[Dịch]Tầm Đạo Ký- Sưu tầm - Chương 24: Khát vọng! Khát vọng! Hãy vì ta đạp một bước này!
- Home
- [Dịch]Tầm Đạo Ký- Sưu tầm
- Chương 24: Khát vọng! Khát vọng! Hãy vì ta đạp một bước này!
“Ông là ai?” Tô Thiên mơ hồ hỏi.
“Ta sao? Ta nghĩ là ngươi có thể đoán được rồi mà” Lão nhân cũng không trả lời chỉ hiền từ mỉm cười.
“Ông là Huyết Long Ma Đế?” Trầm mặc một lúc Tô Thiên mới trả lời.
“Đúng.”
Khi từ đúng vừa thốt ra thì Tô Thiên cũng choáng váng muốn bật ngửa, trái tim co thắt lại, mặt mày tái mét. Lão tặc này không lẽ đã biết mình định bắt con hắn thu làm ma sủng sao? Nghĩ đến đây Tô Thiên run rẩy từng đợt.
Lão nhân thấy phản ứng của Tô Thiên như vậy thì cũng chỉ bật cười lắc đầu.
“Ta đứng đây chẳng phải muốn hại ngươi, mà là đang chờ ngươi.”
“Chờ ta làm gì?” Tô Thiên nuốt nước miếng ừng ực. Trong đầu thì đang nghĩ tới cảnh tượng lão nhân đang hiền lành trước mắt này đột nhiên lao đến bóp nát đầu mình ra như quả dưa hấu.
“Nếu như ngươi có thể tới đây thì ta sẽ nói cho ngươi biết. Còn nếu không thì hãy rời đi, một trăm năm sau quay lại, còn nếu như vẫn không thể quay lại thì một ngàn năm sau…..”Lão nhân vẫn cười cười, giống như việc đi tới chỗ lão là việc gì đó rất bình thường chẳng hề khó khăn vậy.
Tô Thiên nghe lão nhân nói thế thì đắn đo suy nghĩ, chơi với lão ma đế này thật sự là một việc rất nguy hiểm. Nhưng lão ta cường đại như vậy, dùng một đầu ngón tay cũng đủ giết mình, nên thật ra cũng có thể tin tưởng lão ta chẳng hề có âm mưu gì bất chính.
“Nếu như ngươi có thể đi tới chỗ ta thì con Huyết Long nho nhỏ trong kia ta cũng có thể tặng cho ngươi.” Huyết Long Ma Đế nhìn sang cái quả cầu máu phía xa xa trong đại điện rồi nói.
Không khí trầm tĩnh hồi lâu. Thấy Tô Thiên cũng không có biểu hiện gì thì lão ma đế cũng lắc đầu.
“Ài, còn bí mật kia thì ta cũng có thể tiết lộ cho ngươi một chút, ví dụ như tai sao ban đầu ngươi tu luyện rất nhanh mà sao bây giờ lại bị vấp mãi ở Hậu Thiên Hậu kì đại viên mãn chẳng hạn…..”
“Cái gì, việc ta mãi không thể đột phá cũng là có nguyên do sao?” Đứng phắt dậy quên mất cả áp lực đang đè nặng trên người, Tô Thiên sửng sốt hỏi.
Nhưng đáp lại Tô Thiên vẫn chỉ là nụ cười bình thản trên môi của Huyết Long Ma Đế.
“Được, vậy ta sẽ tiếp tục.” Tô Thiên trấn tĩnh lại một lúc rồi bước liền ba bước, sau đó bước thêm hai bước nữa. Có thể đi thêm hai bước này là nhờ lão ma đế mới nãy dùng năng lượng gì đó tác động khiến cơ thể hắn hồi phục không ít.
“Còn lại năm bước.”Giọng Huyết Long Ma Đế vang lên bên tai Tô Thiên.
Lại lấy ra Âm Sát Châu, nhưng lần này không phải một viên mà là tới ba viên.
“Ta liều với ngươi một lần.”Tô Thiên cười tàn nhẫn, nhưng là tàn nhẫn với chính bản thân của hắn. Ban nãy khi khi cho nổ viên Âm Sát Châu đầu tiên thì lục phủ ngũ tạng hắn đã gặp nội thương nhưng cũng chưa đến mức nghiêm trọng. Lần này Tô Thiên muốn liều một phen.
“Bạo.” Khi âm thanh vừa phát ra thì ba viên Âm Sát Châu cũng nổ mạnh. Từng đoàn khí tức huỷ diệt tràn ra oanh tạc trên cơ thể Tô Thiên làm khoảng máu thịt sau lưng bị nổ nát bấy, còn bàn tay phải thì huyết nhục lẫn lộn lòi cả xương trắng hếu ra ngoài. Tô Thiên vẫn cắn chặt răng nén nhịn sự đau đớn khủng khiếp đang dày xéo tâm can mình.
Tuy bị thương như vậy nhưng hắn vẫn vui mừng vì đã tiến thêm được ba bước.
“Ta không thể để bất cứ thứ gì cản trở hi vọng trở nên cường đại của ta.”
“Ta không muốn số phận mình bị người khác dẫm chân lên định đoạt.”
“Ta muốn biến mạnh !”
Tô Thiên ngửa mặt lên trời gào rống, mái tóc trên đầu đã chuyển sang đỏ toàn bộ, đỏ như màu máu.
“Giải phong ấn, huyết ma….. hiện !”
Đúng lúc này quả cầu màu đỏ chứa huyết sát oán niệm vốn đang bị phong ấn trong đan điền đột nhiên giống như bị kích động mà vùng vẫy dữ dội, cuối cùng bùng nổ ra lan tràn khắp thân thể.
Cường đại ! Khí tức bây giờ của Tô Thiên tăng lên vùn vụt, giờ đây sánh ngang với Tiên Thiên sơ kì cường giả.
Huyết Long Ma Đế đang đứng nhìn thì cũng lộ ra một vẻ kinh ngạc.
“Chỉ là hai bước, không làm khó được ta !” Vận chuyển toàn bộ công lực trong cơ thể. Mái tóc đỏ dài tung bay về phía sau, ánh mắt chứa đụng sát khí điên cuồng. Tô Thiên đạp một bước.
Khi một bước này vừa hoàn thành, khắp cơ thể hắn ầm ầm chấn động mạnh, thất khiếu chảy máu, xương cốt cả hai bả vai lại bị chấn đến nát vụn.
“Khát vọng! Khát vọng ! Hãy vì ta đạp một bước cuối cùng !” Tô Thiên thét dài, chân phải lại giơ lên chậm chạp đạp xuống.
Khoảnh khắc chân chạm tới nơi thì Tô Thiên biết mình đã thành công. Hắn đã thắng.
“Hoàn thành, ta đã hoàn thành, hahaha !” Tô Thiên ngửa mặt lên trời cười dài, hắn cười không phải vì chiên thắng Huyết Long Ma Đế, mà là cười vì hắn đã chiến thắng được bản thân mình, vượt qua cực hạn.
Rồi khung cảnh dần trở nên nhạt nhoà, đầu óc mê mang, Tô Thiên gục xuống ngay mũi chân của lão Ma đế.
Huyết Long Ma Đế đứng đó trầm mặc một lúc, ra vẻ hồi tưởng rồi chợt thở dài.
“Đứa nhỏ này đúng là như ngài đã nói. Tuy bề ngoài nhát gan yếu ớt nhưng bên trong lại tràn đầy cố chấp và điên cuồng.”
….o0o………………..
Bầu trời thênh thang như mông lung vô tận, mặt đất rộng mênh mang như vạn dặm không bờ……..
Giữa thiên địa mênh mông rộng lớn có một ngọn núi cao chọc thẳng lên chín tầng trời, từng áng mây ngũ sắc bốn phương cùng tụ về như đang hướng thiên tử triều bái.
Lúc này giữa trời xanh có chín đạo quang đoàn đang cùng xé trời gào thét rượt đuổi nhau. Tất cả đều hướng đến tầng cao nhất của ngọn cự sơn kia.
Dẫn đầu là một đạo bạch quang trông rất bình phàm. Theo sát phía sau là một đạo kim quang chói chang rực rỡ, bay đến đâu là chiếu sáng cả một vùng trời.
Còn dẫn vị trí thứ ba là hai đạo lục quang và lam quang. Các quang đoàn còn lại đều tất tả vội vã bay nhanh theo phía sau.
“Thất sư tỷ à, chúng ta lại bị bỏ lại phía sau cùng rồi !” Ở phía sau chót, hai đạo xích quang và tử quang bay sát bên cạnh nhau, bị các quang đoàn kia bỏ lại một đoạn lớn.
“Đệ thật sự quá chán rồi, ganh đua kiểu này thật vô vị.” Đạo xích quang đột nhiên quay đầu bay về phía giữa ngon cự sơn, sau đó hạ xuống một đám mây trắng đang bồng bềnh rồi hiện ra.
Xích quang biến mất, thay vào đó là một thiếu niên mặc chiến khải màu đỏ rực, mái tóc đen nhánh dài bay phất phơ trong gió, đôi mắt loé tinh quang làm khuôn mặt hắn trở nên cực kì anh tuấn. Nếu có người quen biết Tô Thiên mà xuất hiện ở đây thì chắc chắn sẽ phát hiện ra ngay thiếu niên này giống Tô Thiên tới tám phần.
Đạo tử quang kia thấy vậy thì cũng bay tới phía này đáp xuống. Một cung trang nữ tử áo tím hiện ra, khuôn mặt nàng ta đẹp như trăng tròn, thân hình mảnh mai mềm mại như cành liễu đang phất phơ trong gió, làn da nàng trắng nõn nà mà thánh khiết. Nhưng điều làm người ta nhìn một lần rồi không thể nào quên chính là đôi mắt phượng đen nhánh trông cực kì hoạt bát, thông minh.