[Dịch] Hoàng đạo kim đan - Q.1 - Chương 3: Tán tu Chu Viêm
Thần Vũ Hầu Tư Mã Không Vân năm nay hơn bốn mươi tuổi, chính đang ở trong thư phòng đọc sách uống trà, tuy nhiên trong lòng rất vui vẻ , hơn một vạn năm nay, thân là vương triều đại tộc dòng dõi , hắn đối với tu chân thế giới cũng là biết một chút. Năm đó khai quốc tiên hoàng chính là do các “ thượng tiên” giúp đỡ mới có thể thống nhất cả Thánh Long đại lục. Hơn một vạn năm nay, căn bản không có một “thượng tiên” nào hiện thân nữa. Nếu như nói có, phỏng chừng chỉ có hoàng thất cùng bọn họ có một chút liên hệ.
Tuy nhiên mấy ngày trước đây, trong phủ cư nhiên có một vị thượng tiên đến. nhẹ nhàng vung tay liền đem mọi người chế trụ không thể nhúc nhích. Hơn nữa “thượng tiên” này cư nhiên muốn thu tiểu nhi tử ba tuổi Tư Mã Tuấn làm đồ đệ. Vinh diệu to lớn như thế tự nhiên rơi vào trong nhà mình. Mỗi khi nghĩ tới Tư Mã gia đã có thể xuất một vị thượng tiên, Tư Mã Không Vân khóe miệng ý cười càng ngày càng đậm.
“ Hầu gia!” Quản gia Tư Mã Cường khẽ gõ cửa nói.
“ Có chuyện gì ?” Đang uống trà mộng đẹp, Tư Mã Không Vân có chút không hài lòng nói.
“ Hầu gia, nghe tiểu Ngũ nói bên ngoài có một người trẻ tuổi cầu kiến, nói là khách nhân Đan Đỉnh tới, còn đưa ra một cái ngọc bội. Mời hầu gia xem “ Quản gia vừa nói vừa đưa ngọc bội trong tay cho Tư Mã Không Vân.
Tư Mã Không Vân lúc đầu còn không vừa lòng cầm ngọc bội nhìn một chút. Ngọc bội vào tai thanh lương, trong suốt màu lục, có một tia thanh sắc, bắt mắt nhất chính là ngũ trảo thanh long. Ngũ trảo thanh long ngọc bội, chính là Thiên Long bội mà chỉ hoàng đế mới có thể đeo. “ khách nhân từ Đan đỉnh ? Chẳng lẽ là Đan Đỉnh tiên sơn ?”
“Hầu gia, chẳng lẽ đây là ? “
Nhìn sắc mặt giật mình của Hầu gia, Tư Mã Cường nhẹ nhàng hỏi.
“ Hẳn là sẽ không sai. Đi, cùng ta đồng thời nghênh tiếp “ Không cần biết người đến là ai, chỉ có cùng hoàng gia hoặc Đan Đỉnh tiên sơn có quan hệ, Thần Vũ Hầu đã không dám chậm trễ, càng huống chi là quan hệ với cả hai.
Ngoài cửa chính, nhìn Thần Vũ Hầu Tư Mã Không Vân vội vã mà tới, khóe miệng Đoạn Phi Vũ cười cười. Đan Đỉnh môn là lấy luyện đan làm chủ, Thánh Long vương triều mỗi tân hoàng đế đăng cơ thì Đan Đỉnh phái đều đưa tới một viên đan dược phổ thông làm hạ lễ. Cho dù là phổ thông đan dược, cũng có thể cho tinh thần hoàng đế đề cao lớn, về sau bách bệnh bất xâm.
“ Đại nhân tôn kính, xin hỏi ngài chuyến này là? “ Tư Mã Không Vân cung kính đưa ngọc bội trả lại Đoạn Phi Vũ nhẹ giọng dò hỏi.
“ Không cần hỏi nhiều, cái gì cần biết ngươi tự nhiên sẽ biết. Đi vào trước rồi lại nói .
“Đoạn Phi Vũ lay động “ Phi Vũ phiến” hướng trong phủ đi vào, vừa đi vừa nói.
Thần Vũ Hầu cùng quản gia mờ mịt ở ngoài cửa nhìn nhau một cái rồi vội vàng theo sau đi vào. Một mạch đi tới cửa hậu viện, thần thức của Đoạn Phi Vũ liền cảm giác được một cỗ chân nguyên lực ba động ở hậu viện, liền dừng chân cao giọng:
“ Không biết vị đạo hữu nào ở đây, Đan Đỉnh môn Đoạn Phi Vũ thỉnh lễ !” Thanh âm lập tức vang khắp cả Thần Vũ Hầu phủ, lâu sau mới tiêu tán.
Thần Vũ Hầu Tư Mã Không Vân theo ở phía sau lập tức trợn tròn mắt, nhìn bộ dáng quả thật đúng là người từ Đan Đỉnh tiên sơn tới, hơn nữa cùng vị “thượng tiên” nào đó bên trong không quen biết, nếu như một khi bọn họ đánh nhau, chiến đấu của thượng tiên…
Tư Mã Không Vân đầy đầu mồ hôi không dám tiếp tục tưởng tượng.
“ Ha ha, đạo hữu không cần đa lễ, Chu Viêm chính đang giúp đồ đệ trúc cơ, thứ cho không thể nghênh đón, mời vào bên trong nói chuyện !” Một đạo sang sảng thanh âm đáp lại.
Đoạn Phi Vũ mỉm cười hướng bên trong đi vào một cái gian nhà độc lập ở hậu viện Thần Vũ Hầu phủ. Bên trong giữa không trung một tiểu hài ba tuổi đang ngồi khoanh chân, mà người xưng Chu Viêm vừa đáp lời một tay đặt trên đầu tiểu hài, một tay kia cầm một cây sáo ngọc giơ ngang trước ngực.
Cảnh này làm Đoạn Phi Vũ phi thường khiếp sợ, “quán đỉnh trúc cơ” là một phương pháp trúc cơ phi thường ít được sử dụng. Sư phụ thông qua quán đỉnh đưa tu luyện pháp quyết của chính mình cùng với thể ngộ trực tiếp đưa vào ý thức của đồ đệ, làm cho đồ đệ tu luyện dễ dàng hơn phân nửa. Thế nhưng môn phái tu chân bình thường sẽ không dùng “quán đỉnh trúc cơ” , bởi vì nó có một cái khuyết điểm cực lớn. Sau khi sử dụng “quán đỉnh trúc cơ” thì sẽ không có khả năng trợ giúp người khác tiến hành trúc cơ, hay chính là nói, từ đó về sau vĩnh viễn chỉ có thể thu một đệ tử đó. Phương pháp này chỉ có vài tán tu vô môn vô phái mới dùng, chẳng lẽ người trước mắt đúng là một vị tán tu.
Càng làm cho Đoạn Phi Vũ khiếp sợ chính là, hắn dĩ nhiên nhìn không thấu tu vi của người trước mắt. Bình thường tại tu chân giới , dù cao hơn chính mình ba cấp cũng có thể tìm kiếm ra, nhưng người trước mắt này chính mình hòan toàn nhìn không thấu , nói cách khác, người tán tu tên Chu Viêm này ít nhất là xuất khiếu hậu kì hoặc càng cao. Chẳng trách thần thức của chính mình chỉ có thể phát hiện chân nguyên lực ba động mà phát hiện không được người.
“ Ha ha, Đoạn huynh đệ phải không ? Ta gọi Chu Viêm, là một tán tu, trước mắt không cách nào chiêu đãi huynh đệ, xin mời trước vào nhà ngồi. Qua hai canh giờ nữa trúc cơ có thể hoàn thành. ” Nhìn Đoạn Phi Vũ kinh ngạc, Chu Viêm ha ha cười nói.
“Ồ, không có ý tứ. quấy rầy chu tiền bối rồi! “Đoạn Phi Vũ nhẹ nhàng đi vào trong phòng, tìm một cái ghê ngồi xuống.
“ Tư Mã tiên sinh, ta cùng Đoạn huynh đệ trò chuyện, mời thứ lỗi “ Chu Viêm mỉm cười nói với Tư Mã Không Vân vẫn đang đứng ở ngoài cửa.
“ Vậy không quấy rầy hai vị thượng tiên, chúng ta cáo lui “ Nhìn không có xung đột gì phát sinh Tư Mã Không Vân mới thở dài một hơi vội vàng nói rồi lui ra ngoài.
Hai canh giờ đảo mắt mà qua, Chu Viêm ôm tiểu hài đang nhắm mắt đi vào trong phòng đặt trên giường, nhẹ nhàng vuốt gương mặt tiểu hài, mỉm cười đi ra.
“ Xin hỏi Đoạn huynh đệ có phải là Kiền Minh tinh Đan Đỉnh môn đệ tử ?” Chu Viêm mỉm cười ngồi xuống hỏi Đoạn Phi Vũ.
“ Vãn bối là Phong Nguyên tinh Đan Đỉnh phái đệ tử, chưa từng đi qua tổng môn Kiền Minh tinh “Đoạn Phi Vũ đứng dậy cung kính đáp.
“ Ngồi xuống, ngồi xuống. Không cần phải cổ hủ như vậy. Ta đối với người ta coi trọng luôn bình bối luận giao, người không cần phải gọi ta cái gì tiền bối, nếu được thì gọi ta một tiếng Chu đại ca là có thể rồi “ Chu Viêm mỉm cười nói với Đoạn Phi Vũ.
“ Sao có thể như vậy, tiền bối !”
“ Mấy cái danh môn đại phía các người thật là cổ hủ, ta nói có thể là có thể. “ Chu Viêm tỏ vẻ không cao hứng nói.
“ Vậy tùy Chu đại ca. Chu đại ca lúc nào đến Phong Nguyên tinh vậy ? “Đoạn Phi Vũ rất thích sự hào sảng của Chu Viêm, trực tiếp hỏi.
“ Tháng trước đi qua Thiên Hà tinh thì phát hiện cái phàm nhân tinh cầu này, liền đi qua xem. “ Chu Viêm đáp, lại nói tiếp: “nơi này tất nhiên là thuộc về phân phái của các đệ ? ha ha, thật là thiếu sót, ta quên không chào một tiếng “ Nói xong cười nhìn Đoạn Phi Vũ.
“ Chu đại ca khách khí rồi, nhìn Chu đại ca cũng không giống người chú trọng mấy cái việc rắc rối này “ Biết được Chu Viêm chỉ là ngẫu nhiên đến Phong Nguyên tinh không có gì ác ý, Đoạn Phi Vũ cũng không còn căng thẳng, hơn nữa đối với dạng người hào sảng như Chu Viêm, tâm lí còn phi thường thích.
“ Không biết Chu đại ca đã tu luyện đến cảnh giới nào, nói thật, tiểu đệ đối vấn đề này rất tò mò “Đoạn Phi Vũ sau khi đã buông lỏng liền không khách khí trực tiếp hỏi.
“ Vài năm trước đạt tới hợp thể sơ kì “ Chu Viêm cười nói với Đoạn Phi Vũ .
“ Hợp thể kỳ !” Đoạn Phi Vũ há to miệng. Khó trách Đoạn Phi Vũ giật mình như thế. Nếu như nói nguyên anh kì tại tu chân giới là trung gian lực lượng, vậy hợp thể kì tuyệt đối là đỉnh cấp cao thủ rồi. Độ kiếp kì tu chân giả bình thường đều không hỏi chuyện thế tục chuyên tâm chờ độ kiếp, độ kiếp thành công không đến trăm năm liền phi thăng, cho nên độ kiếp kì cùng đại thành kì đều là trưởng lão các môn phái, có uy hiếp tác dụng mà thôi. Chưởng môn Đan Đỉnh môn Kiền Minh tinh chính là một vị hợp thể trung kì sư thúc tổ của Đoạn Phi Vũ.
Có thể cùng một đại cao thủ hợp thể sơ kì bình bối luận giao làm cho Đoạn Phi Vũ cảm thấy hưng phấn, lại nói tiếp:
“Chu đại ca chuẩn bị tại Phong Nguyên tinh lưu lại bao lâu ? “
“Ta đã đáp ứng Tư Mã tiên sinh, chờíau khi Tuấn nhi tròn mười sáu tuổi mới mang hắn rời đi. “ Chu Viêm mỉm cười nói.
“ Sự tốt bụng của Chu đại ca làm ta thật sự bội phục. Cảnh giới cao như thế, thái độ với ai cũng đều như nhau, tu chân môn phái chính là rất ít. “Đoạn Phi Vũ khe khẽ thở dài. Tại tu chân giới cấp bậc chế độ vẫn còn rất nghiêm khắc, Chu Viêm hoàn toàn có thể trực tiếp mang đứa nhỏ đi, nhưng lại vẫn như cũ để cho đứa nhỏ lưu ở trong nhà, quả thật là vì suy nghĩ cho người nhà của đứa nhỏ.
“Đoàn huynh đệ, tu chân thật ra chính là tu tâm. Tâm cảnh không đạt, thực lực càng cao lại càng nguy hiểm. Hơn ba trăm năm trước ta có thể đạt hợp thể kì, nhưng lại mãi tới vài năm trước mới có thể đôộ phá, chính là bởi vì tâm cảnh không đủ . “
“ Biết tại sao ta lại nói với đoạn huynh đệ nói những điều này không ? Ha ha, kỳ thật rất đơn giản, Đoạn huynh đệ không giống như những môn phái đệ tử bình thường luôn cuồng ngạo , thật là hiếm có. “ Chu Viêm cười ha ha nói.
“ Cuồng ngạo ?” Tại phàm nhân giới hơn ba mươi năm, Đoạn Phi Vũ đã sớm rõ ràng rất nhiều đạo lí, nếu như đổi lại là hơn ba mươi năm trước, chỉ sợ chính mình cũng sẽ trực tiếp tới trách hỏi, vậy chỉ sợ là sẽ …
“Đoạn huynh đệ, biết tu chân giả các môn phía tỉ lệ độ kiếp thành công có mấy thành không ? “ Chu Viêm đột nhiên hỏi Đoạn Phi Vũ lúc này vẫn còn đang ở tự hỏi.
“ Mấy thành độ kiếp thành công ? Tiểu đệ không biết “
“ Môn phái tu chân giả độ kiếp thành công chỉ có khoảng ba thành, sau đó không phải chuyển tu tán tiên chịu đựng thiên kiếp mỗi nghìn năm một lần, thì là tan thành mây khói ở dưới kiếp lôi “ Chu Viêm nhìn thoáng qua vẻ mặt nghi vấn của Đoạn Phi Vũ chậm rãi nói.
“ Chỉ có khoảng ba thành !” Đoạn Phi Vũ chấn kinh nói.
“ Quả thật chỉ có ba thành, người tu chân bất luận tu luyện cái gì, tổng thể chia làm bốn loại, phân biệt là “luyện đan, luyện khí, luyện thể cùng luyện tâm. Môn phái tu chân giả phần lớn lấy luyện đan, luyện khí, luyện thể là chính. Tu chân môn phái lấy luyện tâm làm chính, chỉ sợ chỉ có Thông Thiên các trong truyền thuyết mới có, mà tán tu phần lớn là luyện tâm. “
“ Bốn loại ?” Đoạn Phi Vũ giật mình nói.
“ Luyện đan giả, quá trình tu luyện thông qua không ngừng luyện đan giúp chính mình ổn định cùng tăn lên cảnh giới, bởi vì rất nhiều luyện đan giả đều thường xuyên phục dụng các loại đan dược. Do đó loại người tu chân này, mười người độ kiếp thì chỉ gần như hai người may mắn vượt qua, chính là tỉ lệ độ kiếp thành công thấp nhất. Đan Đỉnh môn các ngươi chính là một cái luyện đan tu chân môn phái.”
Chu Viêm vung sáo ngọc, nói tiếp: “ Luyện khí giả, quá trình tu luyện không ngừng luyện chế các loại pháp khí, cảnh giới càng cao, tài liệu càng tốt luyện chế ra pháp khí càng tốt, thông qua luyện khí thể ngộ cảnh giới. Người tu chân loại này trong mười người độ kiếp thì có thể có bốn người thành công. “
“ Luyện khí giả có thể thành công bốn thành !” Đoạn Phi Vũ lại cả kinh nói.
“ Không sai, trừ bỏ luyện tâm, luyện khí giả độ kiếp thành công là nhiều nhất. “ Chu Viêm trên tay đột nhiên xuất hiện hai bình rượu, đưa cho Đoạn Phi Vũ một bình rồi nói : “Đây là “ Hoa Bằng tửu “đặc sản của Băng Uyên tinh, thử xem, uống rất ngon. “ Nói rồi chính mình mở nắp uống trước một ngụm.
“ Chu đại ca, không gạt huynh, từ khi tu chân tới nay ta chưa bao giờ rời khỏi Phong Nguyên tinh, đây còn là lần đầu tiên ta uống rượu của ngoại giới. “Đoạn Phi Vũ uống môộ ngụm cười khổ nói.
“ Băng băng, lương lương, rượu này do người tu chân luyện chế, vị đạo rất được. Ta mỗi lần uống hết đều đi Băng Uyên tinh mua thêm một ít “ Chu Viêm uống rượu lại nói :” luyện thể giả, chính là không ngừng mượn ngoại lực chuy luyện nhục thân, loại tu chân giả này phòng ngự tối cao, vượt qua xuất khiếu kì nhục thể phòng ngự có thể sánh bằng linh khí, tuy nhiên do tâm cảnh theo không kịp, loại tu chân giả này độ kiếp chỉ có thể có ba phần thành công. “
“ Ba thành, phòng ngự cao như vậy nhưng chỉ có ba thành ?” Đoạn Phi Vũ kinh ngạc hỏi.
“ Không sai, chỉ có ba thành. Bởi vì độ kiếp cuối cùng gặp phải tâm kiếp chính là bọn họ khó vượt qua nhất. Rất nhiều luyện thể tu chân giả đều là thất bại dưới một kiếp này. Tâm kiếp thất bại, cả tán tiên cũng tu không được trực tiếp tan thành mây khói. “
“ Chu Viêm đại ca, vậy luyện tâm giả thì sao ?” Đoạn Phi Vũ lại hỏi.
Một ngụm uống hết rượu còn lại trong bình, Chu Viêm khóe miệng nổi lên một tia mỉm cười nói :” Luyện tâm giả, không theo đuổi thực lực, chỉ theo đuổi tâm cảnh. Không cho thực lực vượt quá tâm cảnh tu vi, loại tu chân giả này chính là tốc độ tu luyện chậm nhất. Như ta đã bốn ngàn năm rồi mới đến hợp thể kì. Người tu chân trong các môn phái chậm cũng chỉ ba ngàn năm có thể đến độ kiếp kì. Tuy thế chúng ta chính là tỉ lệ độ kiếp thành công tối cao , mười người thì có đến bảy người thành công. “ Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: