Gả Cho Anh Nông Dân - Tiêu Nguyên (full) - Chương 18: (H)
Anh đặt cậu nằm ngửa xuống giường, bàn tay to tướng của Thiệu Huy lần mò vào trong áo cậu, xoa xoa tấm lưng trắng nõn một hồi rồi luồn đến nơi tư mật nhất bên dưới. Tiêu Nguyên ngượng chín mặt nhưng chỉ biết khẽ đưa tay lên che lại những âm thanh nức nở. Nhìn thấy biểu hiện của cậu, Thiệu Huy mới hoàn hồn nhớ ra đây là lần đầu của Tiêu Nguyên. Mấy ngón tay thô ráp tinh nghịch ban nãy cũng mất dần đi sự nóng vội mà chỉ thong thả dạo chơi, xoa nắn bên ngoài cặp mông mềm mại, anh không muốn doạ cậu sợ, trải nghiệm lần đầu nên mang lại cảm giác thoải mái cho hai người mới phải. Cậu có thể nhận ra anh đang kiềm chế dục vọng của mình lại nên nói nhỏ: “Anh ơi, em cũng muốn giúp anh nữa, em dùng tay trước được không?”
Anh gật đầu.
Bên dưới đũng quần Thiệu Huy đã nhô lên một đỉnh đồi thật to, Tiêu Nguyên đoán chừng kích cỡ của anh cũng không phải dạng tầm thường, hẳn phải ngang ngửa mấy diễn viên nam đóng AV của nước ngoài mới đúng. Thiệu Huy không nói gì nữa, chỉ im lặng quỳ trước mặt cậu trai đang đưa mặt lại gần hạ thân mình, để yên cho cậu làm những gì mình muốn. Một tay anh đặt lên mái tóc mềm mại của cậu, xoa đầu thật nhẹ nhằm tạo cảm giác an toàn cho Tiêu Nguyên, khích lệ cậu tiếp tục việc cần làm.
“A! Sao nó… Nó… Lại như thế này…”
Khoảnh khắc “con quái vật” kia thoát khỏi tầm che chắn của hai lớp quần mà bật đến trước mặt cậu, Tiêu Nguyên không khỏi cảm thấy sốc. Bản thân cậu cũng có thứ đó, nhưng kích cỡ thì không to vô lí đến mức này, huống hồ cái của anh vẫn còn chưa cương cứng hoàn toàn. Cậu vội lùi lại một chút thì bị tay Thiệu Huy bắt được ngay mặt cậu, anh sờ má cậu nhẹ nhàng nhưng lực tay vẫn giữ vững khiến cho cậu tiến không được mà lui cũng không xong. Thiệu Huy nhìn cậu từ trên nhìn xuống, Tiêu Nguyên ngay lập tức có cảm giác mình hoàn toàn bị thuần phục trước người đàn ông này.
Giọng anh khàn khàn: “Để anh dạy em nhé?”
Anh vẫn dịu dàng từ tốn như mọi khi nhưng lần này có gì đó thật lạ, giống như Tiêu Nguyên vừa khai phá ra được một mặt khác của Thiệu Huy vậy. Cậu vụng về đan hai bàn tay lại rồi bao bọc con hàng gân guốc kia, trượt lên trượt xuống làm quen với nó. Tuy Tiêu Nguyên chưa làm chuyện này bao giờ nhưng phim người lớn thì cậu đã xem qua rồi nên động tác làm theo những hình ảnh trong trí nhớ rất chính xác, duy nhất mỗi việc kỹ thuật của cậu vẫn còn hơi non nớt. Sau khi dùng tay đến chán chê rồi, cậu mới thử mạnh dạn ghé sát lại phần đầu, vươn đầu lưỡi ướt át liếm láp thử. Khoảnh khắc cậu liếm quanh một vòng trên đỉnh, Thiệu Huy phát ra tiếng rên khe khẽ, bàn tay đang đặt trên đầu cậu lại càng ấn chặt hơn. Bất chợt, Thiệu Huy cố ấn đầu cậu lại gần hơn, muốn tống cự vật của mình vào bên trong miệng cậu, khổ nỗi lại không vào được. Tiêu Nguyên không kịp phòng vệ, cố gắng há miệng thật to để nhận lấy nhưng có cố cách nào cũng chẳng nuốt nổi.
“Miệng em nhỏ quá… Em dùng lưỡi đi.” Ngón tay cái anh chen vào bên trong khoang miệng Tiêu Nguyên, đè lên lưỡi cậu, Tiêu Nguyên cũng thuận theo mà mút nhẹ.
“Ưm… A…” Tiêu Nguyên chơi với ngón tay đến chán chê thì rê lưỡi dọc phần thân dương v*t, cái lưỡi vừa mềm vừa nóng tỉ mỉ băng qua từng đường gân nổi rồi dừng lại ở phần gốc, sau đó lại kéo lên trên đỉnh đầu mà vân vê. Nhưng bấy nhiêu đó là những gì cậu có thể làm, dùng lưỡi mình liếm láp thoả mãn anh. dương v*t thô to cương cứng đến cực đại, máu huyết đổ dồn về nơi ấy khiến nó càng đậm màu hơn.
Thiệu Huy ra dấu cho cậu dừng lại, Tiêu Nguyên liền ngoan ngoãn nghe theo. Anh lật ngửa người cậu nằm lên giường, chậm rãi cởi từng lớp vải trên người cậu xuống, áo quần của hai người chẳng mấy chốc nằm bơ vơ rải rác khắp nơi trên sàn nhà.
Cậu mê man trước từng cái chạm của người mình yêu, miệng vô thức phát ra mấy tiếng kêu ngọt ngào khi bàn tay thô ráp của anh khám phá từng tấc da thịt non mềm. Thiệu Huy để cậu ngậm ướt một ngón tay của anh rồi dùng nó chậm rãi len lỏi vào bên trong nơi mẫn cảm của cậu. Tiêu Nguyên lúc này chỉ biết ngoan ngoãn tách chân ra để anh chuẩn bị giúp cậu dễ dàng hơn.
“Bên trong em chặt thật, thả lỏng ra một chút cho anh nào.” Thiệu Huy từ tốn đâm ngón tay vào sâu hơn, chỉ mới vào được một đốt tay mà anh cảm giác như mình không thể vào sâu hơn được nữa.
“Anh ơi, cảm giác lạ quá… Ah… Anh đừng chạm chỗ đó mà…”
“Em xem cái lỗ của em ngậm ngón tay của anh chặt đến mức nào.”
Vào được độ một đốt rưỡi, Thiệu Huy nhanh chóng tìm ra được điểm nhạy cảm nhất của cậu, hết khều rồi đâm chọt thẳng vào đấy khiến Tiêu Nguyên không khỏi run bần bật, mỗi lần cậu muốn khép đùi lại không cho Thiệu Huy thăm dò mình nữa thì bị anh cản lại, cứ thế bị buộc phải đắm mình vào thứ xúc cảm đê mê lạ lẫm ấy.
“Được hai ngón rồi, ngoan, thả lỏng cơ thể ra, đừng đẩy anh ra ngoài.”
Nói đoạn, Thiệu Huy canh lúc cậu không phòng bị mà chồm lên, ngậm ngay lấy quả anh đào mời gọi đang cứng hết cả lên của cậu. Tay còn lại của anh cũng không rảnh rỗi, mò đến chăm sóc nốt cho đầu ti còn lại. Mặt Tiêu Nguyên đỏ ửng, miệng phát ra tiếng nức nở không ngừng nhưng cậu cũng chẳng còn cách nào cự tuyệt tình yêu của Thiệu Huy. Hai mắt cậu lúc này đã ươn ướt lệ, vừa xấu hổ vừa hưởng thụ cảm giác bị anh nắm trọn cả cơ thể trong lòng bàn tay.
“Bên dưới đã sẵn sàng rồi, anh muốn đút vào…” Thiệu Huy thì thầm vào tai cậu, anh đổi tư thế nằm xuống phía sau Tiêu Nguyên, dùng một tay nâng chân phải cậu lên.
Tiêu Nguyên biết rõ vật đang cọ sát ngoài lỗ nhỏ của mình một cách thiếu kiên nhẫn kia là gì, nhiều khi Thiệu Huy suýt chút nữa đã đâm hẳn vào, nhưng anh vẫn muốn cho cậu thời gian suy nghĩ lại trước khi mọi thứ không thể quay đầu được nữa. Cậu khẽ gật đầu, vòng tay ra sau ôm Thiệu Huy sát lại gần mình hơn.
“Ahhh… Ahh… To quá… Ưm… Đau…”
Khoảnh khắc phần đầu khấc được đẩy vào bên trong cậu, Tiêu Nguyên nhăn mặt đau đớn. Cảm giác khác hẳn so với lúc dùng ngón tay. Mặc dù Thiệu Huy đã nới lỏng kỹ càng cho cậu, lỗ thịt bên dưới vẫn cứng đầu siết chặt lấy vật lạ đang thâm nhập kia, cảm giác trướng căng như cơ thể bị xé làm đôi. Thiệu Huy vẫn nhẹ nhàng đâm rút ở một điểm để cho cơ thể cậu làm quen dần rồi mới từ từ tiến sâu vào trong hơn. Những chiếc hôn của anh lên cổ, lên hõm vai là viên thuốc xoa dịu cảm giác đau đớn bên trong cậu. Vòng tay anh ôm gọn lấy dáng hình nhỏ bé của cậu, xoa nắn khắp nơi rồi dừng lại trêu đùa quả anh đào nhạy cảm khiến cậu phân tán tập trung đi chỗ khác. “Người bạn” bên dưới của cậu ban nãy còn nhũn ra vì đau đang dần ngóc đầu lên lại.
Tiêu Nguyên cố bắt lấy nhịp thở của mình, hai hàng nước mắt thi nhau lăn dài trên gò má cậu. Động tác của anh dừng lại, Thiệu Huy không khỏi cảm thấy có lỗi vì đã làm đau cậu.
“Anh đừng dừng lại mà, em không sao.”
“Em chắc không?”
“Ưm-“
Còn chưa đợi cậu nói hết câu, Thiệu Huy đã gấp gáp thúc sâu vào bên trong cậu. Cảm giác đau đớn cũng dần vơi đi, để lại tầng tầng lớp lớp khoái cảm đang sục sôi bên dưới. Lỗ dâm của cậu vừa nóng vừa chặt, bị cự vật to lớn kia lắp đầy bên trong. Kỹ thuật của Thiệu Huy không chê vào đâu được, mỗi lần rút ra đều chỉ rút đến khi còn phần đỉnh ở lại, từng cú đâm vào đều nhắm thẳng đến tuyến tiền liệt của cậu. Tiêu Nguyên bị ** đến mê man, miệng phát ra mấy tiếng nỉ non dâm đãng, chốc chốc lại ngọt ngào gọi tên anh.
“Mẹ nó, miệng dưới của em tham lam thật.”
“Ưm… Thiệu Huy… Chỗ đó… Thích quá…”
Hai chân cậu không còn sức nữa, chỉ biết thả lỏng cơ thể mặc cho anh nhấp vào. Hậu huyệt cũng phối hợp vô cùng nhịp nhàng, mỗi lần anh rút ra đều sẽ thả lỏng rồi lại ngậm chặt lấy dương v*t anh. Chuyển động của anh dần nhanh hơn nhưng vẫn không vượt quá giới hạn, Thiệu Huy vẫn luôn làm cho cậu thoải mái nhất có thể, nhấn chìm cậu vào trong biển sâu khoái cảm.
Dần dà, nhịp nhấp cũng không còn nhanh như trước, Thiệu chậm rãi đặt cậu xuống đứng trước bàn làm việc trong phòng, một chân chạm đất còn một chân thì giơ lên để mình nắm lấy. dương v*t ra vào hậu huyệt nhịp nhàng từ tốn nhưng vào phát nào phát đấy đều đâm thật sâu, khuấy động mọi ngóc ngách bên trong cơ thể Tiêu Nguyên. Anh muốn cậu ghi nhớ thật kỹ cảm giác này.
Tìm được điểm tựa mới, Tiêu Nguyên hai tay nắm chặt lấy cạnh bàn, giơ một chân lên để Thiệu Huy thuận tiện thúc vào. Lỗ nhỏ phía sau bị ** quen đến mức chỉ biết vô thức mở ra đón nhận dương v*t đâm thọc khai phá.
“Thiệu Huy, cảm giác tuyệt quá. Em sắp bắn rồi, ah…”
“Chờ anh, đừng vội, anh muốn nhìn thấy mặt em.”
Rồi anh lật người cậu lại, mặt đối mặt với mình, đặt mông cậu lên bàn rồi liên tục nhấp nhanh vào trong. Hậu huyệt ấm nóng mềm mại bao bọc ngậm lấy dương v*t to cứng làm anh sướng chết đi được, không ngừng thở dốc cùng chất giọng trầm ấm của mình. Thiệu Huy mê man đẩy đưa ra vào người dưới thân mình. Tiêu Nguyên choàng tay ôm lấy cổ anh, nỉ non những tiếng dâm đãng vì khoái cảm, mắt nâu sương đọng tuôn xuống khoé mi, gương mặt hưởng thụ chìm trong hố đen nhục dục. Mồ hôi nhễ nhại trên khắp bờ lưng to lớn lực lưỡng của Thiệu Huy cũng như chảy dọc khắp bờ ngực vững chắc.
“Ah! Thiệu Huy, em sắp bắn! Em sắp bắn rồi!”
Tinh dịch trắng bắn đầy lên cơ bụng Thiệu Huy lẫn của bụng cậu, đầu “bạn nhỏ” giật giật run lên mấy hồi rồi dừng.
“Em xin lỗi, lỡ bắn hết lên bụng anh rồi…”
“Không sao, anh bắn vào trong có được không Tiêu Nguyên? Anh không kiềm lòng được.”
“Anh bắn vào trong em đi, ở bên trong…”
Tiếng da thịt chạm vào nhau ngày càng nhanh hơn, dữ dội hơn rồi đột nhiên dừng lại. dương v*t anh cắm thật sâu vào bên trong cậu một hồi rồi mới rút ra hẳn. Lỗ nhỏ hé mở mãi không chịu khép lại vì đã quen với hình dáng của trụ thịt to lớn kia. Tinh dịch trắng theo sự co rút của hậu huyệt mà bị đẩy ra ngoài từng đợt một như kem. Cảnh tượng trông vô cùng gợi tình, phòng ngủ lúc này đã bị lấp đầy bởi mùi tinh dịch, mùi mồ hôi cùng với tình yêu mãnh liệt của đôi tình nhân.
– – –
Tiêu Nguyên lười biếng nằm sấp lên người Thiệu Huy, mặt áp sát vào lồng ngực anh, tay sờ nắn cơ ngực rắn chắc, gảy nhẹ lên đầu ti bên trái. Anh nằm yên để mặc cho người kia làm gì thì làm, vuốt ve cặp mông tròn mềm mại lúc ban nãy đã gắn chặt vào hạ bộ mình không thôi.
“Ưm… Ngực anh to quá…”
“Nó đâu có to lắm đâu.”
“Có đấy, em bảo to là to.” Tiêu nằm tựa lên ngực anh, miệng cười hề hề. Phải nói thật là cậu cảm thấy đàn ông có cơ ngực rắn chắc trông rất cuốn hút.
“Đều cho em hết, được không?” Anh dịu dàng vuốt ve mái tóc đen mềm của cậu.
“Cặp ngực này là của em, cái kia cũng là của em, anh là của em.” Cậu siết chặt vòng tay đang ôm lấy anh lại.
Thiệu Huy khẽ vỗ vào mông cậu: “Này, đi tắm thôi, để anh chuẩn bị nước ấm cho em.”
“Ngày mai rồi hẳn tắm mà… Em muốn ngủ…”
Tiêu Nguyên nói bằng giọng buồn ngủ, dần thiếp đi mất. Sau màn vận động cơ thể kịch liệt kia thì cậu đã mệt rã rời rồi. Mặc kệ việc bản thân vẫn chưa tắm rửa sạch sẽ hay ít nhất là mặc quần áo vào.
Thiệu Huy thấy khung cảnh này cũng không nỡ nhúc nhích, chỉ với tay lấy cái chăn bông đã bị vứt vào một góc giường từ lúc nào ra đắp lên hai người rồi ôm cậu ngủ mất. Giao thừa của anh với cậu năm nay sẽ mãi mãi là bí mật riêng của hai người.