Hậu duệ Kiếm thần - Diệp Quân (full) - Chương 6198 Diệp Quân hơi đau đớn.
Sau khi hai người chuẩn bị đầy đủ xong, lúc này mới xông vào mảnh khu vực kiếp lôi kiai, mới vừa xông vào khu vực kiếp lôi, hơn mười luồng lôi điện màu đen trực tiếp đánh xuống, tốc độ cực nhanh, trong nháy đã bao vây cả hai người ở trong đó.
Thần pháp của Diệp Quân vào giờ khắc này trực tiếp được phát huy đến cực hạn, từng luồng thần pháp điên cuồng chống đỡ những thần lôi màu đen kia, cùng lúc đó, Diệp Quân thi triển tốc độ của mình đến cực hạn, muốn cố gắng nhanh chóng xuyên qua khu vực kiếp lôi này.
Tốc độ của hắn rất nhanh, trong nháy mắt đã sắp xuyên qua mảnh khu vực kiếp lôi này, nhưng đúng lúc này, phía trước hắn đột nhiên xuất hiện một màn kiếp lôi khủng bố, toàn bộ đều được hình thành từ lôi điện màu đen.
Con mẹ nó!
Trong lòng Diệp Quân tức giận mắng một tiếng, lúc này ngừng lại, không dám xông vào, mà lúc này, những thần pháp trên người hắn dưới sự oanh kích của thần lôi màu đen, bắt đầu trở nên nhạt dần.
Tối đa là mười nhịp thở, nếu hơn nữa thì hắn sẽ không kiên trì nổi nữa.
Diệp Quân ngẩng đầu nhìn về phía màn sấm sét màu đen trước mặt, hắn trầm mặc một lát, sau một khắc, hắn đột nhiên hóa thành một luồng kiếm quang xông ra ngoài.
Xông vào!
Một kiếm này của hắn, mạnh mẽ xé toạc chiếc màn sét màu đen kia ra một lỗ hổng, hắn xông vào trong đó, một đường xông thẳng về phía trước, nhưng không bao lâu, kiếm quang của hắn lại trở nên nhạt dần, hắn cố gắng khởi động trật tự pháp và hai loại kiếm ý của mìn, hai loại kiếm ý và trật tự pháp trực tiếp xé rách lôi điện khắp bốn phía ra, giờ phút này, hắn thi triển tốc độ của mình lên đến cực hạn.
Ba nhịp thở!
Trong vòng ba nhịp thở mà không ra được, hắn sợ là phải chết tại đây mất.
Đúng lúc này, hắn nhìn thấy phía trước xuất hiện một mảng ánh sáng, trong lòng hắn mừng rỡ, rống lên một tiếng, kiếm ý vô địch và kiếm ý trật tự vung ra nhiều như nêm, cố gắng đẩy lùi lôi điện màu đen khắp bốn phía, mà ngay khi hắn muốn lao ra khỏi mảnh khu vực lôi kiếp này, tất cả thần lôi màu đen của mảnh khu vực lôi kiếp này đột nhiên cháy lên, sau đó lại xông thẳng về phía hắn.
Đồng tử Diệp Quân chợt co rụt lại, ngay khi hắn muốn thi triển tuyệt kỹ “Quan Huyền” của mình, hắn đột nhiên quay đầu nhìn lại, bên phải cách đó không xa, Vô Biên Chủ đang chậm rãi đi tới, hắn đi trong mảnh lôi kiếp đan cháy kia, bình tĩnh, quanh người hắn ta khoác một giáp quang lôi điện, đám lôi điện màu đen ở bốn phía căn bản không thể tới gần hắn ta.
Diệp Quân: “..”.
Vô Biên Chủ cười nói: “Ngươi thật dũng cảm”.
Diệp Quân mặt đầy hắc tuyến, hắn rút thần pháp và kiếm ý của mình lại, những tia lôi diễm màu đen kia xông về phía hắn, nhưng khi muốn tới gần hắn, lại bị một sức mạnh vô hình bắn ngược ra.
Trên người hắn cũng xuất hiện một giáp quang lôi điện.
Hiển nhiên, đó là hiệu quả từ “Tị Lôi Đan” của Tiểu Linh Nhi.
Con mẹ nó!
Diệp Quân hơi đau đớn.
Vô Biên Chủ cười hắc hắc nói: “Biết bây giờ Tiểu Linh Nhi được gọi là gì không?”
Diệp Quân nhìn về phía Vô Biên Chủ, Vô Biên Chủ nói: “Bây giờ Tiểu Linh Nhi được gọi là Đan Tổ”.
Diệp Quân: “..”.
Vô Biên Chủ đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, giáp quang trên người hắn ta đang biến mất, cảm nhận được chuyện này, sắc mặt của Vô Biên Chủ đại biến, “Đậu má, cái này có hạn chế về thời gian..”.
Diệp Quân đã xông ra ngoài.
Vô Biên Chủ vừa muốn lao ra, giáp quang trên người hắn ta đã biến mất sạch sẽ…
Sau khi lao ra, Diệp Quân xoay người nhìn lại, một ngọn lửa hừng hực cũng theo đó xông ra, chính là Vô Biên Chủ.
“Đậu má! Đậu má!”
Vô biên chủ vừa xông ra vừa chửi tục.
Diệp Quân phất tay áo vung lên, một đạo thần pháp bao phủ lấy Vô Biên Chủ, ngọn lửa trên người hắn ta lập tức được thanh trừ từng chút một.
Diệp Quân nói: “Chúng ta tiến vào kỷ nguyên Bạch Tộc rồi”.
Đúng lúc này, một tiếng bước chân đột nhiên vang lên.
Diệp Quân và Vô Biên Chủ đều sửng sốt.
…