[Dịch] Quang Minh Kỷ Nguyên - Chương 182: Thần tính
– Huynh đệ ư, thật là lợi cho tiểu tử này quá.
Long Thành đi đến trước mặt Lâm Tề đang hôn mê bất tỉnh, vô cùng u oán thở dài một hơi.
– Hai tiểu nữ tử kia thật đáng thương, lần này ta thật sự không biết phải làm sao, không thể đưa các nàng về Đông Phương, mà dù đưa các nàng về Đông Phương, nhưng nếu như bị đám thiên miếu khốn khiếp kia biết, bị người của giáo hội của các nàng biết, vậy cũng là phiền toái lớn.
Long Thành vừa lầm bầm hai câu vô nghĩa, đột nhiên trong phòng nghỉ vọng đến tiếng rên rỉ. Hai tòa băng sơn Nhã và Linh run rẩy kịch liệt, làn da các nàng biến thành màu phấn hồng quỷ dị, mồ hôi không ngừng rịn ra từ trong cơ thể các nàng, rất nhanh đã ngấm vào váy dài trên người, trở nên ướt đẫm.
Long Thành biến sắc, đồng tử chợt co rút lại.
– Hắc, thật ác độc, sao lại là dùng loại dâm độc thúc đẩy nguyên âm củanữ tử này? Hai nữ tử này cũng không phải là người có tư chất tuyệt đỉnh gì, dù là ngắt lấy cũng có lợi ích gì chứ? Sao mình lại dùng tới loại thấp kém như này?
Tuy nhiên, đây thì có liên quan gì đến ta? Ta vốn chỉ là muốn đến xem náo nhiệt thôi, xem người nào có thể giành được hai nữ nhân này, không ngờ màn diễn còn diễn chưa xong, còn gì náo nhiệt để ta xem nữa?
Hơn nữa, hai nữ tử này vốn có ân oán với Lâm Tề, sớm hay muộn cũng sẽ bị Lâm Tề một đao làm thịt, vậy thì hai tuyệt sắc như này sẽ biến thành hai đoạn máu chảy đầm đìa, thật là đáng tiếc? Hai mỹ nhân này chưa từng được nếm thử điều kỳ diệu của cuộc sống thì đã thành kẻ chết, quả thật là mất hứng.
Mang theo nụ cười tà ác, Long Thành nâng Lâm Tề lên, sau đó cởi hết quần áo của hắn, tay phải điểm vào huyệt nhân trung của hắn, rồi đem hắn vào trong phòng nghỉ đặt nằm cạnh hai nàng.
Ý thức của Lâm Tề đang chìm đắm trong bóng đêm, Chim béo Kirk sử dụng mê hương cực kỳ bá đạo, Lâm Tề không chút phản khác đang hôn mê sâu nhưng bất chợt bị một cơn đau sắc bén đáng sợ mang theo một luồng hàn khí hắc ám đáng sợ, Lâm Tề giật mình bừng tỉnh.
Mặc dù đai não Lâm Tề đang hoạt động lại nhưng cơ thể hắn vẫn tràn ngập lực lượng mê hương rất lớn. Long Thành đã sử dụng thủ đoạn tà môn bí truyền của Đông Phương, vận dụng một tia tinh thần niệm lực và hàn linh lực của mình kích thích thân thể Lâm Tề, kích thích nguyên khí trong huyết mạch cốt tủy của hắn, bắt buộc hắn từ trong hôn mê mà tỉnh lại.
Mê hương khiến đại não Lâm Tề ngây ngốc không thể tự hỏi, nhưng nơi mà đầu ngón tay của Long Thành đã chỉ vào lại giống như một tòa núi lửa dẫn nổ một đống hỏa dược, toàn bộ tinh lực của Lâm Tề trong nháy mắt cũng giống như dâm độc của hai nàng lập tức làn da trở nên đỏ rực, mạch máu từ dưới làn da căng lên, tinh lực vô cùng vô tận trong cơ thể bắt đầu điên cuồng khởi động, cuối cùng đều tập trung ở tại môt nơi nào đó muốn chết.
Cả người Lâm Tề đã hoàn toàn mất đi lý trí, hắn thở phì phò, dựa vàobản năng của sinh vật giống đực, hắn mở bừng hai mắt đỏ ngầu nhìn hai nàng bị trúng mê hương đang điên cuồng vặn vẹo người trên mặt đất đã chặn hết toàn bộ lý tính của hắn, hắn thở hồng hộc tựa như lang đói bổ nhào về phía hai tuyệt mỹ nữ giống như con cừu nhỏ kia.
Sau tiếng quần bị xé rách là tiếng kêu đau đớn, tiếng âm thanh va chạm kịch liệt, cùng với những tiếng rên rỉ kỳ diệu, tựa như tiếng rên của ba năm trăm con mèo trong một đêm xuân.
Lâm Tề điên cuồng, huyết mạch cả người hắn bành trướng, đại não bị mê hương và nhiệt huyết cùng đồng thời kích thích biến hắn dốc hết toàn lực đi săn mồi, dùng hết toàn bộ lực lương điên cuồng xé rách con mồi ngon lành trước mắt. Cười “ha ha” đầy quái dị, hai thân hình tuyệt mỹ trước mắt khiến hắn cuồng si mê, khiến hắn say mê, khiến hắn hận không thể đem toàn bộ thân thể mình hòa nhập vào hai cơ thể mềm mại kia.
Một luồng khoái cảm tuyệt không thể diễn tả được ập đến, Lâm Tề chưa bao giờ nhận được loại khoái cảm tuyệt với không gì sánh được này, cả người hắn run rẩy, mỗi tế bào của hắn đều run rẩy, hắn vui sướng lần lượt đoạt lấy loại khoái cảm tuyệt vời này, lần lượt áp bức thân thể dịu dàng dưới cơ thể mình, lần lượt khiến cơ thể mềm mại kia co giật, run rẩy, từng đợt mồ hôi thấm đẫm ra.
Bất chợt dưới thân Lâm Tề xuất hiện một tiếng kêu khàn khàn, một đường lửa nóng kinh khủng mang theo sự tôn nghiêm và uy áp vô thượng từ thân thể hai người liên tiếp chạy ào vào trong cơ thể Lâm Tề, luồng lửa nóng này nóng cháy không gì sánh được, kéo dài không dứt, giống như một tòa núi lửa to lớn thượng cổ bộc phát, năng lượng vô cùng vô tận không ngừng cuồn cuộn tiến vào.
Thân thể Lâm Tề bắt đầu sáng bóng, cả người hắn biến thành một mầu trong suốt, một ngọn lửa màu đỏ bao trùm lấy cơ thể hắn, nhưng lại giống như thần tích không làm cháy một cọng lông nào của hắn.
Lâm Tề há miệng ngửa mặt lên trời nhưng lại không thể phát ra tiếng, linh hồn hắn trong nháy mắt vỡ vụn ra thành vô số mảnh, hắn như thấy ngọn lửa đang nhảy múa trước mặt, đó là vô số ngọn lửa thuộc về vũ trụ, đủ loại ngọn lửa, các loại ngọn lửa kỳ diệu đang vui mừng toát ra trước mặt Lâm Tề, dần dần có ngọn lửa màu vàng ngưng tụ trước mặt Lâm Tề thành một văn tự méo mó, một thanh âm thật lớn thật lớn đang niệm từng câu từng câu gì đó.
Lâm Tề nhìn văn tự đó mà không hiểu, nhưng thanh âm kia vang lên thì Lâm Tề bắt đầu hiểu thấu đáo văn tự này.
Thượng Cổ Thần Văn, trong truyền thuyết thần linh sử dụng văn tự màu vàng méo mó không có quy luật hình dạng này. Pháp tắc thuộc về ngọn lửa cuồn cuồn không ngừng nhập vào cơ thể Lâm Tề, xâm nhập vào cốt cách, kinh mạch, máu thịt, nội tạng Lâm Tề. Cả người hắn đổ mồ hôi đầm đìa, mồ hôi hắn chảy ra đều là màu đen như mực, mang theo một thứ mùi không thể diễn tả được.
Tinh khí hùng mạnh lưu chuyển trong cơ thể Lâm Tề nhưng lại bị mê hương và bản năng giống đực không chế làm Lâm Tề căn bản không thể vận chuyển Huyền Hổ Kình để hấp thu tinh khi khổng lồ này đang tràn ngập trong người Lâm Tề. Nhiều tinh khí cuồn cuộn không ngừng vọt tới, cuối cùng những tinh khí này không thể tránh được bị nén ép cực hạn, toàn bộ thu về ba huyệt then chốt kỳ lạ trong cơ thể Lâm Tề.
Toàn bộ tinh khí khổng lồ không gì sánh được cuồn cuộn nhập vào ba huyệt quan trọng là mi tâm, ngực và đan điền, với phương thức ngưng tụ cực kỳ mờ mịt tạo thành ba khối hình thù kỳ lạ chứa đựng tinh thể mà không ai có thể phát hiện ra được.
Cuối cùng luồng nhiệt nóng hùng mạnh đã vận chuyển xong, tiếng rên rỉ dưới cơ thể Lâm Tề ngưng bặt và hoàn toàn hôn mê bất tỉnh, toàn thân nàng trở nên trắng bệch giống như tất cả sinh khí sức sống đã rời khỏi thân thể của nàng.
Nhưng khoái cảm từ luồng nhiệt nóng này đưa tới khiến Lâm Tề cực kỳ hưởng thụ, bản năng hắn phát hiện loại luồng nhiệt nóng này rất có lợi cho hắn, bởi vậy, hắn vứt bỏ tiểu mỹ nhân ở dưới thân đi, lại tiếp tục điên cuồng chiếm đoạt thân thể tiểu mỹ nhân còn lại. Không biết điên cuồng sau bao lâu, tiểu mỹ nhân dưới thân hắn cũng giống như cây cung kéo căng siết chặt lấy Lâm Tề.
Luồng nhiệt nóng cuồn cuộn gào thét đến, tinh khí khổng lồ lại dũng mãnh nhập vào cơ thể Lâm Tề. Linh hồn Lâm Tề lại một lần nữa tan ra, trước mắt hắn có vô số thần văn màu vàng ngưng tụ và vỡ vụn, âm thanh to lớn làm chấn động linh hồn và thân thể Lâm Tề, đem lực lượng nào đó trong u ám dung nhập xung quanh thân thể Lâm Tề.
Không biết Long Thành đã lén tiến vào phòng lúc nào đang ngây ra như phỗng nhìn toàn thân Lâm Tề đang phun ra luồng lửa nóng hừng hực nhưng lại không hề thiêu hủy bất cứ thứ gì xung quanh, cả người y run rẩy, hối hận khôn cùng ra sức đánh vào đầu mình.
– Long Thành, sao mày lại ngu xuẩn như vậy, mày đúng là đồ đầu heo mà, không ngờ mày lại bỏ qua hai đạo thần tính này, vì sao mày lại để cho tên tiểu tử này chiếm lời chứ? Tiểu mỹ nhân như vậy phải do mày hưởng thụ chứ? Vì sao mày lại để cho tên tiểu tử này chiếm lời? Chẳng phải loại dâm độc này áp chế nguyên âm của các nàng sao, hay là nguyên âm của các nàng cũng không hùng hậu, cái mà dâm độc kia áp chế chính là thần tính trời sinh của các nàng?
Là tên khốn khiếp nào làm loại chuyện tốt này? Trời ơi, không ngờ hai thần tính này lại bị tên tiểu tử đó hấp thụ hết rồi.
Vì sao ta muốn xem trò, vì sao ta phải xem náo nhiệt? Sao ta lại phạm phải chuyện hồ đồ nhất trong thiên hạ như này.
Long Thành hung hăng tát mình một cái, rất nhanh trên mặt hắn sưng lên chẳng khác gì mặt heo.
– Không được không được, ta phải cướp thần tính từ trên người tiểu tử này mới được.
Long Thành đi về trước một bước, sau đó sắc mặt y trở nên cực kỳ khó coi.
– Vật thần tính trời sinh khốn khiếp này một khi đã dung hợp với người ngoài thì sẽ gắn mật thiết không bao giờ tách rời.
Hơn nữa dù là tách ra được, ta làm sao có thể đoạt được từ trên người hắn? Hắn là nam nhân, Long Thành ta cũng là đàn ông.
Long Thành mặt đau khổ thật giống như hoàng liên bị ngâm nước quá mực, hắn đau khổ ngồi xổm trên mặt đất, mặt xanh mét.
Cảm thán vài tiếng, sắc mặt Long Thành đột nhiên biến đổi, y tức giận quay lại nhìn Chim béo Kirk đang hôn mê bất tỉnh. Chim béo Kirk vừa định lẻn vào phòng nghỉ, kết quả lại bị Long Thành dùng mê hương đánh ngất, còn về phần vì sao Long Thành lại có loại mê hương này, chỉ có trời biết.
Mặc kệ thế nào, Chim béo Kirk hôn mê bất tỉnh, mà gã cũng là kẻ đầu sỏ gây ra mọi chuyện.
Long Thành nghiến răng nghiến lợi đi tới chỗ Chim béo Kirk. Long Thành đang muốn phát tiết, mà Chim béo Kirk chính là lựa chọn tốt nhất của y. Nhìn bộ dạng Lâm Tề ra sức tiến vào thì y vẫn còn đủ thời gian để xử lý tên đầu heo này.
Lâm Tề chịu đựng sự tấn công của luồng nhiệt nóng, cả người hắn hoàn toàn biến thành một khối pha lê màu đỏ trong suốt, luồng nhiệt nóng khổng lồ lưu chuyển trong cơ thể hắn. Khắp trong cơ thể hắn bị lực lượng cực lớn rèn luyện giống như một khối sắt thô trải qua nhiều lần gọt rũa, thân thể trở nên rắn chắc, hùng mạnh và dẻo dai.
Nhất là tiên thiên đầy tạp chất từ nhỏ đến lớn của Lâm Tề đã bị hai ngọn lửa thần tính đốt cháy hầu như không còn, giờ phút này cơ thể hắn sạch sẽ không còn chút cặn bã nào.
Sau sự điên cuồng kéo dài, cả người Lâm Tề co giật kịch liệt, mê hương trong cơ thể hắn cũng bị lửa đốt cháy không còn, cuối cùng hắn từ trong trạng thái cuồng loạn mà tỉnh lại.
Mờ mịt nhìn bốn phía, Lâm Tề còn chưa thấy rõ thân hình đang bị mình đè nặng ở dưới là gì thì sau đầu hắn chợt chấn động, lật mình ngã vật ra hôn mê bất tỉnh.