[Dịch] Đế Quân - Chương 1428: Đỉnh quyết đấu. (2)
– Nguyên lai là như thế, vậy cuộc chiến giữa chúng ta thập phần phấn khích, ta thật sự phi thường chờ mong.
– Ha ha…
Tà Đế cười to:
– Nếu ngay cả việc này ta cũng không làm được, ta cần gì vun trồng thành toàn cho ngươi, Thần Dạ, tiếp chiêu đi!
Một chữ cuối cùng hạ xuống, ngân hà thật lớn trôi nổi trước người Tà Đế giống như tràn ngập cỗ linh tính rung trời, ngân hà cơ hồ xỏ xuyên qua cả thiên địa lóe lên quang hoa vô tận, mang theo cỗ lực lượng có thể hủy thiên diệt địa hướng Thần Dạ ập tới.
– Ngâm…
Khi ngân hà khổng lồ bắt đầu khởi động, sau lưng Thần Dạ chợt vang vọng tiếng long ngâm, gần như dùng toàn lực đem thanh âm gào thét phía trước áp chế xuống.
Quang mang lục sắc lóe ra, một đầu ngọc long hơn mười vạn trượng chậm rãi xuất hiện.
Long đầu cực lớn như muốn thôn thiên, thân hình khổng lồ rung lên, hóa thành quang ảnh xoay quanh hướng phía trước lao tới.
– Oanh!
Hai thân ảnh khổng lồ va chạm chung một chỗ, âm ba vang vọng đáng sợ, hư không cửu trọng thiên không ngừng bị xé vỡ.
Ngay sau đó hai thân ảnh đều vỡ tan, hóa thành điểm sáng biến mất trong hư vô cuồn cuộn.
Ngay lúc hai thân ảnh vỡ tan, thân hình Thần Dạ cùng Tà Đế đều bật lui về phía sau.
Ngay trong lúc lui ra sau, trước thân hai người xuất hiện năng lượng cuồn cuộn hình thành hắc động khổng lồ đem năng lượng trùng kích đánh tới mạnh mẽ cắn nuốt hoàn toàn.
Mãi cho tới khi năng lượng trùng kích đã hóa thành hư vô thì bước chân hai người rốt cục dừng lại.
– Thống khoái!
Sau một lát Tà Đế cười to:
– Vô số năm nay bổn đế lần đầu tiên cùng người động thủ thực sự, cảm giác này đúng thật là vui sướng, làm người hồi ức vô cùng!
– Thần Dạ, ngươi thật sự làm bổn đế hâm mộ!
Tà Đế bất giác cười khổ nói.
Nghe vậy trên mặt Thần Dạ chợt hiện lên thần sắc tôn kính.
– Từ giờ trở đi, mãi cho tới khi đại chiến chấm dứt ta sẽ không để cho ngươi lưu lại tiếc nuối.
– Tinh Thần Hiện Diệt Thế!
– Oanh!
Vô số tinh thần tại cửu trọng thiên không ngừng hiện lên sau lưng Thần Dạ, hào quang tương liên, nhìn từ phía xa giống như có vô số ngôi sao đan xen thành một chiếc lưới lớn đủ che phủ bầu trời.
Thân ảnh Thần Dạ đứng ngay trung tâm, vô số ngôi sao chậm rãi kết thành dòng sông lưu tinh bàng bạc, tinh thần lực bao trùm thương thiên thổi quét, phủ kín toàn bộ cửu trọng thiên.
– Tuyệt học của Thanh Đế lão hữu, quả nhiên bá đạo!
Nhìn tinh thần dâng lên đầy trời, chậm rãi tràn đến, trong ánh mắt Tà Đế ý cười dạt dào, tay áo huy động, thiên địa lực lượng vô tận bị hắn chưởng khống trong tay, sau một lát chậm rãi oanh ra một quyền!
Tà Đế chưa từng tu luyện qua thân thể, thiên địa lực lượng đều hội tụ, một quyền này có thể so sánh được uy lực sau khi Thần Dạ tu thành Tinh Thần Quyết đại thành.
– Oanh!
Tinh thần lực ập đến, lại bị một quyền ẩn chứa thiên địa lực lượng của Tà Đế oanh trúng, biến mất vô ảnh vô tung.
– Huyền Đế Huyền Minh Thủ!
Tinh thần lực vừa tán đi, hào quang lôi đình không ngừng tràn ra, từng đạo lôi đình bàng bạc dung hợp, chỉ một lát một cự chưởng che trời lặng yên hình thành trước người Thần Dạ.
Cự chưởng bao phủ thiên địa, tuy rằng do lôi đình ngưng tụ nhưng lại phát ra bạch quang cực kỳ dịu dàng, từng đạo u minh chân khí dày đặc tán phát làm cho không gian bất an cực độ.
– Huyền Đế muội tử chưa từng dễ dàng đại khai sát giới, mặc dù là một thức uy lực cực mạnh nhất của nàng cũng lưu lại đường lui cho người khác.
Ý cười trong mắt Tà Đế vẫn dạt dào, hiển nhiên hắn hiểu được công kích của Thần Dạ mang theo ý nghĩa gì.
Cự chưởng che trời, trực tiếp xé rách không gian, không chút lưu tình đánh xuống.
– Bồng!
Tà Đế không chút di động, đợi khi bạch quang cự chưởng giáng xuống, hắn mới lật tay đánh ra, một chưởng nhìn như tùy ý hành động lại giống như cả thiên địa đều dung hợp trong tay của hắn.
Từng đợt ba động đáng sợ làm cửu trọng thiên như phát ra thanh âm không chịu nổi áp lực nặng nề.
– Bạch Cực – Hóa Nhãn Phệ Thiên!
Không đợi cự chưởng biến mất, Thần Dạ chợt động, ngay vị trí mi tâm đột nhiên xuất hiện bạch quang cực kỳ chói mắt, chỉ giây lát làm cho người ta rõ ràng nhìn thấy một ít hào quang phảng phất như ở vị trí mi tâm Thần Dạ hình thành một con mắt thứ ba.
Ánh mắt hư ảo vừa mới xuất hiện, cửu trọng thiên giống như mất đi vô số vật chất, khi ánh mắt mở ra, không gian cửu trọng thiên chợt yên tĩnh không còn thanh âm, giống như hết thảy đều đã bị cắn nuốt, kể cả thời gian.
– Bạch Đế lão ca nhiều tuổi nhất, cũng giảo hoạt nhất, có thể nói là đa mưu túc trí!
Tà Đế cười, hai ngón tay khép lại, một đạo quang mang màu xám từ đầu ngón tay bắn ra, lực lượng xuyên thấu đáng sợ trực tiếp phân chia thế giới cửu trọng thiên thành hai, ngay sau đó hung hăng va chạm vào quang tuyến từ trong ánh mắt hư ảo bắn tới.
Lực lượng hủy diệt lan tràn, từng đợt ba động kịch liệt không ngừng bộc phát.
– Cổ Đế Kính!
Hai tay Thần Dạ vẽ một vòng, cổ kích cỡ bàn tay nhất thời hiện ra, quang mang lóe sáng, mặc kệ lực trùng kích đáng sợ thế nào nhưng vẫn vô anh vô tung biến mất ngay trước mặt cổ kính.
Tiếp theo sau cổ kính xoay tròn, mặt kính bóng loáng lập tức chiếu ngược thân ảnh Tà Đế, năng lượng bao trùm khắp bốn phương tám hướng trấn áp xuống người trong kính.
– Tuyệt học Cổ Đế, đích xác thâm tàng bất lộ! Bốn vị lão hữu đều có chỗ độc đáo, điểm này bổn đế cực kỳ bội phục, nếu không phải còn bị hạn chế, hơn nữa bị thiên đạo ám toán, con đường của bọn họ sẽ không dừng bước ở cảnh giới năm đó!
Hai mắt Tà Đế ẩn hàm sát khí, thân hình bất động như núi, mặc cho năng lượng đánh tới!
– Oanh long!
Vạn đạo năng lượng không ngừng đập lên trên người Tà Đế, khiến thân ảnh của hắn trong giây lát biến thành hư ảo cùng trong suốt cực kỳ, giống như chỉ tích tắc sau sẽ vỡ toang ra.
Chứng kiến hết thảy chuyện này, ánh mắt Thần Dạ vô cùng ngưng trọng.
– Thần Dạ, đa tạ!
Tuyệt học của bốn vị đại đế được Thần Dạ thi triển đi ra, mà Tà Đế cũng bắt chước theo tiến hành đánh trả, ý tứ bên trong không cần nói cũng biết.
Thần Dạ nghiêm mặt nói:
– Bốn vị tiền bối cũng là người mà ta tôn kính, tuy rằng đã đi vắng, ta cũng nên vì họ làm chút sự tình.
Tà Đế gật đầu, nói:
– Cuộc đời này của bổn đế chưa từng áy náy qua, chỉ có sự trả giá của bốn vị lão hữu làm bổn đế không cách nào lãng quên, cho nên bổn đế đã phát lời thề, phải đòi công đạo cho bọn họ. Thần Dạ, bổn đế tuyệt sẽ không hạ thủ lưu tình!
Thần Dạ nhướng mày, nói:
– Ta cũng phải vì cha mẹ cùng người nhà đòi lại công đạo, cho nên cũng sẽ không che giấu.
– Ông!
Trong tay Thần Dạ hiện lên bạch quang, hào quang tản ra ý bá đạo của Thiên Đao.
– Tà Đế, đón ta một đao!
Thiên Đao chậm rãi đánh xuống, mọi người bên dưới cảm ứng được giữa hai thế giới giống như bị chém vỡ.
Thiên Đao chậm rãi hạ xuống, chân khí phá diệt không thể hình dung nhanh chóng lan tràn, phối hợp Đại Tịch Diệt Tâm Thuật, trong thế giới toàn bộ vật chất đều nhanh chóng hòa tan, nhưng chỉ nháy mắt sau lại như mặt đất hồi sinh, thực vật tràn đầy sinh cơ mới ra đời.