[Dịch] Thần Thoại Cấp Liên Minh - Q.1 - Chương 2: Võ giả bậc Đồng
“Bạn học này chắc là chịu áp bức của Võ thế, ngất xỉu tạm thời, nếu như tỉnh rồi thì không có gì đáng lo ngại, chúng ta nên ra ngoài để cậu ấy nghỉ ngơi” Bác sĩ khoác áo trắng đeo kính đề nghị.
“Tần Mặc, chuyện lần này là lỗi của Dao Dao, sử dụng Võ thế với một võ đồ, tôi thay mặt Dao Dao xin lỗi cậu, nếu có chuyện gì cậu có thể tìm tôi” Người đàn ông mập mạp đứng bên cạnh bác sĩ đưa danh thiếp, Tần Mặc cau mày nhận danh thiếp, hạ mắt thấy trên danh thiếp viết Võ giả bậc Bạc Hàn Nhạc, hàng chứ lớn Chủ tịch võ quán Huyết Nhận.
“Dao Dao, con quay về lớp trước đi”
Cho đến khi ba người đều ra khỏi phòng y tế, Tần Mặc vẫn chưa hoàn toàn hồi phục lại tinh thần, các phương diện của Tần Mặc rất nổi trội trong việc chấp nhận đi nghĩa vụ chín năm từ nhỏ, nhưng phải chấp nhận thiết lập của thế giới này vẫn là quá khó với hắn.
Tần Mặc rất muốn hôn mê kết thúc cùng lúc với giấc mơ này để hắn tỉnh lại, thế nhưng mọi thứ trước mắt nói cho hắn biết đây không phải mơ, đây là thật!
Loài người không còn là chủ nhân của thế giới này, 6 tỷ người trong một trăm năm ngắn ngủi bị yêu thú tiến hóa thần tốc giết chỉ còn 2 tỷ, một số nước nhỏ bị phá hủy hoàn toàn, sông núi đều bị yêu thú chiếm giữ hoàn toàn.
Màn hình TV trên tường, một người dẫn chương trình với khuôn mặt và đường cong rất đẹp đang báo tin: “Chúng ta hãy xem tin tức lớn ngày hôm nay, thiên tài Võ giả chỉ mới 30 tuổi, Võ giả Giang Mộ Bạch đến từ thành phố S đã thông qua bài khảo hạch Bạch Kim Võ Giả, trỏ thành Võ giả bậc Bạch Kim trẻ tuổi nhất”
“Tối qua sân huấn luyện Liên Minh Huyền Thoại Server China, khoảng tám giờ hai mươi phút Khương Tiểu Hoàng con gái Khương Minh Sinh chủ tịch tập đoàn Long Đằng đã thăng lên bậc Vàng, thức tỉnh thành công thuộc tính hệ băng, được biết hai võ quán lớn nước Hoa là võ quán Sơn Hải và võ quán Lôi Đỉnh đều gửi lời mời đến Khương Tiểu Hoàng”
…
Tần Mẵ cố gắng dùng chút ký ức còn xót lại trong đầu kết hợp với tiêu hóa tin tức trên TV. Trong quá trình này, cái suy nghĩ phi lý của thế giới này thỉnh thoảng vẫn xuất hiện.
Rất nhanh Tần Mặc đã xem hết cái tin tức trên TV, nhưng tất nhiên tin tức quá ít, căn bản không đủ để hắn hiểu rõ thế giới này.
“Máy tính, tìm tiệm net trước” Tần Mặc không thể nói việc mình là người xuyên việt tới đây, muốn biết thế giới này rõ hơn mà không bị người khác biết cách tốt nhất chính là lên mạng tra.
Mặc quần áo chỉnh tề, Tần Mặc nhanh chóng rời khỏi phòng y tế của trường.
