[Dịch]Cửu Thiên Liên Sinh - Sưu tầm - Chương 295: Phiên ngoại: Cái gì là lãng mạn
- Home
- [Dịch]Cửu Thiên Liên Sinh - Sưu tầm
- Chương 295: Phiên ngoại: Cái gì là lãng mạn
“Oa… thật đẹp trai a!” Trong sân bay, một đám hỗn loạn nho nhỏ, mấy cô gái thoạt nhìn như đang chuẩn bị ra ngoài du lịch cầm máy ảnh ngồi đợi ở sân bay, đang nói chuyện phiếm thì vừa lúc bắt gặp một người đàn ông tóc đen dài đi từ đường thương gia ra.
Người đàn ông tóc dài, trên thế giới hiện giờ chẳng còn mấy người thích, đàn ông mà tóc dài thường khiến đại đa số chị em phụ nữ có một loại cảm giác, âm nhu, khó có thể dựa dẫm, mà còn cảm thấy không sạch sẽ, không thoải mái.
Thế nhưng người đàn ông mặc một bộ đồ đen này lại khiến mấy cô có cách nghĩ khác, hoá ra đàn ông tóc dài cũng có thể đẹp trai lại khí chất như vậy, té ra tóc của một người lại có thể tốt đến như vậy, vừa dài vừa thẳng, đen nhánh mượt mà đến mức có thể đi chụp quảng cáo dầu gội đầu luôn.
Loại này trong xã hội hiện giờ có mười người thì cũng tám người uốn nhuộm, một mái tóc vừa hoàn hảo lại không hao tổn gì quả thực là còn quý hơn cả hoàng kim, cũng không biết có bao nhiêu chị em phụ nữ tốn kém biết bao tiền của để bảo dưỡng để có được mái tóc đen đẹp như trong quảng cáo dầu gội đầu.
Xem ra người đàn ông tóc dài này, không thể nghi ngờ đã khiến người ta nổi lên chút lòng ghen ghét đố kị, phải bảo dưỡng thế nào mới có thể có được mái tóc đen bóng mượt như vậy chứ?
Khuôn mặt anh tuấn khiến người ta vừa nhìn qua đã khắc sâu không thể nào quên, anh tuấn quá mức bình thường, có điều nghĩ kĩ, trong phim Hàn phim Nhật hay phim trong nước cũng chưa từng nhìn thấy nam nhân nào khiến người ta vừa nhìn qua đã không thể quên được như vậy.
“Lẽ nào là minh tinh sao?”
“Ngô… không nhớ rõ có minh tinh nào có bộ dáng như vậy, hẳn là kẻ có tiền ha, khí chất thật đặc biệt a…”
Mấy cô gái rì rầm thảo luận, thấy người đàn ông kia không thèm liếc mắt nhìn ai trực tiếp đi ra, có vài người trong đó cầm di động dự định chụp lại hình người nọ, có điều các cô vừa mới mở chức năng chụp ảnh ra còn chưa nhắm chuẩn thời gian, người đàn ông kia lại đột nhiên nhìn thoáng qua các cô, lạnh lùng, trầm mặc.
Trong lòng sửng sốt, mấy cô gái còn chưa ấn phím chụp hình, khi kịp phản ứng lại thì người nọ đã chẳng thấy bóng dáng đâu.
“Di, sao không thấy nữa rồi?” Một tiếng thở dài thất vọng.
“Vừa rồi người đó nhìn chúng ta đúng không? Ánh mắt đó thật đáng sợ a, lạnh như băng ý!”
“Ai, tuy rất tuấn tú, nhưng thoạt nhìn hơi lạnh lùng, cứng rắn, đàn ông thế này tuy đẹp trai lại có tiền nhưng khẳng định không biết cái gì là lãng mạn, nếu như làm vợ hắn cũng không nhất định là sẽ hạnh phúc a.”
“Uy, cậu đây là không ăn được bồ đào thì nói bồ đào còn xanh đúng không? Hắc hắc, nhưng dù cho hắn không biết cái gì là lãng mạn, mình cũng nguyện ý làm vợ hắn nha.”
“Được rồi, các cậu đừng suy nghĩ linh tinh nữa!”
Mấy cô gái nói chuyện xôn xao ồn ào, rồi nhanh chóng rời đi, chỉ có chút tiếc nuối khi nãy không chụp được ảnh của người đàn ông kia.
“Không biết lãng mạn? Hừ ——” Khẽ hừ một tiếng, nam nhân vừa biến mất khi nãy từ phía sau một cây cột đi ra, mái tóc đen nhánh dài đến thắt lưng, đuôi lông mày hơi nhếch lên, mang theo vẻ cao ngạo và yêu dị, một đôi mắt đạm mạc như nhìn thấu cả thế gian, bờ môi mong mỏng, khẽ nhếch lên, một người thoạt nhìn rất có chiều sâu, rất đẹp mã, khó có thể dùng ngôn từ nào để hình dung được người này.
