[Dịch] Ngã Chân Thị Đại Minh Tinh - Q.1 - Chương 15: [ Lại mở bảo rương!]
Cuối tuần, trong phòng cho thuê.
Hôm nay Trương Diệp được nghỉ, [ chuyện ma đêm khuya] là tiết mục phát sóng hằng ngày, nhưng hắn đã ghi âm trước rồi, có nữ trợ lý Tiểu Phương hỗ trợ phát sóng, Trương Diệp cuối cùng cũng có thể ngủ nướng một lần, ngủ thẳng đến 10h trưa mới vươn vai bò dậy, chuyện đầu tiên chính là mở nhẫn trò chơi, xem xét thành quả năm ngày qua, điểm Danh vọng hơn mười vạn, trừ bỏ kỳ đầu tiên có hơn 1 vạn, kỳ thứ 2 ít hơn chút, còn lại đều hai vạn điểm Danh vọng mỗi kỳ, mỗi ngày nhìn điểm Danh vọng tăng lên, Trương Diệp liền vô cùng thoải mái.
Lại đủ điểm để rút thưởng.
Trương Diệp không do dự, tiêu tốn 10 vạn điểm Danh vọng, tuyển chọn mục [ rút thưởng], ” Lần này không mong loại đặc thù, chỉ cần loại thuộc tính, hoặc loại kỹ năng cũng được, đều [ rút thưởng] hai lần rồi, còn chưa thấy các loại khác có cái gì !”
Điểm điểm ngón tay.
Kim đồng hồ xoay tròn.
Thuộc tính …. Đặc thù …. Kỹ năng ….
Kim đồng hồ quay chậm lại, từ từ lướt qua các khu vực, lúc này kim đồng hồ sắp sửa dừng ở ô [kỹ năng], bỗng nhiên, hơi nhích một cái, vượt qua mất !
Còn kém một chút a!
Được, vẫn là vật phẩm loại tiêu hao vậy!
Trương Diệp thói quen, mở ra bảo rương, trong rương, xuất hiện một cái chai nhỏ !
[ Dung dịch ẩn thân ] : Sau khi uống, đạt được hiệu quả ẩn thân, thời gian liên tục 5 phút đồng hồ.
Nhìn nhẫn trò chơi giới thiệu về vật phẩm, Trương Diệp như có cũng được, không cũng không sao, đem chai nước cất vào trong giới chỉ, ô [ vật phẩm ] tương đương với một cái không gian chứa đồ. Đối với vật phẩm rút thưởng được, Trương Diệp không quá hài lòng, muốn ẩn thân làm gì ? Chạy tới WC nữ nhìn lén sao ? Đừng đùa, Trương Diệp có thể không phải chính nhân quân tử, cũng không phải là cái loại xấu xa này, thậm chí chưa bao giờ nghĩ tới. Còn nữa, thời gian hiệu quả chỉ có ngắn ngủi 5 phút, vậy thì nhìn được cái gì chứ.
Ngoài cửa, có chút ồn ào.
Trương Diệp rửa mặt xong, liền mở cửa đi ra, bỗng thấy một đám khách trọ đứng đầy hàng hiên.
” Chủ nhà a di, phòng đã mắc rồi, ngài còn lên giá ? ” Một sinh viên tức giận nói.
” Đúng vậy, như vậy làm sao mà sống, ngài đang bóc lột người khác!” Một cô gái tri thức hét lên.
Nhiêu Ái Mẫn bị vây ở giữa, vẻ mặt lạnh lùng không để ý, híp mắt cùng mọi người giằng co nói : ” Hiện tại, giá phòng đều mắc như vậy, ai cũng đều tăng giá, các ngươi tưởng ta là nhà từ thiện, ở không nổi cũng đừng ở, thiếu gì người thuê. Hừ, còn muốn theo ta cãi cọ ? Ngươi, Tiểu Triệu, lúc trước ngươi thiếu người ta tiền, bị đuổi theo đến cửa đòi nợ, là ai cho ngươi mượn tiền trả nợ? Còn có, ngươi, tiểu Triết, ngươi năm ngoái không đủ tiền học phí, là ai giúp ngươi trả ?
Sinh viên kia vừa nghe, liền xuống giọng: ” Không phải đều trả lại ngài rồi sao.”
Nhiêu Ái Mẫn trừng đôi mắt hạnh lên nói: ” Trả tiền là xong ? Ta đối với các ngươi tốt như thế, các ngươi đều quên? A? Một đám vô ơn! Không ở được thì cút cho ta !”
Nhiều người đành chịu, yên lặng về phòng.
Còn lại một vài người chưa từng nhận sự giúp đỡ thì vẫn đang chống cự tăng giá, đều bị Nhiêu Ái Mẫn mắng cho một trận mới chịu trở về, miệng nàng có bao nhiêu độc, người bình thường sao nói lại nàng!
Mọi người đi hết, Nhiêu Ái Mẫn liếc mắt một cái liền thấy Trương Diệp : ” Yêu, Tiểu Trương, ngươi lại đây!”
Trương Diệp muốn tránh cũng không còn kịp nữa rồi, bất đắc dĩ, đành phải theo Nhiêu Ái Mẫn đi nhà nàng.
Cửa vừa đóng, Nhiêu Ái Mẫn liền mang đôi dép lê, lép xép tiến vào bàn trà trong phòng khách, mở ra một tờ báo văn hóa loại phát hành số lượng ít, mở ra một trang :” Buổi sáng, lúc ta mua báo chí, ngẫu nhiên nhìn thấy, giỏi nha, tiểu tử ngươi còn lên báo.” Nàng chỉ chỉ tờ báo, kỳ quái thì thầm: ” Gần đây, chuyên mục [ chuyện ma đêm khuya] của kênh radio văn nghệ Đài phát thanh Kinh thành, phát sóng chuyện ma [ Quỷ thổi đèn ], được nhiều người chú ý, còn sáng tạo nên tiết mục đêm khuya có tỉ lệ nghe đài cao nhất, lấy được rất lớn thành công, thậm chí có khả năng đánh vỡ cục diện lũng đoạn tiểu thuyết ma quái dưới hình thức liên tái của nhà xuất bản cùng mạng lưới. Theo phóng viên của bản báo tìm hiểu, quyển tiểu thuyết này vốn là do người dẫn chương trình Trương Diệp của chuyên mục sáng tác, cho nên sự thành công của tiết mục có thể sẽ không phục chế được.
Trương Diệp cũng là lần đầu tiên biết được, chính mình lên b áo, nhanh chóng tiến lên ” Ta xem thử ”
” Tuy rằng tờ báo này lượng phát hành nhỏ, trang báo cũng không to, nhưng vừa đi làm đã có thành tích này là không sai rồi.” Vừa khen hắn một câu, Nhiêu Ái Mẫn liền bắt chéo chân ngồi xuống, nhanh chóng chuyển sang đề tài khác ” Ngươi khi nào thì trả tiền nhà? Trả không được liền làm việc trả nợ, phòng ta đang cần dọn dẹp.”
Trở mặt còn nhanh hơn lật sách!
Trương Diệp chậc lưỡi nói : ” Chủ nhà a di, ngươi xem, ta bây giờ cũng lên báo, là người có thân phận, có fan hâm mộ, ta có thể ….”
Nhiêu Ái Mẫn không cho hắn nói xong :” Ngươi có thân phận gì ? hiện tai, ngươi chỉ có thân phận là con nợ!”
Trương Diệp cò kè mặc cả nói : ” Ta cho ngài làm việc nhà cũng được, nhưng cơm trưa cùng cơm tối, ngài bao. ” Hắn bây giờ liền mì ăn liền cũng sắp không có tiền mua.
Nhiêu Ái Mẫn liếc mắt nhìn hắn : ” Còn dám có yêu cầu ? ”
Trương Diệp kêu khổ : ” Cơm trưa ta còn không biết ở đâu đây, không ăn no, ta cũng không có sức mà làm việc.”
Nhiêu Ái Mẫn hiển nhiên không quá tình nguyện, phiết miệng đi đến phòng bếp tìm tòi, cuối cùng cầm ra một túi nhựa chứa bánh bao đến ” Nè ! Buổi sáng vừa mua !”
Trương Diệp cũng không khách khí, đói quá vừa cầm liền ăn, cũng không có nóng.
Nhiêu Ái Mẫn hèn mọn nói : ” Chỉ biết có ăn thôi, đời trước người chưa từng ăn cơm hả ? Bất quá ta nói cho ngươi biết, ăn bánh bao cũng có thể chết người!”
Trương Diệp chớp mắt liền ăn hai cái, nghe vậy liền nghẹn họng ” Ăn bánh bao còn có thể chết người ?”
” Ta lừa ngươi làm gì, đó, dãy trọ của chúng ta có một người, năm trước không phải bởi vì ăn bánh bao mà chết sao, chuyện này ai cũng biết hết !” Nhiêu Ái Mẫn nhớ lại nói .
Năm trước quả thật có người chết, Trương Diệp tuy rằng lúc đó chưa tới, nhưng khi chuyển qua đây, cũng từng nghe đồn, hắn liền sợ tới mức không nhẹ, thế giới trước của hắn, báo chí từng đưa tin về vấn đề vệ sinh thực phẩm, Trương Diệp sớm đã chim sợ cành cong, hiện tại nghe nói bên cạnh có người ăn bánh bao mà chết, hắn hiện tại liền mặt trắng bệch, nôn khan vài cái, muốn đem bánh bao ói ra, vậy mà nửa ngày còn không thành công, Trương Diệp đều cảm thấy, chính mình xong rồi, vội vàng hỏi ” Người đó chết làm sao? Thảm không ?”
Nhiêu Ái Mẫn vỗ vỗ một chút vết bụi trên đùi, thở dài nói : ” Thảm lắm, rất thảm, hắn ngày đó ra ngoài mua bánh bao, bị một chiếc xe tải đâm chết!”
” Đâm chết ? ” Trương Diệp mém tí té xỉu ” Cái đó cùng ăn bánh bao có quan hệ gì ? ”
” Ta đâu có nói là có liên quan. ” Nhiêu Ái Mẫn cười vui vẻ, rõ ràng là đùa giỡn Trương Diệp.
Trương Diệp : ” ………”
Nhiêu Ái Mẫn tâm tình không tệ, cười vỗ ót Trương Diệp ” Được rồi, tiểu tử, ăn xong liền dọn dẹp phòng ở, cửa phòng tắm cũng lau một lần, lão nương tắm cái đã.”
Cười như hoa, phong tình vạn chủng!
Cả người liền lộ ra một cái khí chất của nữ nhân thành thục .
Tuy rằng, Nhiêu Ái Mẫn thường xuyên trêu ghẹo Trương Diệp, tình tình lại xấu, tuổi thì lớn, vui buồn thất thường, người lạnh như băng, coi tiền nặng hơn người, miệng còn độc, ấy thế mà ức chế không được bản năng hảo cảm của Trương Diệp đối với Nhiêu đại tỷ.
Bởi vì nàng quá đẹp !
Trương Diệp nằm mơ đều muốn cưới một người xinh đẹp như vậy làm vợ!
Ai, bất quá, suy nghĩ một chút kỳ thật cũng vô dụng, vợ đẹp thì có làm được gì ? Xem lâu, xem quen thì đều giống nhau, đẹp xấu đều một dạng. Sao ? Không tin ? Vậy làm một cái ví dụ đi, ai chưa kết hôn xem người yêu mình đều xinh đẹp, động lòng người, yêu đến chết đi sống lại? Vậy mà cưới xong, lại nhìn bảy năm sau, mỗi ngày, ngươi dám nhìn thẳng vợ ngươi một phút đều tính lương tâm phát thiện. Ân, đương nhiên, ngươi cũng có thể hét to : ” Đánh rắm, cho dù qua mười năm, năm mươi năm, một trăm năm, ta cũng vẫn thấy vợ ta là thiên hạ đệ nhất, nghiêng nước nghiêng thành.” ân, nếu vậy cũng không cần hỏi — vợ ngươi chắc chắn là đang ở bên cạnh ngươi rồi !