[Dịch] Hải Vương Tế - Chương 12: Số Phận Đẩy Đưa
Bốn người không tốn nhiều thời gian để tìm đến cửa học viện Tiều Thạch … Thật ra có thể dùng từ “Chùa Bà Đanh” để hình dung nơi đây, ngay cả một người báo danh cũng không có, mà lão sư tiếp đãi cũng chỉ có một người, hơn nữa lại còn đang lo lắng nhìn đông nhìn tây.
Chẳng lẽ thảm hại đến thế sao?
– Này, này, bốn người các ngươi có phải là đến báo danh không, nếu đúng, mau mau lại đây.
Bốn người bọn Caesar sững sờ rồi chạy tới:
– Họ tên, tuổi, giới tính, có bệnh truyền nhiễm không, nếu không có thì điền xong tờ mẫu này là có thể đi được rồi.
Oác … Đây chẳng lẽ là học viện sao?
– Bốn người các ngươi nhanh lên một chút, chẳng lẽ không biết hôm nay là ngày công chúa Hải Long tộc Elena vào thành hay sao? Tất cả mọi người đều đi xem, nếu không phải vậy thì dù có xếp hàng thêm mười giờ nữa thì cũng chưa tới lượt các ngươi báo danh đó.
Bốn người vội vàng điền vào tờ mẫu, mà vị lão sư phụ trách cũng vội quơ lấy rồi không thèm nhìn họ mà chạy mất … Mị lực của công chúa lớn đến vậy sao?
Sai, sức hút của công chúa Elena còn hơn xa thế nữa!
Vốn là một nàng công chúa phi thường hoàn mỹ, hơn nữa được vương tộc nghị hội cùng thần miếu ra sức tuyên truyền, Elena chính là tượng trưng cho Hải tộc, là vinh diệu của vương tộc, rất có tác dụng trong việc làm tăng thêm địa vị của vương tộc tại hải tộc.
Cả vương thành Mỹ Nhân Ngư náo nhiệt tựa như ngày Tết, vô số người trẻ tuổi ào ạt xông ra đường cái những mong có thể thấy được thần tượng một lần, đương nhiên cũng có rất nhiều bình dân, dong binh, mạo hiểm giả. Những người sinh sống trên đầu đao mũi kiếm như họ đối với chuyện sống chết cũng không để ý mấy. Nhưng vị công chúa vĩ đại của Hải Long tộc cũng vì tánh mạnh nhỏ bé của bọn họ mà rơi vào khốn cảnh, đối với bọn họ mà nói thì đó chính là vinh dự vô cùng, bọn họ nguyện ý vì người tôn trọng mình mà hi sinh tính mạng!
Công chúa Elena ở trong lòng dong binh đoàn và mạo hiểm giả cao quý tựa như nữ thần.
Tiên hoa, những lời ca ngợi chính là chủ đề của buổi đón tiếp, người trong vương thành đổ ra nghìn nghịt, thậm chí còn có rất nhiều người từ bên ngoài đến chỉ để có thể thấy mặt công chúa Elena. Ngồi trên cỗ xe tám thớt hải mã kéo, Elena quả thật giống như một nữ thần, chiếc trường bào trắng nền nã làm bật nét ưu nhã cao quý của nàng đến tột cùng, nụ cười thong dong mà bình dị dễ gần khiến cho người nào cũng cảm thấy điên cuồng, cả vương thành vang vọng tên của công chúa Elena.
Mỹ Nhân Ngư vương Alex và viện trưởng của vương tộc học viện Edinburgh, Hải đấu sĩ học viện Tiều Thạch đều ra tận nơi nghênh đón, có thể nói là vô cùng nể mặt. Nếu chỉ đơn giản là một vị công chúa thì căn bản không thể có được thể diện như vậy, ai bảo bây giờ danh tiếng công chúa Elena lên tới tận trời, viện trưởng của học viện Edinburgh lại càng mừng đến nở hoa trong lòng, công chúa không đến Long Thần học viện học mà lại đến học viện của lão, đó chính là sự công nhận lớn nhất đối với học viện vương tộc Edinburgh. Tứ đại học viện bọn họ cạnh tranh đã lâu, cuối cùng lần này đã có thể ngẩng đầu ưỡn ngực rồi, đừng nói là đích thân nghênh đón, dù là tự mình đánh xe cũng còn được nữa.
Elena vừa mỉm cười vừa vẫy tay, nhưng con mắt của nàng một mực tìm kiếm trong đám đông, mặc dù xác suất không lớn nhưng chỉ cần có một chút hi vọng thì nàng cũng vẫn hi vọng có thể thấy hắn một lần.
Bọn Caesar cũng đang chen lấn trong biển người, Caio càng bị đám người kích thích theo mà điên cuồng la hét, kẻ lạnh lùng như Triết Biệt cũng đang vẫy tay. Đối với một vị vương tộc dám lấy sinh mệnh quý giá của mình để bảo vệ bình dân, Triết Biệt cảm thấy kính nể, nàng xứng đáng với vinh diệu này.
Người bảo trì tỉnh táo chỉ có Caesar và Isa. Thân là con gái, hơn nữa lại là một người con gái không tầm thường, Isa vẫn hơi thầm ghen tỵ. Chẳng biết tại sao nàng bắt đầu có thói quen quan sát Caesar, Caesar bâng khuâ nhìn người con gái phong hoa tuyệt đại, tâm tình cảm giác của hắn lúc này không thể dùng lời lẽ để hình dung.
– Nàng ta còn có thể nhớ được ngươi sao?
Isa kề tai Caesar nói.
– Nàng có nhớ rõ ta không cũng không quan trọng, vấn đề là ta không thể nào quên nàng.
Caesar thầm thì đáp.
Ánh mắt si tình đo khiến trái tim Isa đập thình thịch. Nhưng … ánh mắt đó không dành cho nàng.
Vận mệnh thật thích trêu ngươi, mặc dù tiếng người ồn như vỡ chợ, nhưng trong khoảnh khắc đó, không gian và thời gian chợt như ngưng lại, Elena nhìn thấy Caesar, ánh mắt hai người tiếp xúc nhau, tất cả mọi thứ xung quanh dường như biến mất chỉ để lại hai người. Điều này vẫn chưa thể nói lên điều gì, Elena rất muốn nhảy ngay xuống nhưng khi thân thể vừa động đã bị lễ nghi quan bên cạnh đỡ lấy, còn thanh âm bên tai Caesar cũng trở lại bình thường.
Nàng đã không còn là cô bé thích làm gì thì làm rồi. Bây giờ gánh nặng trên lưng nàng nhiều lắm, khi quay đầu lại thì người muốn tìm đã biến mất trong biển người rồi.
– Nàng không quên ngươi, ngươi chắc đang cao hứng lắm nhỉ, là người công chúa Elena thích mà.
Isa ghen tuông nói, nữ nhân là người hiểu nữ nhân nhất, nàng nãy giờ vẫn chú ý hai người, khi ánh mắt hai người tiếp xúc với nhau, trong chớp mắt liền phát ra ánh lửa cuồng nhiệt vừa khiến nàng hâm mộ vừa làm nàng ghen ghét. Cô gái nào không có giấc mộng, ai cũng có vương tử trong mộng của mình.
Cesar hờ hững cười. Từ ánh mắt của công chúa hắn đã thấy được điều mình cần biết, vậy là đủ rồi.
Thấy nụ cười của Caesar, Isa không nhịn được bèn dội một gáo nước lạnh:
– Đừng có mà hưng phấn quá mức, nếu bị những người hâm mộ công chúa biết, dám chắc ngươi sẽ bị xé thành vạn mảnh.
Caesar ngơ ngác nhìn Isa, không biết tại sao đang yên đang ổn lại phá hắn, còn Isa chỉ là chun chun mũi, hầm hừ không nói.
Vốn đoạn đường chỉ cần đi mười phút là xong lại kéo dài đến hơn hai giờ. Nếu không phải sợ công chúa quá mệt mỏi, sợ rằng sẽ đi đến đêm, điều này có thể cho thấy sự yêu mến của mọi người với công chúa.
– Công chúa điện hạ, công chúa Elena sẽ đến đây ngay lập tức, ngài có muốn nghênh đón công chúa chăng?
– Nghênh đón! Hì hì, đương nhiên là muốn rồi.
Clara cười giảo hoạt.
– A, công chúa, người không phải vẫn coi nàng ta như đối thủ hay sao, tại sao lại cao hứng như vậy? Ta thấy công chúa xinh đẹp hơn nàng ta, hừ, dựa vào cái gì mà nàng ta có danh tiếng vậy chứ.
– Tin tức có chính xác không?
Clara không trả lời trực tiếp trả lời. Nàng công chúa điêu ngoa trước kia nay đã lớn.
– Chính xác ạ! Tên của vị ma pháp sư phóng thích ma pháp đẩy lùi mấy vạn vong linh đúng là vậy, một tên dong binh ở gần đó xác nghe rất rõ ràng đã xác thực.
– Rất tốt, rất tốt! A a, Elena, bây giờ tiến càng xa thì điều cô thật sự mong muốn lại càng cách xa cô. Sáu năm trước ta thua kém cô, nhưng sáu năm sau thì sao chứ?
Công chúa Clara lộ nụ cười sáng lạn làm trăm hoa thất sắc:
– Đừng ngừng lại, mau giúp người ta sửa sang đầu tóc, chốc lát nữa còn phải gặp muội muội Elena danh chấn hải tộc của chúng ta nữa chứ.
– Tiểu bối bối, lần này xem ngươi làm sao chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta!
– Công chúa điện hạ, xin ngài sớm đi nghỉ ngơi, tối nay còn có yến hội cung đình được chuẩn bị để người tẩy trần. Đến lúc đó tuấn kiệt trẻ tuổi của Mỹ Nhân Ngư vương tộc cùng học viện Edinburgh cũng sẽ tới. Hi hi, dám chắc bọn họ sẽ đều bị sắc đẹp của công chúa làm mê mẩn hết.
– Linh Đương, chớ có nói bậy, mau đi mời vệ đội trưởng Roger đến đây.
– Dạ, công chúa điện hạ.
Thị nữ tiểu Linh Đương cười nói.
– Công chúa điện hạ, có chuyện gì?
Thân là đệ nhất cao thủ trẻ tuổi của Hải Long tộc, Roger rất bận bịu, danh môn thục nữ cũng ngưỡng mộ hắn đã lâu. Hải Long tộc mặc dù không cho phép con gái cưới chồng bên ngoài, nhưng đối với đàn ông lại nới lỏng một ít, chỉ cần không phải là chính thê thì cũng mắt nhắm mắt mở cho qua.
– Chàng đang ở đây, ta đã thấy chàng, ngươi mau đi giúp ta tìm chàng!
Elena hưng phấn như muốn nhảy dựng lên.
Roger sững sờ một lúc, lát sau mới phản ứng được:
– Công chúa điện hạ, cái này … hắn không thích hợp với người!
– Ngươi không đi, vậy ta tự đi!
Roger chỉ có thể bất đắc dĩ gật đầu, nhìn cô công chúa đang đắm chìm hạnh phúc không biết gì đến chung quanh, nỗi khổ sở trong lòng chỉ có mình hắn biết. Bản thân hắn càng muốn đi gặp gỡ kẻ đó một phen.
Xà Âu bối tộc? Loại rác rưởi này làm sao có thể xứng đôi với công chúa!
– Bối bối ngốc, rốt cuộc tới tìm ta rồi sao? Ngươi không có việc gì, thật là tốt quá!
Công chúa ôn nhu vuốt ve sợi dây chuyền trước ngực, cười ngọt ngào. Từ ngày có sợi dây chuyền này, nàng không mang bất cứ trang sức dây chuyền nào khác.
Quán rượu Kim Bối Bối.
– Tiểu thư, rốt cuộc ngài đã về, nếu chậm thêm tí nữa chắc bọn ta treo cổ tập thể hết quá.
– Hì hì, không nghiêm trọng như vậy chứ? Được rồi, đã thay ta báo danh ở học viện Edinburgh xong chưa?
– Đã xong, nhưng mà, tiểu thư, học một lúc hai trường có tốt không?
– Không sao đâu! Dù sao có thuật dịch dung thì người khác cũng nhận không ra, với lại, học thêm một ít bản lãnh thì càng tốt chứ sao.
– Đúng rồi, đêm nay có yến hội cung đình, người cũng được mời, lễ phục đều đã chuẩn bị xong xuôi, tiểu thư nhất định sẽ là thiếu nữ xinh đẹp nhất yến hội.
– Thật sao, gần đây kẻ có danh tiếng cao nhất chính là công chúa Elena mà.
– Trong mắt bọn ta, tiểu thư mới là người xinh đẹp nhất.
Thật thế ư, nhưng tại sao trong mắt hắn trước giờ lại không có mình …
– Ai da, ông bô à, đừng đuổi nữa, cẩn thận chân tay già cả của người đó!
– Tên tiểu Bối chết toi nhà ngươi, bảo ngươi đi học viện Edinburgh, ngươi cũng chạy đi đến học viện Tiều Thạch. Mặt mũi vương gia bị ngươi làm mất sạch trơn rồi.
– Hì hì, ông bô à, a, phụ vương bệ hạ, đừng tức giận mà, con trai cha là thiên tài, đi đâu học mà chẳng giống nhau chứ.
– Tên tiểu hỗn đản nhà ngươi, còn dám nói nữa sao, khụ khụ, đêm nay có yến hội vương tộc, phải tham gia, biết chưa!
– Này … Có thể không tham gia được không?
– Ngươi nói gì thế?
Caio chỉ đành ngoan ngoãn nhận mệnh, hắn cũng không thể nào nghĩ ra được tại sao ông già lại đích thân tới ép hắn, thật là … Còn ai thảm hơn hắn đây.