[Dịch] Thôn Phệ Thần Đồ - Tàng Thư Viện - Chương 37: Năng nguyên mệnh mạch
Trong sáu năm bị lưu ban, La Cường đã học được rất nhiều khóa học về lý luận tri thức. Chẳng hạn như, một tòa không gian truyền tống pháp trận hoàn chỉnh là do một thông đạo không gian cùng với hai truyền tống tế đàn ở hai đầu tạo thành. Trong đó, nếu như không gian thông đạo bị hư hỏng, vấn đề phát sinh được gọi là không gian loạn lưu, có thể khiến người đi qua bị lạc đến một địa điểm nào đó. Còn nếu như tế đàn ở hai đầu bị tổn hại thì được gọi là hư hỏng khí chất tính, có thể trực tiếp khiến cho truyền tống pháp trận bị tê liệt.
Truyền tống tế đàn của đám tiểu quỷ da xanh phát ra những tiếng xuy xuy, lấp lóe điện quang hai màu tím và trắng. Đây đúng là hư hỏng khí chất tính, do thần tứ lực lôi điện hệ thâm nhập vào tế đàn, hơn nữa còn chiếm cứ bên trong, cho nên khiến tòa tế đàn này bị tê liệt.
Muốn sữa chữa tòa pháp trận này, phải hút hết thần tứ lực lôi điện hệ ở bên trong ra.
Vậy thì…
– Bằng hữu cường đại, không hiểu, chúng ta!
Đám tiểu quỷ da xanh ngơ ngác nhìn La Cường bỗng nhiên quay ngoắt một trăm tám mươi độ.
– Ta chỉ là kể một câu chuyện đùa của loài người mà thôi, xem ra các người cũng không hiểu được. Được rồi, xin hãy đi ra ngoài, cho ta thời gian vài phút, sau đó các người sẽ được thấy một tòa tế đàn hoàn hảo!
Đám tiểu quỷ mắt thấy La Cường đổi giọng quá nhanh, không dám hoàn toàn tin tưởng, vừa đi vừa dặn dò cẩn thận:
– Tế đàn, thông đạo duy nhất, nếu hỏng, quáng thạch của chúng ta không bán được, sẽ trở nên nghèo đói. Nếu như ngài có thể sửa chữa, bằng hữu chính thức của chúng ta.
– Các người nhận ta làm bằng hữu chính thức!
Nụ cười của La Cường tràn đầy tự tin.
Chờ đám tiểu quỷ rời khỏi đài cao, La Cường liền tháo chiếc găng tay màu đen đã rách tả tơi, sau đó dùng tay trái gỡ nhãn hiệu phía trên tế đàn ra. Bên trên có ghi, đây là sản phẩm của xưởng không gian Hương Tuyết Hải, truyền tống pháp trận hai chiều cấp môn đồ, giới hạn trọng lượng năm trăm cân.
Thần tứ đại lục là thế giới của thần tứ, mọi phương diện ở nơi này đều có liên quan đến thần tứ lực. Xưởng không gian Hương Tuyết Hải này là do một vài không gian thần đồ cấp thấp liên hợp mở ra, là một xưởng chế tạo công cụ giao thông, chuyên chế tạo và mua bán không gian pháp trận.
Từ nhãn hiệu có thể thấy tòa tế đàn này đẳng cấp cũng không cao, chỉ tương đương với đẳng cấp của La Cường hiện tại. Lôi điện trên đó cũng không mạnh đến mức có thể phá hủy tòa tế đàn này, vậy thì cấp bậc của nó cũng sẽ không vượt quá cực hạn thôn phệ của La Cường.
La Cường chậm rãi đưa những điểm tiếp xúc năng lượng trên tay đến gần tế đàn. Ngay khi một đạo điện quang phát ra tiếng “xuy lạp”, hắn liền nhanh chóng xuất thủ, đưa bàn tay áp sát tế đàn thôn phệ đạo điện quang này.
