[Dịch] Hoàng đạo kim đan - Q.1 - Chương 2: Đi hải đảo
Trên một tòa lầu gỗ ba tầng ở khu buôn bán nổi tiếng nhất Huyền Lăng thành chính là tổng bộ của Đan Đỉnh phái phàm nhân giới. Lấy tên là “Đan Đỉnh dược phô”, chủ yếu Đan Đỉnh phái ở phàm nhân giới kinh doanh dược phẩm và mở trường học. Mỗi trọng yếu thành thị của Thánh Long vương triều đều có cửa hàng dược của Đan Đỉnh môn , hơn nữa bảy phần trường học của vương triều đều do Đan Đỉnh môn âm thầm tài trợ.
Đan Đỉnh dược phô , trong sương phòng lớn nhất ở tầng hai . Đoạn Phi Vũ sau khi bỏ công sức thật lâu giảng giải tính chất và tầm quan trọng của “công tác” , nhìn cái vẻ mặt mơ hồ của hai người trước mặt thầm nghĩ “ phí công rồi, chính là vẫn phải để bọn chúng tự thân trải nghiệm. Thật sự không biết sẽ nháo ra chuyện gì đây. Thật là đau đầu. “
Cuối cùng Đoạn Phi Vũ bất đắc dĩ đành phải trước tiên đưa hai phần công việc tương đối dễ dàng giao cho hai người, đó là ở dược phô bốc thuốc, hi vọng bọn họ có thể chậm rãi hiểu rõ cả phàm nhân giới.
Cuộc sống yên lặng trôi qua, đảo mắt đã hai năm. Trong hai năm này, Tiểu Phong cùng Tiểu Ảnh ở phàm nhân giới đã học xong rất nhiều, rõ ràng rất nhiều. Một ngày này, Đoạn Phi Vũ đưa Tiểu Phong cùng Tiểu Ảnh đến phòng mình.
“ Tiểu Ảnh, Tiểu Phong, hai năm nay các ngươi trưởng thành rất nhiều, càng đáng mừng là Tiểu Ảnh tháng trước đã đột phá dung hợp hậu kì đạt tới linh tịch sơ kì. Với tình huống của Tiểu Phong bây giờ xem ra không tới một năm đột phá cũng không phải vấn đề. ”
Đoạn Phi Vũ cười ha ha nói.
“ Sư huynh, phi kiếm của ta đâu ? “ Từ khi đột phá đến linh tịch kì, Liễu Ảnh vẫn luôn quấn lấy Đoạn Phi Vũ.
Con người tu chân, trước tiên phải trúc cơ. Tu chân giới có rất nhiều phương pháp trúc cơ, căn bản đều là thông qua ngoại lực đưa hậu thiên trọc khí, tạp chất trong cơ thể thanh trừ, đưa thiên địa nguyên khí nạp vào thể nội hình thành tiên thiên chân khí. Rất nhiều phàm nhân giới võ đạo cao thủ tu luyện chính là thiên địa nguyên khí, nhưng vì không đưa hậu thiên trọc khí, tạp chất thanh trừ, tối cao thành tựu chỉ có thể thành tiên thiên cao thủ. Rất khó tiếp tục đốt phá, chuyển hóa tiên thiên chân khí không ngừng ở trong cơ thể tiến hành dung hợp, cuối cùng dung hợp toàn thân hình thành chân khí tự động vận chuyển đạt tới dung hợp kì.
Dung hợp kì không ngừng áp súc tiên thiên chân khí trong cơ thể, đưa tòan thân tiên thiên chân khí ép vào đan điền, từ khí biến dịch, lại từ dịch biến thành kim đan chính là linh tịch kì.
Linh tịch kì do kim đan bản thân có thể thao khống nhất định phạm vi thiên địa nguyên khí ở trong, biến thành bài sơn đảo hải lực lượng, cũng có thể mượn pháp khí thời gian dài ngự không phi hành…thường thấy nhất chính là ngự kiếm phi hành, nên từ lúc Tiểu Ảnh đột phá linh tịch kì nửa năm trước, liền bám lấy Đoạn Phi Vũ cho nàng phi kiếm.
Linh tịch sơ kì hình thành kim đan phi thường nhỏ bé, trải qua không ngừng áp súc chân khí do thiên địa nguyên khí chuyển hóa thành mà chậm rãi lớn lên. Đạt tới nhất định bão hòa kim đan sau đó sẽ vỡ ra, nồng hậu nguyên khí do kim đan phá tóai liền hình thành Nguyên Anh có hình dạng đứa trẻ. Giai đoạn này được gọi là Nguyên Anh kì, Nguyên Anh kì không chuyển hóa thiên địa nguyên khí hình thành chân khí mà có thể trực tiếp hấp thu chân nguyên lực, hơn nữa không cần pháp khí tương trợ có thể trực tiếp sử dụng chân nguyên lực phi hành.
Tu chân giả tới Nguyên Anh kì thân thể được thiên địa nguyên khí cải tạo có thể đưa diện mạo cải biến, chỉ là một khi thay đổi hình dạng, cường đại nguyên khí của Nguyên Anh sau khi tác dụng khiến cho diện mạo không thể thay đổi nữa. Cho nên tu chân giới rất nhiều người tu chân Nguyên Anh kì trở lên đều là người trẻ tuổi anh tuấn, mĩ lệ .
Tri thức này là cơ sở thường thức của tu chân giới, cho dù là một tu chân giả vừa hoàn thành trúc cơ đều rõ ràng.
Mặt khác, pháp khí của tu chân giả có nhiều loại, tầm thường nhất chính là bảo khí, tốt hơn nữa đó là linh khí. Linh khí có thể được người sử dụng thu nhập vào trong cơ thể, càng cao cấp đó là tiên khí được tiên nhân trong truyền thuyết sử dụng, người tu chân giới chính là luyện chế không ra . Chỉ có các tán tiên độ kiếp thất bại mà Nguyên Anh chuyển tumới có thể luyện chế mà thôi. Mỗi loại pháp khí trong đó lại chia làm thượng trung hạ và cực phẩm.
Trong trữ vật đai lưng của Đoạn Phi Vũ có một cái hạ phẩm bảo khí phi kiếm, là khi vừa đạt tới Nguyên Anh kì tự mình luyện chế. Tuy thế bây giờ cũng không đưa cho Liễu Ảnh, muốn đợi đến khi Liễu Ảnh tu luyện đến linh tịch trung kì mới đưa cho nàng. Chỉ là tự mình mau miệng, không ngờ là không cẩn thận nói ra một lần liền làm cho tiểu nha đầu dây dưa mãi.
Đoạn Phi Vũ bản thân sử dụng một cái hạ phẩm bảo khí hình quạt, chính là do nhiễm văn nhân khí tức của phàm nhân giới mà luyện chế ra, tên là “Phi Vũ phiến”.
Lần này gọi hai người tới bởi vì vài ngày trước sư phụ đưa tin, Thánh Long đại lục hải vực phía nam có một tòa hải đảo đang có một cây “ thiên niên chi quả” chỉ có chưa tới một năm nữa sẽ thành thục, cho nên Đoạn Phi Vũ lần này chuẩn bị mang theo bọn họ đi thu lấy , thuận tiện dẫn bọn họ du lịch đại lục, động viên hai người cật lực làm việc suốt hai năm qua.
“ Tiểu Ảnh, không phải sư huynh không muốn cho muội, muội bây giờ vừa tới linh tịch sơ kì còn chưa ổn định lại, một khi sử dụng không tốt liền tự làm mình bị thương”. Đoạn Phi Vũ cười khổ nói.
“ Sao không nói tại huynh hẹp hòi đi !” Liễu Ảnh bĩu môi nói.
“ Mấy ngày nữa, ta muốn đi một hải đảo rất xa ở nam phương thải tập một cây “thiên niên chi quả”, muội muốn phi kiếm hay muốn theo ta cùng đi ?”
“ Sư huynh muốn đi xa, ta cũng phải cùng đi. Nhưng là phi kiếm ta cũng muốn “
Liễu Ảnh làm nũng nói.
“ Trên đường nghe lời, quay lại huynh sẽ cho muội. “Đoạn Phi Vũ ha ha cười nói.
“ Sư huynh, ta cũng muốn đi!”
Liễu phong ở bên cạnh thấy vậy vội la lên.
“ Lần này đi, ba ngày sau xuất phát, mấy ngày này sẽ chuẩn bị một chút. “
Trên con đường lớn bên ngoài Huyền Lăng thành có ba người đang cưỡi ngựa. Ở giữa là một người tuổi trẻ mặc bạch y, khuôn mặt anh tuấn, trên mặt một đôi mắt sáng ngời, tinh quang như sao, để cho bất luận kẻ nào không tự kìm được đều nhìn hai mắt hắn. Bên phải, là một thanh niên cao lớn, đôi mắt lấp lánh có thần, nước da ngăm đen , làm người nhìn cảm giác không tầm thường. Mà bên trái, đó là một thiếu nữ ước chừng mười bảy mười tám tuổi, đem hình dung da như mỡ đông, cổ như cổ ngỗng, răng như bạch ngọc (nguyên tác: hồ tê 瓠犀 ) , mày ngài mắt phượng không chút nào quá.
Ba người này đúng là Đoạn Phi Vũ ba người chuẩn bị đi xa. Ba người vừa xuất hiện liền thu hút vô số ánh mắt, những người qua lại hai bên không ai không dừng chân nhìn, đều đoán là công tử tiểu thư nhà nào xuất ngoại du lịch.
Bọn họ không chút nào thèm để ý ánh mắt người đi đường, chậm rãi biến mất tại tầm mắt mọi người. Đoạn Phi Vũ dọc theo đường đi không ngừng ngắm phong cảnh bên đường, nửa tháng sau đến một cái trọng yếu thành trấn ở nam phương “Vũ Hầu thành”. Đây là Thánh Long vương triều khai quốc tướng quân “Thần Vũ Hầu” Tư Mã Phong truyền đời lãnh địa .
Ba người đi vào tửu quán ven đường nghỉ ngơi ăn cơm, mặc dù đến linh tịch kì thì không cần ăn gì, nhưng Đoạn Phi Vũ ở tại phàm nhân giới suốt ba mươi năm qua đã sớm ăn thành quen, nên đến mỗi cái thành trấn bọn họ đều ăn một chút.
Lúc này là giờ ngọ, tửu quán khách nhân vẫn còn rất nhiều, ba người ở trong góc tìm được một bàn trống liền ngồi xuống.
“ Thần Vũ Hầu phủ có một vị thượng tiên tới ngươi cũng biết ? một người nhỏ giọng nói với người bên cạnh.
“ Nghe nói rồi, chỉ không bíêt là thật hay là giả, rất nhiều người cũng đều nói tới” .Người bên cạnh đáp lời.
“Đương nhiên là thật, ta chính mắt trông thấy a, vài ngày trước một người ôm một đứa nhỏ tại Vũ Hầu phủ bay vài vòng.”
Người nọ thấy bằng hữu không tin, vội vàng nói.
“ ‘thượng tiên’ ? Nơi này có tu chân giả xuất hiện ? Có thể tự do ở trên trời bay, hẳn là nguyên anh kì trở lên” Đoạn Phi Vũ âm thầm nói. “kì quái , là ai đây ? ”
Lúc này tửu quán có rất nhiều khách nhân cũng đều đang nhỏ giọng bàn luận chuyện này.
Phong Nguyên tinh tổng cộng có ba môn phái, phân biệt mỗi môm phái đem một khối đại lục làm tư nguyên của chính mình tiến hành tuyển chọn đệ tử. Thánh Long đại lục chính là Đan Đỉnh phái thế lực phạm vi, Đan Đỉnh phái thế hệ Đoạn Phi Vũ tổng cộng có ba người tu vi Nguyên Anh kì, trừ Đoạn Phi Vũ ra hai vị sư thúc mỗi người đều có một vị tu vi Nguyên Anh sơ kì đệ tử. Nếu bọn họ hạ sơn, không có lí do sư phụ không nói cho chính mình, dù sao mình là người phụ trách đối ngoại của môn phái.
Địa bàn của mình xuất hiện tu chân giả xa lạ tu vi trên Nguyên Anh kì, khuôn mặt Đoạn Phi Vũ từ từ ngưng trọng hẳn lên.
“ Sư huynh ?”
Tiểu Ảnh thông minh rất nhanh liền rõ ràng mấu chốt sự việc, cau mày quay về Đoạn Phi Vũ nhẹ nhàng hỏi.
“ Chúng ta ở nơi này lưu lại mấy ngày, ngày mai ban ngày các ngươi ở đây, ta đi tìm hiểu trước một chút. “Đoạn Phi Vũ suy nghĩ một chút bèn chậm rãi nói.
“ Không được, sư huynh, ta cũng muốn đi cùng ngươi “ Liễu Ảnh thấy Đoạn Phi Vũ muốn dứt bỏ bọn họ tự mình đi, lập tức lớn tiếng nói.
Quan niệm địa bàn với người tu chân rất quan trọng, trong phạm vi của chính mình nếu có người không mời mà đến, tình huống bình thường đều là khiêu khích. Liễu Ảnh sợ sư huynh tự mình đi tới có thể xuất hiện nguy hiểm, cho nên lập tức nói.
“ Ta chỉ là tới hỏi, hơn nữa ta sẽ đem việc này truyền tấn cho sự phụ, còn muội, nếu như đi mà phát sinh sự tình gì, ta còn phải phân tâm chiếu cố muội, đừng quên, sư huynh dù sao là Nguyên Anh trung kì rồi. “
Thấy Tiểu Ảnh vẫn còn không ưng thuận, Đoạn Phi Vũ không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ dùng môn quy ra trấn trụ nàng.
“ Sư huynh, ngươi thật sự phải một người đi, hay là, để sư phó tới lại đi cũng được mà “
Liễu Phong thấy Đoạn Phi Vũ vẫn đang muốn một người đi, không khỏi lo lắng nói.
“ Tiểu Phong, nam tử hán lúc nào biến thành tiểu quỷ nhát gan, làm việc lo trước lo sau đối tâm cảnh tu luyện không tốt. Nhớ lấy, việc này là sư huynh phải làm “
Nói xong, liền không để ý tới hai người tiếp tục ăn.
Trước cửa Vũ Hầu thành “ Thần Vũ Hầu phủ” đứng hai con sư tử đá lớn bằng hai người cao. Ngoài ra là bốn đại hán cao tám thước, trong tay đại đao tinh quang lòe lòe đứng thẳng hai bên, làm tất cả người đi ngang qua trước cửa đều nhịn không được tránh hướng ven đường mà đi. “ Thần Vũ Hầu” đời đời truyền thừa, đến đời này đã qua hơn vạn năm, gia chủ hiện tại tên “Tư Mã Không Vân”, cũng chính là “Thần Vũ Hầu”.
Ngày hôm sau, Đoạn Phi Vũ sáng sớm đã đến trước cửa lớn Thần Vũ Hầu phủ, mỉm cưới với đại hán trước cửa nói :” đưa cái ngọc bội này cho Hầu gia của các ngươi. Nói có khách nhân từ Đan Đỉnh tới. “Nói xong tay vòng từ phía sau lưng đưa ra một cái ngọc bội hình rồng.
Nhìn Đoạn Phi Vũ cầm trong tay bạch phiến nhẹ nhàng lay động, ôn văn nho nhã, khí độ bất phàm, đại hán cầm ngọc bội không dám chân chờ, lập tức chạy vào trong phủ. Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện: