[Dịch] THE AQUARIUM - Q.1 - Chương 7: Chương 7
Cứ cách một thời gian, còi báo động lại vang lên thôi thúc các sư đoàn lao ra mặt trận, để rồi lại quay về. Việc này không hề vô nghĩa. Nó sẽ tạo thành một thói quen. Nếu có chiến tranh thật sự, quân đội đơn giản sẽ vào vị trí chiến đấu một cách lạnh lùng, cũng như là diễn tập, tập trận mà thôi. Đồng thời, đối phương cũng sẽ mất cảnh giác. Quân đội Xô viết thường xuyên nhận được lệnh xuất quân khỏi doanh trại, và thường rất bất ngờ. Và kẻ thù sẽ mệt mỏi khi phải liên tục phản ứng.
Đường về chật kín xe tăng. Rõ ràng, lệnh rút lui được phát đi đồng thời cho tất cả. Không ai biết bao nhiêu đơn vị nhận được báo động và bao nhiêu đơn vị đang trên được quay về doanh trại! Có thể có một sư đoàn chúng tôi, có thể ba, cũng có thể là năm. Ai biết, có thể có cả trăm sư đoàn cùng một lúc.
Ở cửa vào doanh trại, dàn nhạc đang gào lên.
Trung đoàn trưởng của chúng tôi đang đứng trên một chiếc tăng, đón đội ngũ của mình. Ông có đôi mắt già dặn, nhìn thấu tâm can những người đối diện. Ông có thể đánh giá tình hình các đại đội, khẩu đội, tiểu đoàn, và chỉ huy của chúng chỉ trong một cái nhìn lướt qua. Các sỹ quan chỉ huy thường rùng mình dưới ánh mắt nặng như chì của ông. Ông là một người to lớn, dây đeo chéo của ông sử dụng đến lỗ xỏ cuối cùng, gần như không cài nổi. Đôi bốt của ông phải xẻ nhẹ phần phía trên để có thể mở rộng hơn, bằng không ông không thể đút vừa hai bàn chân to lớn của mình. Nắm đấm của ông to bằng cái ấm nước. Và ông đang vẫy cái ấm trà với ai đó, có lẽ là tiểu đoàn trưởng tiểu đoàn bộ binh cơ giới số 3 với những chiếc xe bọc thép đang bị hút vào miệng cái cổng tham lam của doanh trại. Kia là khẩu đội súng cối của tiểu đoàn này đang đi qua cổng, và sẽ đến lượt tôi. Mặc dù tôi biết tăng của tôi đang theo sau thôi, nhưng tôi bây giờ sao cũng được, tôi không còn là chỉ huy của họ nữa, vậy mà tôi vẫn liếc mặt lại vào phút cuối: Tất cả đều theo sát tôi, không trừ một ai. Chỉ huy của tất cả các xe tăng đều nhìn thấy ánh mắt của tôi. Và một lần nữa tôi lại quay nhanh về phía trước, tay phải của mình đưa lên ngang mũ bảo hiểm trong tư thế chào, và chỉ huy của 9 tăng còn lại đồng loạt lặp lại động tác giống hệt, một nghi thức chào của quân đội từ thời cổ xa xưa.
Chỉ huy trưởng vẫn đang ném theo tiểu đoàn ba những lời mắng mỏ đe dọa gì đó, và cuối cùng ông hướng cái nhìn giận dữ lên đại đội của tôi. Ai có thể chịu đựng nổi cái nhìn của ông, có lẽ giống cái nhìn của con King-kong khổng lồ hoặc của một tên cướp cô-zack cuồng dại. Gặp cái nhìn của ông, đột nhiên tôi quyết định sẽ chịu đựng tới cùng ánh mắt ngàn cân nặng đó. Nắm đấm của ông chợt giãn ra, bàn tay xòe rộng như chiếc xẻng, và đột nhiên đưa lên ngang mũ. Không phải ai cũng được ông chào lại! Tôi hoàn toàn không chờ đợi điều này. Tôi giật mình, rồi chớp chớp mắt. Chiếc tăng của tôi đã đi qua vị trí của ông, tôi quay đầu lại nhìn ông lần nữa. Và đột nhiên ông mỉm cười với tôi. Khuôn mặt ông vốn rất sẫm màu, thành ra cả đại đội tôi nhìn thấy nụ cười với hàm răng trắng lóa của ông, chắc cả khẩu đội đại bác nòng ngắn đi sau tôi cũng thấy.
Oh, chỉ huy. Chỉ huy có biết tôi đã bị khai trừ khỏi đại đội không. Tôi đã bị tước quyền chỉ huy. Truất quyền một cách nhục nhã. Công khai sỉ nhục tôi. Không sao, chỉ huy. Chỉ huy có nghĩ rằng tôi sẽ khóc? Không, không bao giờ. Tôi sẽ mỉm cười. Luôn luôn. Khác với mọi người. Tôi sẽ cười hạnh phúc và tự hào. Như tôi đang mỉm cười với chỉ huy bây giờ đây. Chắc tôi sẽ có một đại đội mới, sớm thôi. Quá thiếu sỹ quan, ai cũng biết. Tôi chỉ tiếc phải chia tay với những người lính gốc Á của tôi. Những chàng trai rất xuất sắc của tôi. Mà không sao, tất cả rồi sẽ ổn.
Với tôi, đã rất ổn khi trung đoàn xuất phát kịp thời khi có báo động, đã rất ổn vì chỉ huy không bị khai trừ khỏi trung đòan. Chỉ huy hãy cứ đứng đó và vẫy vẫy nắm đấm của mình. Đó là công việc của chỉ huy. Chúng tôi không cần một chỉ huy khác. Chúng tôi thích tính cách mạnh mẽ của chỉ huy. Chúng tôi sẽ theo chỉ huy tới bất kỳ nơi nào ông muốn. Tôi, thưa chỉ huy, cũng sẽ theo ông, dù được chỉ huy đại đội hay trung đội cũng thế.
Thậm chí chỉ làm xạ thủ ngắm bắn cũng được. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: