[Dịch]Tầm Long Ký - Q.1 - Chương 4: Chương 4
Hạng Tư Long tụ nhiên minh bạch, cười lên ha ha . Lại thấy ánh mắt nhu mị của Tằng Doanh đang chăm chú nhìn mình hắn liền cảm thấy vừa vui mừng vừa khẩn trương.
Hạng Tư Long lúc ở thời hiện đại không phải là kẻ phong lưu tuy nhiên vì hắn tài mạo xuất sắc nên không ít cô gái muốn theo đuổi hắn nhưng đều bị lạnh lùng cự tuyệt.
Nhưng nói cho cùng hắn vẫn kế thừa bản tính phong lưu của Hạng Thiếu Long cha hắn chỉ là hắn cố kiềm chế không biểu lộ ra ngoài mà thôi.
Nhưng khi đến thời Tần cổ đại tâm tính của hắn đã bị một tâm tình kì dị kích động, đó chính là cảm giác cực kì thích thú khi có thể thấy được tâm tình của Hạng Thiếu Long, tinh thần cũng trở nên phóng túng rất nhiều.
Hiện tại gặp được tuyệt săc mĩ nữ cổ sắc cổ hương đối với bản thân chứa đựng tình cảm say đắm tận đáy lòng bắt đầu cảm thấy rung đông.
Tằng Doanh tựa như cũng cảm thấy được thần sắc “ không chút hảo ý “ của hắn với nàng hai má bắt đầu ửng đỏ cúi đầu tạo nên thần thái động lòng người. Thiếu niên khôi ngô anh tuấn trước mắt đã đánh động xuân tình của thiếu nữ này.
Tằng Phạm nhìn hai người khẽ mỉm cười.
Lúc này bụng của Hạng Tư Long đột nhiên kêu lên “ọc ọc” thì ra là do từ lúc đến thời Tần cổ đại này cả ngày hắn chưa ăn chút gì , khuôn mặt đẹp trai ửng đỏ .
Tằng Phạm nghe được lại thấy hình dạng hoạt kê của hắn liền bật cười lớn nắm tay Hạng Tư Long nói : “Hạng huynh đệ nếu không ngại thỉnh đến tệ xá chơi thế nào”
Hạng Tư Long nghĩ đến bản thân là người của thế kỉ hai mươi đối với ngôn ngữ của cổ Tần cùng với chính sự tình huống một chút cũng không biết, đây là cơ hội tốt để nghe ngóng hà huống hắn với Tằng Doanh đã phát sinh tình ý, liền chắp tay thân hình phất phơ nói : “Vậy đã làm phiền hai vị rồi”.
Ánh sáng từ mặt đất soi rọi lên bức tường làm bằng cỏ mềm, mảnh ngói nằm ở bên trên, căn phòng đơn sơ rộng cỡ mười mét vuông, một bên vách tường treo một cái nón, ngoài giống với một căn phòng còn có thêm một hố lửa không đốt, bên cạnh lại thả đầy búa, bếp lò, bồn, bát, oản, vân vân..chỉ có tại các lịch sử bác vật quán (quán bán các vật thuộc về lịch sử = chắc gần giống chỗ đấu giá cổ vật) mới có thể thấy được các công cụ nấu ăn như vậy, và đặt riêng ở một góc là vài cái rương gỗ lớn nhỏ, trên mặt một cái rương trong đó có đặt một cái gương đồng.
Khung cảnh này đã tả rõ sinh hoạt nghèo khó cổ đại. Trong lòng Hạng Tư Long thầm thở dài, lại nghĩ đến tình hình hôm ấy cùng hai huynh muội gặp mặt.
Hắn cũng đã đã học được ngôn ngữ của thời cổ Tần này. Tằng Phạm cũng có ý để hắn và Tằng Doanh làm quen nên toàn ở riêng một chỗ .
Lại nghĩ đến vẻ thẹn thùng đăm đắm động lòng người của Tằng Doanh trong lòng Hạng Tư Long không khỏi nóng rực lên.
Loại sinh hoạt thế này đúng là cổ xưa chất phác và tùy ý a! Tâm Hạng Tư Long hưng phấn có dư lại nghĩ đến Hạng Thiếu Long . Ai, cha người đang ở nơi đâu?
Với tâm tình ưu ưu hỉ hỉ đó Hạng Tư Long mơ mơ hồ hồ thiếp đi.
Ánh dương quang sáng tỏ chiếu lên mặt của Hạng Tư Long hắn nhẹ nhàng mở mắt nhìn ra ngoài song cửa.
Ác mặt trời đã lên qua ba sào rồi.
Hạng Thiếu Long sau khi hấp tấp ngồi dậy đi súc miệng liền tản bộ ra bên ngoài.
Đây là một tiểu cốc bề ngoài u tĩnh, một dòng suối nhỏ chảy vòng qua đằng sau tiểu ốc đơn sơ, hai bên đều là rừng rậm cây cối cổ xưa, tuy đang vào tháng sau tiết trời nóng bức nhưng lại làm cho người có cảm giác mát mẻ sáng khoái trong lành.
Ẩn ước trước con suối không xa có một bạch y thiếu nữ đang gánh nước .
Hạng Tư Long trong lòng vui vẻ liền nhanh chóng đi đến đó.
Chỉ thấy Tằng Doanh toàn thân trắng toát, ống quần cuộn lên cao lộ ra đôi chân đẹp dài tròn trịa ngồi xuống bên đầm nước cầm một thùng gỗ nhỏ ở bờ đầm múc nước . Trên cánh mũi cao cao đáng yêu vương vài giọt nước, hai má đỏ hồng, miệng thở ra một hơi nhẹ.
Hạng Tư Long nhìn thấy dáng điều yếu đuối đáng yêu của Tằng Doanh trong lòng không khỏi rung động thật muốn bước đến trước ôm vào lòng.
Tằng Doang tựa như nghe được tiếng chân ở đằng sau, liến quay đầu lại, thấy được mục quang nóng bỏng của Hạng Tư Long đang đắm đuối nhìn mình, không nén được khuôn mặt xinh đẹp khẽ hồng lên, nàng đưa bàn tay trắng trẻo nhỏ nhắn gạt đi mớ tóc rối bị thấm nước trên trán thẹn thùng nói : “ Long ca chào buổi sáng” .
Hạng Tư Long ngửi thấy làn u hương đặc hữu của thiếu nữ từ trên người nàng bay qua, tâm thần say mê bước đến trước gót chân của Tằng Doanh, mục quang bốc lửa nhìn nằng chăm chăm, cả hai đều có thể nghe được tiếng thở của đối phương.
Tằng Doạnh mặt phấn đỏ hồng, thu hồi ánh mắt, buông thõng tay xuống không dám nhìn thẳng vào Hạng Tư Long, nhu thuận nói :
“Đúng rồi, Long ca, huynh vẫn chưa ăn sáng phải không? Kì thật cơm sáng đã làm xong, đã để trong nồi. Muội thấy huynh vẫn còn đang ngủ cho nên—không kêu huynh dậy, ai , cơm nước bây giờ chắc cũng lạnh rồi”
Hạng Tư Long trong lòng ngọt lịm, thật muốn ôm chặ mĩ nữ thân thể ôn nhu này vào lòng hôn thật nồng nhiệt, nhưng nhìn thấy ánh mắt chân thật của nàng hắn khong khỏi đè nén kích động trong lòng, cười nói :
“Doanh muội, muội cũng chưa ăn gì phải không? A, đều là do ta ham ngủ hại muội đói gần chết rồi, muội vì sao mới sáng sớm đã đi gánh nước rồi ? Xem muội kìa, mệt đến nỗi mồ hôi ra đầy trán rồi , hay là để ta gánh nhé”
Nói xong đưa bàn tay to dầy lau mồ hôi trên trán của Tằng Doanh.
Tằng Doanh rõ ràng có chút kinh hoảng, mặt nóng như lửa thiêu nhỏ giọng nói :
“Muội—–muội muốn gánh vài thùng nước đem đến phía tây ngọn núi tưới cho mớ rau. Trời nóng thế này, mặt trời độc ác quá sẽ làm cho chúng chết héo hết, vả lại cũng không mất nhiều thời gian, cho nên….”
Nói đến đó, chỉ cảm thấy quái thủ của Hạng Tư Long đang vuốt ve khuôn mặt của mình, tức thì một cảm giác dị dạng ập đến, lòng như hươu chạy, thân thể mềm nhũn, không ngăn được ngã và lòng Hạng Tư Long, đôi mắt nhắm lại, hô hấp gấp gáp, mặt tựa hoa đào, tư thái yêu kiều như muốn phát hỏa.
Hạng Tư Long nửa ôm thân thể Tằng Doanh lại không ngăn được một trận ý loạn tình mê, cuối đầu hôn lên đôi má mềm mại của nàng nhỏ giọng nói :
“Doanh muội, gả cho ta được không?”
Tằng Doanh vừa nghe thân hình mềm mại khẽ run, chỉ cảm thấy môt cảm giác hạnh phúc nóng bỏng truyền khắp toàn thân, tú mục nước mắt chảy ra, lập tức ôm chặt lấy Hạng Tư Long, bầu ngực ép sát vào. Thật lâu, lại bình tĩnh tình tự, nhẹ nhàng ôn nhu nói :
“Long ca, chàng thật sự nguyện ý lấy thiếp sao? Chàng phải chăng — chân tâm chân ý cùng thiếp vui vẻ cả đời?”
Hạng Tư Long lắng nghe lời nói êm ái ôn nhu của giai nhân cộng thêm thân thể mềm mại của giai nhân, chỉ cảm thấy tình dục lên cao, khẽ giật mình, nâng Tằng Doanh thẳng lên , nhưng mục quang không lại không kềm được nhìn lên bộ ngực phong mãn của nàng , săc mặt khẽ hồng nói :
“Doanh muội, muội yên tâm, Hạng Tư Long ta không phải là kẻ hai lòng hai ý”
Tằng Doanh kêu lên một tiếng bổ ào vào lòng của Hạng Tư Long chủ động hiến dâng đôi môi thơm ngát cùng Hạng Tư Long hôn nhau triền miên .
Kì thật lúc này Hạng Tư Long làm sao có thể tưởng được hắn về sau có đến tam thê tứ vọng?
Tất cả đều là do chủ định rõ ràng của vận mệnh mà thôi.
Do Hạng Tư Long kế thừa cá tính hiệp cốt nhu tình của Hạng Thiếu Long.
Thêm vào hắn cũng vô cùng anh tuấn tiêu sái, hơn nữa bọn họ so với thời đại này chẳng phải hơn hẳn hai ngàn năm tri thứ lịch sử văn hóa và trí tuệ sao?
Hạng Tư Long đã mấy ngày không thấy Tằng Phạm, tại nơi này hắn cùng Tằng Doanh càng thêm nhu tình nhược thủy, cảm tình càng lúc càng tăng.
Hắn cảm giác được mĩ nữ này không những mĩ mạo như tranh vẽ, tài trí thì thường nhân không thể sánh vả lại trên người nàng cũng ẩn ước phát ra một loại khí chất phú quý.
Có một hôm, hắn không kềm được hỏi Tằng Doanh : “Nhìn ngôn hành cử chỉ của Doanh muội tất không phải là bần dân bá tính, vì sao lại ẩn cư nơi sơn lâm qua cuộc sống bình dị như vậy?”
Tằng Doanh như bị hắn khơi nên tâm sự vô hạn, hai mắt đỏ lên, bi thương nói :
“Chuyện này nói thì rất dài”
Nguyên lai Tằng Doanh và Tằng Phạm huynh muội hai người nguyên là con trai và con gái của quận chủ Huyền quận, một quận của Sở quốc, lúc Tần Thủy Hoàng diệt lục quốc phụ thân nàng là Tằng Cát thề chết chống lại quân Tần bị đại tướng quân Mông Điềm của người Tần bắt giữ. Huynh muội nàng hai người lúc đó tuổi còn nhỏ, được gia tướng liều chết cứu ra, tại nơi hương sơn đại trạch này được một đôi phu phụ lấy nghề đốn củi kiếm sống cứu, bọn họ không con không cái nên đã thu dưỡng huynh muội hai người , gia tướng vì thương thế quá nặng nên ôm hận qua đời. Từ đó họ mai danh ẩn tính, hai năm trước dưỡng phụ dưỡng mẫu do niên kỉ đã cao, đã lần lượt qua đời, hiện nay chỉ hai huynh muội nương nhau mà sống. nhưng hiện tại do thế hệ Tần đương quyền, thi hành bạo chánh, nô dịch thu thuế càng làm cho dân bất liêu sanh do đó chỉ có thể đi vào thâm sơn này mà thôi.
Hạng Tư Long nghe xong trong mắt vẻ xạ ra vẻ giận dữ vỗ mạnh vào bàn, hận thù nói :
“Quan bức dân phản, cái thứ bạo quân đó, phải khởi nghĩa mà phá hủy nó”
Tằng Doanh nghe hắn dám nói ra những lời mà không ai dám nói ra, sắc mặt trắng bạch hoảng hốt nói :
“Long ca lời đó tuyệt không nên nói ra, sẽ bị chém đầu đó”’
Hạng Tư Long cười lạnh một tiếng, tâm phiền ý loạn trầm mặc không nói.
Sáng hôm sau Hạng Tư Long cùng Tằng Doanh giặt tẩy y phục cười nói vui vẻ đi về nhà.
Trước cửa bỗng nghe có tiếng người quen, hai người cung giật mình nhìn về nơi phát ra âm thanh đó.
Tằng Phạm y phục rách nát ngã xuống đất, khuôn mặt sưng tấy, khóe miệng máu tươi chảy ra, cả người run rẩy.
Hai nguời thấy vậy đều kinh hãi Tằng Doanh hối hả chạy tới đỡ Tằng Phạm dậy nước mắt tuôn như mưa, nói trong tiếng khóc:
“Ca, huynh làm sao vậy? Sao lại trở nên như vậy”
Tằng Phạm cố gắng hít vào một hơi, sắc mặt trắng bệt lào thào nói :
“Là tiểu tặc Thạch Mãnh cùng với gia binh của hắn”
Nguyên là ngày đó Hạng Tư Long trượng nghĩa cứu được huynh muội Tằng Phạm Tằng Doanh hai người tên ác công tử đó tức nuốt không trôi. Mấy ngày trước Tằng Phạm ra ngoài mua y phục cùng vật thực quay về ai ngờ được sớm đã bị tên ác công tử đó gặp được liền lệnh cho bọn gia đinh vây công Tằng Phạm, một mình hắn phải đối địch với chúng nhân liều mạng chạy khỏi địch thủ nhưng cũng bị đánh đến trọng thương.
Hạng Tư Long nghe vậy nộ hỏa cuồn cuộn nghiến răng hận thù nói :
“Thứ ác tặc đó mà không trừ thiên lí ở đâu? Ta thề sẽ vì Phạm huynh báo thù này”
Tằng Phạm Tằng Doanh nghe lời đó của hắn trong mắt đều lộ vẻ cảm kích, trong lòng lại vì cái nắm tay của hắn mà toát mồ hôi lạnh.
Mấy ngày sau, Tằng Phạm được Tằng Doanh cùng Hạng Tư Long chăm sóc thương thế đã có chuyển biến tốt.
Điều đó có được là do “siêu nhân” của thế kỉ hai mươi Hạng Tư Long tại trường đào tạo bộ đội đặc chủng học được thuật trị liệu thương thế.
Hốm đó, khí trời trong lành, bầu trời trong xanh trải dài vạn lý, thái dương tuy là nóng bức, nhưng tại nơi thanh thuần trong thâm sơn này vẫn làm cho người ta không có chút cảm giác nóng bức nào.
Ba người tâm tình vui vẻ, thương thế của Tằng Phạm đã hoàn toàn khôi phục.
Hạng Tư Long đột nhiên hào khí ngất trời nói :
“Phạm huynh hay là nhân ngày đẹp trời hôm nay chúng ta đi kiếm tên vuơng thân tiểu tặc đó giáo huấn một trận nhé?”
Tằng Phạm tâm tình cũng rất thoải mái, mấy ngày nay hắn thấy được Hạng Tư Long cùng muội muội Tằng Doanh lang tình mật ý, cao hứng không thôi. Lại thấy được Hạng Tư Long tài trí lẫn võ công đều cao minh niềm hân hoan đó không bút mực nào tả xiết.
Trong lòng cao hứng có dư cũng hào sảng nói :
“Đúng Tư Long chúng ta hãy đi đánh con mẹ hắn tên Thạch Mãnh rùa đen một trận”
Mấy câu nói thô lỗ này đều là học được từ Hạng Tư Long, hai người lại cười lớn một trận chỉ có Tằng Doanh thẹn thùng giận dỗi trừng mắt nhìn huynh trưởng rồi cuối đầu xuống.
Tằng Doanh nhìn trước mặt càng cảm thấy cao hứng nhìn thái độ thẹn thùng của Tằng Doanh nói :
“Đợi đến khi khi thắng lợi trở về sẽ chuẩn bị hôn sự cho hai người các ngươi”
Lời vừa nói ra Hạng Tư Long Tằng Doanh hai người khuôn mặt đỏ bừng .
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: