Hoàng Hậu Xuyên Không - Dung Đại (full) - Chương 35 Người yêu của nguyên chủ
“Cám ơn dì Vương, chuyện này… Phiền dì đừng nói với người khác được không?”
Tuy Dung Đại còn muốn hỏi một chút nữa, nhưng hỏi một lúc quá nhiều, lại đều là chuyện của “cô ấy”… Một khi các chuyện xấu bị lộ ra, rắc rối sẽ còn lớn hơn.
Dì Vương gật đầu, thấy Dung Đại lễ phép như vậy, bà ta chần chờ một chút, nghiêm túc nói với cô: “Phu nhân, đối với người ngoài dường như Hoắc gia có tất cả. Nhưng Hoắc gia đã từng gặp khó khăn. Đại thiếu gia tiếp quản công ty cho đến bây giờ đều phải tự mình gánh vác công việc, cậu ấy đã rất vất vả rồi.”
“Đôi khi đại thiếu gia không biết cách chăm sóc người khác, nếu như phu nhân đã là vợ của cậu ấy, xin phu nhân hãy bao dung một chút. Ba đứa trẻ này thật ra đều do tôi nuôi lớn, lúc nhỏ đại thiếu gia hay theo bà cụ Hoắc học tập quản lý công ty, trong khi người khác đang chơi đùa, thì cậu ấy lại muốn học tập những công việc trong công ty.”
Dì Vương thở dài, bà ta ở Hoắc gia đã nhiều năm, người mà bà ta quan tâm nhất là Hoắc Thiếu Đình.
“Dì Vương, tôi biết rồi, cảm ơn dì đã nhắc nhở.” Dung Đại cũng gật đầu, cô nói những lời này hoàn toàn là khách sáo mà thôi.
Mặc dù không tồn tại khả năng Hoắc Thiếu Đình và ôn Thi Lan sẽ ờ bên nhau, nhưng sau một năm, hai người bọn họ vẫn sẽ ly hôn.
Quan tâm đến công việc của Hoắc Thiếu Đình đương nhiên là dành cho vợ tương lai của hẳn, không liên quan gì đến cô.
Hiện tại quan trọng nhất là cô cần phải hiểu rõ một chuyện, vì sao nguyên chủ lại bán những thứ đó đi, hơn nữa còn thuê nhà ớ bên ngoài?
Nguyên chủ khi còn sống còn có chuyện gì khác?
Những thứ không biết luôn đáng sợ nhất, đặc biệt là một loạt thao tác này của nguyên chủ, quả thực khiến người ta tặc lưỡi!
Nếu là người bình thường có thể gả vào một gia đinh giàu có, họ sẽ cố gắng sinh con để củng cô’ địa vị của mình, hoặc cố gắng lấy lòng nhà chồng bằng nhiều cách khác nhau.
Phải khen nguyên chủ, đắc tội hết cả nhà mẹ chồng!
Hoắc Thiếu Đình sau khi nghe bọn họ nói xong, liền xoay người trở về.
Dung Đại lo lắng quay trở lại phòng ngủ, không nhận ra rằng Hoắc Thiếu Đình đang một mực dò xét cô.
Cô vẫn luôn suy nghĩ về những gì Hoắc Mỹ Xu và Dì Vương đã nói, nguyên chủ đã bán những thứ đó, nhưng còn tiền thì sao? Tiền đã đi đâu mất?
“Cô và Dì Vương đã nói cái gì vậy?” Hắn đột nhiên mở miệng hỏi.
Dung Đại trong đầu đang suy nghĩ gì đó, đột nhiên nghe thấy giọng nói của hắn, làm cô giật mình, sắc mặt tái nhợt.
“Không có gì, chỉ là một số chuyện nhỏ mà thôi.” Mặc dù trong lòng bất an đến khó hiếu nhưng cô vẫn còn kinh nghiệm làm hoàng hậu ba mươi năm, cho nên sẽ không bị một câu của hắn lừa.
“Anh… Anh không đi tắm trước sao?” Cô chuyển đề tài, không muốn cùng Hoắc Thiếu Đình nói nhiều, cô cần thời gian để sắp xếp lại suy nghĩ của mình.
Hoắc Thiếu Đình nhln cô, biết cô đang chuyển đề tài, nhìn người phụ nữ trước mặt, hắn có ảo giác, dường như người trước mắt và người của trước kia hoàn toàn là hai người khác nhau.
Hắn không biết tại sao mình lại có những suy nghĩ ngớ ngẩn như vậy, cảm giác này càng trở nên mạnh mẽ hơn sau khi nghe thấy cô hỏi Dì Vương về hắn của trước kia.
“ừ.” Hắn cũng không có làm khó cô, dù sao tương lai còn dài, mặc kệ cô có bí mật gì, hẳn đều có thừa kiên nhẫn đế từ từ moi ra.
Thấy Hoắc Thiếu Đình vào phòng tẳm, một lúc sau mới có tiếng nước chảy, Dung Đại sờ ngực thở phào nhẹ nhõm.
Ngay khi cô định sâp xếp lại những suy nghĩ hỗn độn trong lòng, thì có tiếng điện thoại rung lên trong ngăn bàn.
Cô đi tới mở ngăn kéo ra xem, điện thoại di động trong ngăn kéo là một chiếc màu hồng phấn, rất nhỏ, kiểu dáng rất cũ.
Để điện thoại trong phòng ngủ, chắc chắn Hoắc Thiếu Đình sẽ không sử dụng màu sẳc sặc sỡ như vậy, chỉ có thể là của nguyên chủ.
Thấy điện thoại vẫn còn đang rung, cô không còn cách nào khác đành cầm lên, nhìn thấy trên màn hình có mấy tin nhắn được gửi đến.
Cô cấn thận nhìn kỹ một lượt, cuối cùng nhìn thấy trên trán cô chảy ra một tầng mồ hôi lạnh.
Tất cả tin nhắn đều cùng một người gửi tới, hơn nữa trong tin nhắn dùng từ và giọng điệu hết sức ám muội, hiến nhiên có quan hệ với nguyên chủ không đơn giản.
“Em yêu, tôi sắp trở về từ Bali, em có nhớ tôi không? Tôi có mang quà cho em, tiền ở bên trong thẻ tôi đã rút ra hết rồi.”
“Em yêu, tôi thật sự rất nhớ em! Tôi nhớ cảm giác được nằm ngủ trong vòng tay của em, muốn được em vuốt ve, em có nhớ tôi không?”
“Em yêu, chúng ta còn phải đợi bao lâu nữa mới rời đi? Tiền chúng ta đã đủ tiêu rồi, em và hẳn ly hôn đi, có được không? Tôi thực sự không thể sống nếu không có em.”
Bốp!
Dung Đại xem lần lượt những tin nhắn gây chấn động kia, cả đầu Dung Đại cứ ong ong, giống như có vô số con ong nhảy vào.
Cô cảm giác máu của mình rất lạnh, gần như muốn đóng băng.
Chẳng lẽ nguyên chủ đồng ý cưới Hoắc Thiếu Đình chỉ là vì tiền sao?
Gã đó là ai?
Gã và nguyên chủ có quan hệ gì?
Vô số câu hỏi xuất hiện trong đầu Dung Đại, trái tim suýt nữa nhảy ra khỏi cổ họng!
Nếu như Hoắc Thiếu Đình biết chuyện này, không, cho dù chỉ có một người trong nhà họ Hoắc biết, thì cô cũng nhất định phải chết thảm!
Đừng nói là đuổi ra khỏi cửa, nếu như Hoắc gia bực mình, tố cáo cô lừa hôn tống tiền, chẳng phải cô tiêu đời sao? !
Cô đang suy nghĩ thì nghe thấy tiếng cửa phòng tắm mở, khiến cô sợtớl mức chân tay loạn xạ lấy điện thoại bỏ vào túi.
“Anh tẳm xong rồi sao? Vậy tới tôi đi
tắm.1
Dung Đại hoàn toàn quên mất chuyện lúc trước hai người xấu hổ, thiếu chút nữa chạy vào phòng tắm như chạy trốn.
Cô nhanh chóng khóa cửa và ngồi trên bồn cầu đế nghiên cứu điện thoại di động.
Tổng cộng có gần hai trăm tin nhắn, nhưng cô không đủ can đảm để đọc thêm sau khi chỉ đọc một ít tin.
Bất kể nguyên nhân là gì, chỉ cần dựa vào những tin nhắn này, Hoắc gia liền có thể xử tử cô!
Cô không ngờ nguyên chủ lại to gan như vậy, dám lừa gạt loại người như Hoắc Thiếu Đình!
Có bao nhiêu cái mạng mới dám chơi như thế này?
Trong lòng cô cảm thấy bất an, nhìn tin nhắn được gửi đến trên điện thoại di động, cô do dự một lúc, rồi gửi lại một tin nhẳn trả lời.
Nội dung rất đơn giản: “Em muốn ngủ, có chuyện gì để mai nói, không muốn quấy rầy giấc ngủ của người nhà.”
Đợi gần hai phút vẫn không có tin nào hồi đáp. Cho đến khi cô chuẩn bị cởi quần áo đl tẳm thì mới có tin nhắn đến.
Xem nội dung tin nhắn, cô nhíu mày, sao giọng điệu này có vẻ khó chịu, lại còn có vẻ như ra lệnh cho cô vậy?
Trước khi cô có thời gian để suy nghĩ rõ ràng về vấn đề này, thì có cuộc gọi đến.
Dung Đại do dự một chút, theo bản năng liếc nhìn cửa phòng tắm, mở vòi hoa sen, sau đó cẩn thận kết nối điện thoại.
“Tiếu Đại, em nói như vậy là có ý gì? Em trở về Hoẳc gia sao?”
Điện thoại đã kết nối, Dung Đại còn chưa kịp nói chuyện, đầu bên kia đã truyền đến một giọng nữ mang theo chút tức giận.
Nữ?
Nghe thấy giọng nói này, trái tim vốn đang sợ chết khiếp của Dung Đại khẽ bình tĩnh lại.
Nguyên chủ thật sự đang chơi cô sao, bọn họ đang làm cái trò gì vậy?
Chẳng qua là chuyện cô không hiểu là, tại sao hai người con gái lại nói chuyện mập mờ như vậy? Thoạt nhìn giống như một đôi tình nhân.