cuối cùng cũng nhớ ra tên và công dụng của tòa tháp này.
Trong MMORPG Cross Reverie tồn tại nhiều thứ như “
Chỉ ”.
Và với skill kém hiệu quả được gọi là “lãng mạn”, những người nghiêm túc như Takuma chẳng bao giờ chọn.
Ví dụ, Takuma đang chọn hệ thống nghề nghiệp được gọi là 《Ma thuật sư trong đó có một nhánh do chính loại kĩ năng lãng mạn tạo thành
Một nhánh được gọi là 《Ấu đả ma thuật sư》, tuy là ma thuật sư nhưng lại rèn luyện theo lối tấn công cự li gần.
[Note:殴打魔术师 ]
Và nhánh lãng mạn còn lại, hình như là-
Cô gái tinh linh nói một cách vui vẻ.
「Triệu hồi thành công! Vậy là cuối cùng mình đã có thể trở thành 《Triệu hồi sĩ》 rồi!
Phải, là 《Triệu hồi sĩ》.
Ma thuật sư được thiết lập là 『mạnh nhất trong việc sử dụng ma thuật dựa trên các nguyên tố Thổ, Thủy, Hỏa, Phong còn có Quang và Ám.Hoàn toàn bỏ qua các kĩ năng ma thuật nguyên tố, chỉ tập trung vào các kĩ năng triệu hoán . Nghề nghiệp lãng mạn như vậy chính là 《Triệu hồi sĩ》.
Cách chiến đấu của họ là 『thuần phục triệu hồi thú và gọi chúng ra chiến đấu』.
Tuy nhiên, mặc dù triệu hồi thú là quân tiên phong nhưng khả năng công kích của chúng thấp. Nếu đem so sánh với ma thuật nguyên tố cùng level thì sức công kích của ma thuật nguyên tố mạnh hơn gấp mấy lần.
Phòng thủ thì phải lấy đồng đội ra làm khiên, dùng bản lĩnh của bản thân để chạy vòng vòng, phải đánh bại đối thủ trước khi bị công kích, đa số mọi người đều làm như vậy
Vì lý do đó, 《Triệu hồi sĩ》 rất yếu và thường bị trêu chọc là 『Triệu hồi sĩ kìa bây * cười* 』 hay 『Nếu muốn có sủng vật thì đi chơi trò chơi khác đi』.
Nếu như có liên quan đến 《Triệu hồi sĩ》 thì nơi này là-
Điểm triệu hồi 《Tinh hàng Tháp》.
Đây là nơi dùng để triệu hồi thú và thuần phục nó. Hình như cũng có thú triệu hồi đặc biệt nhận được trong các sự kiện nhưng bình thường thì đều nhận ở chỗ này.
Takuma đang ở trên đàn tế, tại nơi mà thú triệu hồi được gọi sẽ xuất hiện…
Cô gái báo nhân tộc nói.
「…Tôi thấy có chút hiểu lầm ở đây. Thú triệu hồi này là do tôi triệu hồi. Ma thuật của cô cũng không có thành công.」
Cô gái tinh linh liền tức giận tiến hành bác bỏ.
「Hảả!? Tôi chẳng hiểu cô đang nói cái gì cả!? Tôi cũng vừa dùng thần chú triệu hồi mà!? Hơn nữa- t-tôi đã cố gắng làm Nghi Thức Nô Lệ rồi đấy thôi! Đ-đã làm việc đáng xấu hổ là h-h-hôn rồi đấy thôi!?」
「…T-tôi cũng có làm mà… Hơn nữa, triệu hồi ra dạng người, tôi chưa từng nhìn thấy. So với thông thường thì đây hẳn là thú triệu hồi hùng mạnh, ma lực của tinh linh sao có thể làm được. Nói tóm lại, suy theo cách bình thường, đây là thú triệu hồi được gọi bởi tôi.」
「Không phải! Là tôi!」
Hai cô gái cãi nhau.
Takuma đã hiểu được tình huống hiện tại.
-Nói tóm lại, chỗ mình đang đứng hiện tại là một thế giới tương tư như Cross Reverie, hơn nữa cũng không phải được gọi đến với tư cách là một người chơi…
Hai cô gái nói hầu như cùng lúc.
「…《Diablo》 là do tôi triệu hồi.」
「《Diablo》 là do tôi triệu hồi!」
Sakamoto Takuma-à không, là Diablo được triệu hồi đến thế giới khác.
Tuy nhiên, với thân phận là thú triệu hồi của một trong hai cô gái triệu hoán tới.
†
Takuma hồi tưởng một chút về thiết lập về thú triệu hồi ở trong Cross Reverie
Thú triệu hồi được thiết lập là vật đối địch với ma tộc hay ma thú. Chúng được triệu hồi sĩ triệu hồi và sai sử.
Tuy không thể nói nhưng chúng có trí thông minh cao, có thể phóng ra những đòn công kích uy lực. Cũng có một ít mang hiệu ứng đặc biệt như hồi phục.
Tuy nhiên, khiến chúng nó phục tùng là một việc khó khăn nên phải dùng đến 《Nghi Thức Nô Lệ》 cũng như 《Vòng Cổ Nô Lệ》.
Thú triệu hồi sau khi được đeo vòng cổ trong nghi thức thì sẽ phục tùng tuyệt đối mệnh lệnh của người triệu hồi.
-Mình sẽ phải phục tùng tuyệt đối sao!?
Nhớ lại thiết lập, Takuma không khỏi tái xanh cả mặt
Nếu như mọi thứ trong thế giới này thật sự giống như thiết lập đặt ra trong Cross Reverie từ đầu đến đuôi thì cậu, người được gọi đến như thú triệu hồi, từ nay về sau sẽ phải phục tùng một trong hai cô gái này.
Mỹ nữ Tinh linh tóc vàng, tay chân thon dài ngoài ra còn có bộ ngực to-?
Hay thiếu nữ tai mèo không biểu cảm, xinh xắn nhỏ nhắn-?
Cảm giác như phục tùng bên nào cũng được cả.
Ấy không không, không nên thả lỏng cảnh giác như vậy!
Vừa bị sự cám dỗ đánh bại trong nháy mắt, Takuma lắc đầu lia lịa đem cái ý nghĩa vừa nãy ném ra ngoài.
Hai cô gái xoay tầm nhìn hướng về phía Takuma đang lắc đầu.
Nếu hai bên cứ tiếp giục tranh giành thì cũng sẽ không có kết quả- nên thiếu nữ tai mèo hướng về bên này nói.
「…Ngươi có hiểu những lời của bọn ta nói không?」
「A, ưm.」
Cậu nhỏ nhẹ trả lời đồng thời gật đầu đáp lại
Cô gái tinh linh và cô gái tai mèo đối với tình huống này có chút ngoài ý muốn, trố mắt ngạc nhiên.
「Có thể nói!?」
「…Thật bất ngờ. Không những hiểu được ngôn ngữ mà còn nói được…」
「Quả đúng là tôi có khác! Tuy chỉ mới triệu hồi lần đầu nhưng đã gọi được một sinh vật tuyệt vời như vầy!」
Nghe những lời như thế, tai mèo liếc mắt trừng tinh linh.
「…Đã nói bao nhiêu lần rồi, người triệu hồi được Diablo là tôi, không phải cô.」
「Tôi cũng đã nói bao nhiêu lần rồi! Rằng Diablo đáp ứng lời gọi của tôi mới phải xuất hiện!」
Hai người lườm nhau với ánh mắt thù địch
Rốt cuộc thì ai trong hai người mới là chủ triệu hoán của mình, có vẻ như đó mới là vấn đề đang được trang chấp.
Nhắc mới nhớ, hai triệu hồi sĩ hợp tác để gọi được một thú triệu hồi mạnh mẽ, ở trong trò chơi hình như cũng có cái tính năng này.