“Cậu ta chính là Tần Mặc? Trêu ghẹo Hàn Dao học tỷ giữa lớp, phải trình báo lên phòng giáo dục, trục xuất cậu ta ra khỏi trung học Tân Võ”
“Tên học tra phế vật, chắc chắn là cố ý trêu ghẹo Hàn Dao học tỷ, muốn thu hút sự chú ý của tỷ ấy, còn không tìm một cái gương nhìn lại mình, Hàn Dao học tỷ đâu phải thứ loại phế vật như hắn có thể trèo cao được”
Tần Mặc ra khỏi phòng y tế, mấy học sinh trung học Tân Võ mặc đồ võ đạo chỉ trỏ vào hắn, không ngừng đưa ra những lời ác ý, ánh mắt căm ghét, hung ác nhìn chằm chằm, giống như người mà Tần Mặc trêu không phải ai khác mà là bạn gái của họ, cho bọn họ đội nón xanh.
Hàn Dao dĩ nhiên không phải bạn gái của họ, với tư cách là một trong tam đại Võ giả bậc đồng lớp 302 trường trung học Tân Võ, Hàn Dao không chỉ có tiền đồ rộng lớn, vóc người dung mạo càng hoàn toàn xứng đáng là nữ thần của trung học Tân Võ.
Họ chẳng qua là một trong số rất nhiều người ngưỡng mộ Hàn Dao của Tân Võ, nhỏ bé như một đóa bọt sóng, nhưng đóa bọt sóng này lớn hơn Tần Mặc không xuất hiện ở đâu.
Đối diện với mấy tên ngốc này, Tần Mặc không phản bác, trước khi hiểu rõ thế giới này, hắn không muốn gây thù.
“Hở?”
Đột nhiên, một bóng người cao lớn chặn đường Tần Mặc, một thiếu niên hết sức đẹp trai, ngũ quan đao tước.
Thiếu niên đó có một khí thế đặc biệt, chỉ đứng đó đã chặn hết đường đi của Tần Mặc, mang đến cho hắn một cảm giác giống hệt Hàn Dao!
Tránh cũng không xong!
“Là Hoa Tinh, có cái hay để coi nè, người theo đuổi số một của Hàn Dao học tỷ, cũng là một trong tam đại Võ giả bậc Đồng của lớp 302 trung học Tân Võ”
Học sinh cười nhạo Tần Mặc nói tên của người đó.
Tim Tần Mặc đập mạnh một cái, lại là Võ giả bậc Đồng.
“Mày là tên đã trêu ghẹo Dao Dao” Giọng nói thiếu niên lạnh lùng không chứa chút tình cảm gì, ánh mắt nhìn Tần Mặc như nhìn một con thỏ, đối với cậu ta Tần Mặc chính là thỏ.
Tần Mặc vẫn không nói gì, hắn không muốn chọc giận kẻ bị tình cảm che mắt này, vì hắn biết bản thân bây giờ hoàn toàn không phải đối thủ của hắn ta.
Hoa Tinh nhíu mày, tới giờ chưa từng có võ đồ nào dám coi thường lời hắn.
Hoa Tinh trực tiếp tăng Võ thế, Tần Mặc lập tức cảm thấy áp lực lớn gấp nhiều lần, lưng cong lại, thực lực của hắn bây giờ vốn không thể chống lại áp lực của một gã Võ giải bậc Đồng.
“Hoa Tinh” Ngay lúc Hoa Tinh vừa chuẩn bị tiếp tục gia tăng Võ thế thì giọng nói hơi tức giận của Hàn Dao vang lên, đôi chân dài trắng mịn di chuyển, nắm tay uyển chuyển mảnh mai, nhanh chóng chắn trước mặt Tần Mặc: “Hoa Tinh, anh muốn làm gì, không phải thầy cô dạy chúng ta không được dùng Võ thế với người thường sao? Tần Mặc chỉ là một võ đồ bình thường thôi, anh đang cố để hủy hắn sao” Hàn Dao hơi nhíu mày trách mắng.
