Tóm tắt
Cô ấy chỉ nhớ trước khi mình ngất đi, hình như có một tiếng nổ thật to vang lên rồi cô ấy ngất. Lúc đó, khi chưa ngất hoàn toàn, cô ấy cảm giác có một cánh tay rắn chắc và ấm áp ôm mình vào lòng. Còn những chuyện sau đó ra sao, cô ấy hoàn toàn không biết, cho đến khi cô ấy tỉnh dậy lúc này. “Tỉnh rồi à?” Bất thình lình một tiếng nói trầm thấp vang lên. Tô Hồng Tụ vội vàng nhìn theo tiếng nói, phát hiện có một bóng người đứng như ném lao trên bãi đất trống cách mình mấy mét. Khi cô ấy thấy bóng người này, trong lòng cũng ấm áp hơn, như lục bình trôi về nơi mình sinh ra. Sự hoảng loạn và sợ hãi cũng đã giảm đi hơn một nửa, cảm giác an toàn không hiểu sao lại sinh ra trong lòng của cô ấy.