「…Hiểu rồi… nếu cô đã khăng khăng như vậy thì sao chúng ta không thử kiểm tra xem Diablo sẽ phục tùng ai?」
Tinh linh chấp nhận trong lúc khinh thường tai mèo.
「Được thôi! Cứ thế đi! Maa, vì hắn là thú triệu hồi của tôi nên phục tùng tôi là cái chắc rồi!」
Một sự triển khai quái lạ.
Cô gái mèo tiếp cận cậu.
「…Nhân danh Rem Gareau, ta ra lệnh cho ngươi. Hãy giơ tay phải lên.」
Có vẻ như họ tên cô ấy là Rem Gareau. Vậy Rem chính là tên cô ấy?
Takuma vừa nghĩ vừa ngoan ngoãn giơ tay phải lên.
Thế nhưng tinh linh lại đưa ra kháng nghị.
「Nếu là mệnh lệnh kiểu đó thì nghe theo cũng là chuyện bình thường thôi! Có giỏi thì yêu cầu việc gì đó phi lí hơn một chút đi!」
「…Kẻ thua cuộc mà không muốn chấp nhận thật xấu xí, nhưng như vậy cũng tốt thôi… Diablo, ta ra lệnh cho ngươi. Hãy véo nhẹ má của con tinh linh đó.」
「Chẳng phải mệnh lệnh đó cũng quá bình thường sao!?」
Tinh linh không khỏi.
Nhưng cậu bối rối nghiêng đầu.
「Eh? Nhưng tôi không muốn làm việc đó đâu…」
Câu trả lời này khiến Rem rất kinh ngạc. Bởi vì đó là từ chối mệnh lệnh. Điều này cũng nói lên rằng, cô ấy không phải là người triệu hồi của cậu- không ngờ cũng có chuyện này sao?
Tinh linh ưỡn bộ ngực hùng vĩ lễ, khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười.
「Thấy chưa! Thấy chưa thấy chưa thấy chưa thấy chưa thấy chưa! Quả nhiên tôi mới là người triệu hồi! Vì lẽ đó, hắn là thú triệu hồi của tôi Diablo ! Nhân danh Shera, ta ra lệnh cho ngươi! Hãy vỗ một phát thật mạnh vào mông con báo nhân tộc đó!」
「…Ra mệnh lệnh bạo lực với người khác như vậy, tôi thật nghi ngờ về phẩm hạnh của cô.」
Rem đưa ra phản đối
chờ một chút, không phải vừa rồi cô cũng ra lệnh một điều tương tự như vậy sao-Takuma nghĩ ở trong lòng.
「Tôi cũng không muốn làm việc đó đâu…」
「Tại sao chứ!?」
Tinh linh trừng hai con mặt như muốn đem con ngươi ép ra ngoài,
Takuma lại nghiêng đầu cảm thấy không giải thích được
-Có chút kì lạ? Không cảm thấy lực cưỡng chế nào đang tác dụng mình dù mình đã từ chối những mệnh lệnh kia. Hay nguyên nhân là do bản thân mình là một người chơi sao?
Rem trừng mắt nhìn Shera.
「…Có vẻ như vì cô chiếm chỗ triệu hồi của tôi cho nên đã xảy ra sự cố, khiến cho lực cưỡng chế xuất hiện vấn đề.」
「Có lộn không!? Tôi đã nhắm chỗ này từ trước rồi kia mà!? Tôi đã nghĩ là nếu làm ở đây thì không chừng mình sẽ triệu hóa được Ma Vương của thế giới khác cũng nên!」
「…Đáng lẽ tôi nên đuổi cô đi ngay từ đầu… nhưng bây giờ vẫn chưa muộn. Tôi sẽ loại bỏ kẻ quấy nhiễu và bắt đầu Nghi Thức Nô Lệ lại một lần nữa … Bởi vì Ma Vương của thế giới khác là của tôi…」
Rem lấy ra một tinh thể trong suốt từ chiếc thắt lưng da.
Shera cũng cầm cây cung mang sau lưng.
Nếu cứ thế này thì một cuộc chiến sẽ bắt đầu mất.
Đánh nhau là không tốt.
Cứ giữ tình tĩnh rồi chuyện đâu còn có đó-Takuma nghĩ. Bình tĩnh vận dụng đầu óc, cậu định dùng lời nói để thuyết phục hai người họ, nhưng bất thình lình cậu trở nên đông cứng.
-Cái kia? N-nói chuyện với con gái thì nên nói thế nào nhỉ?
Takuma kiểm tra trí nhớ.
Lần cuối mình nói chuyện với con gái là khi nào ấy nhỉ?
Hơn một năm trước!? Ấy không, nhân viên của cửa hàng tiện lợi mà mình đi cách đây không lâu là phái nữ mà, lúc đó… nó có thể coi là trò chuyện sao!?
Thế giới thực thật vô vọng.
Dù ở trong game thì vẫn vậy, bởi vì những cái hành vi Ma vương của cậu nên cũng chẳng trò chuyện được với ai cả
-À không! Có chứ! Mình có nói chuyện!
Rất gần đây, mình đã nói chuyện với con gái!
Takuma hướng sang Rem và Shera vẫn đang đánh nhau, dựa vào kinh nghiệm ít ỏi, cậu lên tiếng.
「Tốt hơn là mau dừng cuộc chiến nhàm chán này lại đi. Các người hiện giờ, đang ở trước mặt 《Diablo》 đấy!」
Hai người họ đột nhiên ngừng cử động.
Sau đó nhìn về hướng này cậu.
-Tuyệt, chính là đây!
Vừa dùng giọng điệu như Ma Vương đối với đám người chơi khiêu chiến. Nếu như thế này thì mình có thể nói chuyện với những người chơi nữ mà không gặp vấn đề gì.
Đã nghĩ ra cách nói chuyện với con gái, Takuma cảm thấy vui vẻ và muốn bày ra tư thế chiến thắng.
Tuy nhiên, cậu cố chịu đựng.
Bởi vì Ma Vương làm sao có thể bày ra tư thế chiến thắng được.
「Ta không thích một trận chiến vô nghĩa! Cuộc chiến giữa những con kiến hôi khiến ta thật nhàm chán… do đó, ta ra lệnh cho các ngươi. Hãy bắt tay làm hòa… hơn nữa còn phải tươi cười! 」
Rem liếc mắt.
「Ai… thèm làm hòa với con tinh linh ngu ngốc này-!?」
Shera cau mày.
「Hảả!? Lỗi là do con báo nhân tộc nhỏ bé kia mà, nếu cô ta chịu xin lỗi thì may ra-!?」
Biểu hiện của hai người họ bắt đầu biến dạng một cách kì lạ.
Mi mắt nhắm lại một cách lúng túng, khóe miệng trong lúc nói chuyện thì co giật
Sự thay đổi không chỉ có ở gương mặt.
Rem cầm tinh thể trong tay trái, tay phải trống rỗng đưa ra phía trước.
Shera hạ cung xuống, cũng giống vậy tay phải cũng giơ ra .
Hai người họ bước từng bước về phía nhau.
「…Ch… chuyện… chuyện quái gì thế này!?」
Khuôn mặt không biểu cảm của Rem từ đầu đến giờ, lúc này đang mỉm cười.
Shera cảm thấy sợ hãi.
「Không… dừng lại… tại sao, cơ thể của tôi, sao lại tự ý cử động!?」
Đôi mắt như muốn khóc, nhưng mép môi thì nâng lên.
Họ bị ép bắt tay nhau.
Hành vi kì lạ với nụ cười cực kì khó coi này là…
Theo như mệnh lệnh của Tamuka thì các cô gái phải bắt tay làm hòa kèm theo nụ cười.
Lúc này ở cổ hai người bị một cái vòng sáng màu đen bám lấy .
*Ba*…… Âm thanh trầm thấo vang bên tai.
Sau đó, *cạch!*, có âm thanh như tiếng khóa.
Một vòng cổ thô ráp xuất hiện trên trên chiếc cổ mảnh mai của Rem và Shera. Cái vòng cổ ấy là một thứ giống như sắt nhưng lại rất rắn chắc.
Rem sờ tay vào cổ mình, mắt mở to.
「Đây là… 《Vòng Cổ Nô Lệ》!?」
Shera cũng kiểm tra cổ mình và cất giọng như tiếng hét.
「Tại sao!? Tại sao!? Cái này phải xuất hiện trên người thú triệu hồi mới đúng!?」
「…Đúng vậy, 《Vòng Cổ Nô Lệ》 xuất hiện chứng tỏ rằng 《Nghi Thức Nô Lệ》.đã được tiến hành」
Takuma nghiêng đầu thắc mắc.
「Hửm? 《Nghi Thức Nô Lệ》? Với ta á?」
Rem gật đầu với gương mặt thắc mắc.
「V-vâng…… ơm, khi cái nghi thức ma thức được tiến hành, đáng lẽ phải…」
Takuma quan sát thân thể của cậu.
Trang phục màu đen 《Hư Vô Đen Tuyền》 được đính kèm áo choàng xa hoa 《Bức Màn Mây Đen》.
Khi cậu thử chạm vào đầu, ở đó có một thứ như cặp sừng sơn dương-đấy chính là vật phẩm 《Vương Miện Vặn Vẹo》.
Và, ngón giữa của tay trái-
Ở đó là một món trang sức như được tạo từ ngọn lửa được đông cứng , là chiếc nhẫn có đính viên đá quý màu đen.
Đối với hình dáng chiếc nhẫn, Takuma vẫn còn nhớ rõ
《Nhẫn Ma Vương》.
Trong trò chơi Cross Reverie, nó là một vật phầm cực kì hiếm có, có hiệu quả vô song trước đối thủ là ma thuật sư. Hiệu ứng đó được gọi là 《Phản Hồi Ma Thuật》.
Vì ma thuật phục hồi và hỗ trợ cũng bị phản hồi nên cách sử dụng rất khó.
Takuma phỏng đoán.
-Nói cách khác, do chiếc nhẫn này mà ma thuật nô lệ của hai người họ bị dội ngược lại sao? Chắc là như vậy.
Tuy rằng ma thuật nô lệ là đối với Takuma thi triển thế nhưng nó lại bắn ngược về phía các cô gia chủ triêụ hồi kia
†
「… 《Phản Hồi Ma Thuật》 có năng lực thật khủng khiếp nhưng… tôi không thừa nhận loại chuyện này.」
「Tôi cũng vậy! Tôi không muốn làm nô lệ cho thú triệu hồi đâu!」
Rem và Shera hét lên.
Takuma nghiêm túc suy nghĩ.
-Để hai người họ cứ tiếp tục bất mãn như vầy thì cảm thấy thật khó chịu.
Hiện tại, Takuma đã thành công trong việc kiểm soát hai người họ.
Tuy nhiên, 《Nghi Thức Nô Lệ》 của Cross Reverie, theo như mô tả thiết lập thì không phải là thứ mà player muốn dùng lúc nào cũng được.
Thú triệu hội mạnh mẽ tồn tại trên thế giới muốn nghe theo lời của tộc người nhỏ bé, lý do duy nhất chính là do ma thuật. Thiết đặt ban đầu cũng chính là như vậy
Thú triệu hồi là 『sinh vật sẽ không phản kháng ở trong trò chơi 』.
Đó là lý do mà phạm vi hiệu lực và điều kiện của 《Nghi Thức Nô Lệ》 trở nên không rõ ràng. Ít nhất thì không có chuyện chúng đột nhiên nổi loạn.
Có vẻ như cậu đã rơi vào một hiện thực giống Cross Reverie. Nơi được gọi là thế giới khác. Nếu như tất cả những thứ này không phải là mơ…
Ở thế giới khác này, 《Nghi Thức Nô Lệ》 sẽ có hiệu quả như thế nào?
——— Nếu như đã thì triển được thì cũng có khả năng giải trừ?
Nếu cứ như này thì thật là phiền phức
Theo như trong trò chơi, lúc không xuất hiện thì thú triệu hồi sẽ hóa thành vật phẩm được sở hữu bởi người chơi
-“Hóa thành vật phẩm” là như thế nào?
Theo như cách nhìn từ trong trò chơi, thú triệu hồi hóa thành tinh thể. Bản thân cậu không muốn nghĩ đến chuyện hóa thành tinh thể chút nào.
Bởi vì có Vòng cổ Nô lệ, nếu như cậu ra lệnh hóa kết tinh thì họ cũng sẽ không cự tuyệt được
-Đầu tiên, phải hỏi xem có khả năng giải trừ không đã.
「Oi, các ngươi, ngay cái ma thuật mà bản thân dùng cũng không có cách giải trừ sao?」
Hai người đang cãi nhau nhìn về hướng này cùng một lúc.
Rem liếc mắt.
「…Nếu có thể thì ta đã làm rồi.Không phải ta không muốn giải trừ mà là không biết phương pháp giải trừ. Nếu đến thị trấn thì có lẽ sẽ tìm ra cách… hoặc là… nếu chủ nhân chết thì ma thuật sẽ được giải trừ.」
「Nga?」
Một giọng nói hơi run rẩy. Tuy đã đóng vai Ma Vương nhiều năm nhưng chỉ đáp trả 「Nga」 là sự cố gắng hết sức của cậu.
Tuy nhiên, nó có vẻ hiệu quả. Điều này làm cho Rem cảm thấy hối hận.
「…Phương pháp đó chỉ là ví dụ thôi. Nếu thú triệu hồi có sức mạnh mà bọn ta có thể đánh bại thì việc triệu hồi chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Sự chênh lệch giữa thực lực… ta hiểu chứ.」
Một giọng nói sợ sệt.
Đóng vai Ma Vương cho đến bây giờ, cho thấy khả năng phản hồi ma thuật, đối với Rem và Shera mà nói Takuma được xem như “sự tồn tại phi phường cường đại”.
Thế cho nên giọng nói hơi run rẩy của cậu mới được hiểu là “đang nổi giận”.
Bởi vì không bị hai cô nàng nhìn ra khuôn mặt thật sự, cậu cảm thấy thật yên tâm.
-Mình hiện giờ rất mạnh sao?
Đúng là 《Phản Hồi Ma Thuật》 có hiệu lực nhưng biết đâu chỉ có trang bị được chuyển qua từ thế giới game. Không phải là không có loại khả năng này
Trong game, Takuma là 『Ma Vương』 mạnh nhất đã đạt đến cấp độ cao nhất 150, thuần phục nhiều loại ma thuật nguyên tố và võ thuật, ma thuật đều nghiên cứ đến mức tận cùng.
Tuy nhiên, trong trạng thái không có menu window lẫn shortcut icon, cũng không thể thao tác chuột hay bàn phím, coi như cậu biết ma thuật cũng vô dụng
Ấy không, cho dù có dùng được ma thuật đi nữa…
-Nếu như cấp độ trung bình của thế giới này cao hơn 150 thì nguy mất.
Nói tóm lại, cậu phải kiểm tra xem sức mạnh của mình có tương đối hay không. So với người khác và ma vật thì nó khác biệt đến mức độ nào.
Người của thế giới này—— nói cách khác chính là xem biểu hiện của hai cô gái này.
「Oi, các ngươi.」
Cô gái tinh linh chu môi.
「Ta nói! Dừng cái cách gọi “các ngươi” đi! Ta là thiên tài triệu hồi sĩ có tên Shera L. Greenwood đàng hoàng mà!」
-Hửm? Greenwood?
