Hối - Q.1 - Chương 3: Pháp thuật ! Ca đã có lợi khí trang bức !
“Thôi bỏ đi , dù sao cũng không thể coi là thật , chắc vậy. Uả , cả hai đi đâu rồi ? “ Lam Nguyệt rửa mặt xong mới phát hiện Như Nghi và tiểu nha đầu đã mất dạng .
“Chắc lại đi đâu chơi , mặc kệ vậy , ta đi tu luyện” Vừa nói , hắn tìm một nơi khuất bóng người ngồi xuống bắt đầu vận chuyển pháp môn .
Phải , không sai , là pháp thuật, không phải pháp môn. Nguyệt Nguyệt hắn trong lúc tình cờ vào năm 10 tuổi khi đi lạc đã nhặt được một quyển pháp môn trên núi Ninh Tây , học đến giờ , vậy mà mãi vẫn chưa có thành tựu.
“Gọi ca Lam Nguyệt ! “ Giác quan thứ sáu của Tiểu Nguyệt được bật , xem ra hắn nghe được ta nói a ?
“Sao tự dưng ta lại nghe được tên nào gọi ta Tiểu Nguyệt ? Ảo thanh ? Hay tác dụng phụ của pháp thuật này ? “
“Ấy ấy ,kệ đi, chân khí cuối cùng cũng đủ để vận chuyển theo đúng lộ tuyến rồi , há há , sau bao năm , đúng là không uổng ta kiên trì tu luyện! Xuất hiện đi , pháp thuật của ca , QUANG MINH THẦN THÁNH CHIẾU RỌI GIANG SƠN HÀNG YÊU TRỪ MA !”
‘Cái tên dài thật….Nhưng không sao ! Đó là sự thể hiện cho độ khốc của nó , hắc hắc ‘
Dứt lời , trên ngón tay hắn bùng chiếu lên quang mang , sáng bừng cả vùng trời , ánh sáng trắng tinh khiết , tựa như ánh sáng khi thiên sứ hàng lâm.
]
Phải .
Là một cái pháp thuật đèn pin !
Khốc!
“Con mẹ nó !”
Nam mô a di đà phật , người xuất gia không nói tục
“Á ta quên , xin lỗi xin lỗi”
“Mà khoan , ta có phải người xuất gia méo đâu ? Tên nào hố ta ? Chết tiệt , bước ra đây cho lão tử !“
“Lại nói , cái củ cải gì thế này ? A , có phải hay không đây là phép thuật nó điệu thấp ? Chỉ cần chạm vào một cái , địch nhân tan thành mây khói ? Đây chẳng phải là lợi khí trang bức đánh mặt sao ? Há há há , ca đã chờ ngày này lâu rồi “
Thật có lỗi , nó chỉ thuần túy là một cái đèn pin … Con tác không tính đi trang bức lưu a …
“Mụ mụ nó!”
Nó không có mụ mụ …
________________
Ta đã quyết định được rồi :3 , hehe , kính mong chư vị góp ý nhiều hơn để ta có động lực viết tiếp ạ