Ngay sau đó, phảng phất như bị vật gì dẫn động, thêm nhiều đạo điện quang tiếp nối quỹ tích của đạo đầu tiên bị hút vào tay trái La Cường…
Ngôi sao sáu cánh trên mu bàn tay chợt lóe lên…
Điện quang trên tế đàn cũng yếu đi một phần…
La Cường gãi gãi cằm. Coi như xong! Nhã nhi có nói qua, mục tiêu thôn phệ không chỉ giới hạn ở con người, dị thú, vật phẩm… bất cứ vật gì có chứa thần tứ lực đều có thể thôn phệ được.
Vậy thì, chỉ cần thôn phệ hết lôi điện làm tê liệt tế đàn thì nó sẽ trở nên hoàn hảo như trước.
Hiện tượng này thật thú vị. Lôi điện bên trong không gian tế đàn có thể bị mình hấp thu, vậy còn những thứ khác thì sao? Tinh thạch liên lạc khoảng cách xa của Nhã Lan thần đồ, đồ ăn cường hóa của súc mục thần đồ, quang ảnh quyển trục của ảnh tượng thần đồ…
Dùng ngôn ngữ khoa học trong loại tin tức thứ ba mà nói, chỉ cần mình muốn có thể trong nháy mắt làm máy bay mất hết nhiên liệu, làm điện thoại mất tín hiệu, làm cho nhà máy điện lập tức mất điện, làm cho một thành thị trong nháy mắt chìm trong bóng tối…
La Cường cũng không biết một chuyện, hắn càng không ngừng vì Nhã Nhi mà thôn phệ năng lượng, thì càng gây nguy hiểm cho nguồn năng lượng mệnh mạch của thần tứ đại lục.
Tiếu ý trên mặt La Cường càng lúc càng đậm, không ngừng thôn phệ từng đạo lôi điện thần tứ lực. Bất quá hắn cũng phi thường cẩn thận, bởi vì hiện tại thôn phệ không hề phân biệt. Nếu như không cẩn thận thôn phệ hết không gian thần tứ lực của tế đàn, vậy thì tòa công cụ giao thông giá trị không nhỏ này sẽ bị phá hủy hoàn toàn.
Từng đạo lôi điện làm tê liệt tế đàn, dưới sự thôn phệ của La Cường dần dần biến mất…
Ở bên ngoài đài cao, đám tiểu quỷ đều đang vây quanh, hi vọng chờ mong. Đài cao này do những phiến gỗ quây lại mà thành, đám tiểu quỷ không thể nhìn thấy tình hình cụ thể, nhưng xuyên qua khe hở của những phiến gỗ thì vẫn thấy được điện quang chớp tắt bên trong. Tràng diện kinh người này khiến cho bọn chúng cao hứng vỗ vỗ bụng, động tác này cũng giống như loài người giơ ngón cái.
– Bằng hữu, cường đại, chúng ta!
– Thịt nướng, chuẩn bị tốt, cảm tạ!
Chỉ có lão đầu béo ú Amida ở xa xa là không ngừng lắc đầu. Vừa rồi hắn cũng đến xem náo nhiệt, biết rằng La Cường là một thần đồ thanh âm hệ:
– Không cần nhìn cũng biết là không thể sữa được. Theo như ta biết, nếu muốn sửa chữa tòa tế đàn này thì cần phải có một không gian thần đồ cường đại. Ta đã sống mấy chục năm cũng chưa từng nghe qua có người có thể bỏ qua thuộc tính sửa chữa không gian vật phẩm.
Một tiểu quỷ da xanh tức giận quay đầu lại:
– Vũ nhục bằng hữu cường đại, phạt ngươi!
Amida không dám trêu chọc tên tiểu quỷ này, vội vã cúi đầu, trong lòng thầm nghĩ: “Hừ! Nếu một thần đồ thanh âm hệ mà có thể sửa chữa được không gian pháp trận thì ta sẽ nuốt cả cái tế đàn này vào bụng!”
ngay lúc này, thanh âm cọt kẹt bỗng nhiên vang lên, La Cường đẩy cánh cửa gỗ trên đài lững thững bước ra:
– Các vị bằng hữu của ta, tế đàn của các người đã được sửa chữa xong.
