[Dịch]Vương Phi Ngoan Nào - Sưu tầm - Chương 1: Xuyên Không
Tiết tử
“Mộc Thiến Thiến! Cẩn thận!” Một viên đạn hướng Mộc Thiến Thiến bắn tới, một nữ nhân đẫm máu đang hăng hái chiến đấu quay đầu lại thấy cảnh này, kinh hô: ” Tránh ra mau! Đứng ngây ngốc ở đấy làm gì??”
Mộc Thiến Thiến lúc này dường như đang sợ tới mức đầu óc quay cuồng thành ra cứ đứng ngây ra đấy: “Tà Nhi….”
Hoàn Nhan Lam Tà Nhi đánh một chưởng lên ngực của địch nhân trước mặt, dùng hết khí lực toàn thân tiến tới đứng chắn trước Mộc Thiến Thiến lại không nhìn thấy khóe miệng của Mộc Thiến Thiến hơi nhếch lên, nở một nụ cười tàn nhẫn. “Phốc thử…” Thanh âm viên đạn xuyên vào da thịt! Hoàn Nhan Lam Tà Nhi cắn răng bắn một phát súng về phía người kia, xác định hắn đã chết thì quay người, đang định mở miệng thì thấy nụ cười kia nhất thời chấn động!
“Cảm ơn ngươi đã cứu ta nha ~ ” Mộc Thiến Thiến vừa nói vừa giơ cao tay lên.
“Bành!” Một viên đạn hướng nàng bắn tới, màu tươi chảy không ngừng, nhuốm đỏ toàn thân.
Nàng không thể tin nhìn nữ nhân trước mặt mình, khuôn mặt luôn luôn lạnh như băng xuất hiện một tia thống khổ, đôi môi giật giật: “Tại sao?” Rất rất nhiều thứ nàng muốn hỏi cuối cùng chỉ thốt ra được hai chữ. Hoàn Nhan Lam Tà Nhi nàng chưa bao giờ nhìn lầm người! Nàng tín nghiệm Mộc Thiến Thiến thế nhưng lúc nàng đã tiêu diệt hết địch nhân lại tặng nàng một viên đạn! Thật buồn cười! “Rốt cuộc là tại sao? Tại sao ngươi muốn đẩy ta vào chỗ chết?? Vì sao ngươi lại hận ta như vậy?”
“Bởi vì nếu ngươi còn tồn tại trên thế gian này, ta vĩnh viễn chỉ có thể là một cái bóng của ngươi!” Mộc Thiến Thiến dừng lại một chút rồi nói: “Kia còn chưa tính nhưng tại sao? Tại sao ngay cả ánh mắt của anh ấy mà ngươi cũng cướp đi? Ta thích anh ấy, ngươi chẳng lẽ còn không biết hay sao?? Ngươi đã nói rằng ngươi chắc chắn sẽ không tranh giành ngươi trong lòng cùng ta mà? Tất cả điều đấy chả lẽ chỉ để gạt ta thôi sao? Hả? (nguyên văn là ĐCM nhưng thấy nó cứ ờ ờ nên thôi)” Nói đến đây, mặt của Mộc Thiến Thiến nhất thời biến thành dữ tợn. Tại ả! Tất cả là tại ả đó! Chỉ cần giết chết ả, tất cả vinh quang sẽ là của nàng! Mình cũng sẽ không bị người khác khinh miệt! Lúc đấy anh ấy sẽ chú ý đến mình, đến lúc đó, mình chỉ cần dùng một chút thủ đoạn là sẽ có được anh ấy!
Hoàn Nhan Lam Tà Nhi đau khổ cười. Trời cao, thật buồn cười, hóa ra là tại vì nam nhân kia! Hắn chẳng qua là cảm thấy hứng thú với nàng nên mới nhìn nàng nhiều hơn một ít, đối với nàng một chút ý tứ cũng không có. Hơn nữa hắn cũng có người trong lòng rồi! Nhưng hiện tại, nàng chỉ vì ánh mắt của hắn mà phải chết! CMN! Cũng tại mình mù quáng! Biết người mà không biết tâm! Nếu có kiếp sau, ta, Hoàn Nhan Lam Tà Nhi nhất định sẽ tiêu diệt tất cả những người đã phản bội ta!
“Mộc Thiến Thiến, ngươi chờ đến lúc ngươi phải khóc đi!” Nói xong nhìn Mộc Thiến Thiến thật sâu, sau đó không chịu được nữa, ngã trên mặt đất….
“Khóc? Ha ha ha…. Không bao giờ, không có ngươi ta chắc chắn sẽ hạnh phúc! Vì vậy cái chết của ngươi cũng có giá trị!” Mộc Thiến Thiến lạnh lùng nhìn Hoàn Nhan Lam Tà Nhi đã tắt thở nói rồi nhấc thi thể Hoàn Nhan Lam Tà Nhi lên ném về phía biển rộng ngoài kia “Tùm!” một tiếng, thân thể Hoàn Nhan Lam Tà Nhi từ từ chìm xuống.
“Ha ha ha ha…. ha ha ha ha! Cuối cùng, ta, Mộc Thiến Thiến cũng đã sống trong một thế giới không có Hoàn Nhan Lam Tà Nhi! Cuối cùng… Cuối cùng ả cũng biến mất…. Thật tốt quá a…”
Mộc Thiến Thiến điên cuồng hét lên, cuối cùng quỳ xuống đất, cẩn thận quan sát sẽ thấy thân thể nàng khẽ run rẩy. “Mộc Thiến Thiên…. Ngươi thật ngu ngốc! Không được khóc….” Mộc Thiến Thiến giọng run run, nói nhỏ. Vừa nói vừa giơ hai tay lên, thét lớn một tiếng chói tai trong màn đêm tĩnh mịch: “Aaaaaaaa!!!!!!!!!!!”