Cậu cảm giác như mình đã thấy dòng họ đó trong tài liệu thiết lập nào đó. Tuy đã cố gắng nhưng cậu không thể nhớ ra.
「Hừm… hiện tại gọi “các ngươi” là ổn rồi. Nếu nói thêm mấy điều đó nữa thì ta sẽ nổi giận đấy.」
「Uuu… t-ta biết rồi.」
Xem ra hiệu quả của việc đóng vai Ma Vương có vẻ vẫn chưa bị yếu đi.
Tuy nhiên, sẽ có lúc cậu phải thể hiện ra năng lực thật sự. Nên hiện tại cậu phải kiểm chứng năng lực.
Vì Tinh Hàng Tháp là nơi chỉ dùng để triệu hồi nên thật chật chội.
Trường hợp quá yếu thì không sao, nhưng cậu phải lo đến trường hợp quá mạnh.
Nếu như đòn ma thuật công kích thử nghiệm lây lan hơn dự tính-hai người này và cậu chắc chắn sẽ bị thổi bay.
「Gần đây có monster không?」
「…Có mấy con thú thỉnh thoảng đi ra từ rừng… gần thị trấn thì nhiều hơn.」
Takuma thở phào nhẹ nhõm.
Vì đang trong tình trạng chưa rõ sức mạnh của mình thế nào nên cậu không muốn đột ngột chiến đấu.
Nếu cư xử rụt rè thì sẽ bị Rem và Shera nghi ngờ năng lực.
Phải tỏ ra mạnh mẽ mới được.
「Hừm… không có monster sao? Đúng là một nơi nhàm chán nhỉ… Maa, thôi được rồi. Nếu có tảng đá thích hợp thì ta sẽ thử nghiệm lên nó vậy.」
Cậu bắt đầu bước đến cầu thang.
Tuy trong kí ức thì đó là một nơi mơ hồ nhưng cậu cảm thấy nhẹ nhõm khi sắp xuống cầu thang.
「Khoan đã! Đừng có tự ý đi chứ! Ngươi là thú triệu hồi của ta kia mà!?」
Giọng của Shera phát ra từ sau lưng.
Rem thì thầm.
「…Không phải là thú triệu hồi của cô.」
Nhanh nhẹn bước đi, Rem đến bên cạnh Takuma.
Đôi mắt như mắt mèo nhìn lên.
Thiếu nữ tai mèo nhỏ bé. À không, chính xác là tai báo. Tại thuộc báo nhân tộc mà.
Tuy không biểu cảm nhưng trông cô ta đáng yêu như động vật nhỏ ngây thơ.
-Thật dễ thương
Cậu bị cảm dỗ bởi lòng ham muốn vuốt đầu cô ấy.
Aa, muốn sờ đôi tai mèo này quá đi!
Tuy nhiên, Ma Vương mà thấy cô gái dễ thương là vuốt ve, là véo, là chọc thì còn ra thể thống gì.
Lúc này từ phía sau lưng, truyền đến tiếng bước chân tiếp cận của Shera.
Khi cậu liếc nhìn, không chỉ có mái tóc vàng xinh đẹp tung bay mà còn có cặp ngực đang lúc lắc.
-thật là khủng khiếp
Ngay cả khi có ý chí cứng như thép đi nữa cũng sẽ bị cảnh tượng này hấp dẫn.
Với bầu không khí rất Ma Vương, cậu bước đi như dẫn đường cho hai người họ.
Tuy nhiên, hiện tại, sau khi sự cố đó xảy ra thì các nàng cũng chỉ có thể làm như này.
†
Cầu thang đá vang vọng tiếng bước chân.
Vì hơi dốc nên nhịp bước chầm chậm.
Takuma vin tay vào chiếc tay vin không chắc chắn ở trên vách trong khi đi xuống cái cầu thang xoắn ốc
– chân thực
Những vết nứt nhỏ khắc trên đá, cảm giác lạnh lúc chạm vào vách.
Không rõ đã trải qua bao nhiêu niên đại, những mảnh vỡ rơi li ti từ các góc tường.
Ánh nắng chiếu vào từ cửa sổ tròn
Cậu không nhớ rằng trong Cross Reverie nó được dùng tên là Mặt Trời hay không.
Những thông tin Tamuka có hứng thú thu thập không phải là thế giới quan và bối cảnh, mà là việc làm thế nào để sử dụng ma thuật có hiệu quả tốt và thông tin của các vật phẩm mới.
Vì đã hoàn thành đầu mối chính nên đáng lẽ cậu phải tường tận về thiết lập của thế giới quan nhưng…
Phù hợp với game hay không bao giờ cũng là một vấn đề.
Ra khỏi tòa tháp.
Trước ánh sáng chói lóa đột ngột, làm cho Takuma không khỏi híp mắt lại.
Khi đã quen với ánh sáng, cuối cùng cũng nhìn thấy rõ ràng những đường phác họa thế giới này
Giống như trong trò chơi, cảnh vật trong trò chơi không thể so sánh được với những cảnh vật chân thật ở đây.
Vị trí hiện tại là 《Tinh Giáng Tháp》.
Phía Tây là 《Rừng Thực Nhân》 rộng lớn.
Gần lối vào khu rừng cây mọc um tùm che khuất mọi thứ đó ——— Ở phụ cận rừng Thực nhân xuất hiện một dungeon.
Phía Đông là thảo nguyên trải dài vô tận. Nhìn mãi vẫn chỉ là thảo nguyên, không thể nhìn thấy điểm kết thúc của thảo nguyên
Trong game, sau thảo nguyên này phải có một dòng sông, sau đó nữa là 《Biên cương thị trấn Faltra》.
Nếu không lầm thì chỉ cần đi bộ khoảng 5 phút là tới nhưng… từ đây không thấy con sông nào cả. Không lẽ do thao nguyên nhấp nhô? Hay do xa hơn tưởng tượng?
Hay, do địa lý của thế giới này khác với trong trò chơi?
Cách thức di chuyển trong Cross Reverei có 3 loại, đó là: đi bộ, dùng phương tiện và dịch chuyển.
Trường hợp đi bộ thì có thể chạm trán với quái vật. Quái vật xuất hiện một cách ngẫu nhiên, đa số khi phát hiện người chơi đều sẽ chủ động tấn công họ.
Thảo nguyên trải rộng phía trước có những tảng đá lớn. Nếu nấp sau chúng thì có thể tránh được quái vật
Tuy nhiên, vì hiện tại cậu đang đóng vai ma vương nên không thể để cho các nàng nhìn thấy bộ dáng núp vào đá để giữ mạng được.
Nhìn một vòng xung quanh, xác nhận xung quanh không có quái vật nào, Takuma thở dài một hơi. Bởi vì bảo vệ hai cô gái nên cũng không thể gặp tình huống tồi tệ được
Khu vực Tinh Hàng Tháp này thường xuất hiện quái vật đẳng trên dưới 60.
Nếu là trong game, chúng không phải là đối thủ của Diablo – nhân vật của Takuma, nhưng với bản thân hiện giờ thì cậu không biết.
Thời gian này chính là dùng để xác nhận điều đó
Rem và Shera vẫn đang cãi cọ rằng 「Thú triệu hồi này là của tôi!」 như lúc nãy.
Takuma quay đầu về phía hai người họ.
「Các ngươi đang hiểu lầm một điều đấy.」
「…Nói thế tức là sao? Rõ ràng con tinh linh vô dụng này hiểu lầm việc bản thân mình là người triệu hồi ngươi.」
「Tôi không hiểu lầm nhé!? Diablo là do tôi triệu hồi mà!」
「…Vớ vẩn… đây là lần triệu hồi đầu tiên của cô, phải không?」
「Đúng là thế nhưng vì tôi là thiên tài! Mọi người ở quê hương tôi ai cũng nói như vậy hết á!」
「…Tôi đã lập khế ước với bảy thú triệu hồi. Giữa những triệu hội sĩ trong thị trấn, đây hẳn là con số mà những người giỏi nhất có thể đạt đến… Nói tóm lại, tôi là triệu hồi sĩ ưu tú, cô còn không được tính là triệu hồi sĩ , mà Diablo là thú triệu hồi ưu tú. Từ đó tôi đã đi đến kết luận rằng người đã gọi được Diablo là tôi. Hiểu chưa?」
「Eh? Eh? Cái gì, nói tóm lại… cái gì cơ?」
「Elf thì chỉ cần bắn cung là được rồi, đồ elf ngốc.」
「Đừng có đánh đồng tôi với các elf khác! Cô cũng vậy! Báo nhân tộc thì chỉ cần mài vuốt là được rồi!」
「… Bởi vì tôi đặc biệt.」
Rem coi sự khiêu khích trực tiếp của tinh linh như gió thổi bên tai
Takuma đối với tình huống này không khỏi muốn thở dài.
-Con gái đúng là, ngay từ đầu câu chuyện đã đi lệch chủ đề trọng tâm gì mà vẫn tiếp tục nói được. Hai người này có tính cách như thế sao?
Tuy nhiên, “Ma Vương gặp rắc rối và thở dài trong việc xử trí với con gái”, vì như thế rõ ràng là trông không mạnh mẽ nên cậu thể hiện một nụ cười đầy khinh miệt
「Hừm… các ngươi, xem ra không nghe thủng những lời ta vừa nói chăng, xem ra các ngươi thật kiêu ngạo? 」
Hai người họ giật mình.
Nhìn dáng vẻ sợ hãi của họ trông thật tội nghiệp nhưng-vì hiện tại cậu đang cần thông tin nên cứ thế này thì tốt hơn.
Trước hết, ngoài việc đóng vai Ma Vương ra thì cậu không biết nên giao tiếp với con gái như thế nào. Chẳng lẽ bó tay?
-Thật sự phải làm sao đây?
Maa, chắc không có sự trở ngại nào với Ma Vương đâu.
「.ta sẽ nói rõ ràng cho các ngươi biết.. Ta đây, không phải là thú triệu hồi!」
Nhìn thoáng qua biểu hiện khuôn mặt của hai người họ.
Chỉ có Shera mở miệng.
「Nh-nhưng, ngươi đã được triệu hồi bằng Nghi Thức Triệu Hồi mà?」
「Bởi vì ta là sự tồn tại vượt qua mức thông thường. Thật buồn cười khi đánh đồng ta với thú triệu hồi.」
「…Nói tóm lại, ngươi cảm thấy mình không cùng đẳng cấp với thú triệu hồi? …là bởi ngươi có nhiều năng lực?」
Thú triệu hồi trong Cross Reverie, tuy có thể đặt ra các loại tham số nhưng mỗi con chỉ được sở hữu một năng lực đặc thù.
Độc, tê liệt, điều trị, chở người triệu hồi, bắn chùm tia sáng công kích nhiều kẻ địch-tuy có rất nhiều nhưng theo quy tắc 『ngoài công kích bình thường ra thì chỉ có một năng lực』. Tuy đó là thiết lập của trờ chơi nhưng theo lời của Rem thì có vẻ như thế giới này cũng tương tự.
Có một chút an tâm
Takuma cảm thấy hài lòng, cong miệng cười như Ma Vương.
「Ừm, đúng vậy. Như để chứng minh, ta có năng lực khác ngoài 《Phản Hồi Ma Thuật》.」
Là ma thuật nguyên tố.
Chưa nói đến việc nó có sử dụng được hay không.
Tất nhiên, các trang bị khác cũng mang những hiệu ứng khác nhau…
Đứng cạnh vũng nước trên mặt đất, Takuma nhìn hình ảnh phản chiếu của mình.
Đang mặc là trang phục màu đen có tên 《Hư Vô Đen Tuyền》. Tác dụng giảm sát thương vật lý, có hiệu ứng là tăng rất nhiều chỉ số của bản thân.
Khoác sau lưng là áo choàng có tên 《Bức Màn Mây Đen》. Tác dụng kháng bad status, có hiệu ứng là lúc HP trở thành 0 thì sẽ còn lại 1. Tuy trang bị nó để chứng tỏ 『Ma Vương không chết!』 nhưng vẫn khó thoát được việc bị dồn đến HP 0. Nhưng miễn là còn 1 Hp thì cũng sẽ không chết
Đội trên đầu là 《Vương Miện Vặn Vẹo》 với hiệu quả 『khi trang bị thì sẽ trông giống như ác ma』. Không chỉ có tác dụng thay đổi ngoại hình mà còn có tác dụng hồi phục HP.
Vũ khí là 《Trượng Thiên Ma》, tăng chỉ số INI (ma lực) tăng lên, khi trang bị thì sẽ rút ngắn thời gian niệm chú ma thuật.
Bên hông là túi vật phẩm
Ẩn dưới áo choàng, bên trong nó là potion hồi MP (nội lực) và, vì 《Nhẫn Ma Vương》 phản hồi cả ma thuật phục hồi nên potion hồi HP (sinh mệnh lực) cũng cần được mang theo.
Và, nghĩ đến việc kỷ niệm lúc người đánh bại 『Ma Vương』 xuất hiện, cậu còn một đống vật phẩm hi hữu.
Tuy cậu muốn lấy ra kiểm tra nhưng theo như trong game thì 『lấy ra』 đồng nghĩa với 『sử dụng』.
Tuy nghĩ rằng trong thế giới như thật này sẽ không như thế nhưng-cho đến khi kết thúc việc xác minh năng lực của mình, cậu muốn tránh nguy cơ sử dụng vật phẩm một cách lãng phí.
Ở trên ngón giữa của tay phải là 《Nhẫn Ma Vương》.
Nó là vật phẩm duy nhất đã được xác nhận hiệu quả trong thời điểm hiện tại. Dù là trong game hay trong thế giới này, nó là quân át chủ bài của Diablo.
Và, đây là lần đầu tiên Takuma thấy khuôn mặt của Diablo trong thế giới này.
-Uwaa, là một soái ca
Một nhân vật có gương mặt khác xa với Takuma ngoài thế giới thực được phản chiếu từ vũng nước.
Ánh mắt sắc bén từ đôi mắt đen nhánh, từ trán đến má có vết chàm màu xanh đen như hình xăm, nhờ hiệu ứng của 《Vương Miện Cong》 mà trông như hai cái sừng mọc trên đầu.
Miệng dán nụ cười trông như chế nhạo.
Một mỹ hình tràn đầy tính hoang dã, cơ thể săn chắc, làn da rám nắng lực lưỡng.
Đây không phải là 《Sakamoto Takuma》.
Mà là 《Diablo》 như trong game.
-Năng lực thì sao?
Hướng chiến đấu của cậu dựa vào võ thuật và phép thuật nguyên tố, là cách chiến tiêu diệt lấy một địch nhiều, không cho phép đối thủ phản công. Ở thế giới này có lẽ giống như vậy chăng?
Rem và Shera đưa mặt lại gần lại với nhau và nói.
「…Không phải thú triệu hồi? Đúng là tôi chưa bao giờ nghe thú triệu hồi có nhiều năng lực.」
「Diablo không phải thú triệu hồi?」
「…Sao tính tế nhị của cô kém quá vậy?」
「Hể? Tế nhị?」
「…Diablo không cho rằng bản thân hắn thú triệu hồi, giống như những lời hắn nói đó.」
「Nhưng, hắn được triệu hồi từ thế giới khác mà nhỉ? Thế chẳng phải là thú triệu hồi sao?」
「Quên đi… quan trọng hơn, ngoài năng lực Phản hồi Ma thuật không biết các năng lực khác của hắn như thế nào.」
Gương mặt Rem trở nên suy ngẫm.
