Gả Thay Thành Vợ Đại Thiếu Gia Ngốc - Tạ Khả Nhi (full) - Chương 10 Chiếc Váy Cưới Rách
- Home
- Gả Thay Thành Vợ Đại Thiếu Gia Ngốc - Tạ Khả Nhi (full)
- Chương 10 Chiếc Váy Cưới Rách
Tạ Khả Nhi không ngủ được, đầu óc cũng còn hơi đau đau, chị cô… muốn cô chết thật sao.
Bước đến trước căn phòng của Tạ Khả Linh, cô chỉ đứng đó nhìn vào cánh cửa,tính gõ cửa rồi lại thôi, được một lúc Tạ Khả Nhi đang định quay người về phòng thì nghe thấy tiếng nói chuyện bên trong, âm lượng khá nhỏ nên cô phải đứng sát vào mới nghe được, thấy cuộc hội thoại có tên mình Tạ Khả Nhi liền hơi cứng người.
“Xong hết chưa?”
Tạ Khả Nhi không biết người bên kia nói gì chỉ nghe được tiếng của chị gái.
“Haha tốt, ngày mai nó phải mặc chiếc váy cưới rách nát để lấy thằng chồng ngốc rồi, con Tạ Khả Nhi đúng là làm chướng mắt tao.”
Chiếc váy cưới, tại sao lại có liên quan đến chiếc váy cưới của cô? Chiếc váy cưới của cô là hàng may riêng cho một mình cô, đã cấp tốc làm trong 2 ngày, ở tiệm may chi nhánh của em gái mẹ cô, sớm mai dì sẽ mang đến cho cô, không lẽ lại bị chị cô phá trước rồi?
Không cần nghe thêm cuộc đối thoại, Tạ Khả Nhi liền về phòng cầm máy gọi vào một dãy số.
“Alo, đến kiểm tra tiệm váy cưới Văn Khả Nhiên giúp tôi, xem có gì bất thường không?”
“Vâng thưa cô chủ.”
Cô đứng ngồi không yên, khoảng 20 phút sau, dãy số kia đã gọi lại.
Tạ Khả Nhi vội vàng nhấc máy.
“Sao rồi?”
“Thưa cô, hiện tại ở tiệm không còn ai, cửa đã bị phá khoá, tôi có kiểm tra thì bên trong có một chiếc váy duy nhất bị hư, tôi có chụp lại và đã gửi ảnh cho cô rồi, cô mau xem đi.”
Tạ Khả Nhi lúc này mở tin nhắn, thấy trong bức ảnh là một chiếc váy cưới màu trắng tinh khôi bị cắt tan tành, đó đúng là chiếc váy cưới của cô.
Tạ Khả Nhi thật sự rất tức giận.
“Thật sự là chị phải làm tới mức này sao?”
Tạ Khả Nhi bước xuống giường, vào nhà vệ sinh thay đồ rồi bước ra với tay lấy chiếc áo khoác dài tới đầu gối mặc vào, cầm điện thoại gọi cho một người, nói vài tiếng rồi bước ra trước sân.
Khoảng 10 phút sau chiếc siêu xe màu đỏ tới trước mặt cô, cánh cửa mở ra Tạ Khả Nhi liền ngồi vào trong.
“Khả Nhi, rốt cuộc có chuyện gì, ai lại dám phá váy cưới của cậu?”
Người ngồi bên tay lái là Đỗ Ái Kim, bạn thân của Tạ Khả Nhi, từ nhỏ Đỗ Ái Kim đã có năng khiếu may mặc, dù là thể loại vải gì chất liệu gì cô cũng biến tấu thành cực phẩm, người ta gọi là tuổi trẻ tài cao.
“Là Tạ Khả Linh, chị của tớ?” Tạ Khả Nhi bình thản trả lời.
Đỗ Ái Kim tay đang lái xe mà sốc há mồm.
“Cái gì, cậu không đùa đó chứ, chị ta sao có thể làm vậy, là chị cậu cơ mà?”
“Nhưng chính xác là vậy, tớ đã vô tình nghe lén được cuộc nói chuyện của chị ấy và người tay sai kia.”
“Nhưng lí do là gì?” Đỗ Ái Kim quay mặt sang hỏi.
Tạ Khả Nhi thấy vậy thì lấy tay đẩy mặt Đỗ Ái Kim nhìn về phía trước.
“Tớ không biết.”
“Má, chuyện như đùa vậy á hả, sao cậu không nói ba cậu, ba cậu nghiêm như vậy chắc chắn sẽ trị được chị ta.”
“Tớ có cách rồi, nếu chị ấy muốn như vậy, tớ sẽ không nhẫn nhịn nữa, chỉ cần sau đám cưới của tớ, chị ấy gây tớ thì tớ sẽ đáp trả. Còn ba tớ, dù nghiêm là vậy nhưng tớ biết ba rất thương chị, chỉ là tính tình của chị ấy khá ngang bướng nên ba mới hay cau gắt thôi.” Tạ Khả Nhi nói xong thì thở dài.
“Giờ mà còn ngang bướng cái con ếch gì nữa, chắc chắn chị ta muốn hại cậu.”
“Haiz, thật sự tớ cũng không rõ, chiều nay chị ấy còn dí đầu tớ xuống hồ bơi suýt nữa thì chết ngộp.”
Đỗ Ái Kim nghe xong thì giật mình thắng xe lại.
“Con mẹ nó, thánh thần thiên địa ơi, cái éo gì đang xảy ra vậy trời, cậu đừng giận tớ chứ tớ hỏi cậu có ngu không? Con mẹ đó mà cậu còn gọi là chị à? Nói xong thì Đỗ Ái Kim lại khởi động xe đi tiếp.
“Tớ nghĩ có gì đó khúc mắc ở đây nên tớ vẫn luôn nhẫn nhịn, dù gì lúc trước tớ và chị rất vui vẻ và quấn nhau mà.” Tạ Khả Nhi lay lay thái dương.
“Sao cậu không hỏi thẳng bả cho rồi, chi mà để xích mích tới vậy.”
“Chị ấy không nói mới khổ tớ ấy chứ.”
Mặt Đỗ Ái Kim méo xềnh xềnh.”Má khùng thiệt chứ.”
Mặc dù Đỗ Ái Kim hay nói tục cũng rất hay chửi, nhưng chơi với nhau bao nhiêu năm Tạ Khả Nhi rõ Đỗ Ái Kim là một người sống như thế nào, cực kì cực kì tốt, nếu không 3 giờ sáng không vì cô mà đến rước cô đi sửa váy cưới như thế này.
Tới nơi, vì cửa không khoá nên cả hai có thể vào dễ dàng, Tạ Khả Linh cũng tính gọi cho dì, nhưng vì dì cũng ngày đêm may váy cho cô nên cô cũng không gọi nữa mà cùng Đỗ Ái Kim tự sửa chữa
“Cũng thật may cái tên tay sai kia chị cắt tà váy chứ không đụng đến phần trên.” Đỗ Ái Kim nhìn ngó xung quanh váy rồi nói.
“Vậy có thể sửa chữa được không?” Tạ Khả Nhi tò mò hỏi.
“Không, mà là làm mới cho cậu.”
Đỗ Ái Kim nháy mắt với Tạ Khả Nhi sau đó nhanh tay gỡ chiếc váy cưới xuống mà mang ra bàn chỉnh sửa, Đỗ Ái Kim cầm kéo cắt cắt, đính đá rồi lại may, khoảng chừng 2 tiếng cuối cùng cũng xong, trởi cũng đã chập sáng.
Chiếc váy cưới lúc đầu là dài phồng xuống đất nhưng bị phá tan mặt trước và một ít đằng sau eo nên Đỗ Ái Kim đã cắt hết phần mặt trước đi, chỉ để dài tới đùi, sau đó đính dây tua rua pha lê vào, khi bước đi dây pha lê đằng trước sẽ chuyển động cộng thêm ánh sáng sẽ làm cho đôi chân của Tạ Khả Nhi đã thon dài trắng nõn lại thêm phần bắt mắt, còn về phần eo đằng sau, vì chiếc váy cũng có một tấm lụa ngọc trai lót bên trong lớp vải ren nên Đỗ Ái Kim cũng lấy một tấm vải ngọc trai trắng, tay thoăn thoắt liên hồi thành chiếc nơ siêu bự nhanh tay may vào đằng sau eo chiếc váy cưới.
“Phù, cuối cùng cũng xong, còn bao nhiêu tiếng nữa là nhà trai đến rước dâu?”
Tạ Khải Nhi ngơ nhác nhìn váy cưới một hồi, nhìn đồng hồ rồi đáp.
“À, khoảng 1 tiếng nữa,”
“Mau lên, về tới đó chạy xe nhanh cũng phải 20 phút, còn 40 phút cho cậu chuẩn bị tóc tai tắm rửa.”
Tạ Khả Nhi tươi cười phụ Đỗ Ái Kim mang chiếc váy cưới lên xe.
Trong xe Tạ Khả Nhi vui cười không thôi:”Ái Kim, cảm ơn cậu, cậu là người bạn tuyệt vời nhất.”
Đỗ Ái Kim liếc Tạ Khả Nhi một cái rồi trả lời:”Cậu giỏi nịnh, sau bao trà sữa tớ đó, cấm nợ.”
Tạ Khả Nhi vui vẻ trả lời:”Được được, yêu cậu.”