[Dịch] Ma Pháp Cấm Thư - Chương 53: Thản tây gia mời.
Thế nhưng, đây cũng không phải cái chuyện tốt gì, từ xưa đến nay công cao chấn chủ, không có người nào có kết cục tốt cả, tuy rằng bây giờ Y tư bối nhĩ điện hạ là một người hòa ái đế vương, thế nhưng, ai có thể thực sự biết trong lòng hắn nghĩ như thế nào a…
Tâm thuật đế vương, thường nhân không có biện pháp suy đoán, cho nên có thể ngồi ở ngôi vị hoàng đế cao cao tại thuợng kia, tuyệt đối sẽ không là kẻ ngu dốt.
Còn nói đến thế cục hiện nay, còn có thái độ mập mờ của hoàng thất, Trần Sâm thậm chí đã bắt đầu hoài nghi, bây giờ hoàng thất có đúng hay không đang tận lực chèn ép Bối nhĩ gia.
Thở dài một hơi, Trần Sâm ở trong lòng nở nụ cười khổ, biết đến càng nhiều tình tiết càng nghĩ không ra việc này, đầu mối trong lòng lại càng loạn, lúc bắt đầu chỉ là hoài nghi Thản tây gia, thế nhưng hiện tại hoàng thất cùng thần thánh giáo đình cũng đã bị đụng đến, dấu vết hiềm nghi không có…
Cho nên người xưa có một câu nói, đó là, ‘quốc’ là nước, rất thâm sâu a…
Suy nghĩ chốc lát, Trần Sâm lại hỏi: “Ah. . . Còn mẹ ta nói như thế nào?”
Đan Ni Nhĩ Tư nói: “Công tước phu nhân có ý là, lúc rảnh rỗi nói ngươi có thể trở về một lát, đương nhiên cũng không phải gọi ngươi lén lút trở về, quay về với chính thân phận của ngươi hiện tại (Trần Sâm!), danh khí ở đế đô đã bắt đầu truyện ra rồi, Bối nhĩ gia mời ngươi tới nhà cũng là chuyện bình thường thôi.”
Trần Sâm gật đầu, nói: “Đúng thế, nếu như mẹ của ta đã lo tới điểm này rồi, thì nhận thiệp mời xong hẳn là vài ngày mới đến, dù sao, danh môn vọng tộc bên trong đế đô, Bối nhĩ gia cũng là số một số hai a, nếu như nhanh như vậy mà xuất thủ (gởi thiệp mời…), cũng thật là có điểm mất mặt a…”
Đan Ni Nhĩ Tư mỉm cười, lão muốn nói cái gì, nhưng lại đột nhiên câm miệng, chỉ chỉ phía sau Trần Sâm.
Trần Sâm nhìn lại, thấy một người bồi bàn cầm hé ra thiệp mời đỏ thẫm đứng ở phía sau, nhưng bởi vì có tĩnh âm kết giới, hắn căn bản không có biện pháp khiến cho Trần Sâm chú ý, tuy rằng nói tĩnh âm kết giới không có biện pháp ngăn cản người ta tiến nhập, thế nhưng, tại đây làm bồi bàn đâu phải là kẻ ngu dốt, nên biết rằng quý tộc hay cường giả nói chuyện cũng không có thể tùy tiện đứng nghe, hay nói cách khác, kết quả là thường thường bị chết như thế nào cũng không biết a.
Đưa mắt liếc thiệp mời, Trần Sâm nhíu nhíu mày, bất quá lo lắng cân nhắc chuyện tình, hắn cũng không ngại, chỉ là đánh một ra hưởng chỉ, thu hồi kết giới, sau đó hỏi: “Có chuyện gì vậy? Không phải ta đã nói qua rồi sao, nếu như là thiếp mời của tiểu quý tộc thì ngươi có thể giúp ta từ chối mà.”
Bồi bàn trên mặt hiện lên một tia bất an, bất quá hắn đem thiệp mời để xuống bắt đầu, nói: “Tôn kính ma pháp sư đại nhân, thiệp mời này đây, chúng ta là vô luận như thế nào cũng không dám từ chối.”
Trần Sâm gật đầu, hắn tự nhiên sẽ không tính toán với bồi bàn, mà là với tay đem tấm thiệp nhận lấy tiện tay mở ra, nhìn vài lần trên mặt hắn lúc này hiện lên một tia kinh dị, rồi đem tấm thiệp vứt tới trước mặt Đan Ni Nhĩ Tư.
Đan Ni Nhĩ Tư nghi hoặc tiếp nhận tấm thiệp, nhanh chóng nhìn lướt qua, rồi lập tức trên mặt hắn cũng xuất hiện thần tình kinh ngạc.
Kỳ thực cũng không có thể trách bọn họ, mà là cái này thiệp mời, lạc khoản thật sự là quá mức kinh người, dưới cuối cùng thiệp mời viết —— Annie. Thản tây!
Trần Sâm với Đan Ni Nhĩ Tư nhìn nhau vài lần, trao đổi qua lại một chút nhãn thần, sau đó Trần Sâm mới gật đầu nói với bồi bàn: “Ngươi xuống phía dưới, thuận tiện mời người Thản tây gia lên đây.”
Bồi bàn cung kính cúi xuống một chút, rất nhanh lui xuống.
Thấy hắn ly khai, Trần Sâm mới sờ sờ mũi, cười khổ nói: “Lần này có trò chơi mới a, chẳng lẽ là song thành ký?”
* song thành ký: ý nói giống vụ án song bao.
Đan Ni Nhĩ Tư không phải xuyên việt, tự nhiên không biết song thành ký ý tứ gì, lập tức hỏi: “Cái gì là song thành ký?”
Trần Sâm đột nhiên cũng không biết hẳn là giải thích thế nào, chỉ có thể lắc đầu, nói: “Không có gì, ta chỉ muốn nói, có hai người Annie tiểu thư, rốt cuộc có một người là thật.”
Ở trong phòng Trần Sâm có một Annie tiểu thư, tự nhiên là không có khả năng phái người đưa tới thiệp mời, như vậy bây giờ cái Annie tiểu thư này…
Trần Sâm cùng Đan Ni Nhĩ Tư hai người đều minh bạch điểm này, cho nên bọn họ mới không rõ ràng, rốt cuộc người nào Annie tiểu thư mới là thật.
Chỉ chốc lát, Trần Sâm cười khổ một tiếng, nói: “Quên đi, chuyện này làm ta đau đầu quá, lão sư ngươi đi điều tra một chút về hắc y nhân đánh lén ta tối hôm qua, ta nghĩ cái gả này tuyệt không phải thấp so với ta bây giờ. Về phần Thản tây gia, ta đoán không sai thì hẳn là người quen của chúng ta, hình dạng ngươi như vầy cho người ta thấy dù sao cũng không thích hợp, thật ủy khuất cho ngươi ly khai a.”
Đan Ni Nhĩ Tư gật đầu, nói: “Ngươi phải thật cẩn thận, hãy nhớ kỹ, trước khi ngươi còn chưa có quay về phủ công tước, mạng này của ngươi, vẫn như cũ do chính ta quản lý …”
Trần Sâm sờ sờ mũi, gật đầu, lúc này thang lầu bên kia đã truyền đến tiếng bước chân, Đan Ni Nhĩ Tư rất nhanh đứng lên, vác lang nha bổng hướng về hướng khác của nhà hàng rời đi, cho đến người kia đi tới trước mặt Trần Sâm, hắn mới quay người lại, từ thang lầu đi xuống phía dưới.
Người quả nhiên như trong dự liệu Trần Sâm, đều quen Trần Sâm cùng Đan Ni Nhĩ Tư lão người quen, Thản tây gia thân binh đội trưởng Lịch Khắc.
Thấy hắn bước nhanh đi tới trước mặt Trần Sâm, khom người, nói: “Thân ái Trần Sâm các hạ, ta nhận mệnh lệnh của chủ nhân ta, tới mời ngươi buổi trưa ngày hôm nay đến bá tước phủ dùng cơm trưa.”
Trần Sâm nở nụ cười một chút, nói: “Lịch Khắc ngươi thế nào như vậy chứ? Chúng ta hai người là quan hệ gì nào, ngươi nhanh nhanh lên ngồi xuống một chút a.”
Lịch Khắc nói lời cảm tạ một tiếng, sau đó ngồi ngay chỗ Đan Ni Nhĩ Tư vừa ngồi, trong nháy mắt, hắn đưa mắt nhìn tới mặt trên cái chén trước mắt, trong mắt hắn hiện lên một tia nghi hoặc, nhưng vẫn cung kính nói: “Trần Sâm các hạ, ta. . . Sẽ không quấy rối ngươi cùng người khác ước hội a.”
“Sẽ không, ” Trần Sâm lắc đầu, “Ta nghĩ ngươi cũng nghe nói, đêm qua ta ở đấu thú tràng của Bối Căn lão bản phải lòng một người nữ nhi quý tộc nghèo túng, vừa rồi nàng ăn bữa sáng ở đây, là như vầy, nghe nói ngươi đến rồi, ta để nàng về phòng trước.”
Nói xong, Trần Sâm gắt gao nhìn chằm chằm Lịch Khắc, muốn từ trên mặt hắn nhìn ra một chút gì đó.
Thế nhưng Lịch Khắc này sắc mặt thần sắc bất biến, trái lại lộ ra một dáng tươi cười mập mờ, nói: “Nghĩ không ra Trần Sâm các hạ ngươi thích cảm giác này, biết bao nhiêu tiểu thư quý tộc tôn quý bằng lòng quỳ dưới chân, nếu như nói tiểu thư nhà ta chẳng hạn có không biết bao nhiêu người mơ ước thành tình nhân trong mộng a…”
Nói đến đây, trên mặt Lịch Khắc lộ ra chỉ cần là nam nhân là có thể hiểu được dáng tuơi cười này của gả.
Trần Sâm phụ họa vài tiếng, nhưng trong lòng lại cười khổ, tiểu thư nhà ngươi? Hiện tại không phải ở trong phòng ta sao chứ?