Tóm tắt
Năm Thành Bình thứ hai mươi bảy, trong kinh, thành Trường An. Có một đội đưa tang từ Tùng Châu đi tới. Chắc có lẽ do lặn lội đường xa, sắc mặt từng người trong đội đều tái nhợt tiều tuỵ. Nhưng dù vậy vẫn có thể thấy được bọn họ đều là hạng tập võ, dẫu bôn ba đường dài nhưng dáng người vẫn thẳng tắp như đá Tùng Sơn. Đặc biệt là hai người đi đầu. Cái người lớn tuổi hơn người còn lại có lẽ vì quanh năm sống ở nơi biên thuỳ nên trên đôi mày đã nhuần thấm phong sương, nhưng trong đôi mắt lại sáng quắc, thân hình đĩnh bạt, có khí chất của một vị lương tướng. Người tuổi nhỏ hơn thì có thể nói là mặt mày như họa, không chút rụt rè, nếu không nhìn đến đôi tay chồng chất vết thương do đỡ cung cầm kiếm quanh năm suốt tháng thì hắn cũng chỉ trông giống như một vị công tử dịu dàng thanh tú, cả người từ trên xuống dưới tràn một vẻ khí độ lỗi lạc đến nỗi không ai dám nhìn thẳng.