Liên hoa ấn kí nhạt màu trên trán chợt loé rồi biến mất, đôi mắt hẹp dài híp lại, nam nhân xoay người nhanh chóng biến mất khỏi sân bay.
Nam nhân này, chính là đại ma đầu Diệt Thiên.
Lấy năng lực của Diệt Thiên đương nhiên không cần phải ngồi trong cái máy bay mà trong mắt hắn chỉ là “chiếc xe ngựa trên không” này, nhưng do trước đây thỉnh thoảng Diệt Thiên cưỡi hắc long bay trên trên trời, dùng chân đạp qua máy bay, không cẩn thận bắn bay mấy cái vệ tinh nào đó, khiến cho luôn luôn xuất hiện tin tức kì quái về UFO.
Lâm Cửu đã căn dặn đi căn dặn lại Diệt Thiên, lần này trở về nhất định không được bay về, nhất định không được cưỡi hắc long về, nhất định nhất định phải ngồi máy bay.
Nếu không phải do mệnh lệnh của Lâm Cửu, Diệt Thiên còn lâu mới thèm ngồi vào cái máy bay gì gì kia, cho dù hắn còn vì thế mà mua cả máy bay tư nhân.
Đại ma đầu có thói quen quái gở là không thích chen chúc với người khác trong một cái máy bay, dù có là khoang hạng nhất cũng không muốn, nếu như phải ngồi máy bay, vậy chẳng bằng cứ trực tiếp ngồi máy bay của mình là được, cũng không ai đến quấy rối.
Ngồi vào chiếc xe đã đợi sẵn ngoài cửa sân bay, Diệt Thiên ngả lưng vào ghế nhớ lại những lời hôm nay vừa nghe được.
Trên máy bay tư nhân, tiếp viên hàng không phụ trách phục vụ nhỏ giọng thầm thì về hắn, cả mấy cô nàng hắn tình cờ gặp ở sân bay cũng nói về hắn tất cả trọng tâm đều nhất trí rằng —— anh tuấn khiến người ta khó thể nào quên, đối với điều này Diệt Thiên sớm đã thành quen, chẳng qua còn một điều nữa mà gần đây hình như thường xuyên nghe được,
Đó chính là —— tuyệt đối là một nam nhân không biết lãng mạn.
Lãng mạn? Đây là hai từ mà từ khi Diệt Thiên và Lâm Cửu đến thế giới này hay nghe thấy nhất, nhưng rốt cuộc lãng mạn là cái gì, đại ma đầu Diệt Thiên hoàn toàn không biết.
“Tiếu Cửu…” Vừa về đến nhà, khi Diệt Thiên nhìn thấy Lâm Cửu liền muốn mở miệng hỏi thử, chỉ là không biết nên mở miệng hỏi thế nào, lại nên hỏi cái gì.
“Sao, nhớ ta à?” Mỉm cười, nam nhân từ phòng bếp đi ra nhanh chóng nghênh đón, Lâm Cửu cho Diệt Thiên một cái ôm thật chặt, đại ma đầu nhà y a, từ trước tới giờ đều chỉ mình y có thể ôm, như vậy khiến người ta cảm thấy thư thái và thích ý.
Phảng phất như, dù trời có sập xuống, thì Diệt Thiên cũng sẽ luôn ở bên y.
“Hoan nghênh ngươi trở về, thối ma đầu.” Một tiếng vô cùng thân thiết, Lâm Cửu ôm Diệt Thiên hôn nhẹ lên má người nọ hơi thở dịu dàng vẫn quanh quẩn đâu đây, khoé miệng đại ma đầu khẽ cong lên độ cung nho nhỏ.
Thế giới này có thể xa lạ, nhưng chỉ cần là nơi có Lâm Cửu, với đại ma đầu Diệt Thiên mà nói, đâu cũng có thể trở thành nhà.
…
…
Đối với những điều không hiểu, việc Diệt Thiên cần làm là thông qua đủ loại phương pháp để giải, để hiểu, trước kia hắn thích đọc sách, mà hiện tại, ngoài đọc sách ra hắn còn có thể xem vài thứ khác, tỷ như, hắn có thể xem qua mấy bộ phim điện ảnh, còn có thể mở máy tính lên mạng.
Trên một trang internet xã hội nào đó ——
Chủ đề: [Thỉnh giáo, cái gì là lãng mạn?] —— Đến từ, Đại Ma Đầu.
Phản hồi 1: [Lãng mạn chính là áp vợ vào trong toilet làm việc thích làm… Đại Ma Đầu, gia hoả nhà ngươi có vợ rồi?] —— Đến từ, Lục Hoa Thiên.
Phản hổi 2: [Người phía trên đừng có mà dạy hư Đại Ma Đầu, tuy rằng đã đủ hư! Ha ha, cái gọi là lãng mạn a, đương nhiên chính là khiến vợ hài lòng cảm động rồi, mặc kệ ngươi làm chuyện gì] —— Đến từ, Chỉ Thuỷ Ngôn.
Ngồi trước máy vi tính Diệt Thiên nhíu mày, trước kia ngại đủ loại nhân tố, hắn luôn rất ít khi đàm luận chuyện gì với ai, mà giờ đây internet ở thế giới này lại cho hắn một vài cơ hội, che giấu được thân phận của mình, đặt ra câu hỏi cho đủ loại người khác nhau, rồi nhận được rất nhiều câu trả lời thú vị.
Phản hổi 4: [Là muốn tạo cho vợ một ít lãng mạn sao? Ha ha! Mấy chuyện kiểu này cứ hỏi ta là được, ta rất am hiểu nha!] —— Đến từ, BOSS Đêm Tối.
Phản hồi 5: [Đừng nghe Đêm Tối nói, hắn chỉ biết chơi đen tối và một đêm X, nam nhân chết tiệt này, ngươi hiện tại đang lêu lổng ở chỗ nào có phải lại đi câu tam đáp tứ không! Cứ chờ đấy cho ta, hiện tại ta sẽ thoả mãn ngươi!] —— Đến từ, Vạn Tình.
Tuy rằng, thỉnh thoảng cũng gặp vài người điên điên.
Chủ đề: [Làm thế nào để tạo lãng mạn] —— Đến từ, Đại Ma Đầu.
Phản hổi 1: [Làm vợ ngươi nhất định rất thảm, có một tên đại ma đầu không hiểu lãng mạn, thảm chết đi được, vẫn là nhà chúng ta hạnh phúc, có một người chồng tốt như ta] —— Đến từ, Nặc Danh.
Phản hổi 2: [Lãng mạn a, mấy người nhà ta thường thích làm cơm cho ta, thích cùng nhau tắm, thích mua hoa cho ta, hắc, ta không biết đó có được gọi là lãng mạn hay không, nhưng cảm giác cũng không tệ lắm, đại ma đầu ngươi có thể thử xem sao, dẫn vợ ngươi đi du lịch đi] —— Đến từ, Hướng Nhất Phương.
Xem lâu như vậy, có một ý kiến này thoạt nhìn tương đối ổn chút.
Phản hồi 3: [Ta cũng thử bắt chước một cái! Chư vị tiếp tục cho ý kiến…] —— Đến từ, Phàm Sinh X2.
Nhìn chăm chú vào trang internet, ngồi trước máy tính đại ma đầu chậm rãi tự hỏi, hắn và Lâm Cửu đã bên nhau rất lâu rồi, có một thời gian ngắn đều cùng nhau nuôi nấng hài tử, bây giờ hài tử đã trưởng thành, không cần bọn họ chăm sóc nữa, thời gian bọn họ bên nhau lại càng tăng lên.
Tỉ mĩ ngẫm nghĩ, từ khi sống chung hình như hắn chưa từng làm chuyện gì lãng mạn cho Lâm Cửu, quả thực không xứng làm chồng, nhưng trái lại Lâm Cửu, bình thường vẫn làm cơm cho hắn, lúc hắn đọc sách trong thư phòng đều mang trà hay cà phê vào.
Ra ngoài du lịch sao? Tuy Diệt Thiên không phải là người hứng thú nhiệt tình với mấy trò du lịch kiểu này, nhưng hắn cảm thấy, Lâm Cửu hẳn là sẽ thích, còn nhớ Lâm Cửu từng khen một chiếc tàu trong TV rất đẹp, bộ phim kia hình như tên là 《Titanic》ha?
Vậy thì, cứ đi du thuyền là được rồi.
“Diệt Thiên, ăn thôi!” Dưới lầu truyền đến tiếng gọi của Lâm Cửu.
Đóng trang internet lại, Diệt Thiên nhanh chóng xuống lầu, sau khi từ bên ngoài trở về liền thay đổi một bộ quần áo đơn giản tiện lợi, đối với cuộc sống ở thế giới này hắn cũng coi như đã hoà nhập được tương đối.
“Tắm xong rồi?” Lâm Cửu tay cầm bát đũa, nhìn nam nhân từ trên lầu đi xuống.
~ HẾT PHIÊN NGOẠI ~