[Dịch] Tạp Đồ - Tàng Thư Viện - Q.1 - Chương 612: Lời người dịch
Cuối cùng một bộ truyện nữa cũng đã được Bá Thiên Bang tiếp quản và hoàn thành.
Cám ơn các bạn Ryukenshin, Blak đã khởi động với những chương mở đầu, chương của những nét vẽ đầu tiên trong bức tranh lớn Tạp Đồ.
Cảm ơn Athox (A Thọt) và phân thân Darth Athox (Đã Thọt) đã ngày đêm réo rắt, rên rỉ, rú rít khi đòi chương và thúc giục các dịch giả và biên tập của bộ Tạp Đồ.
Cảm ơn đồng chí Lookluck, người giữ lửa trong những ngày tinh thần anh em làm Tạp Đồ đi xuống và là người đặt bút điểm nốt những nét chấm phá cuối cùng của thế giới Tạp Đồ.
Mình thay mặt các con nghiện cám ơn các bạn Converter, các bạn dịch giả và các bạn biên tập của bộ Tạp Đồ đã chung sức hoàn thành siêu phẩm này. Các bạn sẽ có công đức vô lượng a. Tất nhiên là phải cảm ơn cả lão Phương Tưởng nữa nhưng đó là một câu chuyện khác rồi.
Và người cuối cùng cần cảm ơn chính là các con nghiện của bộ Tạp Đồ. Bất kỳ một lời kêu gào đòi truyện, một lời bình phẩm , bình loạn nào của các bạn cũng làm anh em dịch giả, biên tập cảm thấy ấm lòng. Những lời động viên hay trách móc cũng làm anh em cảm thấy được quan tâm, được ưu ái.
Cảm ơn tất cả và hẹn mọi người ở một tác phẩm khác. Hy vọng mọi người sẽ vẫn tiếp tục ủng hộ.
A Móm – BTB – Đại diện cho các bên đại diện.
Tạp phiến? Đó là một cái thẻ!
Chúng ta không biết được Phương Tưởng đã nghĩ gì khi dừng viết trong một thời gian khá dài. Chúng ta cũng không biết được, tương lai của Trần Mộ, Tô Lưu Triệt Nhu, và xa hơn nữa là Trát Lạp (Zara) ở phủ Bách Uyên.
Chúng ta không biết được, tại sao truyện chỉ có tập 1 mà không có tập 2, chúng ta cũng không biết được, đáng ra – theo nhận xét chủ quan của phần đông người đọc và dịch, tập 1 đáng ra phải dừng ở đoạn Trần Mộ trở về Đông Vệ lập nên Đông Vệ cơ, để dành phần 2 cho những diễn biến tiếp theo của nó.
Chúng ta không biết được, những nhân vật đáng lý ra sẽ đi cùng với Trần Mộ tới cuối cuộc đời, như Tiểu Man, lại theo một nhánh rẽ, bởi cuộc sống riêng của chính nhân vật đó – cuộc sống mà ngay cả Phương Tưởng cũng không bẻ lái nổi, mà chết dưới tay Trần Mộ. Hay như Cừu San Ngọc, nữ phu nhân thông minh thần bí của Pháp Á, lại có một cuộc đời éo le, xa lìa với Trần Mộ vĩnh viễn,..
Chúng ta không biết được, nếu đổi lại là một tác giả khác, kiểu như Lão Trư, nếu như tiếp tục thì sẽ có bao nhiêu bất ngờ tiếp nối. Tỷ như, sau ngày quyết đấu, tràn ngập trên các bình đài truyền hình là những lời phát biểu có cánh về người hùng Trần Mộ: “Trần Mộ trong đời sống của chúng ta”, “Một lần đánh nhau với Trần Mộ”, “Đại Nê Thu và những điều chưa biết về con lươn của Trần Mộ”, ““Nhìn tư thế đi tiểu của Trần Mộ ngày còn bé, tôi đã biết đó là một anh hùng” – trích lời bạn nối khố Lôi Tử của Trần Mộ”,..
Chúng ta không biết được..
Có rất nhiều những điều không biết khi đóng lại câu chuyện này, bởi theo đánh giá chủ quan của tôi, nó chứa đựng quá nhiều sự sáng tạo và tưởng tượng của tác giả, về một thế giới của cảm giác và năng lượng liên kết được với nhau qua những vi mạch, những thứ mà đã được khái quát lên thành cấu vân, bởi cá tính và bối cảnh của các nhân vật, nên khiến cho Phương Tưởng, tác giả, người cha tinh thần của nó chỉ có thể cắt gọt, bẻ lái một phần và kể lại những diễn biến tiếp theo của câu chuyện theo tính cách của các nhân vật trong đó.
Tuy nhiên, là một trong những người tham gia chuyển ngữ bộ truyện, chúng tôi biết rằng, “nếu có thể làm lại từ đầu”, bộ truyện có thể sẽ có một cái tên khác, có những danh từ khác xuất hiện, có thể sẽ bớt đi nhiều những từ, ngữ, khái niệm bí hiểm, kéo theo đó là những cảm xúc khác đi về câu chuyện – ít ra thì nó cũng bớt thần bí hơn (hay bớt hấp dẫn hơn?!), bớt khó hiểu hơn trong giai đoạn đầu, khi mà mọi người phải làm quen với hàng loạt những khái niệm, định nghĩa mới. Và rất có thể, là những câu chuyện đời thực (éo le có lẻ?!) xung quanh việc chuyển ngữ này không còn xuất hiện nữa.
Tạp Đồ đã kết thúc, bản anh hùng ca về đứa trẻ lang thang vươn lên từ bụi bặm đã kết thúc trong sự lớn mạnh theo thời gian của Đông Vệ và những dịch giả. Kết thúc đóng mà mở, tựa như những câu-chuyện-đời-thường-đã-qua đã được khép lại và mở ra những tương lai tươi sáng mới. Xin cảm ơn và chúc cho những “Tạp Nghiền” cũng cứng cáp như Trần Mộ, cũng làm nên những sự nghiệp lẫy lừng trong đời thực như Trần Mộ và thành công như Đông Vệ.
Xin cảm ơn và trân trọng./.
p/s ngoài lề 1: chúc cho bạn Monsoon thành công như Lôi Tử Móm, cưới được Lam Phong Lòi lúc nào cũng ỉ ôi bên cạnh. Chúc cho Bá Thiên bang hùng mạnh như Đông Vệ cơ, khai thác được mỏ Bá Thiên lô, mở ra Thọt Tự Cung giảng La Lị đạo cho mọi người bái phỏng, chúc cho Darth Athox không nghiêm túc như Trần Mộ, bóng hồng vè vè mà vẫn kiên quyết bảo trì cái virgin cho đến lúc cắt sang Cụt. Chúc cho Cụt mụi đã đứt lại liền, oánh lô oánh bóng thắng rầm rầm chia xu cho mình hưởng sái..
p/s ngoài lề 2: tiếp tục mở để nhận những lời chúc mừng của các mạo hiểm giả, những người sẵn sàng du ngoạn ở Ma Cáp Địch VUC dăm bảy ngày miễn phí!!!