– Hắc, bán đi, quáng thạch, phát tài! Bằng hữu, bằng hữu chính thức!
Đám tiểu quỷ reo hò ùa lên đài, tranh nhau nhìn tế đàn đã không còn lấp lóe điện quang. Vài tên còn mừng rỡ chui vào pháp trận, truyền tống tới một tế đàn ở chỗ khác.
Đám tiểu quỷ này cái gì cũng không hiểu, cũng không biết cử động của La Cường có ý nghĩa gì, nhưng còn Amida đứng ở một bên thì lại đờ người ra.
Lão thiên, chuyện này sao có thể?
Tên dã nhân này lại có thể bỏ qua thuộc tính sửa chữa tế đàn!
Cả đời mình đã gặp qua không ít thần đồ, nhưng đến giờ cũng chưa từng thấy qua chuyện nào quỷ dị như vậy!
La Cường đi đến trước mặt Amida, chỉ thấy ánh mắt của lão đầu béo mập này vạn phần hoảng sợ:
– Amida tiên sinh, đám tiểu quỷ này đầu óc rất đơn giản, đến cả nói cũng không rõ ràng, bọn chúng sẽ không đem chuyện này nói loạn lên. Có điều… ngài nhất định là hiểu rõ ta vừa làm chuyện gì. Vậy thì ngài hãy nói xem… ta nên xử lý ngài như thế nào đây?
– Không không, các hạ, ta không hiểu gì hết…
Amida càng lúc càng cảm thấy ánh mắt của tên dã nhân này giống như một ác ma muốn ăn thịt người, chán nản nói:
– Được rồi, cái gì ta cũng hiểu hết. Các hạ, ngài đã phá hủy bức tường ngăn cách của chúng thần thuộc tính, khiêu khích quyền uy của chúng thần. Nếu chuyện này truyền ra ngoài, chúng thần tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngài… Những chuyện này ta đều hiểu. Có điều ngài hãy yên tâm, ta hiện tại lập huyết thệ, cả đời này sẽ không đem chuyện vừa mới nhìn thấy nói ra!
Lão đầu béo mập bắt đầu đọc lời thề.
La Cường cười cười vỗ vào khuôn mặt béo ú của hắn:
– Ngươi là một người thông minh, điều này rất tốt. À, dù sao thì hiện tại cả người ta đều rối bù dơ bẩn, lại chuẩn bị rời khỏi nơi này. Cho dù sau này ngươi có ra ngoài, cũng không thể nói ra tên tuổi và tướng mạo của ta… Được rồi, ngươi có thể đi!
Amida cười khổ nói:
– Thần đồ các hạ tôn quý, ta cũng muốn rời khỏi nơi này, nhưng mà…
Hắn chỉ vào đám tiểu quỷ đang vui vẻ ăn mừng, nhỏ giọng nói:
– Đám quỷ da xanh này sẽ không tha cho ta. Bọn chúng không chỉ bắt ta phải nôn ra hết hàng hóa và đồng tệ, mà còn khiến cho ta đến cả cái mông cũng mắc nợ!
Nói đoạn, ánh mắt của Amida chợt sáng lên, vội vã nói:
– Các hạ, vừa rồi ngài đã nói, ngài muốn có một người thông thuộc Tinh La sơn làm hướng đạo. Ngài hãy giúp ta xóa nợ, dẫn ta đi, ta sẽ nói cho ngài miễn phí tất cả về Tinh La sơn.
Lúc này không phải là La Cường đi cầu người, mà là người khác phải cầu cạnh hắn. Bốn tháng gian khổ đã dạy cho hắn một điều: Một giọt nước, một cọng cỏ cũng đều quý giá. Cho nên… chim nhạn chẳng những phải vặt lông mà còn phải đem nó ăn tươi nuốt sống!
La Cường gãi gãi cằm, cười cười nhìn Amida:
– Đúng vậy, vừa rồi ta có nói đây là một cuộc giao dịch. Nhưng mà bây giờ… ta muốn tăng giá thêm. Ngoại trừ hướng đạo, ngươi còn có thể cho ta cái gì?
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: