[Dịch] Hải Vương Tế - Chương 11: Mỹ Danh Lan Xa
Có những khi một quyết định vô tình lại có thể mang đến một hiệu ứng không thể tưởng tượng được, mặc dù người ra quyết định đó cũng không nghĩ đến được như vậy, quyết định đó là đến từ trái tim nàng.
Đại mạo hiểm sư xuất hiện giống như báo hiệu năm nay là một năm không bình thường. Quả nhiên không lâu sau, vong linh xuất hiện ở một số nơi trong hải tộc. Dưới đáy biển đã mấy trăm năm không xuất hiện vong linh, mà vong linh lần này lại còn có quy mô, chất lượng cao không thể tưởng. Cũng may mà đám vong linh này chỉ thoảng qua như cơn gió, công kích một lúc rồi sau đó biến mất thần bí, nhưng chỉ chừng ấy cũng đủ khiến cho các đại vương quốc, Thần miếu cùng Nghị hội chú ý đến. Dù sao vong linh là một loại sinh vật còn ghê sợ hơn cả loài người.
Mà trong cơn lốc vong linh lần này, Hải Long vương tộc Tam công chúa Elena đã thể hiện vô cùng vĩ đại, phát huy đầy đủ tinh thần của vương tộc, đối mặt với vòng vây của hơn mười vạn đại quân vong linh, đã không bỏ rơi lại con dân để thoát đi một mình, kiên trì chiến đấu đến cùng. Mỹ lệ, tỉnh táo, cao quý, thiện lương, đó chính là Hải Long vương tộc tam công chúa Elena.
Bởi sự kiện vong linh lần này, danh tiếng của Elena lập tức vượt hẳn hai vị mỹ nữ còn lại, sánh ngang với sáu đại cao thủ tuổi trẻ của sáu đại vương tộc, đám dong binh cùng mạo hiểm giả may mắn sống sót đã trở thành những người ủng hộ trung thành nhất của công chúa Elena, đi đến đâu cũng tuyên truyền lòng dũng cảm cùng thiện lương của công chúa Elena. Ở cái thế giới chạy theo vật chất hưởng thụ này, người cao quý như công chúa đã chẳng còn mấy kẻ, chỉ trong thời gian ngắn, danh tiếng của Hải Long vương tộc vọt lên tận trời. Hải Long vương tộc khi gặp nguy hiểm vẫn không hề bỏ rơi con dân mình, điều này làm cho tất cả hải tộc bình dân cảm thấy an tâm.
Không còn nghi ngờ gì nữa, dân tâm chính là thứ trọng yếu nhất. Có người tìm hết mọi biện pháp cũng không thể có được nhưng chỉ một hành động vô tình của công chúa Elena đã đủ để chiếm được trái tim của mọi người, bởi vì nó là cũng là thật tâm của nàng.
Công chúa Elena vốn là thánh nữ được Thần miếu tuyển chọn, Thần miếu tự nhiên coi nàng là người của mình, hành động của công chúa khiến cho Thần miếu vô cùng cao hứng nên tuyên bố Hải thần truyền thần dụ xuốngkhen thưởng nàng.
Người xinh đẹp có rất nhiều, người cao quý cũng không ít, nhưng lại thêm dũng cảm thiện lương, không sợ đối mặt với cái chết thì chỉ có một, đó chính là nàng công chúa xinh đẹp nhất: Elena.
Những tên hải tộc lưu lãng đã bắt đầu tuyên truyền sự tích của công chúa Elena ra khắp nơi. Ở thời đại thiếu thốn anh hùng này, công chúa Elena có thể coi như là điểm sáng duy nhất, mỹ danh của nàng thậm chí đã truyền tới tận lãnh địa của loài người.
Đương nhiên là hơn mười vạn đại quân vong linh bị quên lãng, chẳng ai thèm chú ý truy cứu đến việc này, mấu chốt chính là phẩm chất mà Elena đã biểu hiện ra, số người đi theo nàng càng ngày càng tăng. Nếu cứ tiếp tục như vậy thì có thể Hải Long tộc lần đầu tiên có nữ vương.
Nhưng đương sự lại không có một nửa điểm vui sướng, Elena một mực tự hỏi chính mình:
– Là chàng? Hay không phải chàng?
Kỳ thật trong lòng nàng đã rõ, chắc chắn là hắn. Kỵ sĩ là tên chỉ có trong tiểu thuyết của loài người, cũng là ước định riêng của hai người, nàng trở thành công chúa của hắn, còn hắn trở thành kỵ sĩ của nàng. Sáu năm trôi qua, thanh âm cũng đã thay đổi nhưng mà Elena vẫn nhận ra được, bởi vì trong suốt sáu năm qua nỗi nhớ nhung vẫn chưa từng gián đoạn bao giờ.
Nhưng chẳng lẽ lần đầu gặp mặt sau sáu năm lại chính là lần vĩnh biệt sao?
Elena không muốn tin nhưng nàng không có cách nào thuyết phục chính mình. Bản thân nàng là ma vũ song tu, loại ma pháp có uy lực cực lớn như vậy cho dù là cha nàng cũng rất khó chịu nổi, mà Caesar mới mười mấy tuổi đầu thì làm sao có thể ngăn cản được ma pháp phản phệ.
Elena không muốn nghĩ tới tiếp nữa, nàng lúc này tâm tro ý lạnh, không biết nên làm gì.
– Công chúa điện hạ, xin mở cửa!
– Đừng có quấy rầy ta, lúc này ta không muốn gặp bất cứ kẻ nào!
– Công chúa điện hạ, đại nhân Roger nói ngài ấy có tin tức người muốn biết!
– Cái gì? Mau để anh ta vào đây.
Thanh âm của Elena cuối cùng cũng có chút sinh khí lại.
Nhìn nàng công chúa mình yêu, từ nhỏ đã nhìn nàng lớn lên nhưng từ sau chuyến đi đến vương thành Mỹ Nhân Ngư thì nàng công chúa nhỏ xinh đẹp ấy đã khiến y không cách nào hiểu được nữa. Roger một lòng cố gắng, chưa bao giờ buông bỏ, hy vọng có thể trở thành người xứng đôi với công chúa, trên thực tế y đã làm được. Nhưng tình yêu là một thứ không phải thân phận tương đương, tài năng tương xứng là có thể thành được.
– Công chúa điện hạ, kẻ đó chính là người mà Người muốn tìm sao?
– Đúng thế, đúng thế, hắn không có bị gì phải không, hắn đang ở đâu, có an toàn không, hắn …
Roger lòng đâu quặn, đây là lần đầu tiên công chúa thất thố đến vậy, rốt cuộc là kẻ nào mà có thể khiến cho công chúa trở nên như vậy. Y cũng rất tò mò, kẻ đó có thể xuất ra được ma pháp có quy mô như vậy thì không phải là một lão già tám mươi tuổi chứ.
– Công chúa điện hạ, nếu người lo lắng vì sự an toàn của hắn, vậy thì không cần. Trong khoảnh khắc ma pháp được phát ra, thần thấy rõ định vị không gian Truyền tống ma pháp trận đã khởi động, trong tình huống đó mà còn dư thừa ma pháp lực như vậy thì đã nói rõ rằng ma pháp phản phệ vẫn chưa tạo được uy hiếp trí mạng. Thần nghĩ việc người cần làm bây giờ là lên đường đến vương thành Mỹ Nhân Ngư. Nếu … nếu như hắn muốn tìm người, nhất định sẽ đến vương thành Mỹ Nhân Ngư.
Nghe Roger nói xong, tâm tình của Elena liền tốt hẳn lên trong nháy mắt, nụ cười liền trở lại trên khuôn mặt tinh linh xinh đẹp, sắc mặt tái nhợt cũng đã có chút huyết sắc khiến Roger nhìn thấy lại càng thêm đau lòng. Lần đầu tiên đã có kẻ khiến đứa con kiêu ngạo của Hải Long tộc nảy lòng ghen ghét. Rốt cuộc kẻ đó là như thế nào mà lại có thể khiến cho công chúa của chúng ta lo lắng đến như vậy?
Tại lằn ranh sinh tử, trong chớp mắt, Caesar đã mở ra định vị truyền tống quyển trục, đây là vật do Mattoon chế tác ra, mục tiêu là vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’. Chỉ cần tới được đây, cho dù địch nhân có là thiên quân vạn mã thì cũng vẫn an toàn, đây chính là lãnh địa của Caesar.
Khi ý thức dần khôi phục, Caesar phát hiện toàn thân giống như bị vỡ vụn ra, mi mắt nặng tựa ngàn cân, hình dáng của Elena hiện lên trong tâm trí, rồi lại ngất đi, đương nhiên hắn vẫn kịp hiểu rằng mình vẫn còn sống.
Lão nhân thường nói rằng mạng hắn dai như gián, nhưng Caesar lại không biết con gián là cái con quái gì, nếu mạnh như vậy thì con gián chắc hẳn là một loại ma thú cực mạnh, nghe nói đã truyền thừa tới mấy ngàn năm. (Óe, ta ghét gián – dịch giả). Nghĩ vậy, hắn không khỏi trở nên tôn kính, đương nhiên là khiến cho lão nhân ôm bụng cười lăn lộn một phen.
Lúc này Caesar vẫn nằm liệt không nhúc nhích dưới đáy biển, nhưng trên người dần dần toát ra ánh sáng sáu màu chậm rãi bao phủ cả thân thể, mà mãnh liệt nhất chính là ánh sáng trắng. Nhưng việc này cũng không phải là điều đáng sợ nhất, nếu có người chứng kiến tình huống này ắt hẳn sẽ sợ đến cứng miệng, người Caesar đang được vây bởi vòng tròn do vô số hải yêu tạo thành, giống như đội quân danh dự đang đứng chờ duyệt binh ở đây.
Lần tỉnh dậy thứ hai, tình trạng của Caesar đã tốt hơn rất nhiều, so với tưởng tượng còn tốt hơn mấy trăm lần, thân thể ngoại trừ hơi bủn rủn vô lực thì có vẻ cũng không có gì đáng ngại lắm, xem ra mạng hắn quả là quá dai thật.
Thấy Caesar đã tỉnh dậy, đại bộ phận hải yêu yêu liền tản đi ngay, chỉ còn lại hai con, một con là chương ngư quái Trảo tửken. So với dáng vẻ cực lớn của siêu giai hải quái, con còn lại đang nằm trên bụng Caesar quả thật quá nhỏ bé, một cái bụng to trắng, tròn như quả banh, một đôi cánh nhỏ mọc ở sau lưng, phía trước hơi ngắn nhưng đằng sau lại tương đối to hơn một ít, miệng thỉnh thoảng còn phun ra bong bóng, tiểu trảo tử đang nằm ườn ra tròn mắt nhìn Caesar.
Lần nào cũng nằm ở vị trí này.
– Khục, Trảo tử, dẫn huynh đệ của ngươi đi đi, bụng ta sắp vỡ rồi này.
Caesar cũng không rõ tại sao tên tiểu tử này lại có thể sống sót được ở loại vùng biển toàn là hải yêu biến thái tung hoành, hơn nữa còn là kẻ ở đây từ rất lâu nữa.
Trảo tử không hiểu được, chỉ ngoan ngoãn vươn ra một cái vòi rồi sau đó đưa mấy cái vòi còn lại lên che mắt, tám phần là tưởng Caesar đang đói bụng, khiến Caesar cười khổ không thôi, có thể thấy được mình thật sự không để lại cho nó một ấn tượng gì tốt.
Sau khi khôi phục sức lực, Caesar lắc lắc lư lư đi về phía nhà mình. Nhìn cách bày trí quen thuộc, trong lòng hắn tràn ngập cảm xúc, mở không gian thủ trạc ra, đây chính là thứ trọng yếu duy nhất trên người hắn do chính Elena tặng, không ngờ đó lại chính là loại bảo vật vô giá như không gian thủ trạc. Mọi thứ của hắn đều cất bên trong, hắn liền lấy ra ít đồ ăn.
Hắn từ nhiều năm trước đã hắn không còn ăn vòi bạch tuộc rồi.
Sặc, sao cái tên Bì Cầu kia cũng vào đây, hơn nữa kết giới tị thủy này cũng không có ảnh hưởng gì với nó.
Tiểu gia hỏa vỗ vỗ bụng, sau đó lại chỉ chỉ vào đồ ăn trên bàn, kêu ngao ngao mấy tiếng, đáng yêu không chịu được.
Lúc này Caesar cũng đang rất tịch mịch, có tên tiểu gia hỏa này làm bạn cũng tốt, bèn chia cho Bì Cầu một ít đồ ăn, một lớn một nhỏ liền bắt đầu một trận càn quét không hề để ý gì đến hình tượng.
Ăn no xong, đứa lớn nằm ở trên giường, còn đứa nhỏ thì lại nằm trên người đứa lớn ngủ.
– Way, đã đợi ba ngày rồi, Caesar có khi nào toi rồi … Coi như ta chưa nói đi!
Thấy ánh mắt hung hãn của Isa tiểu thư, Caio lập tức biết điều ngậm miệng lại.
Ba người họ cũng thuận lợi phá vòng vây, ba ngày trước đã đến được vương thành Mỹ Nhân Ngư, ngay sau đó lại đến quán rượu của mạo hiểm giả đợi suốt ba ngày. Tâm trạng của tiên sinh Caio không được tốt lắm, sau khi có năm ba người bị hắn đánh thì không ai dám đến quấy rầy bọn họ nữa.
– Hắn nhất định sẽ đến!
Isa đã vận dụng lực lượng của gia tộc đi tìm hiểu, trong hải tộc nếu nói đến lực lượng tình báo thì gia tộc Carott của nàng còn lợi hại hơn cả các vương tộc. Thương nhân mà, tình báo là đứng hàng đầu.
Isa nhận được báo cáo rất nhanh chóng.
Caesar, chủng tộc : Xà Âu Bối tộc (không chắc lắm), sinh ra ở vùng biển Mỹ Nhân Ngư, thân thích : không rõ, hoài nghi có liên quan đến sự kiện ma pháp sư thần bí sáu năm về trước.
Với lực lượng của gia tộc cũng chỉ có thể tìm hiểu được như vậy, sự kiện ma pháp sư thần bí sáu năm về trước Isa cũng biết, một vị ma pháp sư bị Mỹ Nhân Ngư vương cùng Hải Long vương giáp công mà vẫn có thể cứu một thiếu niên đi, đương nhiên bên trong chắn chắn phải có nội tình. Liên tưởng đến công chúa Elena, cùng biểu hiện của Caesar, Isa cũng đoán ra được tám chín phần.
Có lẽ quả thật là một mối nghiệt duyên chăng.
Hải Long tộc mặc dù luôn nói là tự do hôn nhân, nhưng tộc quy lại nghiêm cấm thông hôn (tức là kết hôn với tộc khác – dịch giả). Đây chính là biện pháp duy nhất để đảm bảo sự thuần chủng huyết mạch của Hải Long tộc. Trong lịch sử cũng từng có những đôi si nam oán nữ nhưng kết quả đều là tử vong. Hải Long tộc quyết không cho phép loại tình huống này xuất hiện, mà khi đối mặt với sự truy sát của cả Hải Long tộc thì sợ rằng không có một sinh vật nào sống sót được.
Công chúa Elena thật sự đang đùa với lửa!
– Hê, ba vị, đã lâu không gặp nhỉ. Oa, Isa tiểu thư của chúng ta lại xinh đẹp hơn rồi, không sợ không kiếm nổi chồng đâu. Caio tiên sinh à, bụng ngài lại to ra rồi đấy, xem ra tốt nhất là nên giảm béo đi. Triết Biệt, vẫn lầm lì như cũ nhỉ.
– Oa ha ha, lão đại, ngươi rốt cuộc hiện thân rồi. Mấy hôm nay mồm miệng quả là nhạt thếch, mau mau nướng cho ta con cá kiếm ăn đỡ buồn miệng nào.
Sặc .. Xem ra tôn nghiêm của Caio tiên sinh đã tan mất vào trong nước dãi rồi.
– Ngươi thật sự là không có việc gì chứ?
Nữ nhân chung quy cũng là nữ nhân, biểu hiện ôn nhu như thế này là không thể nào thiếu được.
– Không việc gì, ta đây sống dai như gián, dễ như ăn kẹo thôi!
Caesar vỗ vỗ ngực nói, bất quá cách hắn hình dung mình lại làm cho vẻ mặt Isa cứng lại.
Con gián? Hình như là một loại côn trùng có hại ở trên bờ mà mọi người đều muốn đập chăng, Isa tiểu thư hiểu nhiều biết rộng ngẫm nghĩ.
Triết Biệt chỉ vỗ mạnh mấy cái lên vai Caesar, loại người như hắn không am hiểu cách thể hiện tâm tình của mình, động tác như vậy coi như là đủ rồi.
– Hay lắm, vì vị vương giả của mạo hiểm tiểu tổ chúng ta trở về, cạn chén.
Bốn người cứ như ở chỗ không người hò hét chúc mừng, mà những người còn lại trong quán rượu cũng ngoan ngoãn ở yên. Hết cách rồi, ai bảo nắm đấm người ta cứng kia chứ, chẳng ai dám hỏi gì.
– A, con vật đáng yêu này ở đâu ra vậy?
Isa đưa tay bế lấy Bì Cầu vẫn nằm trên vai Caesar.
Vốn đám hải yêu ở vùng biển ‘Bách Mộ Tử Vong’ đều không thể bước ra ngoài nửa bước nhưng tên tiểu gia hỏa này lại rất kỳ quái, vẫn bám theo hắn. Đối với mỗi cành cây ngọn cỏ trong ‘Bách Mộ Tử Vong’, Caesar đều rất có cảm tình, nhìn bộ dạng nhu nhược của nó lại sợ khi ra ngoài không có cách nào sinh tồn nên chỉ có thể mang theo bên người. Để cho thuận tiện, hắn bèn dùng một sợi dây quấn quanh Bì Cầu rồi đeo trên lưng, có đôi khi suýt chút nữa thì quên nó.
Bì Cầu đáng thương đi đường xóc lên xóc xuống, đến bây giờ trên mắt vẫn đang thấy đầy sao bay.
– Nó hả, là một tên chỉ biết ăn rồi ngủ, cô thích thì ta tặng cho cô luôn.
Caesar thật ra cũng chẳng để ý, ở với Isa thì hưởng đãi ngộ khẳng định phải tốt hơn mấy trăm lần nếu ở với hắn.
Vừa nghe xong lời này Isa còn chưa kịp vui mừng thì Bì Cầu đã vội ưỡn bụng lên kháng nghị mãnh liệt cái loại hành vi miệt thị nhân quyền này rồi thoát khỏi tay Isa, há miệng cắn chặt lấy đai lưng Caesar, thà chết không buông.
– Hì hì, Caesar tiên sinh, xem ra nó rất thích ngươi đó. Thôi đi, quân tử không đoạt vật yêu của kẻ khác, lại đây nào, tỷ tỷ ở đây có đồ ăn ngon nè.
Isa lấy một cái hộp đựng thức ăn tinh xảo ra, khẽ hé mở miệng hộp, một mùi thơm nhàn nhạt truyền tới.
Bì Cầu mới rồi còn vô cùng kiên định đã lập tức rời khỏi người Caesar nhanh như chớp, lao cả người vào cái hộp đựng thức ăn khiến cả bốn người trơ mắt nhìn nhau.
– Móa, sao lập trường yếu vậy hả, có chút hấp dẫn như vậy mà cũng chống không nổi.
Caesar nhịn không được thầm nói.
– Nếu mọi người đều đến đông đủ, mà học viện vương tộc Edinburgh cũng đã bắt đầu chiêu sinh, vậy chúng ta đi báo danh thôi. Nghe nói người đi báo danh chen chúc đến giọt nước cũng khó lọt đấy.
Caio cười nói.
Isa cũng gật đầu tán thành. Tư cách của bọn họ đủ để được tuyển thẳng.
– Học viện vương tộc Edinburgh chỉ có vương tộc, quý tộc hoặc là nhân tài do vương tộc, quý tộc đề cử mới vào được, bình dân muốn vào nghe nói sẽ bị khảo hạch vô cùng nghiêm khắc, hơn nữa học phí cũng vô cùng đắt nữa.
Nghe thấy bọn Caio nói chuyện, đám mạo hiểm giả bên cạnh bèn cười nói, đương nhiên có ý chế diễu bọn họ không biết tự lượng sức. Nhưng đó quả thật là sự thật.
Caio và Isa đương nhiên có dư điều kiện nhưng bọn họ đã quên mất rằng Caesar và Triết Biệt không phải là quý tộc.
– Không sao, ta thật ra có quen biết mấy tên bạn nhậu là quý tộc, vẫn có thể kiếm hai vị trí đề cử. Hơn nữa với thực lực của chúng ta thì loại khảo hạch này lại quá đơn giản.
Caesar trầm mặc trong chốc lát:
– Ta chọn đi vào Tiều Thạch học viện. Ở đó có thư viện lớn nhất hải tộc, tương đối thích hợp với ta.
– Học viện Tiều Thạch.
Triết Biệt gật đầu nói, cũng không nhiều lời mà nói thẳng quyết định của mình ra.
Caio và Isa hai mặt nhìn nhau, rất hiển nhiên bọn họ không nghĩ tới Caesar và Triết Biệt lại đều lựa chọn học viện bình dân. Học viện Tiều Thạch cũng không kém, quy mô rất lớn, cũng có con cái của quý tộc nhà giàu tới học. Nhưng bình thường mà nói thì mọi người vẫn thích học viện vương tộc Edinburgh hơn, dù sao cũng là chiêu bài vàng, sau khi tốt nghiệp có thể có được chức vị. Mặc dù học viện Tiều Thạch quả thật có tàng thư viện lớn nhất Hải tộc (còn TTV của tụi mình thì sao ta – dịch giả) nhưng có mấy khi học trò tới đó đâu, bất quá cũng chỉ để chưng thôi.
– Tiều Thạch thì Tiều Thạch, học viện cũng đều giống nhau, vàng thât dù trong đất bùn vẫn tỏa sáng mà.
Caio ưỡn ngực cười nói, da mặt của hắn cũng dày đâu kém gì bối giáp.
Isa khoát tay bất cần:
– Ta không có ý kiến, cùng nhau hành động thôi.
Đám dong binh xung quanh cười rộ lên, trong đó có một tên lực sĩ có thể là người mới tới cười nói:
– Thời nay da mặt dày cũng có thể kiếm cơm được, ha ha!
Ba người Caesar tính tình cũng tốt hoặc là nói hàm dưỡng tốt, nhưng Caio lại là loại người nóng tính, hắn bước thẳng tới cái bàn trước mặt rồi đột nhiên rút cây chiến phủ của mình ra đập ầm một cái lên bàn. Chiếc bàn chắc chắn làm từ đá hoa cương lập tức vỡ vụn, ông chủ quán rượu đau lòng không dám nhìn, chính vì sợ đánh nhau nên mới mua loại bàn chắc chắn này, kết quả vẫn vỡ.
– Hắc hắc, người anh em, thật ngại quá, có thể giúp ta lấy cây phủ lên không.
Chiến phủ của Caio dài ngang với Caio, trong mắt của lực sĩ Xà Âu ngạnh giáp tộc thì bất quá chỉ là một cây búa nhỏ, hắn tiện tay cầm lên tính đập vào đầu Caio, nhưng mới vừa cầm vào thì thiếu chút nữa đã ngã lăn, sức nặng của chiến phủ vượt quá sức tưởng tượng của hắn.
– Anh bạn nhỏ, thôi nên về nhà bú sữa thêm hai năm nữa hẵng ra đường nghe không.
Caio tiện tay nhấc nhẹ cây chiến phủ rồi nhẹ nhàng vỗ vỗ bả vai tên lực sĩ. Tên lực sĩ đáng thương bị vỗ cho ngã sấp xuống đất, trong thời gian ngắn không bò dậy nổi.
Cả quán rượu lặng lẽ nhìn bốn người biến mất mới khôi phục lại vẻ náo nhiệt.