*Pon*, Shera đập tay một cái như muốn nói “có sáng kiến rồi”.
「Chẳng phải chỉ cần bảo hắn biểu diễn là được sao!?」
「…Cũng đúng, ở cương vị là chủ triệu hồi, nắm bắt khả năng của hắn là điều cần thiết.」
Ánh mắt như mũi tên của Rem chăm chú nhìn về phía này.
Shera tiến lại gần với đôi mắt sáng rực.
「Nè, Diablo! Hãy biểu diễn năng lực đi!」
「…Phải đấy. Nếu như ngươi thật sự có nhiều năng lực thì ta rất muốn xem.」
Nếu đã đi ra bên ngoài thì tất nhiên phải thử rồi.
Nhất định phải dùng được ma thuật! Nhưng… lỡ như không dùng được thì chắc sẽ gặp rắc rối quá?
Giờ có nói gì cũng vô ích.
Takuma chỉ yên lặng cười.
「Kưkưkư… tốt thôi! Ta sẽ cho các người chứng kiến… sức mạnh thật sự của Diablo!」
Takuma nhìn thoáng xung quanh và tìm thấy một tảng đá có kích thước thích hợp.
Chiều cao chắc tầm 3 mét, còn chiều rộng chắc tầm 5 mét. Vì bề mặt mượt như được đánh bóng, không có bất kì dây leo nào phía trên nên cậu không nghĩ đó là tảng đá ngẫu nhiên.
Ở trong game, đó là vật thể không thể phá hủy cho dù có phóng bao nhiêu ma thuật đi nữa cũng không thể phá hủy được.
Sau đây cậu sẽ thử ma thuật nguyên tố hệ công kích lên tảng đá đó.
Tuy nhiên, cậu cảm thấy chút căng thẳng.
Đột nhiên vào sân sử dụng pháp thuật công kích thế nhưng kết quả và trong tưởng tượng không giống nhau. Mặc dù muốn cho hai cô gái chứng kiến năng lực của mình nhưng hình như làm hơi quá rồi.
Làm cho các nàng kỳ vọng quá nhiều..
「Ph-phải rồi… Nếu như ta nghiêm túc quá thì sẽ hủy hoại mặt đất mất, như thế thật không tốt. Thành ra, 1/1000 hay 1/10000… ta nghĩ mình chỉ nên biểu diễn nhiêu đó cho các ngươi xem là được rồi.」
「Sao cũng được, mau biểu diễn nhanh đi!」
「…sức mạnh của ngươi, hãy để ta xem một chút.」
Xem ra phải đâm lao thì phải theo lao rồi
Đứng trước hai người đang tỏ ra hứng thú-Takuma bắt đầu tập trung tinh thần.
Dùng con trỏ chuột để nhắm mục tiêu, ấn phím tắt để phát động ma thuật, đó là cách sử dụng ma thuật trong MMORPG Cross Reverie.
Tuy cũng có tự động chọn điểm tập trung nhưng vì Takuma cần thực hiện nhiều kỹ thuật đại loại như 『vừa phóng vừa di chuyển』『dự phán』 nên cậu thích cách dùng điều khiển con trỏ điểm nhìn qua vai hơn.
-Hình dung như đang điều khiển trỏ chuột chọn mục tiêu công kích, nhìn tảng đá.
Tưởng tượng rằng có một người khác đang nhìn chính mình.
Điều khiển chính mình, một ma thuật sư, phóng phép thuật vào con người kia của mình.
Lựa chọn ma pháp mình hay dùng trong trò chơi nhất
Đó là ma thuật nguyên tố lửa, đốt cháy phạm vi nhỏ và gây ra nổ-《Bạo phá》.
Thuộc về ma thuật trung cấp, nếu các ma thuật nguyên tố được phân bổ điểm kĩ năng thích hợp thì đến level 50 mọi ma thuật đều sẽ học được.
Tuy rằng uy lực không cao nhưng phạm vi vừa phải và tốc độ phát động nhanh nên tương đối dễ sử dụng. Lúc train cấp thì nó được sử dụng rất nhiều
Trong game Diablo là ma thuật sĩ đã đạt max cấp 150.
Một ma thuật đơn giản như vậy, không thể nào không thành công!
Takuma hướng đầu 《Trượng Thiên Ma》 vào tảng đá.
-Tất cả các loại ma thuật, mình có thể sử dụng được sao?
「Ngô!?」
Bởi vì trong đầu đột nhiên hiện lên nghi vấn, cậu bất giác ngừng cử động.
Rem nghiêng đầu.
「…Có chuyện gì vậy?」
「Làm gì thế? Không phải muốn thể hiên sức mạnh cho chúng ta xem sao?」
Trước lời nói của hai người họ, trái tim cậu bắt đầu đập thình thịch.
Cứ thế này thì nguy mất…thực sự nguy mất
「À, đừng gấp gáp.」
「…Thân là chủ triệu hồi, biết sức mạnh của ngươi là điều cần thiết đối với ta.Xin hãy thể hiện nhanh」
「Tôi mới là chủ nhân của hắn!」
Mặc cho Shera khăng khăng, Rem không phản ứng.
Nếu cậu không thành công thì tình hình sẽ trở nên tệ.
Lòng bàn tay cậu bắt đầu đổ mồ hôi
-Hãy nhớ đến mô tả của ma thuật!
Để đảm bảo việc thi triển ma thuật thành công thì hãy hình dung ra ma thuật được chi tiết hơn.
Đó là lý do mô tả được viết.
Phải, nếu cậu nhớ không lầm thì nó viết là 『thu thập khí hydro trong không khí, sau đó kích hỏa bằng ma lực』.
Chẳng rõ về mặt khoa học thì có chính xác hay không nhưng cậu cố gắng hình dung.
Phải làm được.
-Cho dù ngoài thế giới thực, mình không làm được!
Cậu đã chơi rất nhiều trò chơi. Nếu là Ma Vương Diablo, thì hẳn có thể làm được.
《Trượng Thiên Ma》 bắt đầu phát ra ánh sáng đen.
Ở trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh ma thuật thành công, Takuma-à không, lúc này cậu không phải là Takuma. Ở trong thế giới này-cậu là Diablo—- là Ma vương!
Diablo thì thầm.
「《Bạo phá》!」
Phát nổ!
Tảng đá lớn vỡ tung từ bên trong.
Những mảnh đá văng ra xung quanh như mưa đạn.
Rem và Shera hét lên, vội vàng nấp sau lưng Diablo.
Tuy chỉ là những miếng đa nhỏ, nhưng nếu bay với vận tốc cao thì có thể bị thương khi bị đánh trúng
Thế nhưng Diablo không tránh né.
Vì hiệu ứng trong game không có sát thương nên đó đã trở thành thói quen của cậu. Nhưng đằng này có sát thương thì nguy hiểm lắm chứ chẳng đùa…
Tuy nhiên, trang phục cậu đang mặc, 《Hư Vô Đen Tuyền》phát động hiệu quả giảm sát thương vật lý. Đá bay đến ngay trước khi chạm vào Diablo thì mất lực, nhẹ nhàng rơi xuống mặt đất.
Cậu không gặp vấn đề gì.
-Ma thuật sử dụng được!
Cậu có thể dùng được ma thuật!
Việc thành công khiến cậu vui mừng, muốn nhảy cẩn lên. Tuy nhiên, cậu không thể bắt chước hành động của trẻ con như vậy được. Bởi vì cậu đang là Ma Vương mà.
「Hừm… chỉ thế thôi á?」
Lời cậu nói như ẩn ý rằng ” Nếu ta tung hết sức mạng ra thì không chỉ như thế đâu”
Tuy nhiên, trong đầu cậu hiện ta một suy nghĩ không thoải mái.
-Cư dân của thế giới này chắc có lẽ không to như vậy đâu nhỉ.
Diablo quay đầu lại hai người đang nấp sau lưng.
Shera và Rem thì thầm trong lúc đang thu người lại.
「Vừa rồi, là gì vậy?」
「…Ma thuật. Hơn nữa còn là ma thuật nguyên tố… nhưng, không thể nào.」
Hai người họ trông có vẻ sửng sốt.
Nhưng, sửng sốt vì mạnh hay yếu, cậu không biết. Giá như họ diễn tả ấn tượng một cách dứt khoát thì đỡ biết mấy.
Nếu là trong trò chơi thì quái vật của khu vực này có cấp độ xấp xỉ 60.
Thế thì người chơi vùng này chắc có level cũng xấp xỉ. Vậy tức là, có lẽ skill 《Bạo phá》 mà level 50 có thể học được xem là yếu.
「Ta sẽ biểu diễn cho các người một loại ma thuật khác.」
Cậu hướng thanh trượng vào tảng đá lớn tương tự vừa rồi.
-Hình dung chi tiết là một việc quan trọng.
Cậu cảm giác rằng chỉ cần nhớ được mô tả ma thuật là sẽ thành công.
Khống chế nguyên tố thiết đinh, hơn nữa vận dụng thêm những gì đã học ở trường thì cậu có thể cụ thể hóa hơn trong việc hình dung. Nhất định cậu có thể phóng ra ma thuật mạnh hơn.
Cậu nghĩ mình nên thử cái khác ngoài hệ hỏa.
Quái vật của Cross Reverie được thiết lập thuộc tính, chẳng hạn như có quy luật 『đối với hệ thủy thì ma thuật hệ hỏa có hiệu quả rất ít』.
Nếu không thể dùng ít nhất hai loại thuộc tính thì sẽ rất nguy hiểm.
-Tiếp theo mình sẽ thử dùng ma thuật level 80, 《Freesia》.
[Note: 小苍兰: Freesia là tên của một loài hoa Lan]
Đó là ma thuật làm đóng băng phạm vi mục tiêu.
Hình như trong mô tả viết là 『kìm hãm chuyển động của phân tử bằng ma lực để đóng băng phạm vi mục tiêu』.
Cậu giơ thanh trượng ra và hình dung đến việc xóa di cái nóng khỏi phạm vi mục tiêu.
Có phản ứng.
「《Freesia》!」
Một pho tượng băng giống như hoa sen hình thành. Đây là ảo ảnh do ma thuật tạo ra. Ngay sau đó, tại trung tâm của phạm vi vỡ tan và phân tán thành lân quang. Đây là một ma thuật có hiệu ứng đẹp mắt.
Tảng đá bị đóng băng trong chớp mắt.
Không chỉ thế.
Cây cỏ xung quanh cũng đóng băng, ngay cả hạ bụi trong không khí cũng bị biến thành tuyết trắng
Ngay lập tức, xunh quang tảng đá đã biến thành mảnh đất cực hàn.
Cỗ không khí lạnh đó cũng bay tới chỗ bọn họ.
Diablo quay đầu lại hai người đang nấp sau cậu.
Hai người họ nhìn lên cậu bằng gương mặt choáng váng.
Cậu không hiểu phản ứng của họ.
Cậu trở nên bất an.
-Không phải vì mình yếu đến nối khiến họ không có lời nào để nói?
Shera thì thầm.
「…Tuyệt vời.」
「Hửm?」
「Lợi hại… Lợi hại lợi hại lợi hại! Đó là gì vậy!? Tuy trông giống như ma thuật nguyên tố nhưng ma thuật nguyên tố có thể làm được đến như vậy sao!?」
Rem run môi.
「…Cấp tối thượng… không, là năng lực không thể đánh giá… 《Ifrit》 và 《Leviathan》 là thú triệu hồi được xác nhận là cấp tối thượng nhưng cũng không có sức mạnh áp đảo đến như thế này.」
「Toàn thân Diablo, ô oa oa oa đang phát sáng! Đúng là một luồng ma lực khủng khiếp .」
「…Diablo… nếu là ngươi thì nhất định sẽ cứu được ta… à không, nói chung là, rất xứng đáng được khen ngợi. Hãy nhận ta làm chủ nhân của ngươi.」
「Tôi mới là chủ triệu hồi! Cơ mà, vì hắn rất cần thiết đối với tôi nên tôi tuyệt đối, tuyệt đối không giao hắn cho cô đâu!」
「…Cho dù là như vậy. Tôi cũng không giao cho cô đâu.」
Nhìn thấy phản ứng của hai người họ, Diablo cuối cùng cũng bỏ được hòn quá trong lòng.
-Có vẻ như ma thuật của mình vẫn mạnh khi ở trong thế giới này.
Mặc dù không thể lơ đễnh nhưng tạm thời cậu có thể yên lòng.
Diablo cười kêu ngạo như Ma Vương.
「Lợi hại á? Tất nhiên rồi… bởi vì ta là Diablo… 『Ma Vương』 sự tồn tại mà tất cả mọi người sợ hãi kia mà!」
Tuy từ đầu tới giờ được các cô gái gọi là 『Ma Vương』 nhưng Diablo tự gọi mình là 『Ma Vương』 thì đây là lần đầu tiên.
Trước câu nói đó, Rem gật đầu hài lòng.
「…Thật tốt quá… mình đã thành công trong việc gọi Ma Vương của thế giới khác rồi.」
「Tất nhiên rồi! Bởi vì tôi đã nghĩ thú triệu hồi mà mình gọi là Ma Vương mà.」
Shera tự hào nói.
Rem đối với những nói đó thở dài.
「…Không có đủ đầu óc để hiểu tiếng người. Đây chính là lý do tại sao tinh linh lại… maa, thôi kệ đi. Nếu được Diablo giúp sức thì mình có thể đánh bại hắn.」
「Hắn, là ai cơ?」
「Ma vương của thế giới này, Krebsculm.」
Cô ấy dùng bàn tay nhỏ bé ép vào ngực.
Như thể cô ấy thỉnh cầu.
Biểu hiện cũng rất mãnh liệt.
Trong MMORPG Cross Reverie, nếu nói đến Ma Vương Krebsculm thì đó là boss mạnh nhất trong thiết lập chính thức.
Cốt truyện của Cross Reverie có nội dung như thế này.
『Trong quá khứ đã từng diễn ra cuộc chiến giữa thần tộc và ma tộc. Thần tộc đã chiến thắng ma tộc và phong ấn linh hồn của Ma Vương. Tuy nhiên, 1000 năm sau, lũ ma tộc âm mưu phục sinh Ma Vương. Ngăn không cho chuyện đó xảy ra là hậu duệ của thần tộc-những mạo hiểm giả.』
Người chơi được thiết lập là “người có tài”, xuất hiện trên đất Cross Reverie với thân phận là mạo hiểm giả.
Các mạo hiểm giả chiến đấu với ma tộc có âm mưu phục sinh Ma Vương để ngăn chặn âm mưu đó. Trong trường hợp Ma vương được phục sinh thành công thì phải hợp tác để đánh đổ ma vương, đó chính là mục tiêu của trò chơi.
-Mặc dù là vậy nhưng phần lớn người chắc chỉ chơi vì “mình muốn vũ khí đó” hay “mình muốn học ma thuật kia” hay “mình muốn hoàn thành sự kiện kế tiếp” mà thôi.
Trong MMORPG Cross Reverie, cốt truyện vẫn chưa hoàn chỉnh.
Game Online là thứ như vậy. Cho đến lúc phục vụ kết thúc, câu chuyện sẽ không ngừng được kéo dài.
Hiện tại việc thêm event có thời gian giới hạn và cốt truyện thêm vào nhiêm vụ vẫn thường xuyên được thực hiện.
vào ba năm trước, khi trò chơi mới bắt đầu 《Kiếm chi Ma Vương – Sankdius》 là boss cuối, khi đánh bại hắn thì tạm thời coi như hoàn thành
[Note: 剑之魔王桑克迪乌斯 tạm dịch Kiếm chi Ma Vương – Sankdius tớ cũng hiểu cho lắm cách dùng từ 之 nên chỉ tạm dịch ra ]
Nhưng, Sankdius dù sao cũng chỉ là một trong những “Mảnh vỡ của Ma Vương”.
Phải chăng Ma Vương hoàn chỉnh sẽ hồi sinh ngay sau đó? Có giả thuyết như vậy giữa các player.
-Nhưng, Ma Vương hoàn chỉnh là Krebsculm sao? Điều đó vẫn chưa thể xác định.
Trong thiết lập chính thức chỉ viết đó là 『tên của kẻ mà ma tộc tôn thờ』.
Kịch bản có Krebsculm xuất hiện vẫn chưa được công bố.
Dù thế nào đi nữa thì tốt hơn không nên tự gọi mình là là 『Ma Vương』. Đối với người không biết sự tình, hắn sẽ phản ứng như thế nào, cậu không biết. Ít nhất cũng không có khả năng họ sẽ có ý tốt với cậu.
Shera kéo ống tay áo của bộ trang phục 《Hư Vô Đen Tuyền》 mà cậu đang mặc.
「Nè, nè! Mau về thị trấn đăng kí mạo hiểm giả thôi! Nếu có Diablo thì ta cuối cùng cũng có thể đăng kí làm triệu hồi sĩ mà mình luôn mơ ước!」
「Ơ-ơm?」
「Mỗ-………………….」
Rem bất mãn liếc nhìn Shera.
Diablo lo lắng hỏi.
「Theo như lời các ngươi, triệu hồi sĩ là sự tồn tại khiến cho mọi người đều khao khát sao?」
Trong game, nếu nói đến triệu hồi sĩ, đó là nghề nghiệp mà người có tinh thần tự do chẳng bao giờ muốn trở thành, nếu có thì cũng do cộng nhầm các điểm kĩ năng
Nghề nghiệp chính được chọn lúc bắt đầu có 3 loại là 《Chiến sĩ》, 《Ma thuật sư》 và 《Xạ thủ》.
Trong đó,những người chơi 《Ma thuật sư》 thường phân bổ điểm kĩ năng vào ma thuật nguyên tố để trở nên mạnh mẽ.
Ở trong Cross Reverie, tên nghề nghiệp tự động thay đổi theo những kĩ năng họ có và điểm phân phối vào những kĩ năng
《Ma thuật sư》 sở hữu skill được phân bổ max point thì sẽ có vô số tên nghề nghiệp dựa theo level và phân phối, chẳng hạn như từ 《Hỏa ma thuật sư》 trở thành 《Bộc hỏa ma thuật sư》 rồi đến 《Chước nhiệt ma thuật sư》… hoặc là 《Băng hỏa ma thuật sư》 v.v…Ngoài ra còn vô số loại xưng hô khác đối với cấp độ và điểm kĩ năng phân phối
[Note: 《 炎魔术师 》 《 爆炎魔术师 》 《 灼热魔术师 》 《 冰炎魔术师 》 ]
Thông thường, cho dù đã đạt max cấp 150 đi nữa thì cũng không thể thuần phục được tất cả ma thuật.Bởi vì điểm kĩ năng nhận được khi thăng cấp không đủ.
Hoàn thành hoạt động độ khó cao, chiến trắng trong giao đấu với người chơi, từ hiệu quả kèm theo của những vật phẩm đang mặc… Sử dụng những điểm kỹ năng kiếm được bằng những cách như vậy, tên nghề nghiệp của Diablo đã trở thành 《Ma thuật sư hủy diệt》.
[Note: 《 歼灭魔术师 》 ]
Player đạt được tên nghề nghiệp này, trong Cross Reverie chắc chỉ có một người duy nhất. Dù chỉ số của người đó có giống cậu đi nữa thì cũng chỉ trở thành 《Cực uy lực ma thuật sư》.
Ngoài ra thì còn có tên nghề nghiệp duy nhất, hình như đó danh hiệu được trao cho người đạt tiêu chuẩn đầu tiên. Tuy không có thông báo chính thức nhưng… đó hẳn là chút phần thưởng dành cho người thách thức khai phá những phần lãnh thổ chưa được biết đến.
Dù nói thế nào đi nữa, vai trò được mong đợi ở ma thuật sư là lợi dụng ma thuật nguyên tố cố định pháo đài, gây ra sát thương lớn cho kẻ thù.
[Note: mếu hiểu câu giữa]
Gọi thú triệu hồi để nó tank phía trước là điều không cần thiết. Phân bổ điểm kĩ năng vào ma thuật triệu hồi chẳng mấy hiệu quả.
Trong trò chơi thì đây là kiến thức thông thường nhưng…
Các cô gái trông như rất tự hào về 《Triệu hồi sĩ》 và nhìn qua thì họ khát khao trở thành nó.
Shera biểu hiện gương mặt ngạc nhiên.
「Triệu hồi sĩ ấy hả!? Nếu nói đến ma thuật sư thì tất nhiên phải nghĩ ngay đến triệu hồi sĩ rồi!」
「Ma thuật nguyên tố thì sao? Như sức mạnh ta vừa biểu diễn ấy. Ma thuật nguyên tố chẳng phải là tốt nhất sao?」
Đối với cái nghi vấn này, Rem trả lời.
「…Ma thuật nguyên tố bình thường không uy lực đến như vậy. Hầu hết chỉ ở mức độ phóng ra hỏa cầu to cỡ nắm tay hay nổi gió đủ hất ngã con người thôi.」
「Chứ còn gì nữa. Nếu xưng danh là nguyên tố ma thuật sư thì sẽ bị cười cho thôi. Sẽ bị nói là 『Nếu cần lửa dùng đá lửa là được rồi』 thôi.」
「…Không phủ nhận. Trẻ con cần luyện tập điều khiển ma lực thì sẽ đi học một ít ma thuật nguyên tố nhưng… bình thường trưởng thành thì ai cũng học ma thuật triệu hồi cả.」
「Thế là thế nào…」
-Ma thuật nguyên tố của thế giới này, yếu đến như vậy sao?
Đây chẳng phải là điểm khác lớn nhất đối với game sao, Diablo nghĩ.
Nghề nghiệp mà cậu trút nhiều nhiệt huyết và thời gian vào-là nghề bị hắt hủi! Nếu nói ra lại còn bị cười vào mặt
Thu thập thông tin, kiếm điểm kĩ năng, rèn luyện ma thuật nguyên tố mỗi ngày để rồi học được nổi buồn là bị tẩy chay sao?
Rem lắc đầu trái phải.
「…Ma thuật nguyên tố của Diablo là trường hợp đặc biệt… Nếu như người khác cócó thể biểu diễn 1/10… à không, 1/100 uy lực như ngươi thì đãi ngộ của họ sẽ tốt hơn một chút.」
Shera gật đầu thể hiện sự đồng ý
「Bình thường, nếu nói là muốn trở thành nguyên tố ma thuật sư thì người ta sẽ rất lo sợ là liệu mình có được mọi người đối xử tốt hay bị khinh miệt.」
「…Mấy tinh linh bình thường sẽ chọn con đường xạ thủ.」
「Chọn lựa theo tài năng của bản thân, không phải là chuyện xấu!」
Trong một lúc, giữa cuộc cãi vã của hai người họ như bối cảnh âm nhạc, Diablo điều chỉnh lại tâm lý rối loạn của mình.
Nguyên tố ma thuật sư là nghề ít được chú ý đến.
Tuy nhiên, Cậu lại cho rằng. đó là những người thế giới này không nghiên cứu