“Một võ đồ mà thôi, vốn chính là một tên phế vật. Dao Dao, em hiểu tâm ý của anh…”
“Sắp phải thi tốt nghiệp trung học, Hoa Tinh việc anh cần làm lúc này là tu luyện ở sân huấn luyện, nâng cao thực lực của bản thân chứ không phải lãng phí thời gian cho những thứ huyễn hoặc khác” Hàn Dao cắt đứt dòng suy nghĩ tiếp tục của Hoa Tinh, mau chóng kéo Tần Mặc ra khỏi đó.
Sau lưng của hai người, Hoa Tinh nhìn bóng lưng của Tần Mặc bị Hàn Dao kéo đi, mắt đầy phẫn nộ, móng tay đâm vào lòng bàn tay.
Tần Mặc bị Hàn Dao đưa vào một góc yên tĩnh.
“Tần Mặc, xin lỗi, tại tôi mà cậu bị Hoa Tinh nhằm vào, nhưng cũng không thể chỉ trách tôi được, ai bảo cậu nói với tôi kiểu đó trên lớp chứ” Hàn Dao cắn môi, nói với Tần Mặc: “Giữa chúng ta coi như hết, hy vọng cậu có thể thi đậu trường mình thích”
Nói xong, Hàn Dao xoay người rời đi, trong mắt Tần Mặc, tốc độ của Hàn Dao nhanh giống như một con báo duyên dáng, dễ dàng vượt qua kỷ lục chạy 100 mét của người chạy nhanh nhất Usian Bolt đời trước.
Đến kho Hàn Dao đi khỏi, Tần Mặc lắc đầu, mọi thứ hắn thấy hôm nay đã khiến hắn đã miễn dịch được.
Nhưng bất kể là đối mặt với Hoa Tinh hay Hàn Dao, hắn đều chọn im lặng, hắn cần nắm rõ hoàn toàn về cái thế giới này, việc này không thể hỏi người khác, chỉ có thể lên web tìm.
Theo như trong trí nhớ, Tần Mặc rất nhanh tới một tiệm net tên là Thiên Không Chi Tâm.
_____________
“Móa nó, độ khó tấn công vào diểm sơ hở của Nữ Kiếm Sư Fiora cao vậy, mình đánh cả đời cũng không được, mình thật sự không hợp tu luyện kiếm sao?”
Tần Mặc bước vào một tiệm net, thì thấy một nam sinh cao gầy đang ngồi cạnh ngoài đang căng thẳng phấn khích xem một video, thỉnh thoảng sẽ thét lên, có một loại cuộc sống thê lương khi về già.
“Sở trường thương võ, mình nhất định phải dùng siêu thần XinZhao, sớm lĩnh ngộ sở trường thương võ, mình thích nhất là thương võ, vừa dài vừa mạnh.”
Một người đàn ông nhếch nhác đi ngang qua Tần Mặc, đi thẳng lên tầng hai tiệm net, tầng hai của Thiên Không Chi Tâm đều bố trí máy được kết nối với sân tu luyện Liên Minh Huyền Thoại.
Tần Mặc thu mắt, đi đến quầy tiệm net.
Em gái đứng ở quầy mặc đồ đủ màu sắc, gia tộc Táng Ái tái sinh, cảm giác phục hưng, cảm thấy có người đi vào cũng không ngẩng đầu mà hỏi: “Lên mạng năm đồng một giờ, tu luyênn võ đạo Liên Minh Huyền Thoại mười đồng một giờ”
“Lên mạng” Tần Mặc lời ít ý nhiều, móc năm đồng trong túi ra, đập lên quầy, trước khi em gái đó khinh bỉ đã cầm card mạng lên tìm một góc mở máy.
“Năm đồng cũng đập cho vang, làm cho người ta lo lắng không yên, quỷ nghèo” Em gái đứng quầy khinh bỉ nhìn thoáng qua Tần Mặc, lẩm bẩm đôi môi đỏ tươi.
______________
Sau một tiếng, vẻ mặt Tần Mặc mệt mỏi đi ra khỏi Thiên Không Chi Tâm, chỉ là trên vẻ mặt mệt mỏi của hắn thỉnh thoảng mắt sẽ lóe lên tinh quang.